Đường Phong Chi Thừa Kiền
Chương 62: Giải khanh tâm [ tam ]



Ngụy Chinh rời đi Lưỡng Nghi điện, vừa thấy thân ảnh cách đó không xa, bước lên hô “ Lý tướng quân!”

Lý Tĩnh quay đầu lại, vừa thấy Ngụy Chinh, chắp tay cười nói “ Ngụy đại nhân!”

Ngụy Chinh chắp tay đáp lễ, mới thấp giọng nói “ Lý tướng quân, có thể hay không vừa đi vừa nói chút chuyện?”

Lý Tĩnh sửng sốt, lập tức suy nghĩ một chút, liền thấp giọng nói, “ Ngụy đại nhân là vì chuyện của Trung Sơn vương điện hạ?”

Ngụy Chinh gật đầu, trịnh trọng nói “ Ân sủng quá mức, chỉ sợ không phải là chuyện tốt.”

Lý Tĩnh trầm mặc một chút, bỗng nhiên nhớ tới, ngày ấy hoàng thượng vuốt đầu điện hạ, nói, ‘ Cũng là phúc khí của trẫm.’ Trầm ngâm một hồi, cười khổ nói “ Chỉ sợ Trung Sơn vương điện hạ cũng không thể làm được gì.”

Ngụy Chinh chậm rãi gật đầu, nhìn bộ dáng Trung Sơn vương điện hạ lúc bị hoàng thượng ôm lấy cũng thật bất đắc dĩ, nhưng, ân sủng như vậy . . . Ngụy Chinh nhíu mày, hắn tổng cảm thấy được đây không phải là chuyện tốt.

Lý Tĩnh thấy Ngụy Chinh cau mày, liền thấp giọng nói “ Ngụy đại nhân, chúng ta vẫn là tĩnh quan kỳ biến ( bình tĩnh quan sát biến hóa) đi. Điện hạ xưa nay thông tuệ, tin tưởng tự hắn có chừng mực!”

Ngụy Chinh đành phải gật đầu.

Mà lúc này, trong Lập Chính điện, Trưởng Tôn Vô Kỵ nhìn chằm chằm Trưởng Tôn hoàng hậu , ninh mi hỏi “ Ngươi nếu đã rời đi, sao lại còn trở về! Trầm Quân Nguyên  đâu? Hắn ở đâu?”

Trưởng Tôn hoàng hậu cười khổ nói “ Ca ca đừng lo, ta lo lắng Kiền nhi, ngươi cũng biết, hoàn cảnh hiện giờ của Kiền nhi không tốt lắm, còn có Thanh Tước, còn có Trường Nhạc , Dự Chương, ta chưa thấy các nàng xuất giá ta còn lo lắng.” Vẻ mặt Trưởng Tôn hoàng hậu bất đắc dĩ sầu lo.

Hai hàng mi của Trưởng Tôn Vô Kỵ nhanh ninh như cũ “ Ngươi có nghĩ tới, vào cung dễ ra cung khó! Còn có Trầm Quân Nguyên! Ngươi còn chưa nói, hắn đâu?”

Trưởng Tôn nhẹ giọng nói “ Điều đó, ta cũng biết, hơn nữa Quân Nguyên hắn hiểu ta. Lần này hình như hoàng thượng phái Quân Nguyên làm chuyện gì đó, nói là nhất định phải làm chuyện đó.”

Trưởng Tôn Vô Kỵ nhìn chằm chằm Trưởng Tôn hoàng hậu một lúc lâu, mới thở dài đứng dậy “ Đây là chuyện hai người các ngươi, ta cũng không nói nhiều làm gì.”

Trưởng Tôn cũng đứng dậy theo, áy náy cười  “ Để ca ca lo lắng. Là Quan Âm Tì không đúng.”

Trưởng Tôn Vô Kỵ chậm rãi lắc đầu, lại xoay người nhíu mày nói “ Ngươi đã trở lại, vậy chú ý chỗ Thanh Tước một chút.”

Trưởng Tôn hoàng hậu ngẩng ra, lập tức ngưng trọng gật đầu, “ Ta sẽ.”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương