Em không ngoan
-
Chương 53:
Nơi này vốn được cải tiến từ phòng tắm ở tầng cao nhất, lúc đó Ninh Già Dạng vẫn còn thích tắm ở chỗ này, có thể từ bức tường nửa mặt kính nhìn ra bông hồng bên ngoài.
Sau khi xây lại, lại có thể thấy được cả một bầu trời đầy sao phản chiếu trong mặt nước, càng rực rỡ muôn phần hơn hoa hồng.
Không gian tĩnh lặng, tiếng điện thoại rung rất rõ ràng.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đầu ngón tay nhỏ nhắn trắng nõn của Ninh Già Dạng lấm tấm giọt nước nhỏ óng ánh, những bọt nước xanh biển nhỏ mịn lập tức văng lên.
Trước khi với lấy điện thoại, dùng khăn tắm lau ngón tay.
Vừa nhìn thấy tin nhắn trên màn hình, biểu cảm trên gương mặt xinh đẹp của cô trầm lặng thản nhiên, trả lời ngắn gọn.
"Tạm được."
Cũng không chặn người khác, chỉ thuận tay đặt điện thoại lên mặt bàn.
Xoay người lại nhảy vào trong hồ bơi.
Ninh Già Dạng mặc một bộ áo bikini màu xanh nhạt, dáng người uyển chuyển tao nhã, lúc bơi giống như hợp nhất với màu xanh lam của nước hồ, duy chỉ có nước da trắng như ngọc, vô cùng tỏa sáng ở trong nước.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Thương Dư Mặc nhìn cô không nhạt không lạnh trả lời, khẽ cau mày.
Dáng người thon dài lười biếng dựa vào trước cửa sổ sát đất, tròng mắt nhìn điện thoại, những ngón tay trắng trẻo thon dài như vô tình lướt qua những mẫu tin nhắn trò chuyện, trước mỗi đoạn nhắn tin bà Thương đều bổ sung thêm những bức ảnh theo thói quen, cho thấy cô đang làm gì.
Đợi vài giây.
Cuộc đối thoại chỉ có hai chữ ít ỏi như trước.
Vừa hay, Mục Minh Triệt gọi đến.
Thương Dư Mặc bắt máy, lạnh nhạt hỏi: "Có chuyện gì?"
Mục Minh Triệt chậc một tiếng, nghe một chút, giọng này rất qua loa.
Đàn ông đã kết hôn ngày càng mất kiên nhẫn với anh em tốt.
Quên đi, trai mạnh mẽ rộng lượng.
Mục Minh Triệt đi thẳng vào vấn đề: "Nghe nói vợ cậu không ở nhà hả, ra đây!"
Thương Dư Mặc xoa xoa chân mày, ngôi biệt thự tĩnh lặng khiến người ta phát bực, cách xa như vậy cũng có thể nghe được tiếng kim đồng hồ trên vách tường vang vọng lại.
Mấy phút sau.
Thương Dư Mặc cầm chìa khóa xe ra ngoài.
Áo khoác màu đen làm tôn lên vẻ tràn đầy sức trẻ của chàng trai, tiện tay cầm chìa khoá xe, vừa hay là của chiếc xe thể thao màu đen, lúc chạy dưới ánh trăng tựa như một tia chớp sáng trắng xẹt qua màn đêm.
Nhất là khuôn mặt đẹp đẽ dưới mái tóc xoăn ngắn đen nhánh, trước đây Ngôn Thư từng nói rất giống chàng thiếu niên xinh đẹp bước ra từ trong truyện tranh, hoàn toàn không phải phô trương.
Từ một bác sĩ trẻ trong trẻo nhưng lạnh lùng đến một chàng thiếu niên bước ra từ trong truyện tranh, song chỉ thêm một chiếc xe thể thao mà thôi.
Đột nhiên nhìn thấy Thương Dư Mặc.
Xe thể thao phanh lại trước mặt anh.
Ánh mắt Mục Minh Triệt phát sáng, huýt sáo: "Ngầu quá Thương lười nhác.”
Mái tóc ngắn của Thương Dư Mặc bị gió thổi rối tung lên, cánh tay dài mạnh mẽ của anh khoác lên cửa sổ xe, ngước mắt lên rồi làm như thờ ơ hỏi: "Đua xe không?"
Ồ
Hôm nay ngọn gió nào thổi trúng.
Chưa từng thấy Thương lười nhác chủ động đòi đua xe.
Bình thường người này có rảnh rỗi, đừng nói là hoạt động sôi nổi như đua xe, bản thân anh hận không thể lớn lên trên giường.
Ngoài Mục Minh Triệt ra, Mục Tinh Lan và Tạ Cẩn cũng ở đây, hai người này với tư cách là bố già’ đã có gia đình và có con, khăng khăng không thể làm tấm gương xấu cho con, quả quyết từ chối lời mời của họ.
Cuối cùng chỉ có Thương Dư Mặc và Mục Minh Triệt đến câu lạc bộ chuyên đua xe chạy vài vòng.
Sau đó, mấy người trực tiếp nghỉ ngơi trong ghế lô.
Câu lạc bộ ở ngoại ô Lăng Thành, trên xuống có núi bao quanh, ông chủ là một phú nhị đại thích đua xe, giống như đã khai phá thế hệ ăn chơi này, chỉ tiếp đãi quý khách nạp một triệu trở lên, kiếm được bộn tiền nhờ việc cho hot girl hot boy trên mạng thuê xe thể thao lái chơi.
Lúc này, Mục Tinh Lan đẩy cánh cửa tao nhã được thiết kế bằng gỗ ra, dưới bầu trời tối mò, có thể nhìn thấy rõ mây mù dày đặc mờ mờ ảo ảo bao quanh đỉnh núi, lộ ra vẻ đẹp lạ thường.
Thương Dư Mặc lười biếng tựa vào ghế sô pha, không có tâm tư thưởng thức phong cảnh, vóc người thon dài gần như trùng xuống, giống như hoạt động kích thích vừa nãy cũng không mang đến cho anh cảm xúc mãnh liệt nào, vẻ mặt rất lạnh lùng, giống như băng vĩnh cửu.
Mục Tinh Lan xoay người đưa cho Thương Dư Mặc chai bia, hỏi: "Hôm nay là sao đây?"
Vừa đua xe, tâm trạng vừa không ổn.
Chỉ thấy xương ngón tay của Thương Dư Mặc chầm chậm kéo cái mấu kéo của lon lên.
Dưới ánh sáng mờ mờ, động tác của người đàn ông giống như quay chậm lại, mang theo sự lười biếng tột độ, đôi môi mỏng nhấp một ngụm bia không cồn, thản nhiên nói: "Cô ấy phớt lờ tôi."
Có lẽ là đi ra ngoài đua xe đã lâu nhưng không nói chuyện, giọng nói mát lạnh của người đàn ông có chút khàn.
Mặc dù giọng điệu vẫn trầm lắng như ngày thường.
Nhưng tất cả người từng trải ở đây, đều nhạy bén nghe ra giọng điệu oán hận.
"Chậc chậc, cậu cũng có ngày hôm nay sao."
Mục Minh Triệt thích ăn dưa nhất, xen lời châm chọc: “Thì cậu lười biếng rồi thái độ lạnh nhạt, người phụ nữ nào không nhàm chán.”
Mục Tinh Lan lạnh nhạt liếc nhìn em trai nhà mình: “Em đừng có nói bậy.”
Chó độc thân biết cái gì.
Ngay sau đó Mục Tinh Lan bình thản ngồi xuống bên cạnh Thương Dư Mặc, "Phớt lờ anh, là cho anh vào danh sách đen?”
Thương Dư Mặc nghĩ đến lần trước bị block, đè thấp giọng: “Không có."
Tính cách của mặt trời nhỏ Ninh Già Dạng như thế, rõ ràng block là nói cho anh biết cô đang tức giận, anh nhanh chóng đến dỗ dành cô.
Không giống hiện giờ, không lạnh không nhạt, khiến người ta không đoán ra suy nghĩ của cô.
Mục Tinh Lan hướng dẫn từng bước: "Phụ nữ phải dỗ dành, cô ấy phớt lờ anh, anh càng phải dỗ dành."
“Với vợ, da mặt dày một chút, quấn mãi không bỏ, không mất mặt đâu.”
Biểu cảm của Mục Minh Triệt nghẹt thở: “Chuyện này còn không mất mặt?”
Không thể tưởng tượng hình ảnh Thương Dư Mặc mặt dày dỗ dành vợ.
Hí….
Đáng sợ!
Tạ Cẩn, một cao thủ dỗ vợ khác cười nhạo: “Vấn Đoá à, thẳng như thế hèn chi cậu vẫn độc thân, sao dỗ vợ gọi là mất mặt chứ, cái này gọi là tình thú.”
Mẹ nó tình thú à.
Mục Minh Triệt không để bụng, bỗng nhiên nghĩ đến điều gì đó.
“Cũng đúng, gần đây em dâu và ánh trăng sáng lên hot search, Thương Dư Mặc sẽ không dỗ đâu, cậu sắp mất vợ rồi.”
Sau đó anh ấy khoác cánh tay lên bả vai của Thương Dư Mặc, cười trên nỗi đau của người khác mà vỗ vỗ: “Mất cũng được, sau này chúng ta vẫn có thể hạnh phúc làm một đôi chó độc thân.”
Thương Dư Mặc liếc anh ấy một cái, cầm chai bia rồi uống một hơi cạn sạch.
Môi mỏng khẽ nhếch lên một độ cung lạnh lùng: “Cậu tự làm.”
Anh không có hứng thú.
Tạ Cẩn thích thú, ngắm nghía rồi ngồi thẳng lên hỏi: “Ánh trăng sáng gì?”
"Chính là Cố Dục Khánh đó, là nam thần trong mộng của phụ nữ trên toàn thế giới." Mục Minh Triệt lấy điện thoại di động ra, ra hiệu cho họ nhìn: “Hai người các cậu không biết? Hai ngày trước Phó Bảo Bối và Chi Chi còn đăng trên vòng bạn bè, cuối cùng ánh trăng sáng cũng đã có tác phẩm mới, nguyên đám định bao cả trăm rạp ủng hộ.”
Lần này đến phiên Tạ Cẩn và Mục Tinh Lan cũng không cười nổi.
Bởi vì họ hoàn toàn không lướt thấy vòng bạn bè của vợ nhà mình.
Mặc Tinh Lan/ Tạ Cẩn: Vợ tôi lại che giấu vòng bạn bè!
Thương Dư Mặc không bị vợ giấu vòng bạn bè, nhìn cô đăng bức ảnh chụp chung với Cố Dục Khánh lên vòng bạn bè, con ngươi màu nâu nhạt của anh lộ ra vẻ tĩnh lặng sâu thẳm.
Vốn một người uống rượu giải sầu, biến thành ba người uống rượu giải sầu.
Mục Minh Triệt cười ha hả.
Thoải mái!
Song rất nhanh anh ấy cũng không cười được nữa.
Bởi vì….
Trước khi đi, Mục Minh Triệt nhìn chiếc xe thể thao màu đen rất ngầu: "Chiếc xe này của cậu cũng không tệ, lần trước sinh nhật cậu đã đồng ý đền bù cho chiếc xe thể thao của tôi, lấy chiếc này đi."
Anh ấy trực tiếp chìa tay lấy chìa khóa xe của Thương Dư Mặc.
Dù sao bình thường cũng đã quen rồi.
Cũng không thấy Thương Dư Mặc từ chối anh ấy.
Dù sao cũng không ngờ.
Thương Dư Mặc chậm rãi kéo khoá áo khoác xuống dưới xương quai hàm, khuôn mặt tuấn tú nhợt nhạt bình tĩnh: "Không cho."
Mục Minh Triệt không thể tin nhìn anh: "Vì sao?"
Đôi chân dài của Thương Dư Mặc dễ dàng bước lên xe thể thao, giọng điệu lười biếng trước sau như một: “À, vợ tôi sẽ ghen.”
???
Mục Minh Triệt: "? ? ?"
???
Bạn bè đã bảo làm chó độc thân cả đời đâu?
Không nói anh cõng trai mạnh mẽ thoát ế, không nói anh đã kết hôn, không nói ở trước mặt anh ấy show ân ái? Bây giờ thậm chí đến cả một chiếc xe thể thao cũng không nỡ bồi thường cho anh ấy!
Lương tâm không đau à?
Thương lười nhác!
Mục Tinh Lan nghe được rành mạch, đồng ý mở miệng: “Không sai.”
“Người đàn ông đã kết hôn tự trau dồi yếu tố quan trọng nhất: Loại bỏ mọi nhân tố dẫn đến tranh chấp trong gia đình trước.”
. . .
Năm giờ mười phút tối cùng ngày, độ hot của một bài đăng trên diễn đàn đua xe đang tăng lên.
# Nhìn bạn trai đua xe, không ngờ lại vô tình chụp được Thương Dư Mặc, thần tiên của giới y học! #
Chủ thớt: “Aaa, như tiêu đề, thần tiên quá tuyệt vời, văn võ song toàn yyds [1], lúc đua xe thì cực kỳ cực kỳ cực kỳ đẹp trai, kỹ thuật lái xe ngầu đến nỗi suýt chút nữa bạn trai tôi quỳ xuống gọi ba!!”
[1] Mãi mãi là thần.
"Video 1 phút."
Video trong một phút ngắn ngủn, là xe thể thao đang chạy như tên bắn bỗng dừng lại, sau đó một bóng dáng thon dài mạnh mẽ rắn rỏi xuất hiện trong màn hình, trong bóng tối người đàn ông tháo găng tay đen trắng đan xen, tùy ý vuốt vuốt lọn tóc đen lòa xòa trên trán, lộ ra sự tự phụ tản mạn không chịu gò bó, hormon bên trong xương cốt bùng nổ.
Khiến người ta hoàn toàn không thể rời mắt, tim đập thình thịch.
Đại V với khứu giác nhạy bén đã chuyển đoạn video này lên Sina Weibo.
Chủ tịch hiệp hội xe thể thao đường phố toàn cầu V: Mau nhìn xem đây là cái gì!
[ Má nó? ]
[ Đù đù đù má! ]
[ Aaaaaaa, tại sao lại có một người đàn ông không để lộ cái gì, mà tôi đã bắt đầu đỏ mặt, tim đập nhanh chân mềm nhũn! ]
[ Muốn đánh đu trên tóc mái của anh trai này quá!! Tóc xoăn đen nhánh ướt át thật gợi cảm! Hí hà hí hà! ]
[ Tôi không xong rồi, người đâu, mau gọi xe cấp cứu cho tôi! ]
[…..]
Đêm đó, nhờ vào đoạn video thậm chí có chút mơ hồ này, Thương Dư Mặc đứng đầu hot search một lần nữa.
Đạo diễn Giang thấy được sức nóng.
Lập tức công bố thời gian công chiếu số đầu tiên của [ Những người thừa kế dũng cảm ].
Ra sức cọ xát độ hot.
Ngay cả bức ảnh Thương Dư Mặc lướt sóng lên hot search lúc trước cũng được chia sẻ lần nữa.
Ngay cả fan hâm mộ trên weibo vốn đã đạt hơn 20 triệu của anh, nhưng đã dần dần dừng lại vì không có tin tức gì, nay lại xuất hiện sự tăng lên mạnh mẽ.
Quả thực khiến cho những minh tinh trong giới giải trí nhìn cũng thấy thèm.
Tất nhiên cũng rất may mắn.
Thật may vị này không lẫn vào giới giải trí, nếu không thì họ phải sống thế nào!
. . .
"Aaaaaa! Chị, mau nhìn đi, chồng chị thật sự đẹp trai đến đáng kinh ngạc!"
“Huhu, đẹp trai quá, đẹp trai quá, đẹp trai quá!"
Tiểu Lộc ôm trái tim bé bỏng, định để cho Ninh Già Dạng nhận ra sự thật đến cùng người chồng quá mức đẹp trai của cô được nhiều người chào đón!
Chớ có chiến tranh lạnh!
Người chồng hoàn hảo ưu tú như thế, hời cho tiểu yêu tinh bên ngoài thì phải làm sao bây giờ!
Nghĩ đến Bùi Chước Chước đang nhìn chằm chằm như hổ đói, lúc trước còn có một Lương Dư Quỳnh ở đoàn phim muốn quyến rũ “anh rể” của em ấy, bây giờ trên mạng lại xuất hiện một mớ fan vợ fan bạn gái, còi báo động của Tiểu Lộc trỗi dậy.
Trên ghế dài cạnh cửa sổ sát đất trong phòng khách, Ninh Già Dạng đang lười biếng cầm lấy kịch bản.
Mặt trời mới lên, xuyên qua cửa kính trong suốt, giống như mạ một lớp ánh sáng mỏng lên sườn mặt tinh tế trắng nõn của cô.
Lúc này, lông mi rũ xuống, đập vào mắt là đoạn video trong máy tính bảng, sau cùng nhận ra thời gian đóng băng ở phía dưới video.
Đôi môi đỏ mọng xinh đẹp vểnh lên, cuối cùng thành một đường thẳng tắp.
Một giờ rạng sáng, đêm không về ngủ, đi ra ngoài vui chơi.
Thật không ngờ Thương Dư Mặc còn có một mặt này.
Ninh Già Dạng thong dong cúi người cầm kịch bản trên bàn trà nhỏ rồi đứng dậy, chuẩn bị đi ra ngoài.
Tiểu Lộc bối rối: Sao lại càng giống như không vui?
"Chị đi đâu vậy?"
Ninh Già Dạng quay đầu lại, thờ ơ trả lời: "Sang nhà hàng xóm rửa mắt."
Tiểu Lộc phản ứng trong hai giây, vội vàng đuổi theo: "Chị!"
"Mặt dù thích thần tượng, nhưng chị đã có gia đình rồi."
"Đã kết hôn thì sao?"
Phương châm tám chữ xuất hiện một lần nữa: "Liên hôn thương nghiệp, đôi vợ chồng hờ.”
Cô thích nhìn ai thì nhìn người đó.
Anh được phép cả đêm không về ngủ, đi ra ngoài đua xe với gái đẹp, lại không cho phép cô tìm thần tượng đi học thêm kỹ năng diễn xuất.
Trang viên Tulip, trong lúc Ninh Già Dạng chờ Cố Dục Khánh mở cửa.
Cô nhàn hạ dựa vào tường chơi điện thoại.
Đột nhiên hiện ra thông báo tag trên weibo của 1 fan tích V.
Chia sẻ video của Thương Dư Mặc trên Weibo, cũng tag cô.
Gậy tiên nữ không sáng: @ Tiên nữ Ninh Già Dạng mở to mắt ra, nhìn xem đây mới là người đàn ông mà người theo đuổi chủ nghĩa hoàn hảo tiêu cực nên có!! Đẹp trai không, ngầu không, yêu không!
Khóe môi của Ninh Già Dạng nhấc lên một nụ cười lạnh.
Vài giây sau, trả lời…..
Ninh Già Dạng V: Không đẹp trai, không ngầu, không yêu.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook