Dược Yêu - Phi Yến
-
Chương 25: Về nước
Thời gian êm đềm trôi qua, tình cảm Trình Hạo Nhiên và Hạ Tử Yên ngày càng khắng khít như hình với bóng...
Trình Hạo Nhiên như biến thành một người khác, trong mắt anh bây giờ chỉ chứa đựng bóng dáng Hạ Tử Yên ngoài ra không ai anh đặt vào mắt..Vẻ mặt băng sơn ngàn năm vẫn vậy chỉ khi đối diện với cô gái nhỏ khuôn mặt đó mới rũ bỏ hoàn tòan..Chỉ còn vẻ dịu dàng ẩn sâu tình cảm sâu nặng...Người ta bệnh phải uống thuốc còn căn bệnh của anh là phải được ngắm cô mỗi ngày..Nếu không nơi ngực trái vô cùng khó chịu...
Dù công việc bận đến tối tăm mặt mũi nhưng anh luôn dành thời gian cho cô...
Hai người thường xuyên đưa nhau đi du lịch khắp nới ở nước Mỹ, khi nào có nhiều thời gian anh sẽ đưa cô đi các nước Châu Âu mà cô yêu thích..
Cuộc sống của cô gái nhỏ Hạ Tử Yên như phủ đầy mật ong, ngọt ngào đến tận đáy lòng..
Dù trong giai đoạn yêu đương nồng nhiệt, cô vẫn không bao giờ bỏ bê việc học, thành tích vô cùng cao, mỗi lần được điểm cao cô thường ôm lấy Trình Hạo Nhiên mè nheo làm nũng đòi quà...
Ba năm êm đềm trôi qua cô bé Hạ Tử Yên năm nào đã trưởng thành thật sự..Vẻ đẹp ngày càng rực rỡ sáng hơn cả ánh nắng mai buổi sớm..Mỗi khi đưa cô ra ngoài bắt gặp những ánh mắt thèm khát của bọn đàn ông kia nhìn cô, anh chỉ hận không móc mắt bọn họ ra, còn cô thì thu nhỏ đem bỏ vào túi..chỉ mình anh ngắm mà thôi..
Năm nay là năm cuối, Hạ Tử Yên dồn mọi công sức vùi đầu vào học hành thật chăm chỉ...
Vừa thi giữa học kì xong,Trình Hạo Nhiên quyết định đưa Hạ Tử Yên về nước mừng năm mới..
Với anh mỗi năm hai người điều ở Mỹ đón giao thừa.Riêng năm nay Trình Thị sẽ tổ chức mừng Bốn mươi năm thành lập Tập Đoàn.Nên Trình Cẩn Long muốn bằng mọi giá anh phải về dự, lần này anh muốn đưa cô theo..Dù sau cũng gần mười năm rồi cô không trở về...
Vừa xuống máy bay qua thời gian dài, nhưng hai người dường như không chút mệt mỏi..
Trình Hạo Nhiên nhìn bé con miệng cười xinh đẹp rạng rỡ bên cạnh, bàn tay nắm tay cô càng siết chặt hơn..
Từ xa Tần Bửu đã thấy Trình Hạo Nhiên..Với ngoại hình nổi bật anh như thu hút mọi ánh nhìn mọi người xung quanh..
Đã vậy bên cạnh còn nắm tay một cô gái vô cùng xinh đẹp..Hai người mặc quần jean phối hợp áo thun trắng kết hợp với kính đen..Còn đội thêm mũ màu trắng, giày bata cùng màu ăn ý..
Phong cách thoải mái lại cuốn hút..
Tần Bửu vuốt mắt mình mấy lần đây là thiếu gia của ông hay sao...
Dĩ nhiên ông biết cố gái bên cạnh là ai..
Không thể ngờ một ngày ông có thể thấy được cảnh thiếu gia nhà ông cười vui vẻ, ánh mắt chan chứa tình yêu nhìn con gái nhà người ta như thế..
Tình hình của hai người họ phát triển bao nhiêu năm qua, ông và Trình Cẩn Long nắm rất rõ..Không ngờ lần này Trình Hạo Nhiên lại đưa Hạ Tử Yên về nước..Thật khiến ông quá bất ngờ...
Xem ra thiếu gia nhà ông đã bị cô gái nhỏ này nắm giữ trái tim thật rồi...Cũng như năm đó Trình Cẩn Long nhận nuôi cô bé này thật không sai.
Chỉ có điều tình hình bên đây đang căng thẳng..Trình Hạo Nhiên đưa Hạ Tử Yên trở về trong lúc này không được tốt lắm...
Mà thôi từ xưa giờ thiếu gia nhà ông suy nghĩ gì làm đó, có ai cang ngăn được đâu...
-" Thiếu gia.."
Trình Hạo Nhiên vừa kéo valy, một tay nắm tay Hạ Tử Yên bước ra, chỉ gật đầu nhẹ..Đưa valy cho hai vệ sĩ tiến đến..
-" Chú Tần..."
Vừa thấy Tần Bửu Hạ Tử Yên nhoẻn miệng cười tươi, còn buông tay Trình Hạo Nhiên ra ôm lấy ông ta...Tần Bửu cười đến vui vẻ ông vô cùng thích cô bé này...
-" Ôi! Tử Yên của chú lớn lên thật xinh đẹp "
Một lớn một nhỏ thấm thía ôm lấy nhau, Tần Bửu chưa nói hết câu, Hạ Tử Yên đã bị Trình Hạo Nhiên kéo ra ôm vào lòng..lạnh giọng..
-" Về thôi "
Rồi ôm lấy Hạ Tử Yên ra xe...Tần Bửu sờ mũi bất mãn, Hạ Tử Yên mỉm cười ngại ngùng,
vô đến xe cô bĩu môi ngẩng mặt nhìn anh,
ai ngờ anh tỉnh bơ còn cúi xuống hôn lên môi cô...Hai má Hạ Tử Yên đỏ au, vùi mặt vào ngực anh chẳng cần nhìn cô cũng biết Tần Bửu nhìn qua kính đã thấy một màng này...
Bàn tay bé nhỏ hung hăng nhéo nhéo lấy lòng bàn tay anh...Cảm giác nhột nhạt khiến Trình Hạo Nhiên mỉm cười, cái trò trẻ con này của cô anh đã quá quen thuộc hôn lên tóc cô vài cái mới thôi...
Hai người trẻ tuổi ân ân ái ái thật khiến Tần Bửu được mở rõ tầm mắt...
Ông cứ nghĩ mãi Hạ Tử Yên lợi hại đến thế sao.? Thật không giống thiếu gia nhà ông.
Nếu đối diện với ông mà anh cũng ôn hòa được chút ít..Thật là mừng biết bao..
Chỉ là đứa nhỏ Hạ Tử Yên này có đủ mạnh mẽ để cùng Trình Hạo Nhiên vượt qua những khó khăn trước mắt hay không..
Thật là lo lắng mà!
Trình Hạo Nhiên như biến thành một người khác, trong mắt anh bây giờ chỉ chứa đựng bóng dáng Hạ Tử Yên ngoài ra không ai anh đặt vào mắt..Vẻ mặt băng sơn ngàn năm vẫn vậy chỉ khi đối diện với cô gái nhỏ khuôn mặt đó mới rũ bỏ hoàn tòan..Chỉ còn vẻ dịu dàng ẩn sâu tình cảm sâu nặng...Người ta bệnh phải uống thuốc còn căn bệnh của anh là phải được ngắm cô mỗi ngày..Nếu không nơi ngực trái vô cùng khó chịu...
Dù công việc bận đến tối tăm mặt mũi nhưng anh luôn dành thời gian cho cô...
Hai người thường xuyên đưa nhau đi du lịch khắp nới ở nước Mỹ, khi nào có nhiều thời gian anh sẽ đưa cô đi các nước Châu Âu mà cô yêu thích..
Cuộc sống của cô gái nhỏ Hạ Tử Yên như phủ đầy mật ong, ngọt ngào đến tận đáy lòng..
Dù trong giai đoạn yêu đương nồng nhiệt, cô vẫn không bao giờ bỏ bê việc học, thành tích vô cùng cao, mỗi lần được điểm cao cô thường ôm lấy Trình Hạo Nhiên mè nheo làm nũng đòi quà...
Ba năm êm đềm trôi qua cô bé Hạ Tử Yên năm nào đã trưởng thành thật sự..Vẻ đẹp ngày càng rực rỡ sáng hơn cả ánh nắng mai buổi sớm..Mỗi khi đưa cô ra ngoài bắt gặp những ánh mắt thèm khát của bọn đàn ông kia nhìn cô, anh chỉ hận không móc mắt bọn họ ra, còn cô thì thu nhỏ đem bỏ vào túi..chỉ mình anh ngắm mà thôi..
Năm nay là năm cuối, Hạ Tử Yên dồn mọi công sức vùi đầu vào học hành thật chăm chỉ...
Vừa thi giữa học kì xong,Trình Hạo Nhiên quyết định đưa Hạ Tử Yên về nước mừng năm mới..
Với anh mỗi năm hai người điều ở Mỹ đón giao thừa.Riêng năm nay Trình Thị sẽ tổ chức mừng Bốn mươi năm thành lập Tập Đoàn.Nên Trình Cẩn Long muốn bằng mọi giá anh phải về dự, lần này anh muốn đưa cô theo..Dù sau cũng gần mười năm rồi cô không trở về...
Vừa xuống máy bay qua thời gian dài, nhưng hai người dường như không chút mệt mỏi..
Trình Hạo Nhiên nhìn bé con miệng cười xinh đẹp rạng rỡ bên cạnh, bàn tay nắm tay cô càng siết chặt hơn..
Từ xa Tần Bửu đã thấy Trình Hạo Nhiên..Với ngoại hình nổi bật anh như thu hút mọi ánh nhìn mọi người xung quanh..
Đã vậy bên cạnh còn nắm tay một cô gái vô cùng xinh đẹp..Hai người mặc quần jean phối hợp áo thun trắng kết hợp với kính đen..Còn đội thêm mũ màu trắng, giày bata cùng màu ăn ý..
Phong cách thoải mái lại cuốn hút..
Tần Bửu vuốt mắt mình mấy lần đây là thiếu gia của ông hay sao...
Dĩ nhiên ông biết cố gái bên cạnh là ai..
Không thể ngờ một ngày ông có thể thấy được cảnh thiếu gia nhà ông cười vui vẻ, ánh mắt chan chứa tình yêu nhìn con gái nhà người ta như thế..
Tình hình của hai người họ phát triển bao nhiêu năm qua, ông và Trình Cẩn Long nắm rất rõ..Không ngờ lần này Trình Hạo Nhiên lại đưa Hạ Tử Yên về nước..Thật khiến ông quá bất ngờ...
Xem ra thiếu gia nhà ông đã bị cô gái nhỏ này nắm giữ trái tim thật rồi...Cũng như năm đó Trình Cẩn Long nhận nuôi cô bé này thật không sai.
Chỉ có điều tình hình bên đây đang căng thẳng..Trình Hạo Nhiên đưa Hạ Tử Yên trở về trong lúc này không được tốt lắm...
Mà thôi từ xưa giờ thiếu gia nhà ông suy nghĩ gì làm đó, có ai cang ngăn được đâu...
-" Thiếu gia.."
Trình Hạo Nhiên vừa kéo valy, một tay nắm tay Hạ Tử Yên bước ra, chỉ gật đầu nhẹ..Đưa valy cho hai vệ sĩ tiến đến..
-" Chú Tần..."
Vừa thấy Tần Bửu Hạ Tử Yên nhoẻn miệng cười tươi, còn buông tay Trình Hạo Nhiên ra ôm lấy ông ta...Tần Bửu cười đến vui vẻ ông vô cùng thích cô bé này...
-" Ôi! Tử Yên của chú lớn lên thật xinh đẹp "
Một lớn một nhỏ thấm thía ôm lấy nhau, Tần Bửu chưa nói hết câu, Hạ Tử Yên đã bị Trình Hạo Nhiên kéo ra ôm vào lòng..lạnh giọng..
-" Về thôi "
Rồi ôm lấy Hạ Tử Yên ra xe...Tần Bửu sờ mũi bất mãn, Hạ Tử Yên mỉm cười ngại ngùng,
vô đến xe cô bĩu môi ngẩng mặt nhìn anh,
ai ngờ anh tỉnh bơ còn cúi xuống hôn lên môi cô...Hai má Hạ Tử Yên đỏ au, vùi mặt vào ngực anh chẳng cần nhìn cô cũng biết Tần Bửu nhìn qua kính đã thấy một màng này...
Bàn tay bé nhỏ hung hăng nhéo nhéo lấy lòng bàn tay anh...Cảm giác nhột nhạt khiến Trình Hạo Nhiên mỉm cười, cái trò trẻ con này của cô anh đã quá quen thuộc hôn lên tóc cô vài cái mới thôi...
Hai người trẻ tuổi ân ân ái ái thật khiến Tần Bửu được mở rõ tầm mắt...
Ông cứ nghĩ mãi Hạ Tử Yên lợi hại đến thế sao.? Thật không giống thiếu gia nhà ông.
Nếu đối diện với ông mà anh cũng ôn hòa được chút ít..Thật là mừng biết bao..
Chỉ là đứa nhỏ Hạ Tử Yên này có đủ mạnh mẽ để cùng Trình Hạo Nhiên vượt qua những khó khăn trước mắt hay không..
Thật là lo lắng mà!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook