Dương Thanh Ký
-
Chương 13: Bắt đầu tu luyện
Sau khi bỏ ra ba ngày đọc đi đọc lại Sinh tử quyết. Dương Thanh liền bắt tay vào tu luyện tầng thứ nhất. Trong sách có viết tầng này chủ yếu là luyện khí, đề khí và vận khi đi khắp các kinh kỳ bát mạch trong thân người rồi hội tụ trở về Đan Điền. Khí ở đây không phải là nội lực trong võ học. Mà là thiên địa nguyên khí, là linh khí của trời đất. Muốn luyện được tầng này trước hết phải cảm nhận được thiên địa nguyên khí bên ngoài trời đất. Muốn cảm nhận được thì phải nhất thiết tu tập theo những gì trong sách không được sai lầm.
Phạm Vũ Huy(KeoChuoi)
Bước đầu tu tập pháp môn này chính là phải tu tâm dưỡng tĩnh. Làm sao để cho tâm trí tĩnh lặng không một gợn sóng. Nói thì đơn giản những nguyên một bước này hắn luyện đến hơn một tháng vẫn không thể tĩnh tâm được. Chỉ cần hắn nhắm mắt vào suy nghĩ của hắn cứ tự động lướt từ ý này qua ý khác không sao cố định lại được. Hắn càng nôn nóng tâm trí của hắn càng toán loạn.
Trong sách viết:
Thiên địa nguyên khí trong trời đất là tinh hoa của nhật nguyệt kết tinh, muốn cảm nhận được thiên địa nguyên khí trước hết tâm phải vững như bàn thạch. tâm bình đẳng, tâm vô vi, tâm không nhiễm trước, tâm quán không, tâm cung kính, tâm khiêm tốn, tâm không tạp loạn, tâm không chấp trước bởi cái thấy, và tâm hướng về vô thượng hỗn nguyên đại đạo.
Tuy trong Sinh tử quyết viết rõ ràng như vậy nhưng hắn làm đủ mọi cách vẫn không sao làm cho tâm không tạp loạn, mà hắn càng luyện thì tâm trí càng tạp loạn. Cứ những lúc đang ngồi tu luyện mà tâm trí rối loạn hắn lại dừng lại suy nghĩ về quá khứ về hiện tại. Về những việc hắn cần làm trong tương lai. Cứ suy nghĩ như thế cho đến khi tâm hắn bình thản lại. Cứ như vậy ngoài những lúc nấu cơm ăn ra, thời gian còn lại hắn đều dùng để tu luyện.
Ba tháng sau lần đầu tiên hắn cảm nhận được một tia tiên khí yếu ớt đi xuyên qua da thịt tụ lại ở Đan Điền, hắn sung sướng đến mức hét lên ầm ý. Công sức hắn bỏ ra giờ đây đã được đến đáp một cách xứng đáng, một thời gian sau hắn đã hoàn toàn thấu triệt phương thức vận khí của tầng một. Giờ đây hắn đã có thể dễ dàng cảm nhận được linh khí vào hắn cũng hiểu vì sao Hoàng Dương môn lại xây ở nơi này. Bởi vì nơi này so với câc nơi khác của dãy núi linh khí đậm đặc hơn cả rất có lợi cho việc tu luyện.
Từ khi tu thành tầng thứ nhất của Sinh tử quyết. Lòng tu tiên cầu đạo của hắn càng ngày càng kiên định, hắn tin chắc rằng nhất định sẽ có ngày mình gặp lại Thanh Hương. Ngoài những lúc làm việc và nhớ tới nàng ra. Giờ đây toàn bộ thời gian của hắn đều dùng vào việc hấp thu linh khí đề cao tu vi của mình.
Sáu tháng trôi qua hắn đã luyện thành tầng hai của sinh tử quyết giờ đây cơ thể của hắn mạnh hơn trước rất nhiều. Các giác quan của hắn cũng linh mẫn hơn xưa. Hắn có thể cảm nhận được các loài thú đi lại cách hắn hàng trăm trượng.
Một năm nữa qua đi. Giờ đây hắn đã luyện đến Luyện Khí tầng bốn đỉnh phong chỉ còn một chút nữa là có thể đột phá tầng năm rồi. Đến giờ này hắn đã có thể điều khiển ngũ hành một cách thành thạo. Nhìn hai viên cầu một nước một lửa trên hai tay của mình hắn cười nhẹ. Không ngờ có ngày mình cũng có thẻ như câc vị tiên nhân, nắm trong tay ngũ hành nguyên khí.
Hắn tuy đã luyện đến tầng bốn, nhưng còn rất nhiều điều trong sách hắn không hiểu nổi, vì không có sư phụ nên hắn chỉ còn cách vừa luyện vừa tìm hiểu dần mà thôi. Người khác tu luyện khó một thì hắn tu luyện khó gấp ba.
Lại một năm nữa trôi qua. Vậy là hắn đã ở lại nơi này ba năm rồi. Giờ đây hắn đã luyện tới tầng sáu đỉnh phong hoàn oàn thanh thạo điều khiển ngũ hành, ngoài ra hắn còn có thể ngự khí phi hành. So với trước kia giờ đây hắn đã thay đổi rất nhiều. Mặc dù không có minh sư chỉ điểm nhưng về phương diện pháp thuật hắn cũng có một số chỗ nghiên cứu riêng, cụ thể khi điều khiển ngũ hành nguyên khí, hắn có thể dùng pháp thuật tạo ra các loại bình khí khác nhau để tấn công. Ví dụ như thanh hỏa đao, hay thủy cầu, hoặc mộc khiên. Có một lần hắn thử dùng thanh hoả đao đánh vào một khoảng rừng già, kết quả cả một mảng rừng bị sức công phá của hỏa đao thiêu rụi. Khiến hắn trợn mắt há mồm. Hắn thầm nghĩ ta mới chỉ sơ nhập tiên đạo mà đã mạnh thế này. Nếu như đạt đến cảnh giới Hóa Anh, Luyện Thể gì gì đó chẳng phải là quét sạch thiên hạ vô địch thủ sao. Ý nghĩ này khiến hắn cao hứng không thôi. Nhưng sự cao hứng của hắn không được lâu cho lắm bởi vì theo tính toán của hắn với tốc độ tu luyện này thì chưa tu luyện được đến lúc phi thăng hắn đã hết thọ mệnh mà chết rồi. Bây giờ điều cần kíp nhất là phải tạm thời gia nhập một môn phái nào đó. Có như vậy trên co minh sư chỉ dạy, dưới có huynh đệ bàn luận tất sẽ tiến nhanh hơn, thêm nữa trong môn phái chắc chắn có nhiều bí kíp cùng với các pháp môn tu luyện độc đáo biết đâu hắn may mắn được thụ học. Sau này trên con đường tu tiên của hắn là một sự giúp đỡ không hề nhỏ. Tuy nhiên đi đâu để tim được một môn phái tu tiên đây. Hắn không biết một ai cả tất cả những gì hắn biết về tu tiên giới chỉ qua truyền thuyết xưa cũ, bức thư của Thanh Hương và gần đây nhất và quyển sách Sinh tử quyết này.
Chợt hắn nhớ ra có một lần Ngụy Phu nhân đã nói: ở Vân Nam đại lục này tu tiên giả nhiều vô số kể chẳng qua tiên trần khác biệt, nên người phàm không nhận ra mà thôi. Chỉ nguyên trong Đại Nam quốc nơi hắn sống cũng đã có rất nhiều nơi có tu tiên giả có thể kể đến như, Phù Lai sơn, Nam Nhạc sơn, La Phù sơn, Bồng Lai sơn... Phi Vân đảo. Các môn phái tu tiên cũng thiên hình vạn trạng có Bạch Vân môn ở núi Bạch Vân. Tam Dương đạo quán ở Thiên Long cốc, Hỗn Nguyên giáo ở Hàn Giang...
Hắn nhớ lại vô số cái tên, rồi một cái tên chợt hiện lên trong óc hắn "Phong Hỏa môn". Đây là một môn phái nhỏ nằm trên núi Quế Phong của trấn Cửu Đức cách Hoành Sơn nơi Dương Thanh tiềm tu không xa lắm. Với trình độ ngự khí của hắn hiện nay có lẽ mất năm ngày là đến. Ngụy phu nhân từng nói đây là một chi phái nhỏ, nên không cầu kì trong việc thu nhận đệ tử nhập môn, biết đâu hắn lại có may mắn được nhận vào tu đạo. Nghĩ như vây. hắn quyết định vài ngày nữa lên đường đi đến núi Quế Phong.
Phạm Vũ Huy(KeoChuoi)
Bước đầu tu tập pháp môn này chính là phải tu tâm dưỡng tĩnh. Làm sao để cho tâm trí tĩnh lặng không một gợn sóng. Nói thì đơn giản những nguyên một bước này hắn luyện đến hơn một tháng vẫn không thể tĩnh tâm được. Chỉ cần hắn nhắm mắt vào suy nghĩ của hắn cứ tự động lướt từ ý này qua ý khác không sao cố định lại được. Hắn càng nôn nóng tâm trí của hắn càng toán loạn.
Trong sách viết:
Thiên địa nguyên khí trong trời đất là tinh hoa của nhật nguyệt kết tinh, muốn cảm nhận được thiên địa nguyên khí trước hết tâm phải vững như bàn thạch. tâm bình đẳng, tâm vô vi, tâm không nhiễm trước, tâm quán không, tâm cung kính, tâm khiêm tốn, tâm không tạp loạn, tâm không chấp trước bởi cái thấy, và tâm hướng về vô thượng hỗn nguyên đại đạo.
Tuy trong Sinh tử quyết viết rõ ràng như vậy nhưng hắn làm đủ mọi cách vẫn không sao làm cho tâm không tạp loạn, mà hắn càng luyện thì tâm trí càng tạp loạn. Cứ những lúc đang ngồi tu luyện mà tâm trí rối loạn hắn lại dừng lại suy nghĩ về quá khứ về hiện tại. Về những việc hắn cần làm trong tương lai. Cứ suy nghĩ như thế cho đến khi tâm hắn bình thản lại. Cứ như vậy ngoài những lúc nấu cơm ăn ra, thời gian còn lại hắn đều dùng để tu luyện.
Ba tháng sau lần đầu tiên hắn cảm nhận được một tia tiên khí yếu ớt đi xuyên qua da thịt tụ lại ở Đan Điền, hắn sung sướng đến mức hét lên ầm ý. Công sức hắn bỏ ra giờ đây đã được đến đáp một cách xứng đáng, một thời gian sau hắn đã hoàn toàn thấu triệt phương thức vận khí của tầng một. Giờ đây hắn đã có thể dễ dàng cảm nhận được linh khí vào hắn cũng hiểu vì sao Hoàng Dương môn lại xây ở nơi này. Bởi vì nơi này so với câc nơi khác của dãy núi linh khí đậm đặc hơn cả rất có lợi cho việc tu luyện.
Từ khi tu thành tầng thứ nhất của Sinh tử quyết. Lòng tu tiên cầu đạo của hắn càng ngày càng kiên định, hắn tin chắc rằng nhất định sẽ có ngày mình gặp lại Thanh Hương. Ngoài những lúc làm việc và nhớ tới nàng ra. Giờ đây toàn bộ thời gian của hắn đều dùng vào việc hấp thu linh khí đề cao tu vi của mình.
Sáu tháng trôi qua hắn đã luyện thành tầng hai của sinh tử quyết giờ đây cơ thể của hắn mạnh hơn trước rất nhiều. Các giác quan của hắn cũng linh mẫn hơn xưa. Hắn có thể cảm nhận được các loài thú đi lại cách hắn hàng trăm trượng.
Một năm nữa qua đi. Giờ đây hắn đã luyện đến Luyện Khí tầng bốn đỉnh phong chỉ còn một chút nữa là có thể đột phá tầng năm rồi. Đến giờ này hắn đã có thể điều khiển ngũ hành một cách thành thạo. Nhìn hai viên cầu một nước một lửa trên hai tay của mình hắn cười nhẹ. Không ngờ có ngày mình cũng có thẻ như câc vị tiên nhân, nắm trong tay ngũ hành nguyên khí.
Hắn tuy đã luyện đến tầng bốn, nhưng còn rất nhiều điều trong sách hắn không hiểu nổi, vì không có sư phụ nên hắn chỉ còn cách vừa luyện vừa tìm hiểu dần mà thôi. Người khác tu luyện khó một thì hắn tu luyện khó gấp ba.
Lại một năm nữa trôi qua. Vậy là hắn đã ở lại nơi này ba năm rồi. Giờ đây hắn đã luyện tới tầng sáu đỉnh phong hoàn oàn thanh thạo điều khiển ngũ hành, ngoài ra hắn còn có thể ngự khí phi hành. So với trước kia giờ đây hắn đã thay đổi rất nhiều. Mặc dù không có minh sư chỉ điểm nhưng về phương diện pháp thuật hắn cũng có một số chỗ nghiên cứu riêng, cụ thể khi điều khiển ngũ hành nguyên khí, hắn có thể dùng pháp thuật tạo ra các loại bình khí khác nhau để tấn công. Ví dụ như thanh hỏa đao, hay thủy cầu, hoặc mộc khiên. Có một lần hắn thử dùng thanh hoả đao đánh vào một khoảng rừng già, kết quả cả một mảng rừng bị sức công phá của hỏa đao thiêu rụi. Khiến hắn trợn mắt há mồm. Hắn thầm nghĩ ta mới chỉ sơ nhập tiên đạo mà đã mạnh thế này. Nếu như đạt đến cảnh giới Hóa Anh, Luyện Thể gì gì đó chẳng phải là quét sạch thiên hạ vô địch thủ sao. Ý nghĩ này khiến hắn cao hứng không thôi. Nhưng sự cao hứng của hắn không được lâu cho lắm bởi vì theo tính toán của hắn với tốc độ tu luyện này thì chưa tu luyện được đến lúc phi thăng hắn đã hết thọ mệnh mà chết rồi. Bây giờ điều cần kíp nhất là phải tạm thời gia nhập một môn phái nào đó. Có như vậy trên co minh sư chỉ dạy, dưới có huynh đệ bàn luận tất sẽ tiến nhanh hơn, thêm nữa trong môn phái chắc chắn có nhiều bí kíp cùng với các pháp môn tu luyện độc đáo biết đâu hắn may mắn được thụ học. Sau này trên con đường tu tiên của hắn là một sự giúp đỡ không hề nhỏ. Tuy nhiên đi đâu để tim được một môn phái tu tiên đây. Hắn không biết một ai cả tất cả những gì hắn biết về tu tiên giới chỉ qua truyền thuyết xưa cũ, bức thư của Thanh Hương và gần đây nhất và quyển sách Sinh tử quyết này.
Chợt hắn nhớ ra có một lần Ngụy Phu nhân đã nói: ở Vân Nam đại lục này tu tiên giả nhiều vô số kể chẳng qua tiên trần khác biệt, nên người phàm không nhận ra mà thôi. Chỉ nguyên trong Đại Nam quốc nơi hắn sống cũng đã có rất nhiều nơi có tu tiên giả có thể kể đến như, Phù Lai sơn, Nam Nhạc sơn, La Phù sơn, Bồng Lai sơn... Phi Vân đảo. Các môn phái tu tiên cũng thiên hình vạn trạng có Bạch Vân môn ở núi Bạch Vân. Tam Dương đạo quán ở Thiên Long cốc, Hỗn Nguyên giáo ở Hàn Giang...
Hắn nhớ lại vô số cái tên, rồi một cái tên chợt hiện lên trong óc hắn "Phong Hỏa môn". Đây là một môn phái nhỏ nằm trên núi Quế Phong của trấn Cửu Đức cách Hoành Sơn nơi Dương Thanh tiềm tu không xa lắm. Với trình độ ngự khí của hắn hiện nay có lẽ mất năm ngày là đến. Ngụy phu nhân từng nói đây là một chi phái nhỏ, nên không cầu kì trong việc thu nhận đệ tử nhập môn, biết đâu hắn lại có may mắn được nhận vào tu đạo. Nghĩ như vây. hắn quyết định vài ngày nữa lên đường đi đến núi Quế Phong.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook