Mừng Tết Thiếu Nhi!! Tặng Ngay 15% Giá Trị Nạp Từ Ngày 1/6 Đến Hết 3/6. Nhanh Tay Lên Các Bạn Ơii!!

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Chapter 13: Who Says?

Who says I can't get stoned

~ John Mayer

-----------------------

“Tôi nghe nói Natasha sẽ đưa cô đi biển.” Steve vừa ra đòn vừa nói. Wanda cẩn thận đón đỡ để tránh bị phân tâm. Cách đó không xa, Natasha đang một mình đấu với Rhodey, Sam, Tony and Maria. Cô gái tóc đỏ nhàn nhã vẫy tay: “Tới đây nào.” và chẳng ai có thể đánh trúng nàng. Phong thái đó khiến Wanda hâm mộ không thôi.

“Phải, chị ấy nói muốn giúp tôi được thỏa nguyện.”

“Cô ấy chưa từng quan tâm ai khác nhiều như cô, cô biết không?” Steve biết rồi sao?

“Chỉ là do chị ấy tốt bụng thôi.” Wanda vừa nói xong Natasha đã quật Rhodey đo đất.

“Người tốt bụng nhất thế giới.” Steve bông đùa.

“Đối với tôi thì đúng là vậy.” Wanda vừa đỡ vừa trả đòn nhưng Steve dễ dàng tránh được.

“Tôi biết cô nghĩ thế.” Steve cười và quật Wanda ngã xuống sàn, sau đó nhanh chóng đỡ nàng đứng dậy.

“Yêu quái, hãy tan biến.” Tony bắt chéo hai ngón tay thành hình thánh giá rồi hét vào mặt Natasha. Nàng làm như không thấy và hạ đo ván Tony bằng một động tác cực nhanh. Natasha ngẩng đầu và khẽ mỉm cười khi bắt gặp ánh mắt Wanda.

“Cô ấy xứng đáng có được hạnh phúc hơn bất cứ ai; tôi tin rằng cô sẽ mang lại điều đó cho ấy.” Steve khẽ nói.

“Cảm ơn, tôi sẽ cố gắng.” Wanda nhẹ nhàng đáp.

“Hãy tập trung vào việc tìm hiểu về Natasha trước, có thể bắt đầu từ tên thật của cô ấy.” Steve nói.

—------------

Natasha vẫn đang chuẩn bị cho chuyến đi biển của hai người. Nàng cảm thấy đây là thời khắc hoàn hảo để thổ lộ tình cảm của mình với Wanda. Nàng biết cảm xúc của mình chưa chắc đã được hồi đáp, nhưng nếu không nói ra thì nàng sẽ chết vì ngột ngạt mất. Nàng xếp bikini, đồ ăn vặt, đồ uống, kem chống nắng, khăn tắm và một số thứ khác vào ba lô rồi đi tìm Wanda.

“Wanda, em chuẩn bị xong chưa?”

“Rồi ạ.” Wanda đáp với một ba lô khác trên lưng, sau đó hai người cùng nhau lên máy bay.

“Em muốn lái thử không?” Natasha hỏi.

“Em không biết lái.”

“Chị sẽ dạy em. Còn hơn một giờ nữa mới tới nơi, như vậy chắc là đủ.”

“Nhưng em nghĩ biển đâu có xa đến thế.”

“Chúng ta sẽ bay tới bờ biển phía tây để ngắm hoàng hôn nên đường đi sẽ dài hơn.” Natasha nói khi Wanda ngồi xuống ghế lái phụ ở bên cạnh. Nàng chỉ dẫn những kiến thức cơ bản về máy bay cho cô gái tóc nâu và một giờ nhanh chóng trôi qua.

“Giờ chị sẽ tắt hệ thống lái tự động, hãy cho chị xem em đã học được gì nào.”

“Tức là máy bay vẫn đang bay tự động từ đầu tới giờ.” Wanda kinh ngạc.

“Chính xác.” Natasha mỉm cười. Wanda lái không phải quá xuất sắc nhưng vẫn đủ để hạ cánh an toàn. Sau đó, họ thay đồ tắm và xách đồ về phía bãi biển.

Nơi này là do Natasha chọn, rất kín đáo vì nàng không muốn không gian riêng tư của hai người bị phá vỡ.

“Nơi này thật đẹp, nóng bỏng nhưng vẫn thật đẹp.” Wanda nói và phóng mắt nhìn ra biển, chiêm ngưỡng màu xanh lam tuyệt đẹp của làn nước.

“Còn tưởng em đang nói về chị chứ.” Giọng nói của Natasha ngọt ngào như mật, trên môi mang theo một nụ cười khuynh quốc khuynh thành.

“Người đẹp à, có muốn em giúp chị làm chuyện đó không?” Wanda mỉm cười, dáng vẻ hệt như hồ ly tinh đang quyến rũ người khác.

“Gì cơ?” Natasha giật mình, lập tức ngồi dậy, mặt hơi hồng lên.

“Ý em là thoa kem chống nắng lên lưng chị đó.” Wanda khẽ nháy mắt trước phản ứng của Natasha.

“Tất nhiên rồi, nhưng chị sẽ làm cho em trước.” Natasha vừa nói vừa đổ kem vào hai lòng bay rồi xoa lên nhau, không để cho cô gái tóc nâu có cơ hội ngắt lời mình. Wanda cởi quần áo rồi nằm sấp xuống, trên người chỉ còn bộ bikini. Da thịt nàng trơn bóng như ngọc, bại lộ gần như hoàn toàn trước mắt mình khiến Natasha vô thức nuốt khan một cái.

“Có lẽ sẽ hơi lạnh một chút, em cố chịu nhé.” Natasha nói và Wanda quả thực đã run lên khi hai tay nàng ấy chạm vào người mình, nhưng hoàn toàn không phải vì lạnh. Cảm giác tiếp xúc da thịt với Natasha luôn mang lại cho Wanda cảm giác kích thích. Nàng muốn đôi tay ngọc ngà này làm nhiều thứ với mình hơn nữa, ở những vị trí nhạy cảm hơn nữa.

“Hãy để chị chăm sóc em nhé, Wanda.” Natasha vừa xoa bóp lưng Wanda vừa cúi xuống thì thầm vào tai nàng, ngữ điều mười phần mị hoặc. Hơi thở như gió xuân phả vào tai ở cự ly cực gần khiến toàn thân cô gái tóc nâu run lên. Đợi khi nàng ngẩng đầu lên thì Natasha đã đứng dậy và bắt đầu cởi quần áo. Thân hình Natasha thực sự có sức hấp dẫn chí mạng khiến Wanda không tài nào rời mắt đi được. Cô gái tóc đỏ đứng đó, toàn thân như phát ra hào quang, đẹp tới mức khiến Wanda quên cả hô hấp. Nàng đã từng thấy cảnh tượng này khi hai người tắm chung tối hôm trước, nhưng Natasha giữa ánh nắng vàng dường như còn đẹp hơn mười lần. Wanda chưa bao giờ hết bất ngờ với vẻ đẹp của cô gái tóc đỏ, thầm nghĩ nữ thần sắc đẹp nếu có thật thì cũng chỉ tới mức này là cùng. Cảm giác ẩm ướt rỉ ra giữa hai chân khiến Wanda phải khép đùi lại, Gương mặt nàng lúc này đỏ như ráng chiều, kiều diễm khó mà nói hết.

Natasha nằm sấp xuống trước mặt và ánh mắt Wanda tự động dán vào cặp mông đẫy đà của nàng. Natasha đúng là tuyệt tác của tạo hóa, dù tư thế nằm của nàng lúc này không hề khêu gợi nhưng Wanda vẫn cảm thấy cực kỳ kích thích, miệng đắng lưỡi khô. Nàng có thể ngắm nhìn người mình yêu thế này mãi mà không chán.

“Em định thoa kem cho chị hay cứ ngồi đó nhìn vậy?” Natasha cười và khẽ lắc mông, quyết định tham gia trò chơi của Wanda.

“Xin lỗi, em làm ngay đây.” Wanda quỳ xuống cạnh Natasha và tìm cách trả đũa. Không cam lòng để cho Natasha trêu chọc mãi, nàng quyết định sẽ mát xa cho nàng ấy thay vì chỉ thoa kem chống nắng.

Nàng nắn bóp toàn thân Natasha, khiến cô gái tóc đỏ đê mê khôn tả và vô thức phát ra một tiếng rên.

“Chị nói gì cơ?” Wanda biết rõ âm thanh mà Natasha vừa phát ra là gì và mừng thầm trong lòng khi thấy những phản ứng của nàng ấy trước những kích thích của mình.

“Không, chỉ là ngáp do buồn ngủ thôi.” Natasha nói dối không chớp mắt. “Chị nghĩ chúng ta nên ăn nhẹ chút gì đó rồi.” Wanda sao có thể bỏ qua cơ hội này, nàng lập tức ngồi lên lưng Natasha và cúi xuống thầm thì vào tai nàng ấy.

“Đừng vội vàng như vậy, hãy để em bày tỏ một chút lòng biết ơn đến chị vì đã chăm sóc em suốt thời gian qua.” Wanda nói xong thì mút nhẹ vành tai cô gái tóc đỏ.

Natasha chết sững, nàng không ngờ Wanda lại mạnh bạo như vậy. Tuy rất thích không khí mập mờ này nhưng nàng cần phải thoát ra. Chỉ bằng một động tác, nàng đã lật ngược tình thế và nằm đè lên người Wanda.

“Ngoan nào, tới giờ ăn rồi. Sau đó chị muốn bơi một chút.” Natasha cười và búng nhẹ lên mũi cô gái tóc nâu.

Họ ăn nhẹ và cùng nhau bước xuống nước. Natasha bơi một vòng nhỏ rồi dừng lại khi nhận ra Wanda chưa xuống nước mà vẫn đứng tần ngần trên bãi cát. Natasha bước lên bờ và dịu dàng hỏi.

“Sao vậy, Printsessa?”

“Em không biết bơi, hoặc ít nhất là bơi không tốt.” Wanda lúng túng.

“Chị sẽ dạy em, nhưng là tại bể bơi riêng tư của chúng ta.” Natasha nói và hai người cùng nhau ngồi xuống mép nước, xung quanh sóng vỗ rì rào.

Wanda ngả đầu lên vai Natasha và vòng tay ôm lấy eo nàng ấy. Nàng thích được tiếp xúc da thịt với Natasha, sự mịn màng này và hơi ấm này làm nàng mê đắm, vĩnh viễn không muốn dứt ra.

“Em có thể hỏi chị một câu riêng tư được không?” Wanda khẽ nói.

“Chị không chắc là sẽ trả lời đâu.” Natasha đáp.

“Em chỉ muốn biết tên thật của chị thôi.” Wanda nài nỉ.

“Natasha vẫn chưa đủ chất Nga ư?”

“Em cảm thấy vậy.” Wanda khẽ gật.

“Là Steve nói cho em?”

“Phải, anh ấy nói em biết về chị chưa đủ nhiều.”

“Đừng lo, em biết nhiều hơn Steve đó.”

“Ồ.” Wanda không giấu được sự ngạc nhiên.

“Natalia.” Natasha thì thầm, ánh mắt hướng về phía Mặt Trời đã lặn gần hết mà không dám nhìn cô gái tóc nâu.

“Gì cơ?” Wanda gặng hỏi, giọng nói có chút hồi hộp.

“Natalia Alianovna Romanova.” Wanda chăm chú nhìn vào mắt Natasha, nàng ấy chưa bao giờ nhìn mong manh đến thế, dáng vẻ này khiến tim Wanda nhói lên.

“Cái tên thật đẹp. Cho một người con gái hoàn mỹ.” Cô gái tóc nâu dịu dàng nói và nắm chặt tay Natasha không buông.

Natasha nghe thấy những lời ấy thì cúi thấp đầu, mặt đỏ lên vì xấu hổ. Nàng không quen nghe những lời tốt đẹp như vậy về mình từ người khác. Nàng đã quen với sự cô độc và bóng tối, nên sự dịu dàng, ấm áp này làm nàng thấy không xứng đáng.

“Chị không hoàn mỹ, chưa bao giờ cả.” Natasha tự giễu.

“Đối với em thì chị rất hoàn mỹ.” Wanda dịu dàng nói và khẽ dùng một ngón tay nâng cằm Natasha lên. Nàng dùng một tay vuốt ve má cô gái tóc đỏ, tay kia luồn vào mái tóc mềm mượt ấy. Wanda đắm đuối nhìn vào đôi mắt màu lam nhạt tuyệt đẹp ấy và từ từ rướn người lên, mới được nửa đường thì đôi môi Natasha đã chủ động áp mạnh vào môi nàng. Cảm xúc dồn nén suốt nhiều tuần qua của họ triệt để bộc phát qua nụ hôn này, một cảnh tượng vô cùng mỹ diệu khi ráng chiều phủ lên cả hai.

“Natalia.” Wanda rên lên khi cả hai phải dứt nhau ra để hớp lấy không khí, nhưng chỉ nửa giây sau các nàng lại tiếp tục hôn nhau. Natasha há miệng để lưỡi Wanda có thể xâm nhập vào trong miệng mình. Wanda kéo Natasha ngồi lên lòng mình, tiếp tục hôn nàng cuồng nhiệt. Khi những ráng đỏ cuối cùng ở cuối chân trời tắt đi thì Wanda đã đè Natasha xuống thảm rồi nằm đè lên người cô gái tóc đỏ, bốn phiến môi cực độ mê người vẫn chưa hề dứt ra.

Tiếng chuông điện thoại đột nhiên vang lên, cắt đứt khoảnh khắc cuồng nhiệt của hai nàng. Họ nhanh chóng dứt nhau ra và lấy lại bình tĩnh; Natasha vẫn chưa tin được rằng Wanda khi hôn lại mạnh bạo như thế và nàng cực kỳ thích điều đó.

“Kẻ phá đám chết tiệt.” Nàng nói khi Wanda đang lục tìm điện thoại phát ra tiếng chuông. Natasha có thể đoán được đó là ai, và điều đó đã được khẳng định khi Wanda ném điện thoại cho nàng. Natasha nhẹ nhàng bắt lấy, bấm nút “Nghe” và tiếng Clint thét lên.

“Laura sắp sinh rồi!”

Hết chap 13

 

Mừng Tết Thiếu Nhi!! Tặng Ngay 15% Giá Trị Nạp Từ Ngày 1/6 Đến Hết 3/6. Nhanh Tay Lên Các Bạn Ơii!!

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương