**

Quân Thư Ảnh một mạch thi triển khinh công bay trở về nhà, vừa vào cửa liền nhìn thấy Sở Phi Dương đưa lưng về phía đại môn, ngồi xổm trước cái bàn.

“Ngươi đang làm gì đó?” Quân Thư Ảnh đi tới, đặt thực hạp cầm trong tay lên trên mặt bàn.

Khi đến gần mới thấy rõ, sắc mặt Quân Thư Ảnh lập tức cứng đờ.

Sở Phi Dương đau lòng ôm Tiểu Thạch Đầu đang nhào vào lòng hắn, ô ô khóc, nhẹ nhàng vỗ về an ủi.

Nghe được tiếng Quân Thư Ảnh đến gần. Hai người cùng nhau giương mắt lên án nhìn y, Tiểu Thạch Đầu lại tiếp tục ghé vào lòng Sở Phi Dương, tràn đầy ủy khuất.

“Ngươi nha, ngươi thuyên*(buộc) Tiểu Thạch Đầu cư nhiên lại dùng Hàn Băng Huyền Thiết khóa. Ngươi có biết thứ này từng khóa qua những nhân vật lợi hại thế nào không? Ngươi quá coi trọng nhi tử của mình đi. Xem xem Tiểu Thạch Đầu sợ tới mức nào. ” Sở Phi Dương bất đắc dĩ nói.

Quân Thư Ảnh sờ sờ cái mũi, giải thích: “Tiểu đông tây này biết cởi dây thừng, dùng cái gì kết cũng thuyên không được, ta mới nghĩ đến sử dụng thứ này.”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương