Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới
-
Chương 483: Tha mạng a
Tứ dực ma hổ một đường chạy trốn,lại nghe thấy hắn nói những câu nói như thế đặc biệt là những món ăn làm từ thịt hổ a,càng nói càng làm nó phát lạnh toàn thân,đặc biệt là món hổ tiên làm cho hạ thân của tứ dực ma hổ càng thêm lạnh lẽo,như thể có một con dao sắc bén đặt lên trên cái vật giúp nó duy trì nòi giống bất cứ khi nào cũng có thể một đao cắt xuống vậy!
Hắc Ma hắn miệng nói vậy thôi,nhưng hắn cũng không có ý muốn ăn thịt tứ dực ma hổ kia,đây là nguyên tắc a,không ăn thịt động vật biết nói thật giống ăn thịt người a,vẫn là hổ tiên giúp hùng phong của nam nhân thêm mạnh mẽ,đây là vấn đề mặt mũi a,hắn cũng chưa yếu nhược đến mức cần ăn vật phụ trợ kia a!
" Tiểu hỗn đản,nó chạy mất rồi a!"
Hồng Nhan một bên kéo kéo cánh tay của hắn nhẹ nhàng thúc dục,thấy thế Hắc Ma hắn cũng không vội hắn lục lọi túi trữ vật của Vương Kiêu ngu xuẩn kia,lấy ra được một cái lệnh bài khắc một chữ Vương quang mang đã mờ nhạt đi không ít,cái này hẳn là chìa khóa mở ra tiểu không gian đi vào Vương Thị nhất tộc đây!
Để sử dụng được cái lệnh bài này cần máu cùng linh hồn phù hợp với người chủ nhân của lệnh bài này mới có thể tiến vào trong tộc,nhìn thấy quang mang đã ảm đạm của lệnh bài,hắn không khỏi thở dài tiếc nuối a,biết thế khoan hãng giết tên này a,chí ít đem tàn hồn của tên này phong ấn trong lệnh bài lúc nào rảnh rỗi tới hỏi thăm Vương Thị nhất tộc cùng cái kia Hồng Liên a,dù gì thì Hồng Liên kia cũng đem không ít thủ hạ của hắn lên bảng đếm số nha,nhân tình của đối phương hắn làm sao không thể không báo đáp lại được a!
" Tiểu hỗn đản! ta muốn ăn thịt hổ"
Hắc Ma thấy bộ dạng tiểu nữ nhân của Hồng Nhan, hắn không khỏi mỉm cười trong lòng mở miệng trêu!
" Ăn thịt nhiều coi chừng béo lên"
" Hứ ta mới không béo đây! Ngươi có bắt nó cho ta hay là không"
Hồng Nhan một bộ vô cùng ai oán nhìn về phía hắn,hắn không khỏi ho khan vài tiếng nói!
" Rồi rồi!!! Coi như ta sợ ngươi!Ta bắt nó về cho ngươi là được chứ gì,đừng dùng bộ dáng đó nhìn ta,ta sắp thụ không nổi"
" Ngươi giám chán ghét ta!" Hồng Nhan trừng mắt về phía hắn, thấy thế hắn trong lòng thầm than " Nữ nhân này thay đổi liên tục a,hắn cái này cũng rất nhức đầu a" Hắn ho khan một tiếng nói!
" Đâu có đâu có! Ngươi xinh đẹp tựa thiên tiên,ta yêu chiều ngươi không hết,ngươi là trong tim ta tâm đầu nhục a,làm sao có thể chán ghét ngươi cho được a!"
Hắc ma nói tới đây trong lòng cũng có điểm buồn nôn rồi đây,hắn thật cmnó xung động muốn rửa miệng thật kỹ a,hắn không tin mình có thể nói ra những lời buồn nôn như thế nha,Hồng Nhan nghe hắn nói thế nàng híp mắt cười thành nguyệt nha!
" Coi như ngươi có lương tâm!"
Hắc Ma hắn âm thầm lau mồ hôi trán,lòng thầm nghĩ " Nữ nhân này thật khó đối phó a" Không suy nghĩ lung tung nữa hắn lục lọi trong túi của Vương Kiêu cũng tìm ra không dưới 10 mảnh ngự thú phù,lại độn không phù một nắm lớn,lại nhìn về phía đầu tứ dực ma hổ kia chạy trốn,Hắc Ma khởi động Đại Chú Thuật khảm nạm thêm lực lượng vài trong ngự thú phù kia,khiến cho uy lực ngự thú phù chỉ có thể bắt được một đầu Vương Cấp ma thú hóa thành một cái dư sức bắt được hoàng cấp ma thú!
" Chạy đi đâu,quay lại đây cho ta "
Hắn hét to một tiếng kích hoạt ngự thú phù mới cải tiến trên tay ném về phía đường tẩu thoát của tứ dực ma hổ!
Ầm Ầm tiếng sấm sét vang lên sau lưng, Tứ dực ma hổ cũng ngạc nhiên quay đầu lại,thì hắn thấy cái kia phù vỡ nát hoát thành mấy ngàn đâu lôi thừng, mỗi cái to như cổ tay lươn lẹo như rắn nước vượt qua vô số chướng ngại vật mà theo nó,mắt hổ co rụt lại tứ cánh sau lưng đập loạn không ngừng, vừa sợ hãi vừa chạy vừa kêu lên!
a.a.a.a.a.aaa...
" Không được tới đây! "
Nhưng mà ngự thú phù nào nghe hiểu lời của Tứ dực ma hổ nói ra a,chỉ không ngừng kéo ngắn tốc độ giữa nó và tứ dực ma hổ,1 dặm 900 thước 800 thước rồi đến 300 thước 200 thước, 100 thước 50 thước
" Á á áhhhhhhhh"
Tiếng thét vô cùng sợ hãi pha lẫn đau đớn của tứ dực ma hổ vang lên!
" Cái này là các ngươi ép ta,xem ta chiêu"
" Á á áhhhhhhhh "
" Đây là cái gì thuật pháp...... ahhhhh không đánh mặt a.......ahhhhh không đánh ta móng vuốt......không.......không a.....lão đại....gia gia....nãi nãi.....ta đầu hàng a.....không nên đánh nữa.....đánh nữa lão hổ ta một mệnh muốn ô hô a......ahhhhhh cứu mạng a!
Cuối cùng là tiêng mấy ngàn đầu lôi xà hóa sấm chớp lôi điện bao phủ lấy tứ dực ma hổ,thứ mà Hắc Ma nghe được chính là tiếng kêu thảm của tứ ma hổ,nửa ngày sau Hồng Nhan nhìn một cảnh tứ dực ma hổ bị ngược cho sống giở chết giở đang khóc kêu cha gọi mẹ,lúc này nàng chọc chọc ngón tay vào hắn,một bộ vô cùng lười biếng nói!
Tiểu hỗn đản a,như vậy đi, dù sao ngươi cũng đã bận rộn mấy ngày, ngươi cũng chưa ăn gì ta cũng có chút đói bụng, ngay ở chỗ này nướng cái này tứ dực ma hổ hay là đem nướng nấu lên theo mấy món ăn lúc nãy ngươi nói liền thế nào!
Nghe Hồng Nhan đề nghị,A - Long không khỏi nuốt điểm nước bọt,hắn khó khăn nói!
" Ngươi vẫn là muốn thật ăn nó?"
Hồng Nhan lúc này trừng mắt đầy thị uy với hắn!
" Tiểu hỗn đản ngươi cho rằng ta nói đùa hay sao "
Thấy bộ dạng chém đinh chặt sắt của Hồng Nhan,hắn không khỏi hỏi lại!
" Ngươi nấu vẫn là ta nấu?"
" Ngươi có phải hay không nam nhân "
"Ngươi có phải hay không nữ nhân "
" Con mắt nào ngươi thấy ta không phải nữ nhân!"
A - Long dùng ánh mắt đánh giá với Hồng Nhan một lúc sau đó ánh mắt không hề che giấu mà đảo qua đảo lại trên bộ ngực cao vút của Hồng Nhan,mà Hồng Nhan cũng không hề né tránh mặt có chút đỏ nhắm nhắt ưỡn bộ ngực cao vút của mình lên,thấy thế A - Long không khỏi nuốt một cái nước bọt!
" Nữ nhân này thật là yêu mị a,nàng ta cứ câu dẫn hắn như thế này,thật là muốn cái này của hắn mạng già a,cãi nhau với nữ nhân có thắng cũng chẳng được cái gì,ngươi là nữ nhân của lão tử,lão tử nhịn ngươi giờ cho ngươi ăn tối ta thịt thừa ngươi,có vẻ như không thua lỗ a "
Hắn nghĩ tới đây nội tâm hắn cũng bình ổn không ít,không nói gì chỉ là tiếc nuối đảo qua vòng 1 vô cùng hấp dẫn của Hồng Nhan vài cái,liền không giám nhìn thên nữa lại đi qua một lấy ra củi khô đến, trực tiếp chồng chất tại cùng một chỗ, đốt lên củi lửa mà hồng nhan mỉm cười nhìn hắn một bên làm việc!
Lúc này Tứ dực ma hổ đã bị ngự thú phù hành hạ cho quá sức lông bị đốt trụi một mảnh lớn biến một đầu tứ dực ma hổ vô cùng uy vũ biến thành một đầu mèo lớn bị đốt trụi lông,một bộ cá ướp muối nằm lì trên mặt đất để người thoải mái chém giết!
A- Long hắn đi tới thu lại như mưa công kích từ ngự thú phù,Tứ dực ma hổ căn bản không kịp chạy trốn,cũng không còn sức lực để mà chạy trốn,bởi vì khi nãy không lâu liền bị bao phủ ở bên trong công kích của ngự thú phù,dù là đầu yêu vương trong lãnh địa này cũng không chịu nổi sự vây công của mấy đầu lôi xà liên tục công kích a!
Mắt thấy A - Long từng bước đi tới chỗ nó trên tay lại vung vẩy thanh đao chuyên dùng để đâm tiết thú vật,thứ mà các đồ tể giả hay sử dụng để kết liễu thú vật được nhân loại nuôi lấy thịt, mà thần sắc lúc này của Tứ Dực Ma Hổ càng ngày càng kinh khủng, nhưng làm nó dọa sợ hơn nữa là cái nữ nhân đằng sau nam nhân này trên người nàng ta phát ra khí tức còn đáng sợ hơn nam nhân này nhiều lân!
Nam nhân này trong mắt nó là áp chế của thượng vị giả đối với hạ vị giả,ma thú mạnh được yếu thua kẻ mạnh ăn thịt kẻ yếu đó là điều dĩ nhiên,còn nữ nhân này trong mắt nó chính là vô cùng kinh khủng giống như nó gặp phải thiên địch của chủng tộc mình vậy,đối với nam nhân là kính sợ mà với nữ nhân kia chính là sợ hãi từ trong bản năng sinh tồn của ma thú a!
Thấy hắn đang đến gần, tứ dực ma hổ thân thể nằm dưới đất không run rẩy, không kềm được mà không ngừng lên, la to nói!
" Ngươi đại nhân tha mạng cho lão hổ ta a,ta nguyện dâng toàn bộ báu vật của ta cho ngài a"
A Long nghe vậy cười cười nói!
" Ăn thịt ngươi sau đó ta cũng có thứ đó vậy,thôi không cần giãy dụa chi cho mất công,để ta cho ngươi một cái thống khoái a"
Tứ dực ma hổ kêu to
" Cứu mạng a! mau tới cứu ta a!,tên này không nhưng muốn giết ta,còn muốn ăn ta hổ tiên....a a.a.a lão hổ ta còn chưa muốn chết a,ta còn muốn cưới thêm mấy đầu mẫu hổ cùng với các nàng sinh thêm mấy đầu tiểu hổ,ta cũng chưa muốn chết a... ahhhhhhhh"
Nói tới đây Tứ Dực Ma Hổ một lần nữa kêu lên thảm thiết,càng cố gắng ra sức vùng vẫy hòng thoát khỏi phù lục mà A - Long ném ra nó càng nhìn về phía A- Long càng thêm sợ hãi,hắn từ từ đi tới lôi thừng như có ý thức mà né qua một bên dường như không muốn làm hại hắn,hắn thần sắc lẫm nhiên nói!
" Lúc nãy còn ngông cuồng muốn ăn thịt ta lắm kia mà,sao giờ lại muốn về nhà cưới vợ sinh con rồi "
Nghe hắn nói thế Tứ Dực Ma Hổ một bên vùng vẫy một bên la lớn!
" Vị huynh đệ này,cái này là hiểu lầm a,lúc nãy chỉ là nói đùa với ngươi thôi,ngươi đừng hiểu lầm làm mất đoàn kết giữa ma tộc chúng ta a"
A - Long một bên mài đao xẹt xẹt,một bên hờ hững nói!
" Ma tộc chúng ta có một câu nói,Tử đạo hữu bất tử bần đạo,ngày này sang năm ta sẽ đốt cho ngươi điểm vàng mã "
Tứ dực ma hổ lệ rơi đầy mặt!
" Gia gia a,ngươi đại nhân đại lượng thả lão hổ ta một mệnh,lần sau không giám nữa! à không chỉ cần ngươi tha ta lần này ta tuyệt đối không ăn thịt người,à từ giơ về sau sẽ ăn kiêng không phạm sắc giới,ngươi tha ta một mệnh được chứ"
A - Long nghe một bộ khóc hề hề đáng thương của Tứ dực ma hổ,hắn vung tay một cái đem dực ma hổ trói thành cái bánh chưng treo ngược lên đại thụ gần đó không xa,tay hắn cầm thái đao hàn ý lạnh buốt vỗ vỗ lên hổ tiên ở giữa hai chân tứ dực ma hổ,làm cho tứ dực ma hổ hạ thân phát lạnh,nó càng kêu gào thêm thảm thiết,nửa ngày xem xét dùng thái đao đi khắp thân của tứ dực ma hổ thái đao đi tới đâu lông trên thân nó rơi rụng đến đó,vài phút thời gian đã đem lông trên người nó cạo sạc bóng!
Hắn cười cười vung thái đao một bộ ngươi không hợp tác ta liền làm thịt ngươi nói
" Ta khổ tâm chuẩn bị kỹ, nghĩ kĩ xem nên nấu ngươi món gì cho ngon... Nhưng ngươi cái này ma hổ da bọc xương thật làm ta do dự có hay không nên xuống đao nha kết liễu ngươi nha"
Nghe thấy hắn nói thế trong mắt tứ dực ma hổ một bộ nhận mệnh nghe thấy mình có một đường sinh cơ không bị ăn,nó vội vàng nói!
" Không nên ăn ta nha,lão hổ quanh không có gì ăn,chỉ có thể ăn tạm bợ sống qua ngày,ngươi ăn ta không có chất gì a,cũng chỉ là gặp ta mấy khúc xương già của ta mà thôi"
A Long cười đầy thâm ý nói!
" Không nên ăn ngươi,vẫn là thả ngươi đi đây,ngươi bị hoang tưởng vẫn là tưởng rằng ta bị ngu đây"
Nghe hắn nói vậy hắn hãi kêu lên!
" Ngươi anh minh kỳ võ kỳ tài ngút trời,là niềm tự hào của ma tộc ta,là thần tượng của bao nhiêu thiếu nữ là sự người khiến cho vô số ma tộc chúng ta đố kỵ,ngươi là so với ám nguyệt củ a ma giới còn vĩ đại hơn!"
A Long nghe con hổ không biêt xấu hổ này khóc lóc năn nỉ,giờ một bộ nịnh hot nói năng đủ điều như thế,hắn mới phát hiện ra con hổ vô liêm sỉ này cũng ra một cái kỳ hoa a,giết con hàng cực phẩm này cũng rất đáng tiếc a,hắn ho khan cắt đứt con hổ đang luyên thuyên bất tuyệt lại không cho nó nói tiếp,hắn làm ra bộ dạng cực kỳ nghiêm túc nói!
" Vẫn là không muốn ta ăn ngươi chứ gì!
Con hổ "_"! trầm mặc,không đợi nó nói thêm A Long đầy phức tạp nói!
" Con hổ ngươi sống ít thì cũng vai trăm,lâu cũng có khi trên ngàn,như thế nào như vậy sợ chết ".
Con hổ xấu hổ nói!
" Khụ khụ! Cái này là bản năng không bỏ được a,một phần là ta hãi ngươi cái này thái cổ đại ma,vẫn là cái nữ nhân xấu xí sau lưng ngài quá nguy hiểm a,móng vuốt không có sắc bén,trên người không có lông,không có đầu nha ta mẫu hổ răng không,thân hình thì gầy nhom không chút lực lượng,lam sao có thể vậy xấu a,vẫn không mấy đầu hổ nhà ta đẹp"
Tứ dực ma hổ biết nam nhân trước mặt không có ý giết nó,hắn không khỏi vui mừng muốn đem nhà mình địa bàn xinh đẹp nhất hổ nương,đổi lấy một mệnh hôm nay a,nhưng nó làm sao biết những câu nói khi nãy của hắn đã chọc giận dữ nữ nhân nào đó đến cực điểm!
Lời nàng vừa nói ra thì một đạo huyết nhận đã vòng ngược người của A Long mà chém tới đầu tứ dực ma hổ kia,mà đầu hổ kia thấy huyết nhận chém tới nhãn đông hổ cot rút lai,tuy thân thể treo trên cây nhưng cũng không phải là không thể,nó vội vàng rung lắc né người qua một bên thoát khỏi một huyết nhận bi kịch bổ ra làm đôi,chỉ nghe thấy răng rắc gốc đại thụ phía sau liền bị chém làm hai nửa!
Mà thấy một màn này A Long cũng âm thầm lau mồ hôi trên trán,lòng thầm nghĩ!
" Ta có cảm giác mình ưa thích tìm đường chết,nhưng cũng không cách nào so với đầu hổ này trên con đường tìm đường chết càng lúc càng xa a,muốn tha ngươi một mệnh nhưng ngươi không biết quý trọng,vẫn là sang năm chuẩn bị thêm ít tiền vàng mã cho ngươi a!"
A Long trong lòng mặc niệm cho con hổ đáng thương kia, nhắm mắt dưỡng thần một bộ lão tử không quen biết cái đầu kia hổ ngu a,mà Hồng Nhan lúc này toàn thân giận giữ đến phát run,tay cầm Phệ Huyết Tử Thần Liêm Đao tràn ngập hung sát chi khí tiến về chỗ của Tứ Dực Ma Hổ, mà cái kia đầu hổ né được một chiêu bổ làm đôi kia của Hồng Nhan!
Huyết Nhận bay ra chém đôi cây đại thụ, cũng cắt luôn sợi dây thừng trói buộc nó,dây vừa đứt con hổ ngu kia rơi xuống đất,một bộ giận giữ vô cùng nhìn về phía Hồng Nhan,lúc này Tứ dực ma hổ cũng hét rầm lên!
"Nữ Nhân ngươi có phải điên rồi hay không ngươi có biết một chiêu vừa rồi xém nữa đem hổ đại gia ta đây chém làm hai nửa rồi không"
Hồng Nhan nghe thấy vậy còn cười,tay vung phệ huyết tử thân liêm đao vô cung thuần thục,miệng gằn từng chữ đầy lãnh ý!
" Ngươi nói ai xấu,có phải tí nữa ngươi sắp nói là ta rất già!"
A Long nghe vậy, sau lưng có điểm rịn ra mồ hôi lạnh,cái này miệng tiện hổ rất có thể không để ý mà nói ra những lời như vậy lắm a,vẫn là không quản nhiều chuyện vẫn là ít đi một chuyện,bằng không tối nay chính là hắc ma hắn tai ương a!
Mà tứ dực ma hổ nghe hồng nhan nói vậy không khỏi trợn lên giận hai mắt, làm sao nữ nhân này biết những điều nó sắp nói nhưng mà đều có điều nữ nhân này hùng hổ dọa người như vây,nhưng với thân hình mảnh mai của nữ nhân này chỉ lộ ra khí thế giả tượng mà thôi,nhưng lại nghĩ đến nó xém nữa bị cái kia xú bà nương chém làm hai nửa làm cho nó không khỏi điên tiết không thôi!
Mất tay mất chân thì cũng thôi đi,coi như lão hổ ta xui xeo đá phải thiết bản cái giá đi,nhưng mà nữ nhân này lại nhằm vào điểm yếu giữa hai chân nó mà chém tới a,chỗ đó có bao nhiêu yếu ớt nhỡ làm tổn thương hay bị chem đứt một bên thì làm sao bây giờ,giang sơn bá nghiệp của lão hổ ta chỉ sợ sau này không có người kế thừa mất a,nghĩ đến đây nó lại càng giận giữ, lao thân hình mèo lớn bị gọt sạch lông trên người nó lên gâm lên!
"A a a! Cục đất cũng có ba phần hỏa khí,huống hồ gì là lão hổ ta một trong những đầu yêu vương hùng mạnh nhất nơi này"
bị người đánh bị gọt sạch lông,bị người đòi nướng lên ăn thịt thì cũng thôi đi,giờ có cái nữ nhân muốn một đao đem cái dùng để nó duy trì nòi giống một đao cắt gọt toàn bộ,hỏi xem đừng nói ta là người khác cũng muốn triệt để nổi giận!"
Tứ dực ma hổ triệt để xù lông mặc dù lông trên người nó đã bị cạo sạch hoàn toàn, lúc này lực lượng trong người nó bạo phát xuống, hiển lộ ra hoàng cấp ma thú thực lực,nó gầm lên một tiếng thiên địa biến sắc,từ từ hóa thành một đầu cự hổ cao hơn trăm trượng khí thế ngút trời,một bước sinh uy đem cây cối trong phạm vi 10 dặm đó san thành phấn mạt,nó gầm thét bước lên vài bước ánh mắt vô cùng hung ác nhìn về phía hai người!
" Rầm " một tiếng,tứ dực ma hổ quỳ xuống đất khóc lóc như mưa một bộ vô cùng đáng thương kêu lên!
" a a a a a a a! Tỷ tỷ...a mẹ....không nãi nãi.....tha mạng a....."
Kết Chương
Hắc Ma hắn miệng nói vậy thôi,nhưng hắn cũng không có ý muốn ăn thịt tứ dực ma hổ kia,đây là nguyên tắc a,không ăn thịt động vật biết nói thật giống ăn thịt người a,vẫn là hổ tiên giúp hùng phong của nam nhân thêm mạnh mẽ,đây là vấn đề mặt mũi a,hắn cũng chưa yếu nhược đến mức cần ăn vật phụ trợ kia a!
" Tiểu hỗn đản,nó chạy mất rồi a!"
Hồng Nhan một bên kéo kéo cánh tay của hắn nhẹ nhàng thúc dục,thấy thế Hắc Ma hắn cũng không vội hắn lục lọi túi trữ vật của Vương Kiêu ngu xuẩn kia,lấy ra được một cái lệnh bài khắc một chữ Vương quang mang đã mờ nhạt đi không ít,cái này hẳn là chìa khóa mở ra tiểu không gian đi vào Vương Thị nhất tộc đây!
Để sử dụng được cái lệnh bài này cần máu cùng linh hồn phù hợp với người chủ nhân của lệnh bài này mới có thể tiến vào trong tộc,nhìn thấy quang mang đã ảm đạm của lệnh bài,hắn không khỏi thở dài tiếc nuối a,biết thế khoan hãng giết tên này a,chí ít đem tàn hồn của tên này phong ấn trong lệnh bài lúc nào rảnh rỗi tới hỏi thăm Vương Thị nhất tộc cùng cái kia Hồng Liên a,dù gì thì Hồng Liên kia cũng đem không ít thủ hạ của hắn lên bảng đếm số nha,nhân tình của đối phương hắn làm sao không thể không báo đáp lại được a!
" Tiểu hỗn đản! ta muốn ăn thịt hổ"
Hắc Ma thấy bộ dạng tiểu nữ nhân của Hồng Nhan, hắn không khỏi mỉm cười trong lòng mở miệng trêu!
" Ăn thịt nhiều coi chừng béo lên"
" Hứ ta mới không béo đây! Ngươi có bắt nó cho ta hay là không"
Hồng Nhan một bộ vô cùng ai oán nhìn về phía hắn,hắn không khỏi ho khan vài tiếng nói!
" Rồi rồi!!! Coi như ta sợ ngươi!Ta bắt nó về cho ngươi là được chứ gì,đừng dùng bộ dáng đó nhìn ta,ta sắp thụ không nổi"
" Ngươi giám chán ghét ta!" Hồng Nhan trừng mắt về phía hắn, thấy thế hắn trong lòng thầm than " Nữ nhân này thay đổi liên tục a,hắn cái này cũng rất nhức đầu a" Hắn ho khan một tiếng nói!
" Đâu có đâu có! Ngươi xinh đẹp tựa thiên tiên,ta yêu chiều ngươi không hết,ngươi là trong tim ta tâm đầu nhục a,làm sao có thể chán ghét ngươi cho được a!"
Hắc ma nói tới đây trong lòng cũng có điểm buồn nôn rồi đây,hắn thật cmnó xung động muốn rửa miệng thật kỹ a,hắn không tin mình có thể nói ra những lời buồn nôn như thế nha,Hồng Nhan nghe hắn nói thế nàng híp mắt cười thành nguyệt nha!
" Coi như ngươi có lương tâm!"
Hắc Ma hắn âm thầm lau mồ hôi trán,lòng thầm nghĩ " Nữ nhân này thật khó đối phó a" Không suy nghĩ lung tung nữa hắn lục lọi trong túi của Vương Kiêu cũng tìm ra không dưới 10 mảnh ngự thú phù,lại độn không phù một nắm lớn,lại nhìn về phía đầu tứ dực ma hổ kia chạy trốn,Hắc Ma khởi động Đại Chú Thuật khảm nạm thêm lực lượng vài trong ngự thú phù kia,khiến cho uy lực ngự thú phù chỉ có thể bắt được một đầu Vương Cấp ma thú hóa thành một cái dư sức bắt được hoàng cấp ma thú!
" Chạy đi đâu,quay lại đây cho ta "
Hắn hét to một tiếng kích hoạt ngự thú phù mới cải tiến trên tay ném về phía đường tẩu thoát của tứ dực ma hổ!
Ầm Ầm tiếng sấm sét vang lên sau lưng, Tứ dực ma hổ cũng ngạc nhiên quay đầu lại,thì hắn thấy cái kia phù vỡ nát hoát thành mấy ngàn đâu lôi thừng, mỗi cái to như cổ tay lươn lẹo như rắn nước vượt qua vô số chướng ngại vật mà theo nó,mắt hổ co rụt lại tứ cánh sau lưng đập loạn không ngừng, vừa sợ hãi vừa chạy vừa kêu lên!
a.a.a.a.a.aaa...
" Không được tới đây! "
Nhưng mà ngự thú phù nào nghe hiểu lời của Tứ dực ma hổ nói ra a,chỉ không ngừng kéo ngắn tốc độ giữa nó và tứ dực ma hổ,1 dặm 900 thước 800 thước rồi đến 300 thước 200 thước, 100 thước 50 thước
" Á á áhhhhhhhh"
Tiếng thét vô cùng sợ hãi pha lẫn đau đớn của tứ dực ma hổ vang lên!
" Cái này là các ngươi ép ta,xem ta chiêu"
" Á á áhhhhhhhh "
" Đây là cái gì thuật pháp...... ahhhhh không đánh mặt a.......ahhhhh không đánh ta móng vuốt......không.......không a.....lão đại....gia gia....nãi nãi.....ta đầu hàng a.....không nên đánh nữa.....đánh nữa lão hổ ta một mệnh muốn ô hô a......ahhhhhh cứu mạng a!
Cuối cùng là tiêng mấy ngàn đầu lôi xà hóa sấm chớp lôi điện bao phủ lấy tứ dực ma hổ,thứ mà Hắc Ma nghe được chính là tiếng kêu thảm của tứ ma hổ,nửa ngày sau Hồng Nhan nhìn một cảnh tứ dực ma hổ bị ngược cho sống giở chết giở đang khóc kêu cha gọi mẹ,lúc này nàng chọc chọc ngón tay vào hắn,một bộ vô cùng lười biếng nói!
Tiểu hỗn đản a,như vậy đi, dù sao ngươi cũng đã bận rộn mấy ngày, ngươi cũng chưa ăn gì ta cũng có chút đói bụng, ngay ở chỗ này nướng cái này tứ dực ma hổ hay là đem nướng nấu lên theo mấy món ăn lúc nãy ngươi nói liền thế nào!
Nghe Hồng Nhan đề nghị,A - Long không khỏi nuốt điểm nước bọt,hắn khó khăn nói!
" Ngươi vẫn là muốn thật ăn nó?"
Hồng Nhan lúc này trừng mắt đầy thị uy với hắn!
" Tiểu hỗn đản ngươi cho rằng ta nói đùa hay sao "
Thấy bộ dạng chém đinh chặt sắt của Hồng Nhan,hắn không khỏi hỏi lại!
" Ngươi nấu vẫn là ta nấu?"
" Ngươi có phải hay không nam nhân "
"Ngươi có phải hay không nữ nhân "
" Con mắt nào ngươi thấy ta không phải nữ nhân!"
A - Long dùng ánh mắt đánh giá với Hồng Nhan một lúc sau đó ánh mắt không hề che giấu mà đảo qua đảo lại trên bộ ngực cao vút của Hồng Nhan,mà Hồng Nhan cũng không hề né tránh mặt có chút đỏ nhắm nhắt ưỡn bộ ngực cao vút của mình lên,thấy thế A - Long không khỏi nuốt một cái nước bọt!
" Nữ nhân này thật là yêu mị a,nàng ta cứ câu dẫn hắn như thế này,thật là muốn cái này của hắn mạng già a,cãi nhau với nữ nhân có thắng cũng chẳng được cái gì,ngươi là nữ nhân của lão tử,lão tử nhịn ngươi giờ cho ngươi ăn tối ta thịt thừa ngươi,có vẻ như không thua lỗ a "
Hắn nghĩ tới đây nội tâm hắn cũng bình ổn không ít,không nói gì chỉ là tiếc nuối đảo qua vòng 1 vô cùng hấp dẫn của Hồng Nhan vài cái,liền không giám nhìn thên nữa lại đi qua một lấy ra củi khô đến, trực tiếp chồng chất tại cùng một chỗ, đốt lên củi lửa mà hồng nhan mỉm cười nhìn hắn một bên làm việc!
Lúc này Tứ dực ma hổ đã bị ngự thú phù hành hạ cho quá sức lông bị đốt trụi một mảnh lớn biến một đầu tứ dực ma hổ vô cùng uy vũ biến thành một đầu mèo lớn bị đốt trụi lông,một bộ cá ướp muối nằm lì trên mặt đất để người thoải mái chém giết!
A- Long hắn đi tới thu lại như mưa công kích từ ngự thú phù,Tứ dực ma hổ căn bản không kịp chạy trốn,cũng không còn sức lực để mà chạy trốn,bởi vì khi nãy không lâu liền bị bao phủ ở bên trong công kích của ngự thú phù,dù là đầu yêu vương trong lãnh địa này cũng không chịu nổi sự vây công của mấy đầu lôi xà liên tục công kích a!
Mắt thấy A - Long từng bước đi tới chỗ nó trên tay lại vung vẩy thanh đao chuyên dùng để đâm tiết thú vật,thứ mà các đồ tể giả hay sử dụng để kết liễu thú vật được nhân loại nuôi lấy thịt, mà thần sắc lúc này của Tứ Dực Ma Hổ càng ngày càng kinh khủng, nhưng làm nó dọa sợ hơn nữa là cái nữ nhân đằng sau nam nhân này trên người nàng ta phát ra khí tức còn đáng sợ hơn nam nhân này nhiều lân!
Nam nhân này trong mắt nó là áp chế của thượng vị giả đối với hạ vị giả,ma thú mạnh được yếu thua kẻ mạnh ăn thịt kẻ yếu đó là điều dĩ nhiên,còn nữ nhân này trong mắt nó chính là vô cùng kinh khủng giống như nó gặp phải thiên địch của chủng tộc mình vậy,đối với nam nhân là kính sợ mà với nữ nhân kia chính là sợ hãi từ trong bản năng sinh tồn của ma thú a!
Thấy hắn đang đến gần, tứ dực ma hổ thân thể nằm dưới đất không run rẩy, không kềm được mà không ngừng lên, la to nói!
" Ngươi đại nhân tha mạng cho lão hổ ta a,ta nguyện dâng toàn bộ báu vật của ta cho ngài a"
A Long nghe vậy cười cười nói!
" Ăn thịt ngươi sau đó ta cũng có thứ đó vậy,thôi không cần giãy dụa chi cho mất công,để ta cho ngươi một cái thống khoái a"
Tứ dực ma hổ kêu to
" Cứu mạng a! mau tới cứu ta a!,tên này không nhưng muốn giết ta,còn muốn ăn ta hổ tiên....a a.a.a lão hổ ta còn chưa muốn chết a,ta còn muốn cưới thêm mấy đầu mẫu hổ cùng với các nàng sinh thêm mấy đầu tiểu hổ,ta cũng chưa muốn chết a... ahhhhhhhh"
Nói tới đây Tứ Dực Ma Hổ một lần nữa kêu lên thảm thiết,càng cố gắng ra sức vùng vẫy hòng thoát khỏi phù lục mà A - Long ném ra nó càng nhìn về phía A- Long càng thêm sợ hãi,hắn từ từ đi tới lôi thừng như có ý thức mà né qua một bên dường như không muốn làm hại hắn,hắn thần sắc lẫm nhiên nói!
" Lúc nãy còn ngông cuồng muốn ăn thịt ta lắm kia mà,sao giờ lại muốn về nhà cưới vợ sinh con rồi "
Nghe hắn nói thế Tứ Dực Ma Hổ một bên vùng vẫy một bên la lớn!
" Vị huynh đệ này,cái này là hiểu lầm a,lúc nãy chỉ là nói đùa với ngươi thôi,ngươi đừng hiểu lầm làm mất đoàn kết giữa ma tộc chúng ta a"
A - Long một bên mài đao xẹt xẹt,một bên hờ hững nói!
" Ma tộc chúng ta có một câu nói,Tử đạo hữu bất tử bần đạo,ngày này sang năm ta sẽ đốt cho ngươi điểm vàng mã "
Tứ dực ma hổ lệ rơi đầy mặt!
" Gia gia a,ngươi đại nhân đại lượng thả lão hổ ta một mệnh,lần sau không giám nữa! à không chỉ cần ngươi tha ta lần này ta tuyệt đối không ăn thịt người,à từ giơ về sau sẽ ăn kiêng không phạm sắc giới,ngươi tha ta một mệnh được chứ"
A - Long nghe một bộ khóc hề hề đáng thương của Tứ dực ma hổ,hắn vung tay một cái đem dực ma hổ trói thành cái bánh chưng treo ngược lên đại thụ gần đó không xa,tay hắn cầm thái đao hàn ý lạnh buốt vỗ vỗ lên hổ tiên ở giữa hai chân tứ dực ma hổ,làm cho tứ dực ma hổ hạ thân phát lạnh,nó càng kêu gào thêm thảm thiết,nửa ngày xem xét dùng thái đao đi khắp thân của tứ dực ma hổ thái đao đi tới đâu lông trên thân nó rơi rụng đến đó,vài phút thời gian đã đem lông trên người nó cạo sạc bóng!
Hắn cười cười vung thái đao một bộ ngươi không hợp tác ta liền làm thịt ngươi nói
" Ta khổ tâm chuẩn bị kỹ, nghĩ kĩ xem nên nấu ngươi món gì cho ngon... Nhưng ngươi cái này ma hổ da bọc xương thật làm ta do dự có hay không nên xuống đao nha kết liễu ngươi nha"
Nghe thấy hắn nói thế trong mắt tứ dực ma hổ một bộ nhận mệnh nghe thấy mình có một đường sinh cơ không bị ăn,nó vội vàng nói!
" Không nên ăn ta nha,lão hổ quanh không có gì ăn,chỉ có thể ăn tạm bợ sống qua ngày,ngươi ăn ta không có chất gì a,cũng chỉ là gặp ta mấy khúc xương già của ta mà thôi"
A Long cười đầy thâm ý nói!
" Không nên ăn ngươi,vẫn là thả ngươi đi đây,ngươi bị hoang tưởng vẫn là tưởng rằng ta bị ngu đây"
Nghe hắn nói vậy hắn hãi kêu lên!
" Ngươi anh minh kỳ võ kỳ tài ngút trời,là niềm tự hào của ma tộc ta,là thần tượng của bao nhiêu thiếu nữ là sự người khiến cho vô số ma tộc chúng ta đố kỵ,ngươi là so với ám nguyệt củ a ma giới còn vĩ đại hơn!"
A Long nghe con hổ không biêt xấu hổ này khóc lóc năn nỉ,giờ một bộ nịnh hot nói năng đủ điều như thế,hắn mới phát hiện ra con hổ vô liêm sỉ này cũng ra một cái kỳ hoa a,giết con hàng cực phẩm này cũng rất đáng tiếc a,hắn ho khan cắt đứt con hổ đang luyên thuyên bất tuyệt lại không cho nó nói tiếp,hắn làm ra bộ dạng cực kỳ nghiêm túc nói!
" Vẫn là không muốn ta ăn ngươi chứ gì!
Con hổ "_"! trầm mặc,không đợi nó nói thêm A Long đầy phức tạp nói!
" Con hổ ngươi sống ít thì cũng vai trăm,lâu cũng có khi trên ngàn,như thế nào như vậy sợ chết ".
Con hổ xấu hổ nói!
" Khụ khụ! Cái này là bản năng không bỏ được a,một phần là ta hãi ngươi cái này thái cổ đại ma,vẫn là cái nữ nhân xấu xí sau lưng ngài quá nguy hiểm a,móng vuốt không có sắc bén,trên người không có lông,không có đầu nha ta mẫu hổ răng không,thân hình thì gầy nhom không chút lực lượng,lam sao có thể vậy xấu a,vẫn không mấy đầu hổ nhà ta đẹp"
Tứ dực ma hổ biết nam nhân trước mặt không có ý giết nó,hắn không khỏi vui mừng muốn đem nhà mình địa bàn xinh đẹp nhất hổ nương,đổi lấy một mệnh hôm nay a,nhưng nó làm sao biết những câu nói khi nãy của hắn đã chọc giận dữ nữ nhân nào đó đến cực điểm!
Lời nàng vừa nói ra thì một đạo huyết nhận đã vòng ngược người của A Long mà chém tới đầu tứ dực ma hổ kia,mà đầu hổ kia thấy huyết nhận chém tới nhãn đông hổ cot rút lai,tuy thân thể treo trên cây nhưng cũng không phải là không thể,nó vội vàng rung lắc né người qua một bên thoát khỏi một huyết nhận bi kịch bổ ra làm đôi,chỉ nghe thấy răng rắc gốc đại thụ phía sau liền bị chém làm hai nửa!
Mà thấy một màn này A Long cũng âm thầm lau mồ hôi trên trán,lòng thầm nghĩ!
" Ta có cảm giác mình ưa thích tìm đường chết,nhưng cũng không cách nào so với đầu hổ này trên con đường tìm đường chết càng lúc càng xa a,muốn tha ngươi một mệnh nhưng ngươi không biết quý trọng,vẫn là sang năm chuẩn bị thêm ít tiền vàng mã cho ngươi a!"
A Long trong lòng mặc niệm cho con hổ đáng thương kia, nhắm mắt dưỡng thần một bộ lão tử không quen biết cái đầu kia hổ ngu a,mà Hồng Nhan lúc này toàn thân giận giữ đến phát run,tay cầm Phệ Huyết Tử Thần Liêm Đao tràn ngập hung sát chi khí tiến về chỗ của Tứ Dực Ma Hổ, mà cái kia đầu hổ né được một chiêu bổ làm đôi kia của Hồng Nhan!
Huyết Nhận bay ra chém đôi cây đại thụ, cũng cắt luôn sợi dây thừng trói buộc nó,dây vừa đứt con hổ ngu kia rơi xuống đất,một bộ giận giữ vô cùng nhìn về phía Hồng Nhan,lúc này Tứ dực ma hổ cũng hét rầm lên!
"Nữ Nhân ngươi có phải điên rồi hay không ngươi có biết một chiêu vừa rồi xém nữa đem hổ đại gia ta đây chém làm hai nửa rồi không"
Hồng Nhan nghe thấy vậy còn cười,tay vung phệ huyết tử thân liêm đao vô cung thuần thục,miệng gằn từng chữ đầy lãnh ý!
" Ngươi nói ai xấu,có phải tí nữa ngươi sắp nói là ta rất già!"
A Long nghe vậy, sau lưng có điểm rịn ra mồ hôi lạnh,cái này miệng tiện hổ rất có thể không để ý mà nói ra những lời như vậy lắm a,vẫn là không quản nhiều chuyện vẫn là ít đi một chuyện,bằng không tối nay chính là hắc ma hắn tai ương a!
Mà tứ dực ma hổ nghe hồng nhan nói vậy không khỏi trợn lên giận hai mắt, làm sao nữ nhân này biết những điều nó sắp nói nhưng mà đều có điều nữ nhân này hùng hổ dọa người như vây,nhưng với thân hình mảnh mai của nữ nhân này chỉ lộ ra khí thế giả tượng mà thôi,nhưng lại nghĩ đến nó xém nữa bị cái kia xú bà nương chém làm hai nửa làm cho nó không khỏi điên tiết không thôi!
Mất tay mất chân thì cũng thôi đi,coi như lão hổ ta xui xeo đá phải thiết bản cái giá đi,nhưng mà nữ nhân này lại nhằm vào điểm yếu giữa hai chân nó mà chém tới a,chỗ đó có bao nhiêu yếu ớt nhỡ làm tổn thương hay bị chem đứt một bên thì làm sao bây giờ,giang sơn bá nghiệp của lão hổ ta chỉ sợ sau này không có người kế thừa mất a,nghĩ đến đây nó lại càng giận giữ, lao thân hình mèo lớn bị gọt sạch lông trên người nó lên gâm lên!
"A a a! Cục đất cũng có ba phần hỏa khí,huống hồ gì là lão hổ ta một trong những đầu yêu vương hùng mạnh nhất nơi này"
bị người đánh bị gọt sạch lông,bị người đòi nướng lên ăn thịt thì cũng thôi đi,giờ có cái nữ nhân muốn một đao đem cái dùng để nó duy trì nòi giống một đao cắt gọt toàn bộ,hỏi xem đừng nói ta là người khác cũng muốn triệt để nổi giận!"
Tứ dực ma hổ triệt để xù lông mặc dù lông trên người nó đã bị cạo sạch hoàn toàn, lúc này lực lượng trong người nó bạo phát xuống, hiển lộ ra hoàng cấp ma thú thực lực,nó gầm lên một tiếng thiên địa biến sắc,từ từ hóa thành một đầu cự hổ cao hơn trăm trượng khí thế ngút trời,một bước sinh uy đem cây cối trong phạm vi 10 dặm đó san thành phấn mạt,nó gầm thét bước lên vài bước ánh mắt vô cùng hung ác nhìn về phía hai người!
" Rầm " một tiếng,tứ dực ma hổ quỳ xuống đất khóc lóc như mưa một bộ vô cùng đáng thương kêu lên!
" a a a a a a a! Tỷ tỷ...a mẹ....không nãi nãi.....tha mạng a....."
Kết Chương
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook