Em Nghĩ Có Thể Thoát Khỏi Tay Tôi Sao!!?
-
Chương 6
_ Thế em ngoài việc cho nó ăn dầu còn làm gì nữa ko? - Thiên Thiên hỏi vậy vì khi anh kiểm tra tổng quát thấy "vùng đó" của hắn bị trọng thương ko hề nhẹ
Nghe anh nói vậy nó nhớ lại chuyện lúc đó, nó ngượng mặt đỏ như trái cà chua.
Biết ngay mà, thật sự chia buồn cùng cậu, Phong ạ!
_ Cả cái chuyện này em cũng chơi được, anh thật sự......... thấy tội cho Đình Phong!
Ngoài mặt anh tỏ vẻ chia buồn vậy thôi chứ thực ra trong lòng rất vui. Cuối cùng cũng có người trị được ngươi. Ta đã biết ngươi thêm một việc xấu hổ coi ngươi sau này còn dám ăn hiếp ta khôg? Ka..ka...ka..... Thiên Thiên cười tự đắc một mình.
Bây giờ mình mới phát hiện ra cái gen khùng và tiếng cười từ đâu..... nó nhìn anh cười một mình bó chân đi vào phòng thăm hắn.
Hẳn đã tỉnh, sắc thái cũng tốt hơn. Lúc hắn thấy ns đi vào mặt liền biến sắc.
Cái con người độc ác kia ko phải con gái mà, có ai đời nào con gái đi chơi mấy cái trò đó ko ( Tểu Hỏa: Trò đấy chắc ai cũng biết nhỉ?)
Nó cũng hối hận lắm rồi, biết bây giờ hắn đag giận liền chạy lại chỗ hắn dỗ ngọt
_ Nè Đình Phong, tui chỉ định chọc anh xíu thôi nhưng ko ngờ...... - Nó nhìn hắn ấp a ấp úng - Anh yếu như vậy đụng xíu là ỉu xìu à.
Hắn nghe vậy càng tức hơn, nó đã ko xin lỗi hắn mà còn nói hắn vậy nữa,ko tức mới lạ.
_ Tại ai mà tui bị như vậy hả? - Hắn tức nghiến răng lên giọng hỏi
Bình tĩnh bình tĩnh, lát mẹ đến, lòng nó tự nhủ mình, có nặn ra mộ gương mặt tội nghiệp: Tui xin lỗi mà, tui đâu biết là như vậy đâu, tha lỗi cho tôi đi mà! - Nó nói vậy thui chứ nó muốn cười lắm, nhìn bộ dạng của hắn bây giờ nó hả hê lắm luôn í. Nhưng ko được chọc giận hắn nữa, mẹ biết tin nó chọc giận hắn, hắn à khai ra thật thì là tiêu zí ba mình
_ Cô cũng biết mình sai à? - Lúc nãy thấy vậy xem ra hối lỗi lắm rồi.
_ Hihihi, lát mẹ qua anh đừng nói tôi làm anh thành như vậy nha, ko thì ba đánh tui chết. - Nó lay lay tay hắn năn nỉ
À, thì ra là sợ ba, nãy thấy tội nghiệp quá định tha cho ngươi nhưng giờ nghe cô nói vậy thì tôi sẽ cho cô biết tay
_ Cô làm tôi ra nông nỗi này còn bảo tui tha cho..... nằm mơ đi nhé!
_ Nhưng tôi đã xin lỗi anh rồi còn gì! - Nó cố gắng thuyết phục
_ Tôi ko phải thánh, ko có lòng từ bi đó! - Hắn dội cho nó gáo nước lạnh vào đầu
_ Anh.... - Nó cứng họng
_ Sao? Tôi thế nào?
_Anh là đồ ích kỉ, tôi phải làm gì thì anh mới tha cho tôi?
Câu nói của nó mà hắn đã chờ từ nãy tới giờ
_ Nếu muốn tôi giúp thì cũng được...... - Nghe hắn nói xong câu này xong mắt nó sáng lên nhưng rồi mặt biến sắc - Nhưng phải có điều kiện!- Hắn làm mặt nham hiểm
Biết ngay là giở thủ đoạn mà, ko nhịn nữa.Nó nhìn hắn cười nham hiểm
_ Anh muốn nói thì cứ nói đi, nói cho mọi người đều biết là anh sợ dầu, nói cho mọi người biết anh là con trai của nhà ông trùm đá quý bị vợ đánh vào đêm tân hôn phải nhập viện, anh nói xem ai nhục hơn ai. - Nó bắt đầu ra tuyệt chiêu hâm dọa
Được lắm, dám uy hiếp ta, được được. Hắn cười phá lên
_ Cô ngốc thật hay giả bộ vậy?
Ý gì đây, ko lẽ hắn ko sợ thật sao? Nó khẽ nhăn mặt
_ Anh nói vậy là có ý gì?
_ Cô cứ việc đi nói cho mọi người biết đi, tôi chẳng sợ, dù gì việc tôi sợ dầu ai ai cũng biết, còn việc tôi bị cô... thì.... Ha...ha...ha.... - Hắn nheo mắt nhìn cô
Chuyện gì đag diễn ra đây? Nó hơi bất ngờ trước câu nói của hắn
_ Cô cứ việc nói cho nhiều người biết vào, ko chỉ có mình ba đánh cô đâu, mà cả mọi người đều kinh tởm cô, người ta sẽ nói cô hành hung chồng, làm chồng phải vào viện ngay ngày cưới, tính tình thì hung dữ, ko biết làm một người vợ hiền mà là một người vợ ác độc, hung dữ,..... Cô thử nói xem cô xấu hổ hơn hay.. là tôi?
Nó tức đến xanh cả mặt _ Anh...anh.. giỏi lắm.- Nó thực sự ko muốn chuyện hắn vừa nói xảy ra. Nó ko muốn bị khinh thường như những năm hoc cấp 2 đâu ( Tiểu Hỏa: Chuyện về thời cáp 2 ngoại truyện sẽ có)
Má ơi mẹ và ba đến, nó nghe bên ngoài có tiếng nói chuyện. Hết cách rồi. Nó xuống giọng nói
_Anh muốn tôi làm gì nói đi.
Được, coi như cô ngoan. Ôi! Sao tôi yêu ba me vợ thế này, đến ngay lúc con cần. Hắn tỏ vẻ suy nghĩ nhưng trong lòng đã tính kế sẵn rồi
_ Làm gì mà suy nghĩ lâu thế, lẹ đi, ba sắp vào rồi. - Nó giục hắn vì hắn còn đg lề mề
_ Haizzz....Thật đáng tiếc, tôi chưa nghĩ ra. - hắn cười cười.
Khói trên đầu nó bắt đầu bốc lên lửa giận đến cực điểm
_ BÂy giờ anh muốn sao, có chịu giúp ko thì bảo đỡ mất thời gian của tôi. - Nó bực mình hét lên
_ À.. thì...- HẮn làm bộ ấp úng
"Cạch" Cửa phòng bệnh của hắn bật mở
End chap
_______________________
Tiểu Hỏa: Truyện của mình có người bảo là giống truyện " Vợ ơi, học bài" nhưng ko phải vậy. Ừ, coi như giống đi nhưng chắc gì đã giống hết và làm sao mà mình có thể copy truyện đó đc. Tùy các bn nghĩ sao cũng được, nhưng đây là truyện của mình, do mìn tự vt. Chỗ comment facebook ở 2 bl đầu ko phải nick face của mk, nick chính của mk khác nên đừng làm gì nhé đấy là nick mk mượn nên đừng ai thắc mắc nhé!
Mà trong tuần này mk chuẩn bị đc nghỉ hk kì 1 nên sẽ ra chương nhìu trong tuần này, mong các bn ủng hộ truyện mk. CẢm ơn các bn rất nhìu!
Nghe anh nói vậy nó nhớ lại chuyện lúc đó, nó ngượng mặt đỏ như trái cà chua.
Biết ngay mà, thật sự chia buồn cùng cậu, Phong ạ!
_ Cả cái chuyện này em cũng chơi được, anh thật sự......... thấy tội cho Đình Phong!
Ngoài mặt anh tỏ vẻ chia buồn vậy thôi chứ thực ra trong lòng rất vui. Cuối cùng cũng có người trị được ngươi. Ta đã biết ngươi thêm một việc xấu hổ coi ngươi sau này còn dám ăn hiếp ta khôg? Ka..ka...ka..... Thiên Thiên cười tự đắc một mình.
Bây giờ mình mới phát hiện ra cái gen khùng và tiếng cười từ đâu..... nó nhìn anh cười một mình bó chân đi vào phòng thăm hắn.
Hẳn đã tỉnh, sắc thái cũng tốt hơn. Lúc hắn thấy ns đi vào mặt liền biến sắc.
Cái con người độc ác kia ko phải con gái mà, có ai đời nào con gái đi chơi mấy cái trò đó ko ( Tểu Hỏa: Trò đấy chắc ai cũng biết nhỉ?)
Nó cũng hối hận lắm rồi, biết bây giờ hắn đag giận liền chạy lại chỗ hắn dỗ ngọt
_ Nè Đình Phong, tui chỉ định chọc anh xíu thôi nhưng ko ngờ...... - Nó nhìn hắn ấp a ấp úng - Anh yếu như vậy đụng xíu là ỉu xìu à.
Hắn nghe vậy càng tức hơn, nó đã ko xin lỗi hắn mà còn nói hắn vậy nữa,ko tức mới lạ.
_ Tại ai mà tui bị như vậy hả? - Hắn tức nghiến răng lên giọng hỏi
Bình tĩnh bình tĩnh, lát mẹ đến, lòng nó tự nhủ mình, có nặn ra mộ gương mặt tội nghiệp: Tui xin lỗi mà, tui đâu biết là như vậy đâu, tha lỗi cho tôi đi mà! - Nó nói vậy thui chứ nó muốn cười lắm, nhìn bộ dạng của hắn bây giờ nó hả hê lắm luôn í. Nhưng ko được chọc giận hắn nữa, mẹ biết tin nó chọc giận hắn, hắn à khai ra thật thì là tiêu zí ba mình
_ Cô cũng biết mình sai à? - Lúc nãy thấy vậy xem ra hối lỗi lắm rồi.
_ Hihihi, lát mẹ qua anh đừng nói tôi làm anh thành như vậy nha, ko thì ba đánh tui chết. - Nó lay lay tay hắn năn nỉ
À, thì ra là sợ ba, nãy thấy tội nghiệp quá định tha cho ngươi nhưng giờ nghe cô nói vậy thì tôi sẽ cho cô biết tay
_ Cô làm tôi ra nông nỗi này còn bảo tui tha cho..... nằm mơ đi nhé!
_ Nhưng tôi đã xin lỗi anh rồi còn gì! - Nó cố gắng thuyết phục
_ Tôi ko phải thánh, ko có lòng từ bi đó! - Hắn dội cho nó gáo nước lạnh vào đầu
_ Anh.... - Nó cứng họng
_ Sao? Tôi thế nào?
_Anh là đồ ích kỉ, tôi phải làm gì thì anh mới tha cho tôi?
Câu nói của nó mà hắn đã chờ từ nãy tới giờ
_ Nếu muốn tôi giúp thì cũng được...... - Nghe hắn nói xong câu này xong mắt nó sáng lên nhưng rồi mặt biến sắc - Nhưng phải có điều kiện!- Hắn làm mặt nham hiểm
Biết ngay là giở thủ đoạn mà, ko nhịn nữa.Nó nhìn hắn cười nham hiểm
_ Anh muốn nói thì cứ nói đi, nói cho mọi người đều biết là anh sợ dầu, nói cho mọi người biết anh là con trai của nhà ông trùm đá quý bị vợ đánh vào đêm tân hôn phải nhập viện, anh nói xem ai nhục hơn ai. - Nó bắt đầu ra tuyệt chiêu hâm dọa
Được lắm, dám uy hiếp ta, được được. Hắn cười phá lên
_ Cô ngốc thật hay giả bộ vậy?
Ý gì đây, ko lẽ hắn ko sợ thật sao? Nó khẽ nhăn mặt
_ Anh nói vậy là có ý gì?
_ Cô cứ việc đi nói cho mọi người biết đi, tôi chẳng sợ, dù gì việc tôi sợ dầu ai ai cũng biết, còn việc tôi bị cô... thì.... Ha...ha...ha.... - Hắn nheo mắt nhìn cô
Chuyện gì đag diễn ra đây? Nó hơi bất ngờ trước câu nói của hắn
_ Cô cứ việc nói cho nhiều người biết vào, ko chỉ có mình ba đánh cô đâu, mà cả mọi người đều kinh tởm cô, người ta sẽ nói cô hành hung chồng, làm chồng phải vào viện ngay ngày cưới, tính tình thì hung dữ, ko biết làm một người vợ hiền mà là một người vợ ác độc, hung dữ,..... Cô thử nói xem cô xấu hổ hơn hay.. là tôi?
Nó tức đến xanh cả mặt _ Anh...anh.. giỏi lắm.- Nó thực sự ko muốn chuyện hắn vừa nói xảy ra. Nó ko muốn bị khinh thường như những năm hoc cấp 2 đâu ( Tiểu Hỏa: Chuyện về thời cáp 2 ngoại truyện sẽ có)
Má ơi mẹ và ba đến, nó nghe bên ngoài có tiếng nói chuyện. Hết cách rồi. Nó xuống giọng nói
_Anh muốn tôi làm gì nói đi.
Được, coi như cô ngoan. Ôi! Sao tôi yêu ba me vợ thế này, đến ngay lúc con cần. Hắn tỏ vẻ suy nghĩ nhưng trong lòng đã tính kế sẵn rồi
_ Làm gì mà suy nghĩ lâu thế, lẹ đi, ba sắp vào rồi. - Nó giục hắn vì hắn còn đg lề mề
_ Haizzz....Thật đáng tiếc, tôi chưa nghĩ ra. - hắn cười cười.
Khói trên đầu nó bắt đầu bốc lên lửa giận đến cực điểm
_ BÂy giờ anh muốn sao, có chịu giúp ko thì bảo đỡ mất thời gian của tôi. - Nó bực mình hét lên
_ À.. thì...- HẮn làm bộ ấp úng
"Cạch" Cửa phòng bệnh của hắn bật mở
End chap
_______________________
Tiểu Hỏa: Truyện của mình có người bảo là giống truyện " Vợ ơi, học bài" nhưng ko phải vậy. Ừ, coi như giống đi nhưng chắc gì đã giống hết và làm sao mà mình có thể copy truyện đó đc. Tùy các bn nghĩ sao cũng được, nhưng đây là truyện của mình, do mìn tự vt. Chỗ comment facebook ở 2 bl đầu ko phải nick face của mk, nick chính của mk khác nên đừng làm gì nhé đấy là nick mk mượn nên đừng ai thắc mắc nhé!
Mà trong tuần này mk chuẩn bị đc nghỉ hk kì 1 nên sẽ ra chương nhìu trong tuần này, mong các bn ủng hộ truyện mk. CẢm ơn các bn rất nhìu!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook