Em Trai Quá Kiêu Ngạo
Chương 121: Khiển trách

Thấy cô một bộ biểu tình không chịu nổi, Minh Hiên bật cười, hai tay xoa bụng hơi nhô lên của cô, chỉ có như vậy hắn mới có thể cảm nhận được tính chân thật của tin tức này, rồi mới giải thích. “Anh sợ một chút không cẩn thận sẽ làm nó bị thương.” Đó là bảo bối của hắn và cô, sao hắn có thể mạo hiểm mà thương tổn đến nó chỉ để thỏa mãn dục vọng chính mình được? Hắn có thể nhịn.

Thì ra hắn ngại việc này a, Minh Nhan đã hiểu rõ, có chút ngượng ngùng nhỏ giọng nói. “Bác sĩ nói đã qua thời kì nguy hiểm, cho nên có thể, ân, có thể......” Câu kế tiếp thế nào cô cũng không nói nên lời.

Minh Hiên nghe vậy đôi mắt sáng lên, nhưng lập tức lại ảm đạm xuống, bác sĩ nói có thể, cũng không đại biểu là không có nguy hiểm, hắn quá rõ ràng dục vọng của hắn đối với cô mãnh liệt thế nào, một khi đã phóng túng lên, căn bản làể khống chế được sức của chính mình, đứa bé còn nhỏ như vậy, một khối nho nhỏ ở trong bụng mẹ, hắn không thể mạo hiểm như vậy.

Thấy hắn còn đang do dự, Minh Nhan tức giận trừng liếc mắt hắn một cái, đẩy hắn gục lên giường, hôn lên, cô đã nói như vậy rồi mà hắn vẫn còn do do dự dự , vậy để cô giúp hắn làm cái quyết định vậy, vừa hôn vừa thô lỗ cởi quần áo hắn.

Minh Hiên không ngờ cô sẽ có hành động này, ngây ngốc một chút, sửng sốt này khiến cho hắn mất tự chủ, đến lúc hắn muốn giãy dụa thì Minh Nhan đã ngồi trên người hắn rồi, muốn giãy dụa lại không dám giãy dụa, chỉ sợ một chút không cẩn thận làm cô bị thương, chỉ có thể mặc tay nhỏ bé của cô đốt lửa trên người chính mình.

“Nhan Nhan, đừng, anh sẽ làm em bị thương.” Thừa dịp Minh Nhan cúi đầu cởi quần áo hắn, miệng hắn bị ngăn chặn cuối cùng cũng được giải phóng.

“Anh sẽ không .” Minh Nhan thập phần khẳng định mà nói, hắn thà rằng bị thương chính mình cũng sẽ không làm cô bị thương.

“Nhan Nhan.” Minh Hiên mang theo thống khổ gầm nhẹ , cô vậy mà, vậy mà lại cầm đúng chỗ dục vọng của hắn, là thành tâm muốn bức điên hắn sao?

Minh Nhan xấu hổ đến đỏ bừng mặt, cắn cắn môi, trời ạ, điều này sao cảm thấy có điểm giống như cô đang bá đạo ép hắn vậy a. Nếu, nếu như vậy cũng không được, cô thật sự không có biện pháp, chạm từ trên xuống dưới vài cái, thấy hắn đã sắp không còn vũ khí mà đầu hàng, Minh Nhan định lui lại buông tay ra, quên đi, nếu hắn nguyện ý chịu đựng thì để hắn chịu đựng cũng được.

“Nhan Nhan.” Minh Hiên lại rống lên một tiếng, tựa hồ tiếng so với vừa rồi còn thống khổ hơn, cô gái nhỏ này, chẳng lẽ là định lui lại sao, ngay lúc sắp bức điên hắn nữa chứ.

“Ngồi lên trên.” Minh Hiên rống lên ra lệnh, tư thế này là do cô làm chủ, hẳn là sẽ không làm cô bị thương rồi.

“Cái gì?” Minh Nhan bị hắn rống có chút không rõ, hắn nói không đầu không đuôi thế này rốt cuộc muốn nói cái gì.

“Ngồi lên trên.” Minh Hiên vừa nặng nề, vừa nắm tay cô để cô sờ vào bộ phận nào đó của hắn.

Minh Nhan theo phương hướng tay mình nhìn đến, lập tức hiểu được ý tứ của hắn, mặt vốn đã đầy ánh bình minh càng tăng thêm một chút đỏ ửng, vốn định lùi bước, nhưng vì nhìn thần sắc thống khổ trên mặt hắn, lại có chút không đành lòng, vì thế cắn chặt răng, chậm rãi ngồi lên......

A, hai người đồng thời kinh hô ra tiếng, tư thế này thật sự là......

Đợi cho kích tình qua đi, Minh Nhan nặng nề ghé vào trước ngực hắn khôi phục hô hấp, mệt mỏi quá nga, lần sau không bao giờ phạm vào nữa, vẫn là nằm ở phía dưới thoải mái hơn một chút.

Hô hấp dần dần khôi phục bình thường, lúc Minh Nhan cảm thấy buồn ngủ, Minh Hiên đột nhiên ôm cô ngồi lên, “Ba” một tiếng, một cái bàn tay dừng ở trên mông cô.

Cái đánh làm cho Minh Nhan nhất thời lấy lại tinh thần, kinh ngạc hỏi. “Anh làm cái gì vậy?” Vừa hỏi vừa giãy dụa muốn rời khỏi lòng hắn, Minh Hiên đặt cô ở một bên cánh tay nắm lại thật chặt, bàn tay thứ hai lại rơi xuống.

Cái đánh thứ hai này Minh Nhan cũng mặc, vừa đánh một cái lên lưng hắn vừa lớn tiếng chất vấn. “Sao anh lại đánh em?” Tuy rằng không quá đau, nhưng là có ai vừa mới ân ái xong liền đánh vào mông người ta như vậy hay không a.

“Ba.” Lại là một tiếng, bàn tay thứ ba thay thế Minh Hiên trả lời.

Bây giờ thì Minh Nhan cũng đã giác ngộ, hắn đang tức giận, hơn nữa là thực tức giận, vẫn chính là như vậy, khi hắn tức giận lên thì không nên nói gì, lúc này giống như lại thêm một tật xấu, đánh mông cô.

Đây không phải là có chút ngược lại rồi sao, cô mới là chị cơ mà, muốn đánh cũng phải là cô đánh hắn a, bất quá cô hiện tại không có can đảm nói vậy, tuy rằng ngày thường Hiên Hiên rất thương cô, đối với cô đều là ngoan ngoãn phục tùng , nhưng lúc hắn tức giận lên, cô vẫn là có chút hơi sợ, ngẫm lại cũng thật là uất ức.

Cứng rắn không được, vậy thì mềm mại đi, Minh Nhan bắt đầu đáng thương cầu xin tha thứ. “Ông xã, em sai rồi, anh tạm tha cho em đi. Ô ô......” Cuối cùng còn giả vờ khóc vài tiếng

Vốn tưởng rằng trong lòng hắn sẽ dịu xuống mà dừng tay, cũng không ngờ hắn vẫn quyết tâm muốn giáo huấn cô, đã không dừng tay, còn đánh nhanh hơn nữa.

Minh Nhan thấy kế này không thành công, chớp chớp mắt lại nghĩ kế khác, cô cũng không tin hắn có thể chịu được. “Ân...... Ân...... Ông xã...... Dừng...... Dừng...... A......”

Tiếng cầu xin tha thứ đã biến thành tiếng rên ái muội, Minh Nhan còn cố ý ghé vào lỗ tai hắn thổi khí nóng, tay nhỏ bé cũng không nhàn rỗi, đốt lửa khắp nơi trên người hắn, nhất thời thân mình Minh Hiên cứng đờ, nháy mắt lại nổi lên phản ứng, việc này làm hắn càng thêm tức giận, cô không thể an phận một chút sao, chẳng lẽ không biết vừa rồi hắn có bao nhiêu sợ hãi sao? Thế nhưng lại lỗ mãng đến khiêu khích hắn tiếp, có phải muốn làm hắn tức chết hay không a, trên tay lại không tự giác tăng thêm sức.

Trên mông Minh Nhan nhất thời in hằn dấu tay đỏ tươi, “Ai u.” Minh Nhan kêu ra tiếng sợ hãi, cũng bất chấp mà tiếp tục dụ hoặc hắn , ô ô...... lại thất bại , hơn nữa còn có chút lửa cháy đổ thêm dầu, đánh càng đau hơn.

“Đau, ông xã, bụng em đau quá nga, có thể là em vừa mới kích động liền động thai khí, ai u, anh nhanh đi gọi cô đến xem.” Minh Nhan giả vờ làm hành động đau, như vậy hắn mới vì cục cưng trong bụng cô mà khẩn trương, chiêu này hẳn là hữu dụng, tuy rằng không muốn dọa hắn như vậy, nhưng nếu còn để hắn đánh tiếp, mông cô phỏng chừng sẽ sưng lên.

Chiêu này quả nhiên hữu dụng, Minh Hiên dừng động tác trong tay, tuy rằng biết rõ là cô đang giả vờ, nhưng hắn lại không nhịn được mà lo lắng, cầm lấy điện thoại ở đầu giường, tìm đến số của Đông Phương Dịch rồi gọi, nhà cậu ta mở bệnh viện, hơn nữa quy mô cũng không nhỏ, hẳn là sẽ có bác sĩ phụ sản chuyên nghiệp đi, vẫn là để bác sĩ đến kiểm tra thì tốt hơn, dù sao vừa nãy hắn cũng không nhịn được mà chạm vào cô.

Thấy hắn kinh ngạc đến muốn gọi cả bác sĩ về nhà mà kiểm tra cho cô, trên trán Minh Nhan có chút hắc tuyến, bất quá cô thực thức thời mà không nói gì cả, đùa sao, hắn hiện tại là đang nổi nóng, nếu còn nói với hắn, là cô đang giả vờ, vậy...... Minh Nhan co rúm lại, nghĩ đến thật đáng sợ

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương