[Fanfic 12 Chòm Sao] Second Chance Z
Chương 7: Cự Giải - Bạch Dương. Chiến đấu!

Hai mươi, ba mươi hay thậm chí là năm mươi con? Cự Giải lẫm bẫm tính, trực giác nhạy bén được tôi luyện giờ thật thích hợp để đem ra sử dụng. Tuy cảm nhận được sự duy chuyển nhưng khu rừng lúc này im ắng và vắng lặng đến phát sợ, và nếu không phải người trong cuộc, Cự Giải sẽ thật sự tin tưởng rằng đây chỉ là một khu rừng bình thường mà thôi.

- Đếm được hết chứ? - Bạch Dương hỏi, mắt không ngừng quan sát địa hình.

Rừng rậm với cây cối dày đặc, cả hai sẽ thật sự bị động nếu bọn quái tấn công bất ngờ.

- Không thể, ước chừng hơn một trăm con.

- Còn khoảng cách?

- Hai trăm mét.

- Được rồi. - bạch Dương thở hắt ra, trên tay từ bao giờ đã xuất hiện một thanh đoản kiếm, cậu bật cười, mặc dù nhìn chả tươi tỉnh là bao. – Hy vọng nữ thần may mắn mỉn cười với chúng ta.

- Nên hy vọng đó không phải là nụ cười đểu mới phải.

Cự Giải siết chặc tay cầm súng. Cái lạnh của kim loại khiến Cự Giải giữ được sự bình tĩnh cần thiết ngay lúc này. Ánh mắt gắt gao tập trung vào khu vực trước mặt. Qua vài trận đối của những đội trước, Cự Giải cũng nắm được cách tấn công của bọn quái này. Luôn di chuyển với số lượng lớn, bao vây con mồi và phục kích bằng đòn tấn công nhanh và bất ngờ. Trước đó, chúng sẽ cho một vài con tấn công để xem xét sức mạnh của con mồi. Chậc, cũng khôn lõi phết đấy chứ.

- Ừ.

Bạch Dương bật cười khổ sở, sau đó thu lại bộ dáng đùa cợt thường ngày. Lầm bẩm một điều gì đó, chỉ thấy thanh đoản kiếm trên tay cậu bắt đầu phát ra ánh sáng màu bạc ma mị, cùng lúc đó, Cự Giải cảm nhận được một lượng sát khí không nhỏ từ người bên cạnh. Sự thay đổi này khiến Cự Giải nhếch môi, xem chừng làm đồng đội với tên này cũng không phải ý kiến tồi.

Sắp rồi!

Sự nguy hiểm ngày càng tiến lại gần, khiến trái tim không ngừng đập loạn. Xen khẽ căng thẳng, là một trạng thái hồi hộp kích thích không rõ thành lời. Tuy không ai nói ra nhưng cả bọn đều biết bài kiểm tra này chính là quyết định khởi đầu cho bọn họ. Nếu không qua được, đừng nói tới bảo vệ gì đấy, ngay cả tư cách sống một lần nữa cũng chẳng có đâu.

Vì vậy nên nhất định, phải vượt qua bài kiểm tra này hoàn hảo!

Ba…

Hai…

Một…

Cuộc đi săn, bắt đầu!

Uỳnh!

Bắt đầu với những đường vung kiếm sắt bén, vẽ lên những đường ánh sáng màu bạc, toàn bộ đám quái trong bán kính 5 km bị quét sạch bởi một vụ nổ tương đương một quả bom. Sự càn quét nhanh chóng khiến những con quái còn sống sót hơi chần chừ nhưng chỉ trong phút chốc, chúng tiếp tục lao tới, với hàm răng còn sắt bén hơn cả hàm cá mập.

Phập!

Với tốc độ nhanh như một cơn gió, chúng cắn phập vào vị trí mà Bạch Dương chỉ vừa đứng trước đó. Một giây, nhưng đủ để Bạch Dương né tránh cái chết và tạo cơ hội cho cậu phản đòn. Một đường chém dứt khoác vào phần bụng, chia con quái vật thành hai nữa. Bạch Dương đạp mạnh chân vào đất, nhảy bật lên trên cao và trước sự bàng hoàn của những con còn lại, cậu rạch ngang bầu trời một chữ X màu bạc khổng lồ, đem chúng biến thành những cái xác không toàn thây.

Đoàng!

Viên đạn lao vun vút trong không khí, giết chết những con quái trong tích tắc. Lũ quái của đợt tiếp theo tiếp tục tràn lên, đạp lên xác của những kẻ thua cuộc bị đánh bại, và tự tạo nên một cái kết cho bản thân mình. “Bùm!” một tiếng, cả đám quái cũ có mới có đều một khắc hoá thành tro bụi, trở về với đất mẹ.

So với Bạch Dương, Cự Giải đưa tiễn bọn chúng bằng cách thức nhanh hơn, hiệu quả hơn và tàn nhẫn hơn rất nhiều lần.

- Đừng có làm màu. Mấy con dị thường xuất hiện rồi.

- Vâng, vâng Madam.

Đợt thứ hai, nếu con mồi vẫn còn sống sót, chúng sẽ cho ra những loài quái dị thường to lớn với sát thượng mạnh mẽ.

Thay vì nhanh nhẹn không phát ra âm thanh, những con quái thú bước đi mới tiếng động khoa trương nhưng mỗi bước của chúng đều in hằng lên đất và làm khu vực xung quanh chấn động.

Cự Giải lao như tên bắn, thoắt cái đã tiếp cận gần hai con quái vừa xuất hiện. Sự chênh lệch lớn về kích thước không khiến cô rung sợ. Bật nhảy lên không trung, hai phát đạn bắn xé toạt không khí, đem cả hai con quái nổ tung, chỉ còn lại một đồng bầy nhầy.

Tuy nhiên, đám quái lần này cũng không hẵn là ngu ngốc.

- Cự Giải! Đằng sau!

Thứ chất lỏng đen kịt bắn ra, nhuộm bẩn chiếc áo đồng phục trắng tin nhưng Bạch Dương không đủ thời gian để để ý đến. Như một bản năng, Bạch Dương lao tới đẩy Cự Giải ra. Rầm! Cậu bị đá văng vào tảng đá lớn gần đấy khiến nó nứt nẻ. Cảm giác thiêu đốt ở bụng chẳng dễ chịu tẹo nào, tựa hồ như đám nội tạng bị nghiền nát thành bột.

Khỉ thật!

Cự Giải nghiến răng, nhanh chóng né những đòn tấn công của quái thú trước mặt. Toan muốn giúp Bạch Dương nhưng dưới sự tấn công này thì nhích qua đó một tí thôi cũng là cả một vấn đề lớn.

- Lo cho chính mình trước đi!

- Grahhhh!

Bạch Dương hét to, cố gắng xuyên qua âm thanh gào thét phẫn nộ của con quái thú. Dùng hết sức lăn người qua, cậu may mắn cứu lấy mạng mình khỏi nắm đấm của loại quái cao hai mét trước mặt, chậm một khắt thôi thì Bạch Dương sẽ như đống đất bên cạnh, nát bấy và nát bét như tương.

Tấn công hụt càng khiến con quái thú tức giận, và mặc dù cấu tạo to lớn, nó duy chuyển và ra đòn lại nhanh chả kém ai.

Rầm!

Cả một tảng đá to lớn đè nát mặt đất, tạo thành một cái hố khổng lồ, cách Bạch Dương chỉ kém 5cm. Nếu còn lăn như vậy chẳng phải là cách! Nhưng con quái chẳng để Bạch Dương có cơ hội động đậy. Lần này nó bật nhảy cao như tên bắn với nệm đáp chính là Bạch Dương.

Và rồi, một đường vẽ dọc ánh bạc sáng tới chói mắt, khiến con quái hai mét kia chẳng thể nào há họng được gì, trực tiếp văng ra xa làm hai nữa, tưới lên mặt đất một cơn mưa máu đục ngầu.

- Black! White!

Bạch Dương hét lớn! Tức thì thứ ánh sáng bạc liền biến thành xanh lam, cậu bật dậy, nắm chặt vào ánh sáng và gần như lập tức, hai tay Bạch Dương liền xuất hiện hai khẩu súng ngắn và chẳng thèm ngắm, cậu bắn về phía bên phải mình, biến đám cây xanh mơn mởn thành tro, trực tiếp đưa tiễn cả đám quái phục kích xuống địa ngục. Âm thanh gào thét tức giận và sợ hãi va lẫn vào nhau, vang vọng khắp cả khu rừng.

Cạch!

Đoàng!

Chỉ vỏn vẹn với hai tiếng động, Bạch Dương hạ tay xuống cũng là lúc mà con quái bên trái rơi xuống, với phần đầu đã nát bấy văng ra thành ngàn mảnh vụn.

Cùng lúc đó, một tiếng ngã lớn vang lên, và con quái duy nhất còn lại cũng trở về với đồng bọn

“Nhóm Bạch Dương, Cự Giải: đạt!”

- Xong rồi?

- Oái! Đừng có xuất hiện ngay sau lưng người ta thế!

Bạch Dương vuốt ngực, lùi xa Cự Giải tới mấy mét. Vừa mới chiến đấu xong, chưa kịp hít thở điều hoà này nọ, Bạch Dương mén chút là lên bệnh viện nằm vì tại con nhỏ này rồi. Cả người đã đầy máu me, ruột phổi, rồi còn xuất hiện sau lưng không tiếng động nữa chứ. Cự Giải, cô nàng này là đang muốn hại chết cậu à?

Cự Giải không thèm mở miệng, chỉ nhìn Bạch Dương như thể cậu là đứa vô dụng của xã hội vậy. Cuộc đối thoại ngắn ngũn của cả hai kết thúc khi hai người được dịch chuyển lại vào phòng nghỉ và để bài kiểm tra tiếp tục diễn ra.

- Ấy ấy! Đau! Cậu không nhẹ nhàng tý được à? - Bạch Dương la lên khi Cự Giải bôi thuốc sát trùng, khiến bao nhiều hình tượng anh dũng gì đó đều theo gió mà cuốn trôi hết.

Cự Giải hừ lạnh, càng ấn mạnh vào vết thương khiến cậu chàng la oai oái.

- Nếu sợ đau thì đừng có làm anh hùng xông vào. Tôi cũng không cần cậu giúp.

- Vậy ý cậu là tui phải để con gái như cậu chịu tổn thương á? Con trai ai làm thế bao giờ. Ế! Đau!

Bạch Dương thật sự muốn khóc ra máu quá. Trị thương kiểu gì khổ dữ! Mà cậu nhớ là bản thân mình làm cũng được rồi mà, tự nhiên Cự Giải đe doạ làm cho cậu là sao vậy trời?

- Được rồi, không có gì nghiêm trọng, tôi đi trước.

Cự Giải thu dọn lại đống đồ trị thương, tuy nhiên trước khi kịp rời đi thì bị Bạch Dương nắm tay lại

- Tui biết là mình không có gì nghiêm trọng rồi nhưng cậu thì có đó. Để ý bản thân mình một chút đi, là con gái nếu có sẹo sẽ mệt lắm đấy. - Bằng một vẻ mặt tỉnh như sáo, bạn Bạch cẩn thận băng lại vết thương ở cánh tay cho Cự Giải, chẳng hề để ý đến Cự Giải đang nhìn mình một cách kỳ quái

- Cậu, quả là tên ngốc nhất mà tôi thấy trên đời.

Ý giề đây? Bạch Dương tự hỏi với lòng, sao tự nhiên thành tên ngốc rồi? Chẳng kịp đề Bạch Dương hiểu mô tê gì, Cự Giải rút tay lại rồi nhanh chóng bỏ đi mất tiêu, để lại anh chàng đang tự làm đau não mình với cả đống câu hỏi về sự việc vừa rồi.

Thế nên chẳng ai để ý tới một bóng dáng bí ẩn đang núp gần đó, lẩm bẩm với bản thân và nở một nụ cười bí ẩn:

- Thấy rồi, thấy rồi nha~

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương