"Trà này được chế riêng cho chị, người khác uống vẫn được, khỏe người thôi."
"Nguyên liệu để làm nó thì đúng như cái tên Trà Bách Dược, nó làm từ hơn trăm loại dược vô cùng quý hiếm."
"Bình thường chị cũng không dùng để tiếp khách đâu, cơ mà em là đệ tử của tỷ tỷ, người nhà cả."
Như Ngọc vui vẻ mỉm cười, đung đưa cơ thể theo điệu nhạc.
Ừm...
Từ đắt chắc không đủ để diễn tả đâu.
Nhìn cái buff, Vô Nhất vẫn không tìn vào mắt mình.
【Trà Bách Dược】
【Trà được làm từ trăm loại thần dược. Làm dịu đi độc tính trong người Thiên Vỹ Yêu Vương.】
【Trong phòng 5 phút sau khi uống, toàn bộ chỉ số phòng thủ +1000%】
【Trong phòng 5 phút sau khi uống, toàn bộ chỉ số hồi phục +1000%】
【Trong phòng 5 phút sau khi uống, nhận một lần miễn tử.】
1000%....
Buff cho gấp 10 lần chỉ số.
Thứ này mà để lộ ra, thiên hạ đại loạn.
"Quý hóa quá rồi, cảm ơn chị Như Ngọc"
Như Ngọc mỉm cười, rót thêm một chén trà mà uống.
Vô Nhất bất chợt thấy ánh mắt gần như nhắm của Như Ngọc lúc này lóe nhẹ ánh sáng xanh.
Ngay sau đó, nàng đã rút ra một đồng xu Thiên Vỹ.
"Em định hỏi về vật này đúng không."
A ?
"Vâng ạ." Vô Nhất gật đầu.
Nghe qua là Thiên Vỹ Yêu Vương có thể nhìn thấy tương lai, quả thực như vậy.
Như Ngọc lúc này cũng chỉ vừa mới thấy được đôi chút.
Uống mấy ngụm trà, độc tố bị kiềm hãm đi đôi chút.
"Đồng xu Thiên Vỹ. Cái tên này được gọi chỉ vì chị đang là thống lĩnh hiện thế của Yêu Tộc thôi."
"Dựa theo ai là người thống lĩnh, nó có cái tên khác nhau."
"Trước đây là Đồng xu Thần Hổ, Đồng xu Thiên Điểu, Đồng xu Chúc Long. Rất nhiều cái tên."
Như Ngọc ngoắc ngoắc tay. Chiếc bàn nước đang tạo nên hình ảnh vô cùng sinh động theo miêu tả của nàng.
Hình ảnh Thần Hổ hùng vĩ gầm lớn.
Hình ảnh Thiên Điểu với đôi cánh che cả bầu trời.
Chúc Long dài hàng nghìn trượng, che lấp giang sơn.
"Hình ảnh cuối cùng là chân dạng của chị, không đẹp đẽ gì, không cho em xem đâu."
Nàng vui vẻ mà khuấy khuấy dòng nước, khiến nó liên tục biến đổi.
"Tiền tệ mà Yêu Tộc sử dụng ngoài loại tiền tệ chung của Nhất Thế, còn có yêu thạch."
"Yêu Thạch làm từ Đá Âm Khí. Có tác dụng lớn trong tu luyện thế nên giá trị rất cao."
"Ít người dùng Yêu Thạch hơn, thường thì ít nhất phải là Yêu Sứ mới sở hữu Yêu Thạch."
"Năm xưa khi tấn thăng Yêu Thần, các vị Yêu Vương, Yêu Đế trong quá khứ đều không thể tự mình thu thập đủ Yêu Thạch để tu luyện, đột phá."
"Thế nên đồng xu này ra đời."
"Gọi chung nó là Đồng xu Yêu Vương cũng được. Tác dụng của nó chính là vật thế chấp."
"Bên trong mỗi đồng xu sẽ được lưu trữ số lượng yêu thạch mà vị Yêu Vương, Yêu Đế đó mượn từ yêu tộc khác."
"Đồng xu này được thiên đạo chứng giám, chính là bản hợp đồng hoàn hảo."
"Yêu Vương, Yêu Đế mắc nợ người sở hữu đồng xu sẽ không thể làm hại họ, nếu không theo thỏa thuận bao lâu thì trả lại lượng yêu thạch kia thì tu vi sẽ giảm dần. Tu vi đó sẽ trả lại cho người sở hữu đồng xu."
"Thế nên mỗi đồng xu, chính là giấy nợ hoàn hảo nhất."
Vô Nhất cảm thấy vô cùng thú vị, nhìn ngắm đồng xu của mình.
"Vậy tại sao nó lại là một món đồ trong Cửa Tiệm Hồ Đào?"
"Chẳng lẽ có yêu tộc nào giữ giấy nợ của ngà- chị Như Ngọc, thấy không cần thiết nên đem bán nó đi?"
Như Ngọc lắc đầu.
Tay cầm lấy đồng xu Thiên Vỹ trên tay mình, rót yêu lực vào.
Ngay lập tức đồng xu phát sáng, rồi hiện lên một dòng chữ.
【TRỐNG】
Sau đó nàng lấy đồng xu của Vô Nhất, rót yêu lực vào.
【TRỐNG】
"Là giấy vụn thôi nhỉ?" Vô Nhất gật gù.
"Tạm thời là vậy."
"Tuy nhiên, những ai có một lượng yêu thạch đáng kể, có thể thông qua đồng xu này để cho chị vay nợ."
"Cụ thể là bao nhiêu ?" Vô Nhất nhìn đồng xu.
"Ít nhất là 100 000 yêu thạch đi."
"Nhiều vậy sao?" Vô Nhất thở dài.
Như Ngọc mỉm cười, xoay xoay đồng xu.
"Những đồng xu này, quả thực là cơ duyên cho người phương xa đấy, đừng xem thường."
"Chắc Hiệp Hội cũng đã phổ biến cho em về tàn tích yêu lực rồi nhỉ?"
"Tàn tích yêu lực đó có thể đổi vật phẩm ở quân sư của chị. Bởi vì tàn tích yêu lực chính là thứ chứa đựng trong Yêu Thạch."
"Tuy nhiên, em hoàn toàn có thể đựng tàn tích yêu lực vào trong đồng xu này, nó sẽ được tính như yêu thạch."
"Thú vị chứ?"
Ồ.
Vô Nhất quả thực thấy thú vị.
"Vậy nếu dùng đồng xu này để thỏa thuận với chị Như Ngọc có thể được gì?"
Như Ngọc mỉm cười.
"Vô Nhất bé nhỏ đây muốn gì từ chị nào~?"
Nàng áp sát người Vô Nhất.
Đầu đã dựa vào vai cậu.
Mùi thơm này.
Thứ gì đó đang áp vào tay cậu.
"E hèm...! Xin chị đừng trêu ghẹo..."
Vô Nhất mặt có chút đỏ.
Nàng cười khúc khích.
"Bình thường yêu tộc sẽ chỉ cho mượn yêu thạch. Bởi vì nó vô cùng thiết yếu."
"Nhưng quả thật, yêu thạch không có tác dụng với người phương xa, dù cho họ có trở thành yêu tộc."
"Thế nên, thay vì là giấy nợ, với người phương xa, chị sẽ làm một cuộc trao đổi với họ."
Như Ngọc dùng tay thả ra ba bảo bối được làm từ nước.
Chúng có màu hồng đặc trưng từ dòng nước tạo nên từ Như Ngọc.
"Đồng xu với 100 000 yêu thạch, sẽ đổi được một trong ba vật này. Em cứ việc giám định thử."
Vô Nhất liền dùng hệ thống xem xét.
【Chuông Thiên Vỹ】
【Sử Thi】
【Đeo ở vị trí ngọc bội.】
【Khi rung chuông, tạo ra một vùng rộng lớn liên tục hồi phục cho bản thân và đồng đội. Lượng hồi phục dư ra sẽ được tạo thành một lớp khiên bảo vệ.】
【Thời gian hồi chiêu: 100 giây】
【Quạt Thiên Vỹ】
【Sử Thi】
【Đeo ở vị trí ngọc bội.】
【Khi phẩy quạt, đẩy lùi kẻ địch trong một vùng rộng lớn. Có thể đẩy lùi đồng đội nếu muốn. Kẻ địch sau đẩy lùi bị làm chậm đi 30% trong 10 giây. Đồng đội được tăng 30% tốc độ di chuyển trong 10 giây.】
【Thời gian hồi chiêu: 100 giây】
【Gương Thiên Vỹ】
【Sử Thi】
【Đeo ở vị trí ngọc bội.】
【Khi kích hoạt, phản lại một đòn sát thương phép, gây sát thương dựa theo chỉ số của bản thân. Nếu trong vòng 3 giây khi kích hoạt không có kỹ năng phép nào tấn công, tăng 30% tấn công trong 7 giây tiếp theo.】
【Thời gian hồi chiêu: 100 giây】
Chà...
Cả ba món đều không tệ chút nào.
Nếu không phải là chức nghiệp hỗ trợ hoặc tank, kỹ năng hồi phục rất hiếm gặp.
Chuông Thiên Vỹ nhất định là một vật phẩm tốt.
Quạt Thiên Vỹ thì có khả năng cho thêm một kỹ năng khống chế.
Bù đắp cho các chức nghiệp thiếu khống chế hoặc chèn ép kẻ địch bằng nhiều khống chế đều được.
Gương Thiên Vỹ lại phù hợp cho các chức nghiệp máu giấy dễ bị dồn sát thương chết bởi pháp sư.
"Thích thú rồi đúng không? Chưa hết đâu."
Như Ngọc phẩy tay.
Liên tục có các vật phẩm lơ lửng trên trời.
Mỗi một vật, lại khủng bố hơn các vật khác gấp mấy lần.
Vô Nhất... mù mắt rồi.
Những món đồ Sử Thi này... Thật là ngon mù mắt !
Như Ngọc khúc khích cười.
"Hiệp Hội Phương Xa không công khai thông tin này, là sợ có quá nhiều người chơi có trang bị tốt."
Ánh mắt của Như Ngọc đầy ý cười.
Nụ cười của nàng thì vô cùng nham hiểm.
"Nhưng em sẽ khác họ chứ?'
Vô Nhất nhìn Như Ngọc, thở dài.
Có vẻ như hắn hiểu ý định của nàng ta.
"Chị muốn em công khai tin này cho người phương xa?"
Như Ngọc gật đầu.
"Chiến tranh sắp đến, càng có nhiều tài nguyên càng tốt chứ~"
"Chị thân yếu tay mềm thế này, không tìm cách bảo mệnh làm sao được."
"Em không muốn chị Như Ngọc bị một kẻ nào đó giết chết chứ?"
"Chị nhất định không để em chịu thiệt thòi đâu."
Vô Nhất gãi đầu.
Con mẹ nó.
Loài người chết chắc rồi.
"Được."
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook