Đường Phong Chi Thừa Kiền
-
Chương 70: Ván cờ [ nhị ]
Lúc này, Trí Trúc điện .
Lí Kính đứng ở ngoài cửa sổ, nhìn Vũ Lâm quân bên ngoài không ngừng qua lại tuần tra, mặt không chút thay đổi, tay lại gắt gao nắm chặt, mẫu phi và Văn Đào, bọn họ… Không có việc gì đi?
Lúc này, bên tiểu thái giám người vội vàng tiến lên, thấp giọng nói “Điện hạ, Trưởng Tôn đại nhân gửi thư cho ngài .”
Lí Kính sửng sốt, lập tức xoay người, nhìn chằm chằm hai tay tiểu thái giám cung kính trình lên thư một lúc lâu, mới thân thủ chậm rãi cầm lấy.
Cầm lấy thư , mở ra, chỉ có hai hàng chữ :
Không rời Trí Trúc điện, giữ im lặng .
Hết thảy có ta, tin ta.
Kinh ngạc nhìn chằm chằm một hàng chữ “Tin ta” cuối cùng , Lí Kính nhớ tới đêm đó…
Sauk hi bình tĩnh trở lại, lão sư Trưởng Tôn Vô Kỵ dõi theo ánh mắt hắn, một chữ một chữ nói “ Ngươi sẽ không chết. Tin tưởng ta.”
“Lão sư, ta cũng không phải yêu quái, sao có thể bất tử a.” Hắn cười, cố gắng làm cho không khí sinh động, lão sư biểu tình nghiêm túc đứng đắn như vậy, làm cho trong lòng hắn áp lực rất lớn.
Hắn không sợ chết, từ khi hắn hiểu được dòng họ “Dương” sau, từ khi lão sư vẫn muốn hắn gần Khởi Huy điện, thân cận đại ca, hắn từng vô số lần nghĩ đến kết cục của mình , từng nghĩ tới đủ loại kiểu chết.
Cho nên, hắn thật sự không sợ.
“Tin tưởng ta, Huyền Lân, nếu ngươi chết, ta , Trưởng Tôn Vô Kỵ liền cùng ngươi chết theo .” Nhìn vào mắt hắn , lão sư chậm rãi nói , ngữ khí lơ lỏng lạnh nhạt như vậy, hắn lại nghe đến mà trong lòng run lên.
“Lão sư… Không cần hay nói giỡn như vậy…” Hắn ngượng ngùng mở miệng.
Nhưng lão sư hắn lại dùng một loại ánh mắt phức tạp mà hắn không quá hiểu được , thật sâu dừng ở hắn.
Sau, sau nữa , lão sư không hề nói. Nhưng hắn biết, điều lão sư nói là thật. Lão sư cũng không nói chuyện bản thân không thể làm , cho nên, lão sư nhất định bảo trụ hắn sao? Lão sư nhất định sẽ cố gắng làm cho mình còn sống?
Nếu chính mình chết, lão sư cũng sẽ đi cùng ?
Nếu như vậy, kỳ thật… Cũng không phải không đúng .
Nhưng, giờ phút này, hắn chậm rãi gấp thư vào , phóng tới ánh nến, nhìn nó chậm rãi bị thiêu đốt.
Nếu, nếu mẫu phi và Văn Đào cũng không thể sống, vậy hắn một người sống thì có ý nghĩa gì?
Nhìn chằm chằm ánh nến, Lí Kính lúc này bỗng nhiên hiểu được, ngày đó bị mẫu phi hung hăng đánh một bạt tai, mẫu phi cuối cùng nói –
“Huyền Lân, cành lá dựa vào cây , vinh hiển liền cùng vinh hiển , tổn hại đều cùng tổn hại…”
Nhìn đống tro tàn dưới đất , Lí Kính chậm rãi mở miệng “Ta muốn biết, Khởi Huy điện rốt cuộc đã xảy ra sự gì?”
Tiểu thái giám cung kính đáp “Hồi điện hạ , Hoàng Thượng rời đi Cam Lộ điện , liền trực tiếp đi Khởi Huy điện… sau không lâu, Cổ thái y, hoàng hậu nương nương, Tấn vương điện hạ, Trưởng Tôn đại nhân, Đỗ Như Hối đại nhân, Phòng Huyền Linh đại nhân, Ngụy chinh đại nhân, Lý Tĩnh đại nhân cũng đều đi Khởi Huy điện…”
“Sau đó thì sao ?”
“Sau đó hoàng hậu nương nương ly khai Khởi Huy điện, đi Võ Chính điện, nói Ngụy vương ý đồ mưu hại Hoàng Thượng, đem Ngụy vương cấm đoán ở Võ Chính điện, bất luận kẻ nào cũng không được tùy ý xuất nhập, còn phái Vũ Lâm quân trọng điểm trông coi!”
“Ngươi nói hoàng hậu nương nương một người đi Khởi Huy điện?”
“Dạ!”
“ Thế trước đó , trước khi Hoàng Thượng đi Khởi Huy điện, Khởi Huy điện có ai đi vào?”
“Không có, trừ bỏ Châu nhi đi tìm Cuồn Cuộn ra, cũng không có những người khác ra vào .”
“Khi Hoàng Thượng đến Khởi Huy điện không lâu, Ngân đi ra ngoài, Kim đi ra ngoài, Hồng Ngọc cũng đi ra ngoài, Châu nhi thì sao ? Châu nhi có đi ra ngoài hay không?”
Tiểu thái giám cúi đầu suy nghĩ một hồi lâu, mới thấp giọng nói “Không có.”
Lí Kính nghiêng đầu cân nhắc một chút, lẩm bẩm nói“Như vậy vấn đề ngay tại trên người Châu nhi?”
“Lập tức tìm hiểu rõ ràng cho ta , trong khoảng thời gian Châu nhi rời đi Khởi Huy điện này, đi nơi nào? Làm cái gì? Cùng người nào tiếp xúc qua ?!” Lí Kính ngưng trọng nói.
Hắn phải biết, mẫu phi và Văn Đào có hay không động tay động chân vào sự kiện này !
Tiểu thái giám do dự một chút, thấp giọng nói “Điện hạ, Trưởng Tôn đại nhân dặn dò qua , không thể –”
“Lập tức, đi!” Lí Kính nghiêm khắc đánh gãy, nói.
Tiểu thái giám bất đắc dĩ, đành phải cung kính quỳ sát chỉ lễ lui ra.
Nhìn tiểu thái giám lui ra, Lí Kính mới thu hồi nghiêm khắc trên mặt, vẻ mặt mất mát, thấp giọng tự nói “Lão sư, thực xin lỗi…”
*********
Hàn Quang điện, sắc mặt Âm phi âm trầm ngồi ở chủ vị .
Tề vương Lí Hữu vẻ mặt phiền táo không ngừng bước, cuối cùng, vẻ mặt phiền táo tiêu sái đến trước mặt Âm phi, gầm nhẹ nói “Mẫu phi, ngươi không phải nói đã chuẩn bị bên Vũ Lâm quân tốt lắm sao? Vì cái gì hiện tại chúng ta đi ra cũng đều đi không được?!”
Âm phi trừng mắt “Ngươi đây là khẩu khí cùng mẫu phi nói chuyện sao?”
Lí Hữu bị kiềm hãm, sau một lúc lâu mới ngượng ngùng mở miệng “Mẫu phi, là nhi thần lỗ mãng.”
Âm phi hừ lạnh một tiếng, chậm rãi đứng dậy, âm trầm mở miệng “Hiện tại chúng ta không nên ra mặt, mặc kệ Hoàng Thượng hiện tại rốt cuộc ra sao , chúng ta đều chỉ có thể ở Hàn Quang điện .”
“Nhưng là, mẫu phi, dạng này, kia, kia không phải tiện nghi bọn Lí Thừa Kiền sao?!” Lí Hữu vội vàng quát.
Âm phi lạnh lùng cười “Ngươi cảm thấy bọn Hầu Quân Tập sẽ để hắn thực hiện được sao? Ngươi cảm thấy Lương vương bọn họ sẽ để hắn thực hiện được sao?”
Lí Hữu sửng sốt, lập tức hắc hắc cười quái dị “Mẫu phi nói có lý, kia mẫu phi, chúng ta chỉ cần…”
Âm phi thản nhiên cười, tươi cười cũng là âm trầm “Đốt lửa, xem diễn!”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook