[Fanfiction][Suga X Girl] Min Yoongi! Swag Của Anh Đâu Rồi ???
-
Chương 2: Bất ngờ
Tại Hàn Quốc
Vừa xuống máy bay, cô mệt mỏi vì chuyến đi dài. Lết cái xác của mình ra ngoài, bắt 1 chiếc taxi. Cô chưa bao giờ thấy việc đi nước ngoài mệt mỏi như vậy đau khổ nhất chính là đống hành lý cồng kềnh, đủ loại kích cỡ bên cạnh
Đưa cho bác tài xế mẩu giấy ghi địa chỉ ban nãy bố đưa. Xe đi một lúc thì đến ngôi nhà cô ở, nó ở khu dân cư Delecombat. Giá một căn nhà này rất đắt nhưng giá tiền bỏ ra thuê thật sự ko phí vì nhà rất đẹp. Bên ngoài nhìn vào có vẻ ấm áp, và hơi nhỏ, thứ cô ưng nhất là có một khoảng sân vườn rộng phía trước, lát cỏ và vài viên đá lớn. Bên trong rộng rãi, nội thất đơn giản nhưng vẫn tinh tế, trắng và sắc xanh, lam, hồng nhạt làm chủ đạo. Ở khu này có nhiều căn khác nhau, có cả bể bơi chung, công viên nho nhỏ, khu vui chơi giải trí, phòng gym,...
Cô lên sắp lại đồ đạc trên phòng, thật ra cũng ko có bao nhiêu vì trước đó đã đc gửi đến rồi. Với lấy chiếc áo khoác bên cạnh, thêm cái túi sách nhỏ. Cô ra khỏi nhà, gọi một cái taxi gần đó để đi siêu thị.
Hôm nay trời lạnh buốt.
====================
Vừa tính tiền xong, đi ra khỏi siêu thị thì có tiếng đt vang lên, cô đặt túi đồ sang bên cạnh, bắt máy
- Alo, So Han phải không? - Giọng nói đàn ông khá thân thuộc vang lên qua điện thoại
- Vâng nhưng cho hỏi ai thế ạ?
- À, là bác Kim anh trai của bố cháu đây. Hôm qua bố cháu gửi cho bác sđt của cháu bảo là cháu sang Hàn hôm nay.
- Vâng, cháu vừa xuống máy bay đang đi siêu thị để mua chút đồ
- Ukm, à mà tối cháu sang nhà bác ăn cơm nhé! Vợ bác nói muốn đãi cháu một bữa
- Dạ, cháu cảm ơn ạ!
Tắt đt đi, cô hí hửng đón chiếc taxi để về nhà cất đồ. Ngay lúc đó, bản tính lười biếng bùng lên. Xem ra tối nay không phải nấu ăn rồi!
======================
" Tính ton " - Tiếng chuông cửa vang lên
Một người phụ nữ bước ra mở cửa, trên môi nở một nụ cười hiền dịu, vẻ mặt phúc hậu khiến người ngoài nhìn vào đã có cảm thiện ngay.
- Ồ!!! So Han đó hả? - Người phụ nữ lên tiếng giọng nói dịu dàng
- Nae, cháu chào bác!- Cô lễ phép đáp.
- Vào đi! Cháu cứ tự nhiên nhé!
Cô bước vào nhà, bên trong rất to và đẹp. Bước vào nhà bếp, bàn ăn đã đc dọn sẵn, mùi thức ăn thơm nức mũi khiến cô cảm thấy đói bụng, từ lúc xuống sân bay cô chưa ăn cái gì mà. Cố khống chế cơn đói, cô vui vẻ tiến đến gần bác trai.
- Cháu chào bác ạ!
- So Han à, lại đây! - Bác trai bỏ tờ báo xuống, phấn khởi vẫy tay - Chà, giờ cháu lớn quá nhỉ! Hồi bé có từng này à - Giơ tay để tầm ngang bụng bác - Còn cao hơn với xinh ra đấy!
- Dạ, bác cứ quá khen *cười*
Cô và cả gia đình từng sống ở đây vài năm, đến khi cô lớp 5 thì về Việt Nam vì có việc. Cô từng chơi rất thân với cậu con trai nhà bác Kim, có lẽ lớn hơn cô vài tuổi, tính tình dễ gần và rất cute. Còn tên gì thì cô cũng quên mất tiêu.
- Nào, ngồi xuống ăn cơm thôi! - Bác gái đứng bên bàn ăn, nói
Cô kéo chiếc ghế ra và ngồi xuống, ánh mắt lóe lên khi nhìn vào bàn ăn đầy đủ món trước mặt. Bỗng có tiếng bước chân từ trên tầng xuống. Một người con trai có dáng hình cao, gương mặt điển trai, tuấn tú đầy cuốn hút. Anh bước đến bàn ăn vẻ khệnh khạng như vừa mới ngủ dậy
- Hanie đó hả? Lâu lắm ko gặp em!
Cô giương cặp mắt lên nhìn anh. Cái quỷ thần gì thế này!!! Chiếc đũa trên tay cô rơi xuống. Tim cô như ngừng đập, miệng cô mấp máy được vài tiếng ú ớ, có cái gì đó đang chặn họng của cô lại, người nhừ ra như người mất hồn. Khó khăn lắm cô mới run rẩy nói ra được một chữ "M..M...Monie!? "
Vừa xuống máy bay, cô mệt mỏi vì chuyến đi dài. Lết cái xác của mình ra ngoài, bắt 1 chiếc taxi. Cô chưa bao giờ thấy việc đi nước ngoài mệt mỏi như vậy đau khổ nhất chính là đống hành lý cồng kềnh, đủ loại kích cỡ bên cạnh
Đưa cho bác tài xế mẩu giấy ghi địa chỉ ban nãy bố đưa. Xe đi một lúc thì đến ngôi nhà cô ở, nó ở khu dân cư Delecombat. Giá một căn nhà này rất đắt nhưng giá tiền bỏ ra thuê thật sự ko phí vì nhà rất đẹp. Bên ngoài nhìn vào có vẻ ấm áp, và hơi nhỏ, thứ cô ưng nhất là có một khoảng sân vườn rộng phía trước, lát cỏ và vài viên đá lớn. Bên trong rộng rãi, nội thất đơn giản nhưng vẫn tinh tế, trắng và sắc xanh, lam, hồng nhạt làm chủ đạo. Ở khu này có nhiều căn khác nhau, có cả bể bơi chung, công viên nho nhỏ, khu vui chơi giải trí, phòng gym,...
Cô lên sắp lại đồ đạc trên phòng, thật ra cũng ko có bao nhiêu vì trước đó đã đc gửi đến rồi. Với lấy chiếc áo khoác bên cạnh, thêm cái túi sách nhỏ. Cô ra khỏi nhà, gọi một cái taxi gần đó để đi siêu thị.
Hôm nay trời lạnh buốt.
====================
Vừa tính tiền xong, đi ra khỏi siêu thị thì có tiếng đt vang lên, cô đặt túi đồ sang bên cạnh, bắt máy
- Alo, So Han phải không? - Giọng nói đàn ông khá thân thuộc vang lên qua điện thoại
- Vâng nhưng cho hỏi ai thế ạ?
- À, là bác Kim anh trai của bố cháu đây. Hôm qua bố cháu gửi cho bác sđt của cháu bảo là cháu sang Hàn hôm nay.
- Vâng, cháu vừa xuống máy bay đang đi siêu thị để mua chút đồ
- Ukm, à mà tối cháu sang nhà bác ăn cơm nhé! Vợ bác nói muốn đãi cháu một bữa
- Dạ, cháu cảm ơn ạ!
Tắt đt đi, cô hí hửng đón chiếc taxi để về nhà cất đồ. Ngay lúc đó, bản tính lười biếng bùng lên. Xem ra tối nay không phải nấu ăn rồi!
======================
" Tính ton " - Tiếng chuông cửa vang lên
Một người phụ nữ bước ra mở cửa, trên môi nở một nụ cười hiền dịu, vẻ mặt phúc hậu khiến người ngoài nhìn vào đã có cảm thiện ngay.
- Ồ!!! So Han đó hả? - Người phụ nữ lên tiếng giọng nói dịu dàng
- Nae, cháu chào bác!- Cô lễ phép đáp.
- Vào đi! Cháu cứ tự nhiên nhé!
Cô bước vào nhà, bên trong rất to và đẹp. Bước vào nhà bếp, bàn ăn đã đc dọn sẵn, mùi thức ăn thơm nức mũi khiến cô cảm thấy đói bụng, từ lúc xuống sân bay cô chưa ăn cái gì mà. Cố khống chế cơn đói, cô vui vẻ tiến đến gần bác trai.
- Cháu chào bác ạ!
- So Han à, lại đây! - Bác trai bỏ tờ báo xuống, phấn khởi vẫy tay - Chà, giờ cháu lớn quá nhỉ! Hồi bé có từng này à - Giơ tay để tầm ngang bụng bác - Còn cao hơn với xinh ra đấy!
- Dạ, bác cứ quá khen *cười*
Cô và cả gia đình từng sống ở đây vài năm, đến khi cô lớp 5 thì về Việt Nam vì có việc. Cô từng chơi rất thân với cậu con trai nhà bác Kim, có lẽ lớn hơn cô vài tuổi, tính tình dễ gần và rất cute. Còn tên gì thì cô cũng quên mất tiêu.
- Nào, ngồi xuống ăn cơm thôi! - Bác gái đứng bên bàn ăn, nói
Cô kéo chiếc ghế ra và ngồi xuống, ánh mắt lóe lên khi nhìn vào bàn ăn đầy đủ món trước mặt. Bỗng có tiếng bước chân từ trên tầng xuống. Một người con trai có dáng hình cao, gương mặt điển trai, tuấn tú đầy cuốn hút. Anh bước đến bàn ăn vẻ khệnh khạng như vừa mới ngủ dậy
- Hanie đó hả? Lâu lắm ko gặp em!
Cô giương cặp mắt lên nhìn anh. Cái quỷ thần gì thế này!!! Chiếc đũa trên tay cô rơi xuống. Tim cô như ngừng đập, miệng cô mấp máy được vài tiếng ú ớ, có cái gì đó đang chặn họng của cô lại, người nhừ ra như người mất hồn. Khó khăn lắm cô mới run rẩy nói ra được một chữ "M..M...Monie!? "
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook