Lê thân thể mệt mỏi về tới tầng hầm nhỏ mà cô đang thuê . Thì đêm cũng đã xuống rất khuya .
Về tới nhà cởi chiếc áo khoác ngoài ra , ngồi xuống giường cô thở dài suy nghĩ ngày mai phải kiếm việc gì làm đây ? Rửa bát cho người ta một tháng cùng với tiền thu gom phế liệu cô mới có 3000 đồng , thêm trong ngân hàng nữa mới có 6000 đồng thôi . 6000 đồng này thật sự quá ít để sinh đứa nhỏ an toàn và bắt đầu cuộc sống mới . Cô bây giờ chỉ dựa vào việc làm thêm và thu gom phế thải để sinh sống mà bây giờ việc làm thêm đã không còn .
Thở dài một tiếng Oa Nhi đứng dậy khỏi giường tiến vào nhà tắm xong mới bắt đầu cởi đồ , từng chiếc quần áo cởi ra làm lộ ra thân hình gầy gò ốm yếu , chỉ duy nhất cái bụng bầu là rõ ràng nhất . Khẽ chạm vào bụng mình , thần sắc có chút ngây ngẩn , đã được 4 tháng rồi . Bốn tháng … đã bốn tháng trôi qua kể từ ngày đó , ngày cô trốn thoát khỏi bọn họ . Oa Nhi khẽ vuốt bụng mình nhẹ cười mà nghĩ
“ không sao cô còn bảo bối mà , vì bảo bối cô phải sống thật tốt . Vì bảo bối nhỏ của riêng mình cô ”
Trong lúc Oa Nhi đang suy nghĩ về về công việc ngày mai , thì giờ phút này trong bụng cô , có một bào thai đang lắng nghe mọi tâm sự sâu kín của mình .
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook