Em Hận Anh, Được Sao???
-
Chương 9
"Nè ông chú! Đừng có dọa người ngay cả nụ cười "Tiểu thần bỗng xuất hiện từ trong bóng tối, khẽ hừ lạnh rồi bước gần đến chiếc ghế gần đó ngồi
"Con không thể gọi ta là ba được sao? Dù sao... con cũng là ta sinh ra con " hắn khẽ cười khổ
"Đúng! là ông chú có phần, nhưng ng sinh tôi ra là mẹ tôi nha... Con ông chú sao! bất quá chỉ tốn...1 con t*ng trùng thôi a!" Tiểu thần chu mỏ lên nói
Quả thật khi nghe tiểu thần nói vậy. Hắn thực sự là không biết nên khóc hay cười nữa. Không ngờ trong mắt con trai mình... hắn chỉ là một công cụ cho t*ng trùng...
"Bất quá... nó là một con t*ng trùng hoàn hảo không phải sao! " Hắn đánh ánh mắt hồ ly, cười nói
" Dĩ nhiên! Anh đây là một đại soái ca đẹp trai nhất hệ mặt trời, là một lẵng tử vạn người mê à nha...chậc chậc...tôi đành phải nói với ông chú này...xin lỗi nhé...chú "rà" chú hết thời rồi! Haizz tôi đồng cảm với chú 3 giây "tiểu thần đắc ý
Bỗng lúc này trên đầu hắn vạch đầy hắc tuyến...
" Đẹp trai là một phần...nhưng nhóc này, nhóc có biết còn 1 phương diện nữa, đều khiến tất cả đàn bà đều phải điên lên vì "sung sướng " không " hắn khẽ nở 1 nụ cười hồ ly
""làm tình " hả " tiểu thần điềm đạm trả lời
Nghe câu trả lời của tiểu thần hắn cũng không ngạc nhiên mà nói tiếp
"Oh! Có vẻ con rất hiểu biết về phương diện này. Vậy con có biết vật nào khiến họ "sung sướng " không? "
" là nó " tiểu thần nhếch miệng cười, chỉ tay vào đũng quần hắn
Hắn khá ngạc nhiên, rồi ý cười trên môi càng đậm
"Vậy sao! thật giỏi! Nhưng bất quá của con còn quá nhỏ, không thể làm được nha! Vậy nên con vẫn thua ta...hahaha "
Biết bị lừa, tiểu thần tức giận nói
" Được lắm... đợi sau này tôi lớn! Tôi...tôi sẽ lớn hơn ông chú...gấp 2 không 10 lần hừ "
Nói xong tức giận chạy ra ngoài. Nhìn bóng tiểu thần khuất dần càng cười lớn.
Nếu nói hắn là hồ ly già thì tiểu thần chắc chắn sẽ là một con cáo tinh ranh ẩn trong vở bọc non nớt...vì thế đứa con trai này của hắn thực không làm hắn thất vọng... hảo hảo dạy dỗ thật tốt...kể cả phương diện "giường chiếu "... hắn cũng không ngại bồi dưỡng từ bây giờ
"Con không thể gọi ta là ba được sao? Dù sao... con cũng là ta sinh ra con " hắn khẽ cười khổ
"Đúng! là ông chú có phần, nhưng ng sinh tôi ra là mẹ tôi nha... Con ông chú sao! bất quá chỉ tốn...1 con t*ng trùng thôi a!" Tiểu thần chu mỏ lên nói
Quả thật khi nghe tiểu thần nói vậy. Hắn thực sự là không biết nên khóc hay cười nữa. Không ngờ trong mắt con trai mình... hắn chỉ là một công cụ cho t*ng trùng...
"Bất quá... nó là một con t*ng trùng hoàn hảo không phải sao! " Hắn đánh ánh mắt hồ ly, cười nói
" Dĩ nhiên! Anh đây là một đại soái ca đẹp trai nhất hệ mặt trời, là một lẵng tử vạn người mê à nha...chậc chậc...tôi đành phải nói với ông chú này...xin lỗi nhé...chú "rà" chú hết thời rồi! Haizz tôi đồng cảm với chú 3 giây "tiểu thần đắc ý
Bỗng lúc này trên đầu hắn vạch đầy hắc tuyến...
" Đẹp trai là một phần...nhưng nhóc này, nhóc có biết còn 1 phương diện nữa, đều khiến tất cả đàn bà đều phải điên lên vì "sung sướng " không " hắn khẽ nở 1 nụ cười hồ ly
""làm tình " hả " tiểu thần điềm đạm trả lời
Nghe câu trả lời của tiểu thần hắn cũng không ngạc nhiên mà nói tiếp
"Oh! Có vẻ con rất hiểu biết về phương diện này. Vậy con có biết vật nào khiến họ "sung sướng " không? "
" là nó " tiểu thần nhếch miệng cười, chỉ tay vào đũng quần hắn
Hắn khá ngạc nhiên, rồi ý cười trên môi càng đậm
"Vậy sao! thật giỏi! Nhưng bất quá của con còn quá nhỏ, không thể làm được nha! Vậy nên con vẫn thua ta...hahaha "
Biết bị lừa, tiểu thần tức giận nói
" Được lắm... đợi sau này tôi lớn! Tôi...tôi sẽ lớn hơn ông chú...gấp 2 không 10 lần hừ "
Nói xong tức giận chạy ra ngoài. Nhìn bóng tiểu thần khuất dần càng cười lớn.
Nếu nói hắn là hồ ly già thì tiểu thần chắc chắn sẽ là một con cáo tinh ranh ẩn trong vở bọc non nớt...vì thế đứa con trai này của hắn thực không làm hắn thất vọng... hảo hảo dạy dỗ thật tốt...kể cả phương diện "giường chiếu "... hắn cũng không ngại bồi dưỡng từ bây giờ
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook