Gả Sai Vọng Tộc Cao Môn Chủ Mẫu Thật Khó Khăn
-
1: Song Song Trùng Sinh Kế Muội Đoạt Hôn
Những chiếc đèn hoa được thắp lên, ngọn nến cưới chập chờn.
Kỷ Sơ Hạc một thân hỉ phục, đội khăn đỏ đang ngồi ngay ngắn ở tân phòng.
Đột nhiên, ngoài phòng truyền đến một loạt tiếng bước chân ồn ào.
“Thế tử, xin đừng gây rắc rối nữa.
Hôm nay là ngày đại hỉ của ngài.
Đừng nên chọc giận Vương gia và Vương phi.”
“Lăn! Bản thế tử tối nay sẽ động phòng cùng người khác trước mặt Kỷ Thanh Viễn!”
“Rầm!” Cánh cửa bị đá văng.
Kỷ Sơ Hạc đứng dậy, nhưng chưa kịp nói chuyện đã bị ai đó thô bạo đẩy ra.
“Cút sang một bên!” Tiêu Diên An chán ghét đẩy tân nương mặc một thân hỉ phục sang một bên.
“Kỷ Thanh Viễn, nếu ngươi nhất quyết muốn gả cho ta thì bản thế tử sẽ cho ngươi biết hậu quả chọc tức ta! Hôm nay ta sẽ động phòng với người khác trước mặt ngươi!” Hắn xoay người đè nữ tử bên cạnh xuống giường cưới.
“Thế tử, tuyệt đối không được làm như vậy!” Những người hầu trong phòng quỳ rạp xuống đất nhưng không ai dám tiến tới ngăn cản.
Tiêu Diên An lại liếc nhìn tân nương một chút rồi trực tiếp nhào lên giường.
Mọi người xung quanh đều choáng váng!
Ai cũng biết Hoài An thế tử là một hỗn thế Tiểu ma vương.
Tuy nhiên, có vẻ như hắn ta cũng không phải là một tên hỗn trướng như vậy!
Người nhục nhã nhất chính là tân nương đêm nay.
Kỷ Sơ Hạc bình tĩnh cởi khăn trùm đầu ra, bước tới vỗ nhẹ vai Tiêu Diên An: “Xin lỗi, quấy rồi một chút.”
“Cút!” Tiêu Diên An tức giận gầm lên.
Tuy nhiên, hắn vẫn theo bản năng quay đầu nhìn thoáng qua.
Vừa liếc nhìn, hắn liền kinh hô: “Ah! Ngươi là ai!”
“Kỷ Sơ Hạc.” Kỷ Sơ Hạc bình tĩnh báo tên.
“Kỷ Sơ Hạc?! Ngươi...!tại sao ngươi lại ở đây?” Tiêu Diên An cảm thấy cả người đều không tốt.
Kỷ Sơ Hạc lẳng lặng nhìn hắn không trả lời.
Khi những người xung quanh nhìn thấy người bỏ khăn trùm đỏ ra lại là Kỷ Sơ Hạc, tất cả đều sững sờ tại chỗ.
Đột nhiên có người hét lên: “Người tới! Người tới! Tân nương bị khiêng nhầm rồi!”
Trong nháy mắt, cả vương phủ náo loạn!
Tiêu Diên An sửa sang lại bộ quần áo bừa bộn của mình, đột nhiên giống như đã nghĩ tới điều gì đó liền nhanh chóng rời đi.
Kỷ Sơ Hạc đi đến bên giường.
Nha hoàn sợ hãi trực tiếp lăn khỏi giường rồi ngã xuống đất.
Kỷ Sơ Hạc ngồi thẳng trên giường, một lần nữa đem khăn trùm đỏ che đầu, nàng cũng không hề hoảng sợ vì kiệu hoa bị khiêng nhầm chỗ.
Bởi vì khi ngồi lên kiệu hoa, nàng đã biết có chỗ sai!
Xem ra, nàng không phải là người duy nhất được trùng sinh mà còn có là muội muội cùng cha khác mẹ của Kỷ Thanh Viễn.
Hai nữ nhi của Kỷ gia cùng xuất giá trong một ngày.
Đích trưởng nữ nhi gả cho Thẩm Thừa Cảnh, là hàn môn Thẩm gia công tử.
Đích thứ nữ Kỉ Thanh Viễn gả cho thế tử Hoài Dương Vương phủ: Tiêu Diên An.
Cùng là đích nữ Kỷ gia nhưng nhà chồng lại hoàn toàn cách biệt.
Sau khi quyết định hôn sự, người ngoài đã bàn tán rất lâu về chuyện này.
Bất quá, không ai ngờ rằng mười năm sau, Thẩm gia công tử sa sút lại trở thành vị quan quyền lực nhất triều đại, đại thàn dưới một người trên vạn người.
Mà Hoài Dương Vương vốn mang trong mình dòng máu hoàng thất lại vướng vào cuộc tranh giành hoàng quyền, bị xử tử cả nhà!
Kiếp trước Kỷ Sơ Hạc gả vào Thẩm gia, dùng mọi thủ đoạn đưa Thẩm Thừa Cảnh lên đỉnh cao quyền lực, cuối cùng lại chỉ thành may áo cưới cho người khác.
Trượng phu nàng luôn quấn quýt với muội muội Kỷ Thanh Viễn.
Hắn thậm chí còn mạo hiểm phạm phải tội khi quân để giải cứu Kỷ Thanh Viễn sắp bị xử tử và giữ nàng ta như một viên ngọc quý ở bên ngoài.
Mãi cho đến khi Kỷ Thanh Viễn giết chết nhi tử duy nhất của mình, nàng mới biết chuyên tốt Thẩm Thừa Cảnh đã làm!
Thẩm Thừa Cảnh không những không chủ trì công đạo cho nhi tử mình mà còn muốn đưa nhi tử của Kỷ Thanh Viễn hồi phủ và được thân phận đích trưởng tử Thẩm gia dưới danh nghĩa của nàng! Kỷ Thanh Viễn cũng muốn đăng đường nhập thất thay thế nàng!
Trong cơn thịnh nộ, Kỷ Sơ Hạc đã tiết lộ thân thế của Kỷ Thanh Viễn.
Kỷ Thanh Viễn bị xử tử và Thẩm Thừa Cảnh cũng bị liên lụy.
Vào ngày Kỷ Thanh Viễn chết, Thẩm Thừa Cảnh dùng kiếm đâm vào ngực nàng!
Khi mở mắt ra lần nữa, vậy mà đã quay trở lại ngày nàng xuất giá.
Nàng chuẩn bị gả vào Thẩm gia theo quỹ đạo của kiếp trước.
Chỉ là kiếp này nàng đến Thẩm gia để đòi nợ!
Không nghĩ tới, Kỷ Thanh Viễn cũng trùng sinh, trong ngày đại hôn còn nóng lòng muốn đổi hôn, nóng lòng muốn rơi vào vòng tay Thẩm Thừa Cảnh!
Kỷ Thanh Viễn chỉ nhìn thấy Thẩm Thừa Cảnh một bước lên mây, địa vị cực cao, nhưng cũng không biết nàng ở đằng sau đó đã có bao nhiêu trù tính!
Chỉ bằng Thẩm Thừa Cảnh một người, có thể tạo dựng được tên tuổi ở Hoài Dương cũng coi như mộ tổ tiên của hắn đang bốc khói xanh rồi!
Thẩm gia cả nhà sa cơ thất thế.
Nghèo đến mức phải tiêu hết của hồi môn và số tiền của nàng kiếm được cho họ, vậy mà còn cho rằng mình cao quý và coi thường công việc kinh doanh của nàng.
Nhấc bát lên ăn rồi đặt bát xuống chửi mẹ, cực kỳ đạo đức giả!
Kỷ Thanh Viễn không chút do dự chạy về phía Thẩm Thừa Cảnh, bất chấp hậu quả nhưng tuyệt đối không được hối hận.
Đời này Kỷ Thanh Viễn cùng Hoài Dương vương phủ không còn bất kì quan hệ nào, điều này giúp nàng tránh được không ít phiền toái.
Đôi cẩu nam nữ này, nàng một người đều không bỏ qua.
Chỉ là, nàng không biết Hoài Dương vương phủ sẽ xử trí thế nào với nàng khi biết tân nương bị thay đổi.
Là đâm lao phải theo lao hay đẩy nàng quay trở về đây?
Tiếng bước chân cắt đứt dòng suy nghĩ của Kỷ Sơ Hạc.
Có người đẩy cửa bước vào.
Người đến là Tứ ma ma hầu hạ bên người Hoài Dương Vương phi
“Kỷ tiểu thư, vương gia và vương phi mời người tới tiền sảnh để nói chuyện.”
Kỷ Sơ Hạc lấy khăn trùm đầu xuống, đi theo tứ ma ma ra ngoài.
Tiền sảnh chật kín người.
Hoài Dương vương cùng vương phi ngồi ở chủ vị với vẻ mặt u ám.
Ở phía dưới bên phải là phụ thân của Kỷ Sơ Hạc, Quận trưởng huyện Hoài Dương Kỷ Thành và kế mẫu Cảnh Thị.
Sắc mặt cả hai đểu lộ vẻ sợ hãi và khẩn trương không thôi.
Ngồi ở phía dưới bên trái là tân lang Tiêu Diên An trong mắt mắt âm thầm đắc ý.
Bầu không khí trong phòng thật ngột ngạt và buồn tẻ.
Kỷ Sơ Hạc vừa bước vào, ánh mắt của mọi người đều đổ dồn vào nàng.
Đặc biệt là kế mẫu, người có ánh mắt phẫn nộ như muốn đốt một lỗ trong người nàng.
Đúng vậy, không hận mới là lạ.
Trong lòng luôn muốn nữ nhi mình gả vào vương phủ và bay lên cành cao thành phượng hoàng nhưng cuối cùng nữ nhi lại bị gả vào một hàn môn gia.
Khoảng cách này không phải là một chút lớn.
Vương phi nhìn Kỷ Sơ Hạc từ trên xuống dưới, không ngờ trưởng nữ Kỷ gia lại xinh đẹp như vậy, mang theo một loại vẻ đẹp thư sinh đoan trang, còn đẹp mắt hơn cả Kỷ Thanh Viễn.
“Bái kiến vương gia, vương phi, phụ thân, mẫu thân.” Kỷ Sơ Hạc hành xử đúng mực, tiến lên hành lễ.
“Kỷ Sơ Hạc, Thẩm gia bên kia tin tức truyền đến, tân nương đã động phòng, cuộc hôn nhân này không thể đổi lại.
Ngươi cũng cùng thế tử bái đường rôi, ta có ý muốn đâm lao phải theo lao để ngươi làm thế tử phu nhân.
Chúng ta cũng cùng cha mẹ ngươi thương nghị qua, ngươi có bằng lòng hay không?”Vương phi chậm rãi mở miệng hỏi thăm.
“Ta không đồng ý!”Tiêu Diên An thanh âm vang lên đầu tiên: “Phụ vương, mẫu phi, đã nhấc nhầm người thì liền đem Kỷ Sơ Hạc đưa trở về đi!”
Cửa hôn sự này, Tiêu Diên An từ ban đầu đã không đồng ý.
Kỷ Thanh Viện kia cũng là Vương phi buộc hắn cưới.
Hiện tại, lại đổi thành Kỷ Sơ Hạc hắn nhận mới là lạ!
Vương phi đã biết chuyện tốt mà Tiêu Diên An đã huyên náo ở tân phòng vừa rồi nhưng còn chưa chất vấn hắn.
Lại thấy hắn muốn mượn cơ hội sinh sự, một chút kiên nhẫn cũng biến mất.
“Ngươi đã cùng Kỷ Sơ Hạc bái đường, nàng chính là nương tử của ngươi.”
“Các ngươi coi bản thế tử là cái gì, bản thế tử chịu không được cái này ủy khuất! Sai chính là sai, sao có thể tùy tiện đâm lao phải theo lao chứ? Bản thế tử muốn từ hôn!”
“Đã tiến vào phủ của ta, chính là người của vương phủ ta! Sai liền sai, đây là duyên phận trời ban! Thiên ý không thể trái!”Vương phi giọng nói vô cùng có lực chấn nhiếp, không cho phép chất vấn.
Tiêu Diên An còn định mở miệng, Vương phi cho hắn một ánh mắt lạnh lẽo lặng lẽ bắn tới, thấp giọng uy hiếp: “Ngươi thật sự xem ta không dám giết nàng ta sao!”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook