Gả Cho Tổng Tài Trai Bao
-
Chương 14-2: Tôi liền không nghĩ tới ly hôn (2/2)
"Hạ Hạo, anh đến cùng là làm việc như thế nào? Chuyện BOSS kết hôn lớn như vậy, tại sao bây giờ mới nói cho tôi?"
"Không cần nói cho tôi trước đó anh cũng không biết, từ lúc anh bắt đầu theo BOSS tới giờ, liền vẫn xử lý việc vặt vãnh bên cạnh BOSS, tôi đi theo bên cạnh BOSS năm năm, làm quản gia của anh năm năm, lẽ nào tôi còn chưa có tư cách biết những việc này sao?"
Chờ sau khi Thu Hàn Yên ồn ào xong, Hạ Hạo mới ha ha cười gượng hai tiếng, mày kiếm hơi nhíu.
Tâm tư của Thu Hàn Yên anh quá là rõ ràng, phỏng chừng lão đại càng rõ ràng, nhiều năm như vậy hai người sớm chiều ở chung đều không có xảy ra chút gì, cô ta còn không rõ dụng ý của lão đại sao?
"Thu quản gia, việc đã đến nước này, lại oán niệm cũng không thay đổi được cái gì, cô làm tốt bản chức công tác của mình là được..."
Bản chức công tác?
Nghe được nơi này, đầu óc Thu Hàn Yên ù ù.
Nghĩ đến ngày xưa ở chung, cô đối tốt với anh, Lệ Phong Tước cũng không có từ chối, mà cô đã quen thuộc hình thức ở chung của hai người từ lâu, thậm chí cho rằng sẽ vẫn như vậy.
Nhưng hôm nay, từ buổi sáng đưa đồ dùng của người phụ nữ tới đến bây giờ Tần Lạc Y xuất hiện, triệt để đánh vỡ giấc mộng đẹp của cô.
"Tại sao?" Thu Hàn Yên không lại khàn cả giọng chất vấn nổi giận, giọng điệu thoáng qua liền bi thương không ngớt, khóe miệng một trận phát khổ.
Hạ Hạo căn bản không có bao nhiêu thời gian nói chuyện với Thu Hàn Yên, anh còn có rất nhiều chuyện phải bận bịu.
"Thu quản gia, Tần Lạc Y và phụ nữ khác không giống nhau, lão đại rất quan tâm cô ấy, ở cùng với cô ấy cũng rất vui vẻ, cô cũng đừng không có chuyện gì lại đi tìm việc."
"Tôi cam đoan với cô nếu như cô dám trêu chị dâu, kết cục của cô nhất định sẽ rất thảm... Đúng rồi, chị dâu còn ở chung cư cũ một quãng thời gian, tin tưởng tôi không nói cô cũng rõ ràng điều này có ý vị gì."
Hạ Hạo vừa sửa sang lại văn kiện trong tay, một bên cực không nhịn được nhắc nhở Thu Hàn Yên.
Nhưng Thu Hàn Yên nghe xong, trong lòng càng cay đắng không cam lòng.
Năm năm trước, cô còn xanh miết non nớt, khi đó vì có thể mỗi ngày nhìn thấy Lệ Phong Tước, cô thậm chí đồng ý từ bỏ đại học danh tiếng, cam nguyện làm quản gia của anh.
Khi đó cô ngây thơ cho rằng, chỉ cần mình vẫn hầu ở bên cạnh anh, đối xử tốt với anh, một ngày nào đó, sau khi trải qua mọi chuyện, Lệ Phong Tước sẽ phát hiện mình tốt.
Nhưng bây giờ... Cô thật không cam lòng.
Trong phòng, Tần Lạc Y nhìn mình bị Lệ Phong Tước nắm cổ tay, muốn giãy dụa.
Nghĩ đến quan hệ của bọn họ, không nói được, để ý không rõ: "Lệ Phong Tước, anh thả tôi ra, tôi nghĩ chúng ta bây giờ nên nói chuyện rõ ràng."
Lệ Phong Tước gấp mím mím môi không nói một lời, trên tay lại là không chút nhẹ dạ nắm cổ tay Tần Lạc Y, không cho cô tránh thoát ràng buộc của mình.
Anh liền không hiểu, hai người đều đến mức này, bọn họ còn có cái gì cần thảo luận? Thuận theo tự nhiên không phải là tốt rồi sao.
"Lệ Phong Tước, anh đến cùng muốn như thế nào? Trước đây là tôi hiểu lầm anh, cho rằng anh là trai bao mới nghĩ kết hôn với anh, bây giờ tôi biết tôi sai rồi, chúng ta có thể lập tức ly hôn!"
Lệ Phong Tước bởi vì cô không nói với mình chuyện kết hôn của Tần Chỉ Văn, trong lòng vốn là không thoải mái, bây giờ lại nghe được Tần Lạc Y mở miệng nói ly hôn, trong lòng tức giận càng sâu.
đầu óc người phụ nữ này đến cùng là làm bằng cái gì? Lệ Phong Tước anh liền kém cỏi như thế sao?
Lúc bắt đầu cho rằng anh là trai bao, muốn kết hôn với anh, bây giờ biết thân phận của anh, lại muốn ly hôn với anh, đầu óc người phụ nữ này là bã đậu sao?
ánh mắt Lệ Phong Tước càng trầm, anh dùng sức đẩy Tần Lạc Y một cái, đè cô trên ghế salông, ngửi mùi thơm đặc trưng thuộc về trên người cô, Lệ Phong Tước hít sâu một hơi, cười gằn mở miệng.
"Ly hôn? Tần Lạc Y, tôi cho em biết, bắt đầu từ ngày kết hôn kia, tôi liền không nghĩ tới ly hôn!"
"Không cần nói cho tôi trước đó anh cũng không biết, từ lúc anh bắt đầu theo BOSS tới giờ, liền vẫn xử lý việc vặt vãnh bên cạnh BOSS, tôi đi theo bên cạnh BOSS năm năm, làm quản gia của anh năm năm, lẽ nào tôi còn chưa có tư cách biết những việc này sao?"
Chờ sau khi Thu Hàn Yên ồn ào xong, Hạ Hạo mới ha ha cười gượng hai tiếng, mày kiếm hơi nhíu.
Tâm tư của Thu Hàn Yên anh quá là rõ ràng, phỏng chừng lão đại càng rõ ràng, nhiều năm như vậy hai người sớm chiều ở chung đều không có xảy ra chút gì, cô ta còn không rõ dụng ý của lão đại sao?
"Thu quản gia, việc đã đến nước này, lại oán niệm cũng không thay đổi được cái gì, cô làm tốt bản chức công tác của mình là được..."
Bản chức công tác?
Nghe được nơi này, đầu óc Thu Hàn Yên ù ù.
Nghĩ đến ngày xưa ở chung, cô đối tốt với anh, Lệ Phong Tước cũng không có từ chối, mà cô đã quen thuộc hình thức ở chung của hai người từ lâu, thậm chí cho rằng sẽ vẫn như vậy.
Nhưng hôm nay, từ buổi sáng đưa đồ dùng của người phụ nữ tới đến bây giờ Tần Lạc Y xuất hiện, triệt để đánh vỡ giấc mộng đẹp của cô.
"Tại sao?" Thu Hàn Yên không lại khàn cả giọng chất vấn nổi giận, giọng điệu thoáng qua liền bi thương không ngớt, khóe miệng một trận phát khổ.
Hạ Hạo căn bản không có bao nhiêu thời gian nói chuyện với Thu Hàn Yên, anh còn có rất nhiều chuyện phải bận bịu.
"Thu quản gia, Tần Lạc Y và phụ nữ khác không giống nhau, lão đại rất quan tâm cô ấy, ở cùng với cô ấy cũng rất vui vẻ, cô cũng đừng không có chuyện gì lại đi tìm việc."
"Tôi cam đoan với cô nếu như cô dám trêu chị dâu, kết cục của cô nhất định sẽ rất thảm... Đúng rồi, chị dâu còn ở chung cư cũ một quãng thời gian, tin tưởng tôi không nói cô cũng rõ ràng điều này có ý vị gì."
Hạ Hạo vừa sửa sang lại văn kiện trong tay, một bên cực không nhịn được nhắc nhở Thu Hàn Yên.
Nhưng Thu Hàn Yên nghe xong, trong lòng càng cay đắng không cam lòng.
Năm năm trước, cô còn xanh miết non nớt, khi đó vì có thể mỗi ngày nhìn thấy Lệ Phong Tước, cô thậm chí đồng ý từ bỏ đại học danh tiếng, cam nguyện làm quản gia của anh.
Khi đó cô ngây thơ cho rằng, chỉ cần mình vẫn hầu ở bên cạnh anh, đối xử tốt với anh, một ngày nào đó, sau khi trải qua mọi chuyện, Lệ Phong Tước sẽ phát hiện mình tốt.
Nhưng bây giờ... Cô thật không cam lòng.
Trong phòng, Tần Lạc Y nhìn mình bị Lệ Phong Tước nắm cổ tay, muốn giãy dụa.
Nghĩ đến quan hệ của bọn họ, không nói được, để ý không rõ: "Lệ Phong Tước, anh thả tôi ra, tôi nghĩ chúng ta bây giờ nên nói chuyện rõ ràng."
Lệ Phong Tước gấp mím mím môi không nói một lời, trên tay lại là không chút nhẹ dạ nắm cổ tay Tần Lạc Y, không cho cô tránh thoát ràng buộc của mình.
Anh liền không hiểu, hai người đều đến mức này, bọn họ còn có cái gì cần thảo luận? Thuận theo tự nhiên không phải là tốt rồi sao.
"Lệ Phong Tước, anh đến cùng muốn như thế nào? Trước đây là tôi hiểu lầm anh, cho rằng anh là trai bao mới nghĩ kết hôn với anh, bây giờ tôi biết tôi sai rồi, chúng ta có thể lập tức ly hôn!"
Lệ Phong Tước bởi vì cô không nói với mình chuyện kết hôn của Tần Chỉ Văn, trong lòng vốn là không thoải mái, bây giờ lại nghe được Tần Lạc Y mở miệng nói ly hôn, trong lòng tức giận càng sâu.
đầu óc người phụ nữ này đến cùng là làm bằng cái gì? Lệ Phong Tước anh liền kém cỏi như thế sao?
Lúc bắt đầu cho rằng anh là trai bao, muốn kết hôn với anh, bây giờ biết thân phận của anh, lại muốn ly hôn với anh, đầu óc người phụ nữ này là bã đậu sao?
ánh mắt Lệ Phong Tước càng trầm, anh dùng sức đẩy Tần Lạc Y một cái, đè cô trên ghế salông, ngửi mùi thơm đặc trưng thuộc về trên người cô, Lệ Phong Tước hít sâu một hơi, cười gằn mở miệng.
"Ly hôn? Tần Lạc Y, tôi cho em biết, bắt đầu từ ngày kết hôn kia, tôi liền không nghĩ tới ly hôn!"
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook