Em Là Mị Dược!
-
Chương 5: Con nít ?!
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
_______
-" MBB? Là em sao?"_ Ngạo Thiên nhếch mép cười một cái, điều này khiến Hàn Phong có chút giật mình.
Anh vốn rất hứng thú với MBB, chưa từng gặp qua cũng chưa từng tiếp xúc, nghe nói chỉ số người là MBB là 5, trong đó 3 người là người Châu Âu - Anh, Pháp, Ý, 2 người là Châu Á - Trung Quốc, và Nhật Bản. Trong đó có một MBB khét tiếng, sở hữu nét đẹp khác biệt bật nhất so với 4 người kia là người Trung Quốc, còn nghe nói rằng năm ngoái tỷ phú người Mỹ qua đời là vì MBB người Trung, lúc đó báo chí TG một mực chỉ đưa tin về vấn đề đó, sau 1 tuần lại mất tăm, không còn thấy bài báo nào đưa tin nữa. Vậy.. Đó chính là cô - Phác An Hoa.
-" Kính ngữ của cậu?"_ An Hoa hơi nhướng mày, lúc nãy là mèo ngoan anh em ngon ngọt. Bây giờ thực tế cô cách anh và y 1 tuổi.
Với khuôn mặt này so với tuổi của cô không đáng thực cho lắm. Dùng kính ngữ, anh và y không làm được. Dù sao cũng nằm dưới thân, loại chuyện xưng hô này không cần thiết.
-" Tôi là một MBB, nên sa ngã vào là không nên đâu nhỉ? Con nít các cậu không nên xen vào chuyện người lớn "_ Tốt nhất là phải dùng những lời cay độc, chọc giận bọn họ là điều ngu ngốc, nhưng phải mạo hiểm. Việc của cô bây giờ là thoát khỏi đây, nếu dính dáng quá vào hai người này, cả xứ sở Trung Hoa này sẽ nhắm đến cô, xem cô là người như thế nào.
Một mực bước đi mà không bị giữ lại, cô cảm thấy có chút gì đó không ổn. Ánh mắt của 2 người họ thực sự rất lạnh, như xuyên thấu cô vậy, lần này lẩn trốn cực kì khó cho xem.
••
Sáng sớm hôm sau.
Nắng buổi sớm khá tốt, cô đi dạo kiêm mua đồ, sẵn tiện cần thì nhâm nhi một tách cà phê ở quán quen thuộc. Cuộc sống cô là như vậy, có người gọi cần giúp thì cô đến, thường An Hoa rất ít khi lộ mặt, đặc biệt là làm MBB, chủ yếu chỉ dùng lời ngọt ngào, thân thể uyển chuyển qua lại cũng nhanh chóng thu hút được bọn nam nhân. Nhưng hôm qua.. Là đặc biệt!
Đi một lúc thì phát hiện có một chiếc Ferrari cứ mãi đi chầm chầm theo cô, An Hoa dừng thì nó dừng, An Hoa đi thì nó đi chậm rãi đi theo. Một hồi sau vẫn như vậy, không nhịn được thở dài bước đến chiếc xe, hơi nghiêng đầu nhìn về chiếc kính một chiều.
Kính xe kéo xuống, từ từ hiện ra 2 người phụ nữ chững chạc đầy xinh đẹp. Nở nụ cười tươi rói, người phụ nữ váy đỏ nói với cô.
-" Con dâu, vào xe.. Chúng ta nói chuyện "_
Chiếc xe thiết kế theo hướng ghế đối diện, như chiếc sopha, chính giữa là bàn rượu nhỏ. An Hoa ngồi đối diện, lịch sự nở nụ cười tao nhã không mang chút nịnh nọt. Hai người phụ nữ trước mắt đã vô cùng ưng ý.
-" Ta là Hoá Nhi mẹ của Ngạo Thiên, còn đây là bà Băng Di, mẹ của của Chung Quốc.. Cùng con nói chuyện.."_ Người phụ nứ áo đỏ - bà Hoá Nhi mỉm cười một cái.
-" Con tên là An Hoa, hai phu nhân đây tìm con? "_
Ăn mặc hiện đại, hiệu Gucci, khuôn mặt xinh đẹp, tế nhị, nhẹ nhàng, vô cùng bình thản từ tốn, vô cùng ưng ý hai người, tự chấm 100/10 điểm. Hơn cả những gì tưởng tượng.
-" Chỉ là.. Muốn hỏi cưới con trai ta cho con "_ Bà Băng Di không ngần ngại vào thẳng chủ đề, rất giống y.
-" Chuyện này, con không thể "_ Một cách dứt khoát nhất, thẳng thừng từ chối. Gả cho hai người cùng 1 lúc là chuyện không thể nào, huống chi đó còn là Đế Vương và Nhị Vương của Trung Quốc. Cô chỉ muốn cuộc sống yên ổn, không muốn dính dáng gì hơn.
Hơi đau lòng rồi, xem ra hai đứa kia không lại nên phải nhờ đến Nương. Người già cần nghỉ ngơi bế cháu, chuyện cưa cẩm phải để hai tên nghịch tử đó làm mới đúng. Đã làm gì con người ta mà bị từ chối như thế này cơ chứ!
-" Ta biết, cưới hai người một lúc là trái pháp luật. Chuyện đó ta có thể sửa luật pháp được con đừng lo, phụ nữ chúng ta được yêu thương nhiều thì có sao? Huống chi nhiều chục năm trước vua có tam thế tứ thiếp, sao chúng ta không? Ta đây cũng đang có hẳn một hậu cung tình nhân dài tận 5 trang giấy "_ Bà Hoá Nhi bá đạo nói. Thật không ngờ ở tuổi bây giờ có thể suy nghĩ thoáng như vậy, thật thú vị. Mời cô chơi, cô cũng nên chơi thật vui nhĩ?
-" Với lại, chuyện con lớn tuổi hơn cũng không thành vấn đề. Như vậy con có thể dễ dàng quản lí chúng. Con có đồng ý?"_
-" Hãy cho con thêm thời gian "_
Tất nhiên là cô vẫn không muốn!
Chuyện này nên gác sang một bên, giờ cô phải giải toả cái đã.
••
Trên con đường vắng vẻ xe cộ, góc chân bước đi chậm chạp. Không có lấy một chiếc taxi, hôm nay thật mệt, hôm qua gặp hai tên kia, sáng nay lại gặp hai phu nhân , tên Hàn Phong kia phải mau chuyển khoảng qua ngân hàng cho cô, thù lao hôm nay chắc chắn không ít. Tiếp xúc với hai người đó thật khiến cô không làm chủ được chính mình, Ngạo Thiên anh ta không phải dễ đối phó, thuốc cô dùng rất mạnh, vậy mà một lúc anh mới gục. Cô chắc chắn về nhà phải đánh một giấc thật ngon. Bỗng một bóng đen vụt tới, trong một phút lơ đãng. Mùi thuốc mê đã ngập trong mũi, mọi ánh đèn đường trở nên mập mờ huyền ảo, trí óc mu muội trống rỗng, cho đến khi thân thể không còn cảm nhận được gì, hoàn toàn lịm đi mất.
Bọn người khiêng cô lên xe, tiến thẳng đến dinh thự của một triệu phú trẻ tuổi.
_______
-" MBB? Là em sao?"_ Ngạo Thiên nhếch mép cười một cái, điều này khiến Hàn Phong có chút giật mình.
Anh vốn rất hứng thú với MBB, chưa từng gặp qua cũng chưa từng tiếp xúc, nghe nói chỉ số người là MBB là 5, trong đó 3 người là người Châu Âu - Anh, Pháp, Ý, 2 người là Châu Á - Trung Quốc, và Nhật Bản. Trong đó có một MBB khét tiếng, sở hữu nét đẹp khác biệt bật nhất so với 4 người kia là người Trung Quốc, còn nghe nói rằng năm ngoái tỷ phú người Mỹ qua đời là vì MBB người Trung, lúc đó báo chí TG một mực chỉ đưa tin về vấn đề đó, sau 1 tuần lại mất tăm, không còn thấy bài báo nào đưa tin nữa. Vậy.. Đó chính là cô - Phác An Hoa.
-" Kính ngữ của cậu?"_ An Hoa hơi nhướng mày, lúc nãy là mèo ngoan anh em ngon ngọt. Bây giờ thực tế cô cách anh và y 1 tuổi.
Với khuôn mặt này so với tuổi của cô không đáng thực cho lắm. Dùng kính ngữ, anh và y không làm được. Dù sao cũng nằm dưới thân, loại chuyện xưng hô này không cần thiết.
-" Tôi là một MBB, nên sa ngã vào là không nên đâu nhỉ? Con nít các cậu không nên xen vào chuyện người lớn "_ Tốt nhất là phải dùng những lời cay độc, chọc giận bọn họ là điều ngu ngốc, nhưng phải mạo hiểm. Việc của cô bây giờ là thoát khỏi đây, nếu dính dáng quá vào hai người này, cả xứ sở Trung Hoa này sẽ nhắm đến cô, xem cô là người như thế nào.
Một mực bước đi mà không bị giữ lại, cô cảm thấy có chút gì đó không ổn. Ánh mắt của 2 người họ thực sự rất lạnh, như xuyên thấu cô vậy, lần này lẩn trốn cực kì khó cho xem.
••
Sáng sớm hôm sau.
Nắng buổi sớm khá tốt, cô đi dạo kiêm mua đồ, sẵn tiện cần thì nhâm nhi một tách cà phê ở quán quen thuộc. Cuộc sống cô là như vậy, có người gọi cần giúp thì cô đến, thường An Hoa rất ít khi lộ mặt, đặc biệt là làm MBB, chủ yếu chỉ dùng lời ngọt ngào, thân thể uyển chuyển qua lại cũng nhanh chóng thu hút được bọn nam nhân. Nhưng hôm qua.. Là đặc biệt!
Đi một lúc thì phát hiện có một chiếc Ferrari cứ mãi đi chầm chầm theo cô, An Hoa dừng thì nó dừng, An Hoa đi thì nó đi chậm rãi đi theo. Một hồi sau vẫn như vậy, không nhịn được thở dài bước đến chiếc xe, hơi nghiêng đầu nhìn về chiếc kính một chiều.
Kính xe kéo xuống, từ từ hiện ra 2 người phụ nữ chững chạc đầy xinh đẹp. Nở nụ cười tươi rói, người phụ nữ váy đỏ nói với cô.
-" Con dâu, vào xe.. Chúng ta nói chuyện "_
Chiếc xe thiết kế theo hướng ghế đối diện, như chiếc sopha, chính giữa là bàn rượu nhỏ. An Hoa ngồi đối diện, lịch sự nở nụ cười tao nhã không mang chút nịnh nọt. Hai người phụ nữ trước mắt đã vô cùng ưng ý.
-" Ta là Hoá Nhi mẹ của Ngạo Thiên, còn đây là bà Băng Di, mẹ của của Chung Quốc.. Cùng con nói chuyện.."_ Người phụ nứ áo đỏ - bà Hoá Nhi mỉm cười một cái.
-" Con tên là An Hoa, hai phu nhân đây tìm con? "_
Ăn mặc hiện đại, hiệu Gucci, khuôn mặt xinh đẹp, tế nhị, nhẹ nhàng, vô cùng bình thản từ tốn, vô cùng ưng ý hai người, tự chấm 100/10 điểm. Hơn cả những gì tưởng tượng.
-" Chỉ là.. Muốn hỏi cưới con trai ta cho con "_ Bà Băng Di không ngần ngại vào thẳng chủ đề, rất giống y.
-" Chuyện này, con không thể "_ Một cách dứt khoát nhất, thẳng thừng từ chối. Gả cho hai người cùng 1 lúc là chuyện không thể nào, huống chi đó còn là Đế Vương và Nhị Vương của Trung Quốc. Cô chỉ muốn cuộc sống yên ổn, không muốn dính dáng gì hơn.
Hơi đau lòng rồi, xem ra hai đứa kia không lại nên phải nhờ đến Nương. Người già cần nghỉ ngơi bế cháu, chuyện cưa cẩm phải để hai tên nghịch tử đó làm mới đúng. Đã làm gì con người ta mà bị từ chối như thế này cơ chứ!
-" Ta biết, cưới hai người một lúc là trái pháp luật. Chuyện đó ta có thể sửa luật pháp được con đừng lo, phụ nữ chúng ta được yêu thương nhiều thì có sao? Huống chi nhiều chục năm trước vua có tam thế tứ thiếp, sao chúng ta không? Ta đây cũng đang có hẳn một hậu cung tình nhân dài tận 5 trang giấy "_ Bà Hoá Nhi bá đạo nói. Thật không ngờ ở tuổi bây giờ có thể suy nghĩ thoáng như vậy, thật thú vị. Mời cô chơi, cô cũng nên chơi thật vui nhĩ?
-" Với lại, chuyện con lớn tuổi hơn cũng không thành vấn đề. Như vậy con có thể dễ dàng quản lí chúng. Con có đồng ý?"_
-" Hãy cho con thêm thời gian "_
Tất nhiên là cô vẫn không muốn!
Chuyện này nên gác sang một bên, giờ cô phải giải toả cái đã.
••
Trên con đường vắng vẻ xe cộ, góc chân bước đi chậm chạp. Không có lấy một chiếc taxi, hôm nay thật mệt, hôm qua gặp hai tên kia, sáng nay lại gặp hai phu nhân , tên Hàn Phong kia phải mau chuyển khoảng qua ngân hàng cho cô, thù lao hôm nay chắc chắn không ít. Tiếp xúc với hai người đó thật khiến cô không làm chủ được chính mình, Ngạo Thiên anh ta không phải dễ đối phó, thuốc cô dùng rất mạnh, vậy mà một lúc anh mới gục. Cô chắc chắn về nhà phải đánh một giấc thật ngon. Bỗng một bóng đen vụt tới, trong một phút lơ đãng. Mùi thuốc mê đã ngập trong mũi, mọi ánh đèn đường trở nên mập mờ huyền ảo, trí óc mu muội trống rỗng, cho đến khi thân thể không còn cảm nhận được gì, hoàn toàn lịm đi mất.
Bọn người khiêng cô lên xe, tiến thẳng đến dinh thự của một triệu phú trẻ tuổi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook