Đường Vào Tim Anh - Lộc Thời An
-
Chương 34: Chùa Miếu (H)
Đôi mắt người con gái mị nhãn như tơ, cơ thể hơi run run, hai đầu vú cương cứng cọ vào lồng ngực rắn chắc của người đàn ông. Lưng anh hơi cong, nếu nhìn từ trên cao xuống có thể nhìn thấy tấm lưng thon chắc cùng với đường cong hai bên sườn.Mị nhãn như tơ(媚眼如丝): ví khi nhìn tới sẽ như quăng tơ võng tình, nắm giữ được lòng người.Bàn tay của cô bắt đầu nghịch ngợm, những ngón tay thon dài như búp măng chu du trên người anh, từ sườn mặt tuấn tú xuống xương quai xanh đang nhô cao. Đầu ngón tay cô giống như tia lửa điện, đi xuống từng chút, cuối cùng dừng tại nơi dục vọng đang căng phồng.Cô duỗi tay nắm lấy đồ vật nóng bỏng dọa người, bờ môi đỏ mọng khẽ mở, "Chú nhỏ, nơi cửa Phật, không tốt lắm đâu."Bàn tay nhỏ cố ý xoa bóp dục vọng đã ngẩng đầu từ lúc nào, theo chuyển động nới lỏng siết chặt của cô, nhịp thở của người đàn ông trở nên gấp gáp, bị cô khiêu khích đến mức há miệng rên rỉ ra tiếng.Tầng mồ hôi mỏng đọng trên trán anh, men theo đường nét hoàn hảo trên gương mặt chảy xuống, chóp mũi anh cũng đã lấm tấm mồ hôi.Thanh Ca hơi ngẩng đầu, vươn lưỡi liếm đi mồ hôi trên chóp mũi anh, sau đó còn liếm liếm khóe miệng, ánh mắt nhìn chằm chằm anh. Đôi mắt kiều mị động lòng người, còn như vô tình cố ý khiêu khích anh.Hô hấp của người đàn ông càng thêm nặng nề, bàn tay to giữ chặt đùi cô, hai thân thể sát chặt vào nhau, những ngón tay đẹp đẽ len vào trong váy ngủ của cô. Đôi tay anh linh hoạt như rắn bò, đầu ngón tay vuốt ve lớp vải ren mỏng manh, người con gái cúi đầu chạm vào ánh nhìn đầy si mê của người đối diện.Trái tim cô rung động, bên dưới càng chảy ra nhiều nước hơn, hàm răng đều tăm tắp cắn chặt môi cố gắng kiềm chế để không buông ra những tiếng rên rỉ yêu kiều.Cố Nam Sơn nắm lấy góc váy ngủ của cô rồi kéo nó lên, chiếc váy ngủ mỏng manh đáng thương được vắt trên tay cô, cùng với đó là giọng nói lạnh lùng của người đàn ông văng vẳng bên tai cô, "Giang hai tay cởi váy."Người con gái vẫn cảm thấy hơi ngượng ngùng, dù sao thì vừa nãy hai người mới làm rõ lòng nhau, cô vô thức khép lại hai chân, người đó đột nhiên khẽ cười một tiếng. Tay anh nắm lấy đùi cô và dùng lực tách đôi chân trắng nõn, mảnh khảnh ra."Phật ở trong lòng là được, không có gì không tốt cả, hơn nữa em đã ướt như vậy... Trách nhiệm của chú nhỏ là làm hài lòng em còn gì?"Lời vừa rồi anh trả lời cho câu hỏi ranh mãnh của cô. Chỉ cần trong lòng vẫn có hình bóng Đức Phật là được.
Thanh Ca nhìn xuống và thấy anh đang vùi đầu vào giữa hai chân cô, anh nhẹ nhàng liếm nơi nhạy cảm và non nớt của cô. Ví anh là một cận thần trung thành, cúi đầu xưng mình và phục tùng dưới làn váy cô.
Cố Nam Sơn thấy cô đã đủ ẩm ướt, cũng biết cô đã tiến vào trạng thái hưng phấn, sau khi thực hiện xong màn dạo đầu, anh dùng một tay ôm vòng eo trắng nõn nhỏ xinh của cô, cởi quần lót, tìm chính xác được cửa động, hơi đẩy hông đưa đồ vật đi vào.
Người con gái bị anh nhấc lên, cả người bám chặt vào anh như dây leo. Người đàn ông hôn lên môi cô, kéo lưỡi cô, liếm mút điên cuồng, hút trọn nước bọt trong miệng cô.Bàn tay anh xoa nắn đỉnh nhũ đỏ thắm đã dựng đứng, năm ngón tay bao lấy luồng mềm mại, bóp vào rồi lại kéo mạnh, đôi nhũ hoa nở rộ thành muôn hình muôn sắc dưới bàn tay anh."A... ư... ư... Sâu quá." Động tác va chạm kịch liệt điên cuồng, hai bóng người dán chặt nhau, côn th*t cứng rắn như gậy sắt càng đâm càng sâu.Vật dũng mãnh đẩy từng đợt sóng tình vào trong â/m đ/ạo, Thanh Ca chỉ còn cảm nhận được sự tê dại và ngứa ngáy từ bên dưới, sung sướng vô cùng.Cố Nam Sơn cúi đầu cắn lấy nhũ thịt đang đung đưa của cô, thè lưỡi liếm xung quanh bầu ngực liên tục, cắn mạnh lên định nhũ đỏ thắm nổi bật.Động tác dưới thân không hề chậm đi chút nào, anh khàn giọng nói : "Cô bé bị cậu bé 'chơi đến chảy thật nhiều nước..."
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook