Hi Hi nhìn tướng ăn hai người bọn họ, lắc đầu cười khổ, sau đó cầm Tôm Hùm lên bóc vỏ bỏ vào chén của Tử Lam ” mẹ, ăn đi..

”Hành động của Hi Hi làm tiểu Từ cả thấy rất thương tâm, đũa trong tay nàng rớt lạch cạch lên mâm, mặt đầy hâm mộ “Hi Hi bảo bối, ta cũng muốn… ”Hi Hi cười, bé cầm Tôm Hùm lên bóc vỏ bỏ vào chén của tiểu Từ ” Từ a di..


Ăn đi ”Ai nói nữ nhi mới yêu mẹ nhẩt!Hi Hi bảo bối yêu mẹ bé cực kỳ.Hi Hi ra đời đối với tiểu Từ là một sụ kich thích, nàng thật hận không được bảo bối như Hi Hi, tiểu Từ cũng muốn tìm một ‘trai bao’ sinh con một mình!Một ‘trai bao’ sinh ra một tiểu thiên tài.Đây là tiểu Từ nhìn Hi Hi sau đó đưa kết luận như vậy!Nhưng Tử Lam cho rằng nàng nói bừa, thiên tài cũng phải thừa hưỡng Gen tốt, không phải ai cũng có thể sinh ra được..

Lúc này tiểu Từ mới bỏ đi ý nghĩ kich động muốn sinh đứa bé.Tử Lam nhìn tiểu Từ bộ dáng hận không được độc chiếm Hi Hi, bất đắc dĩ đứng lên ” hai người ăn tiếp đi, tớ muốn vào toilet xíu ”“Đi đi đi đi ”Tiểu Từ hận không được hiện tại độc chiếm hi hi, để cho hắn giúp mình bóc vỏ tôm, hưởng thụ một chút quan tâm của con trai bảo bối.“Mẹ đi nhanh về nhanh, gặp sắc lang nhớ kêu bảo bối!” Hi hi hô.“Biết… ”Nghe đối thoại của bọn họ, tiểu Từ thật hận Hi Hi không phải là nàng sinh.“Hi Hi bảo bối, về sau con cũng phải đối với Từ a di tốt giống như mẹ con biết không?”“Ân” Hi Hi cười, tiếp tục giúp đõ tiểu Từ bóc vỏ Tôm, trên mặt thủy chung đều mang mộtk nụ cười ưu nhã mê người.“Thiếu Thiên, anh chừng nào thì về nhà em ăn cơm đây? Ba ba cũng thúc giục em nhiều lần!” Một âm thanh từ một căn phòng riêng truyền ra.“Em nói cho bác Trọng biết, dạo này anh rất bận!” Mặc Thiếu Thiên thanh âm nghe không chút dịu dàng, có vẻ không được vui.“Ưmh, Thiếu Thiên, hôm nay dẫn em về nhà có được hay không? Em muốn với anh… Ở chung một chỗ!” Nữ nhân nũng nịu nói, một cái tay ở trước ngực Mặc Thiếu Thiên vẽ vòng tròn.Động tác kia có nghĩa gì, chắc hẳn mỗi người đàn ông đều hiểu.Mặc Thiếu Thiên sửng sốt một chút, ngay sau đó nâng lên đôi môi tà mị, “Thật ra thì, ở chỗ này chúng ta cũng có thể làm!” Nói xong đột nhiên đem thân thể nàng đè xuống bàn, hướng về phía môi của nàng liền hôn lên.Ngụ ý, cần gì về nhà đây?“Ưmh, anh đối với người ta nhẹ một chút được không… ”Vừa vặn lúc này Tử Lam đi tới cửa gian phòng đó, nghe được bên trong đối thoại, sau đó là một hồi ưmh ưmh a a thanh âm, Tử Lam run một cái, thật là ăn cơm cũng có thể làm chuyện này… ? Đâu phải thời kỳ động đực đâu mà bậy bạ hết sức, nàng bĩu môi cười khinh bỉ..Chắc hắn tinh lực dồi dào..


Động du͙c lung tung..

Cường hãn nha!Nhưng là, vì tò mò, Tử Lam còn là hướng cánh cửa kia nhìn.Mẹ nó, ngay cả cửa đều không khép lại mới ghê chứ! Định chiếu phim JA miễn phí hay sao..Cũng chính là trong nháy mắt đó, Mặc Thiếu Thiên đang hôn ngực Trọng Nhược Tình, tròng mắt đảo qua, liền nhìn đến nữ nhân phía ngoài đi qua.Chỉ là trong nháy mắt đó, hắn cũng nhận ra nàng!Chính là nữ nhân chết tiệt đêm hôm đó! Được lắm, lần này hắn không để nàng chạy thoát giống 7 năm trước..

Chuyện đó đối với hắn là một sỉ nhục..Mặc dù có chút cảm giác nàng không giống 7 năm trước, nhưng là gương mặt đó, hắn vĩnh viễn cũng không bao giờ quên được!Một giây kế tiếp, Mặc Thiếu Thiên hung hăng đẫy Trọng Nhược Tình liền đuổi theo.Trọng Nhược Tình đang chìm trong nụ hôn của Mặc Thiếu Thiên, chợt bị đẩy ra, nàng không vui “Này, Thiếu thiên anh đi đâu vậy?Nàng cũng đuổi theo hắn ra bên ngoài.Vậy mà lúc này, Tử Lam vừa đúng khúc quanh, đẩy ra cửa toilet đi vào.Mặc Thiếu thiên đuổi theo ra tới thời điểm, vừa vặn cùng Tử Lam bỏ qua, tựa như 7 năm trước một dạng, chỉ là trong nháy mắt, bỏ qua..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương