Dungeon Hunter
-
Chương 88: Hashmal (phần 2)
Hashmal phải chịu 1 cú shock quá lớn và bất tỉnh trong vòng tay tôi.
Kkulleok!
Máu tuôn như suối.
Tất cả chỉ là 1 vở kịch mà tôi cố che giấu nhưng đồng thời tôi cũng không cảm thấy tốt lắm.
“Đội trưởng!”
Yoo Eun-hye, Lee Ji-hye và những thành viên khác chạy về phía tôi. Tôi giơ tay lên và ngăn họ lại.
“Hãy rời khỏi chiến trường này. Những Thiên thần sẽ bị tiêu diệt sớm thôi…Tôi không thể biết được lũ sinh vật sẽ làm gì sau đó nữa. Hãy rút lui và chuẩn bị cho cuộc tấn công đó.”
Chẳng còn bao nhiêu sinh vật còn sót lại. Tầm 3.000. M1, M2 và những sinh vật trong hầm ngục của tôi là 1 mối nguy lớn, nhưng không có gì đảm bảo là lũ demon sẽ rút lui.
Sau khi Thiên thần bị tận diệt thì điều gì sẽ xảy ra, thật vô cùng dễ đoán. Lũ demon đói khát sẽ điều khiển đống sinh vật bình định nơi này. Vậy nên cần phải có sự chuẩn bị trước để ứng phó.
Hàn Quốc đã ở trong tình trạng tồi tệ lắm rồi. Họ sẽ thua chắc trước 1 đợt sóng từ lũ sinh vật ngoại lai. Một lượng lớn thương vong là không thể tránh khỏi cho dù tôi có cử Krasla ra chiến trường. Sẽ là 1 trận chiến cực kỳ khó nhằn để chặn bước tiến của bọn chúng.
Flop!
Hashmal bị đánh văng xuống mặt đất. Lũ demon cùng đám sinh vật tuyệt vọng xấn tới nhắm vào Hashmal nhưng M1 và M2 chặn chúng lại 1 cách dễ dàng. Sau đó tên Lich xấn tới rồi đặt Hashmal và tôi lên trên vai hắn.
“Ngươi định đưa Đội trưởng đi đâu?”
Lửa hận ngập tràn trong đôi mắt Yoo Eun-hye khi cô chạy về trước cùng với thanh lôi kiếm. Tuy nhiên, Lich có vị thế rất cao giữa những sinh vật cao cấp. Không cần biết Yoo Eun-hye mạnh tới cỡ nào, cô cũng chẳng đủ sức cân nổi hắn lúc này.
Peok!
Tên Lich đánh nhẹ vào bụng Yoo Eun-hye bằng chính cây trượng của cô ấy. Yoo Eun-hye đổ gục xuống. Edward nhanh chóng di chuyển và ôm lấy Yoo Eun-hye.
“Edward! Thả tôi ra! Chúng ta không thể rời đi mà không có Đội trưởng!”
Yoo Eun-hye vặn người như dã thú cố gắng thoát ra. Nhưng Lee Ji-hye và những đồng đội khác đã tới kéo cô về. Đây là cơ hội cuối cùng để họ có thể trốn thoát. Nếu họ không rời đi lúc này, toàn bộ sẽ bị tiêu diệt. Thật không may nhưng… cần phải có 1 cái đầu lạnh để đưa ra quyết định lúc này.
Tất cả những chiếc cánh của nữ Thiên thần dẫn đầu đều đã bị xé toạc. Thất bại của các Thiên thần là điều chắc chắn. Giờ những gì có thể làm là nhanh chóng chuẩn bị cho những thứ sẽ tới sau đó. Yoo Eun-hye không hề yếu, nhưng cô chẳng thể làm gì cả nếu chỉ có một mình. Sau cùng thì, những Dị năng giả nhanh chóng rút lui.
Tên Lich di chuyển hướng về phía trong hầm ngục.
“Tên Lich thối tha! Giao Hashmal ra đây cho ta!”
“Tên khốn lươn lẹo! Dám cướp mất con mồi của ta vào phút chót sao!”
Lũ Demon không chỉ ngồi yên mà đứng nhìn.
Bộ đôi golem cấp cao tham gia hỗ trợ tên Lich. Trong lúc đó, tên Lich nói.
“Những kẻ còn lại…lũ Thiên thần…xử lý chúng đi. Ngục chủ của chúng ta chỉ muốn Hashmal mà thôi.”
Ban đầu thì, có vẻ như giọng nói trở nên khàn khàn do la hét quá nhiều. Giọng nói rời rạc của tên Lich đến tai lũ demon. Lich là một thực thể sẽ trở nên đáng sợ hơn nhiều ở nơi có tử thi.
Kwa kwa kwa kwang!
Hắn vung cây trượng và kích hoạt kỹ năng ‘Bạo tạc thi’. Mặt đất rúng động.
“Giết sạch lũ Thiên thần…rồi biến đi! Ngục chủ của chúng ta…Các ngươi không được chào đón trước ngưỡng cửa của hầm ngục này”
Dellat gấp rút đuổi theo.
“Ta không biết Ngục chủ ở đây là ai nhưng hắn đang phạm phải sai lầm cực kỳ to lớn đấy! Đại công tước Pandemonium sẽ không bao giờ để yên cho chuyện này đâu!”
“Kuhuhu…nếu các ngươi muốn phát động tổng tiến công…’chúng ta’ cũng sẽ không ngồi yên đâu. Nhưng…ta không khuyến khích đâu đấy…”
Một tồn tại vô cùng mạnh mẽ và kỳ bí. Lũ demon không thể nào hành động trừ khi chúng điều tra ra được Ngục chủ ở Hàn Quốc là ai.
Chẳng có gì tốt lành nếu chúng phát động chiến tranh giữa 2 phe phái. Nó sẽ chỉ mang đến lợi ích cho 2 Đại công tước còn lại. Thậm chí còn chưa tới 3 năm nữa. Những Đại công tước sẽ không dễ dàng hành động trừ khi việc đó mang lại cho chúng 1 lợi ích rõ ràng.
“Tên khốn này…!”
Cả cơ thể Hầu tước Dellat rung lên vì tức giận.
Hắn đã thành công trong việc săn 1 Dũng thần và kiếm được 1 triệu pt. Tuy nhiên, hắn cũng chẳng muốn bỏ lỡ mất miếng mồi ngon lành đang đứng trước mặt hắn.
Hắn muốn giết Hashmal càng nhanh càng tốt nhưng cuối cùng lại bị phỗng tay trên. Thể lực và thánh lực của Hashmal đều đã suy giảm nhưng cuối cùng thì thứ quan trọng nhất ‘last hit’. Một sai lầm trong tính toán của hắn, khiến hắn chỉ muốn hét lên Bobo putang ina mo!!!
Tên Lich bắt đầu di chuyển. Lũ golem tháp tùng hắn và chúng thành công tiến vào hầm ngục.
Tôi đổ 1 lọ hồi phục dược lên vết thương ngay khi vào trong hầm ngục. Bọt khí sủi lên liên tục trên miệng vết thương. Tôi đã bị chóng mặt 1 lát do mất máu quá nhiều, nhưng sau đó chúng đã được hồi lại bởi Trái tim của Chúa tể địa ngục.
‘Thật phiền phức.’
Tsk. Tôi tặc lưỡi.
Đây là cách tốt nhất để vào hầm ngục mà ko gây ra bất kỳ nghi vấn nào. Hầm ngục này sẽ bị giám sát bởi lũ demon trong 1 khoảng thời gian. Vì vậy nên tôi cần 1 phương cách thật tự nhiên để có thể vào trong này.
“Xin chúc mừng Ngài bình an trở về”
Chrisley đang đợi trong tư thế quỳ 1 gối. Tôi mỉm cười và đáp.
“Chrisley. Công trạng của cô là rất lớn đấy.”
Khi tôi còn bận bịu bên ngoài, Chrisley đã chặn đứng cuộc tiến công của những Thiên thần bên trong hầm ngục. Và cô nàng đã thành công mỹ mãn. Trong số 1.500 sinh vật, 600~700 vẫn còn sống sót. Nhiêu đó là quá đủ để gây sức ép lên lũ demon bên ngoài. Nếu không nhờ có vậy, có lẽ đã có thêm 1 vài giao tranh nổ ra.
“Không…Thưa ngục chủ. Tôi đã để lọt mất 1 Thiên thần. Tôi đã xác nhận rằng hắn đã chết trước Cây khởi nguyên ở tầng 15, nhưng dù sao thì đó vẫn là lỗi của tôi
Chrisley đã trung thực. Và sự trung thực này chính là 1 lợi thế. Tôi phải khen thưởng Chrisley xứng đáng vì đã thành thật nói ra mà không hề có 1 chút xảo trá nào. Sau khi hoàn thành nghi lễ, Chrisley xem tôi như một người bạn đồng hành của linh hồn. Và cô ấy sẵn sàng thổ lộ mọi tội lỗi với tôi trước tiên.
Tôi lắc đầu đáp.
“Cô đã bỏ sót 1 kẻ địch, nhưng nó cũng chẳng có nghĩa lý gì khi mà hắn chẳng thế chạm tới tầng thượng. Hơn vậy…Tôi muốn tặng cho cô một phần thưởng. Vậy điều ước của cô là gì?”
Biểu cảm Chrisley đột nhiên trở nên nghiêm túc. Cô nàng cẩn thận cất lời.
“Thưa Ngục chủ. Ngài có thể tăng số lượng Dark Elf lên không?”
Tôi muốn rằng Chrisley sẽ hỏi xin thứ gì đó cho bản thân mình hơn, nhưng thật khó để thành hiện thực do bản tính của cô ấy.
‘Số lượngDark Elf à.’
Tôi khẽ sờ cằm suy tư.
Số lượng của họ đúng thật đã bị giảm đi sau vài trận chiến. Giờ chỉ còn lại 30 Dark Elf sót lại. Tôi cần phải gia tăng số lượng đó để chăm sóc cho Cây khởi nguyên.
“Ta sẽ mua 150 Dark Elf khỏe mạnh.”
“T-tôi không cần nhiều vậy đâu.”
Chrisley hoảng hốt. Cô nàng nhanh chóng từ chối nó. 150 Dark Elf là món quà siêu to khổng lồ. Nhưng tôi cần phải đền bù cho những nỗ lực không ngừng nghỉ của Chrisley.
“Hãy cứ coi đây như là phần thưởng cho tất cả mọi chuyện từ trước đến giờ. Không chỉ có những đóng góp đó, mà cô cũng đã đưa ra một vài khuyến nghị rất đúng đắn. Tôi sẽ trọng thưởng cho cô.”
Tôi sẽ không bao giờ thốt ra những thứ như vậy trong kiếp trước của mình. Nhưng mọi thứ giờ đã khác. Tôi nhận ra rằng có giới hạn cho những việc mà tôi có thể một mình xử lý, và tôi nên ban thưởng những phần thưởng hậu hĩnh xứng đáng.
“Vậy thì…”
Chrisley suy ngẫm trong một chút trước khi tiến cử một vài sinh vật. Cô nàng đánh giá 1 cách khách quan và nêu rõ những đóng góp của chúng. Chúng cũng sẽ được trọng thưởng. Nhờ có vậy, quá trình này không mất quá nhiều thời gian.
“Hãy bảo vệ cửa ra vào kỹ lưỡng và canh chừng hành tung của lũ demon. Báo cáo lại cho ta ngay nếu có bất kỳ biểu hiện lạ nào.”
Tôi xoay người lại và bước đi.
Tên Lich với Hashmal trên tay bước theo tôi.
* * *
“Con của ta. Ánh sáng ở khắp mọi nơi. Và con sẽ dẫn đường cho ánh sáng đó. Đừng bao giờ bị suy đồi bởi bóng tối. Nhiệm vụ của con là thanh tẩy bóng tối, và gánh vác ánh sáng.”
Thiên thần được sinh ra từ những quả trứng. Sau khi Hashmal phá trứng chui ra, Đức Chúa đã nói điều đó với cô.
Hệ thống phân cấp trung gian. Giống như những người có vị thế cao trong xã hội, 1 Quản thần gánh vác trọng trách cao cả trên vai từ khi mới chào đời. Họ rèn dũa kỹ năng không ngơi nghỉ. Thánh lực được chia sẻ cho họ, nhưng sử dụng chúng như thế nào phụ thuộc vào quyền quyết định của mỗi Thiên thần.
Thỉnh thoảng một vài Thiên thần khác sẽ kể một vài câu chuyện cực ngọt ngào về Trung giới. Cô ấy muốn được tận mắt chứng kiến chức nhưng hiện thực chưa bao giờ là dễ dàng.
Hashmal được giao cho nhiệm vụ đầy khó khăn. Hầu hết Thiên thần đều có khả năng, và hầu hết các nhiệm vụ đều liên quan tới Quỷ giới. Một nơi mà chắc chắn không thể cảm nhận được giấc mơ, hy vọng cũng như những cảm xúc ngọt ngào khác…
Cô ấy đã di chuyển xuyên qua cánh cổng không gian tới Quỷ giới nhiều lần trước đây. Và mỗi lần quay trở lại, cảm giác như 1 thứ gì đó quan trọng đã dần mất đi trong cô. Lũ demon là kẻ thù truyền kiếp và Quỷ giới là nơi mà cô cần phải chinh phạt.
Hashmal đã có những đóng góp tuyệt vời với vai trò là 1 Quản thần.
“Nguyên nhân dẫn đến cánh cổng đa không gian đã bị phá hủy. Nhưng sự hủy hoại khổng lồ đó lại đến từ Quỷ giới. Ngươi sẽ dẫn đầu các Thiên thần đến đó điều tra.”
Sau khi nhận lệnh từ Đức Chúa, Hashmal hướng đến cánh cổng không gian cùng với binh lính. Nhưng…cái gì đó đã xảy ra và mã đã thay đổi dẫn tới 1 nơi lạ lẫm. Đây không phải Quỷ giới. Nhìn không giống như ở Trung giới.
‘Một chiều không gian khác hoàn toàn. Nhưng nguồn ma lực khổng lồ mà ta có thể cảm thấy ở gần đây là gì vậy?’
Cô ấy cảm thấy cạn lời lần đầu tiên trong đời. Nơi này cho ta cảm giác vừa thoải mái lại vừa tràn ngập ô uế. Cô ấy cần phải đến gần hơn đề kiểm tra xem.
‘Lũ demon đã nhúng tay vào.’
Cô ấy bắt đầu quá trình phá hủy hầm ngục. Nhưng kết giới bên ngoài hầm ngục quá cứng rắn. Phá hủy nó là không hề dễ dàng dù cho đã có sự hợp sức của Quản thần cùng hàng trăm Thiên thần dưới trướng. Cô càng trở nên tò mò hơn về danh tính của nơi này.
Tuy nhiên, cô đã không thể phá hủy hầm ngục. Một số lượng demon cùng các sinh vật đã xuất hiện. Lũ demon đang âm mưu gì đó ở đây. Nhưng cô chẳng thể tìm ra thêm điều gì cả.
Linh tính mách bảo rằng sẽ không dễ dàng gì nhưng dầu vậy, Hashmal vẫn hành động. Cô giết, giết, giết và giết.
Qua 2 ngày trời, cô đã tiễn hàng ngàn sinh vật lên bảng đếm số. Và cô đã rơi vào tay kẻ nào đó sau khi thánh lực cạn kiệt…những đôi cánh đã không còn.
“Ah!”
Cô nhảy dựng lên. Mồ hôi tuôn như mưa.
Ác mộng?
Cô chạm vào lưng mình.
‘Không có gì cả!’
Những đôi cánh…không!
Chẳng phải là mơ, mà lại là hiện thực phũ phàng.
Những đôi cánh chính là nguồn gốc của thánh lực, nên việc mất đi chúng đồng nghĩa với việc sẽ mất đến hàng thập kỷ để phục hồi. Vết thương do kiếm đâm rất gọn gàng và ai đó đã chăm sóc cho chúng.
Cô không thể dễ dàng sắp xếp lại suy nghĩ của mình. Việc cô mất nhận thức do cơn shock từ việc mất đi những đôi cánh là điều hiển nhiên. Nhưng việc cô có thể sống sót trong vòng vây của lũ demon cùng hằng hà sa số sinh vật thật là hư cmn cấu. Một khi thể xác đã mất đi, linh hồn cô sẽ tiến vào vòng luân hồi.
Nơi này là?
Cô lau đi những giọt mồ hôi và nhìn xung quanh.
Một cái giường mềm mịn. Một làn gió mới. Một nơi kỳ lạ trông cứ như đường hầm dưới lòng đất.
Một gã đàn ông đang ngồi thoải mái trên 1 chiếc ghế gỗ và đọc sách…
Gã gập cuốn sách lại và cười lãnh đạm.
“Chúng ta giờ đây có nên coi nhau là người quen không nhỉ? Dù sao thì, thật vui khi có thể gặp lại cô.”
Team trans: Đéo cần tên
Trans: Noob
Editor: Ma cô
Kkulleok!
Máu tuôn như suối.
Tất cả chỉ là 1 vở kịch mà tôi cố che giấu nhưng đồng thời tôi cũng không cảm thấy tốt lắm.
“Đội trưởng!”
Yoo Eun-hye, Lee Ji-hye và những thành viên khác chạy về phía tôi. Tôi giơ tay lên và ngăn họ lại.
“Hãy rời khỏi chiến trường này. Những Thiên thần sẽ bị tiêu diệt sớm thôi…Tôi không thể biết được lũ sinh vật sẽ làm gì sau đó nữa. Hãy rút lui và chuẩn bị cho cuộc tấn công đó.”
Chẳng còn bao nhiêu sinh vật còn sót lại. Tầm 3.000. M1, M2 và những sinh vật trong hầm ngục của tôi là 1 mối nguy lớn, nhưng không có gì đảm bảo là lũ demon sẽ rút lui.
Sau khi Thiên thần bị tận diệt thì điều gì sẽ xảy ra, thật vô cùng dễ đoán. Lũ demon đói khát sẽ điều khiển đống sinh vật bình định nơi này. Vậy nên cần phải có sự chuẩn bị trước để ứng phó.
Hàn Quốc đã ở trong tình trạng tồi tệ lắm rồi. Họ sẽ thua chắc trước 1 đợt sóng từ lũ sinh vật ngoại lai. Một lượng lớn thương vong là không thể tránh khỏi cho dù tôi có cử Krasla ra chiến trường. Sẽ là 1 trận chiến cực kỳ khó nhằn để chặn bước tiến của bọn chúng.
Flop!
Hashmal bị đánh văng xuống mặt đất. Lũ demon cùng đám sinh vật tuyệt vọng xấn tới nhắm vào Hashmal nhưng M1 và M2 chặn chúng lại 1 cách dễ dàng. Sau đó tên Lich xấn tới rồi đặt Hashmal và tôi lên trên vai hắn.
“Ngươi định đưa Đội trưởng đi đâu?”
Lửa hận ngập tràn trong đôi mắt Yoo Eun-hye khi cô chạy về trước cùng với thanh lôi kiếm. Tuy nhiên, Lich có vị thế rất cao giữa những sinh vật cao cấp. Không cần biết Yoo Eun-hye mạnh tới cỡ nào, cô cũng chẳng đủ sức cân nổi hắn lúc này.
Peok!
Tên Lich đánh nhẹ vào bụng Yoo Eun-hye bằng chính cây trượng của cô ấy. Yoo Eun-hye đổ gục xuống. Edward nhanh chóng di chuyển và ôm lấy Yoo Eun-hye.
“Edward! Thả tôi ra! Chúng ta không thể rời đi mà không có Đội trưởng!”
Yoo Eun-hye vặn người như dã thú cố gắng thoát ra. Nhưng Lee Ji-hye và những đồng đội khác đã tới kéo cô về. Đây là cơ hội cuối cùng để họ có thể trốn thoát. Nếu họ không rời đi lúc này, toàn bộ sẽ bị tiêu diệt. Thật không may nhưng… cần phải có 1 cái đầu lạnh để đưa ra quyết định lúc này.
Tất cả những chiếc cánh của nữ Thiên thần dẫn đầu đều đã bị xé toạc. Thất bại của các Thiên thần là điều chắc chắn. Giờ những gì có thể làm là nhanh chóng chuẩn bị cho những thứ sẽ tới sau đó. Yoo Eun-hye không hề yếu, nhưng cô chẳng thể làm gì cả nếu chỉ có một mình. Sau cùng thì, những Dị năng giả nhanh chóng rút lui.
Tên Lich di chuyển hướng về phía trong hầm ngục.
“Tên Lich thối tha! Giao Hashmal ra đây cho ta!”
“Tên khốn lươn lẹo! Dám cướp mất con mồi của ta vào phút chót sao!”
Lũ Demon không chỉ ngồi yên mà đứng nhìn.
Bộ đôi golem cấp cao tham gia hỗ trợ tên Lich. Trong lúc đó, tên Lich nói.
“Những kẻ còn lại…lũ Thiên thần…xử lý chúng đi. Ngục chủ của chúng ta chỉ muốn Hashmal mà thôi.”
Ban đầu thì, có vẻ như giọng nói trở nên khàn khàn do la hét quá nhiều. Giọng nói rời rạc của tên Lich đến tai lũ demon. Lich là một thực thể sẽ trở nên đáng sợ hơn nhiều ở nơi có tử thi.
Kwa kwa kwa kwang!
Hắn vung cây trượng và kích hoạt kỹ năng ‘Bạo tạc thi’. Mặt đất rúng động.
“Giết sạch lũ Thiên thần…rồi biến đi! Ngục chủ của chúng ta…Các ngươi không được chào đón trước ngưỡng cửa của hầm ngục này”
Dellat gấp rút đuổi theo.
“Ta không biết Ngục chủ ở đây là ai nhưng hắn đang phạm phải sai lầm cực kỳ to lớn đấy! Đại công tước Pandemonium sẽ không bao giờ để yên cho chuyện này đâu!”
“Kuhuhu…nếu các ngươi muốn phát động tổng tiến công…’chúng ta’ cũng sẽ không ngồi yên đâu. Nhưng…ta không khuyến khích đâu đấy…”
Một tồn tại vô cùng mạnh mẽ và kỳ bí. Lũ demon không thể nào hành động trừ khi chúng điều tra ra được Ngục chủ ở Hàn Quốc là ai.
Chẳng có gì tốt lành nếu chúng phát động chiến tranh giữa 2 phe phái. Nó sẽ chỉ mang đến lợi ích cho 2 Đại công tước còn lại. Thậm chí còn chưa tới 3 năm nữa. Những Đại công tước sẽ không dễ dàng hành động trừ khi việc đó mang lại cho chúng 1 lợi ích rõ ràng.
“Tên khốn này…!”
Cả cơ thể Hầu tước Dellat rung lên vì tức giận.
Hắn đã thành công trong việc săn 1 Dũng thần và kiếm được 1 triệu pt. Tuy nhiên, hắn cũng chẳng muốn bỏ lỡ mất miếng mồi ngon lành đang đứng trước mặt hắn.
Hắn muốn giết Hashmal càng nhanh càng tốt nhưng cuối cùng lại bị phỗng tay trên. Thể lực và thánh lực của Hashmal đều đã suy giảm nhưng cuối cùng thì thứ quan trọng nhất ‘last hit’. Một sai lầm trong tính toán của hắn, khiến hắn chỉ muốn hét lên Bobo putang ina mo!!!
Tên Lich bắt đầu di chuyển. Lũ golem tháp tùng hắn và chúng thành công tiến vào hầm ngục.
Tôi đổ 1 lọ hồi phục dược lên vết thương ngay khi vào trong hầm ngục. Bọt khí sủi lên liên tục trên miệng vết thương. Tôi đã bị chóng mặt 1 lát do mất máu quá nhiều, nhưng sau đó chúng đã được hồi lại bởi Trái tim của Chúa tể địa ngục.
‘Thật phiền phức.’
Tsk. Tôi tặc lưỡi.
Đây là cách tốt nhất để vào hầm ngục mà ko gây ra bất kỳ nghi vấn nào. Hầm ngục này sẽ bị giám sát bởi lũ demon trong 1 khoảng thời gian. Vì vậy nên tôi cần 1 phương cách thật tự nhiên để có thể vào trong này.
“Xin chúc mừng Ngài bình an trở về”
Chrisley đang đợi trong tư thế quỳ 1 gối. Tôi mỉm cười và đáp.
“Chrisley. Công trạng của cô là rất lớn đấy.”
Khi tôi còn bận bịu bên ngoài, Chrisley đã chặn đứng cuộc tiến công của những Thiên thần bên trong hầm ngục. Và cô nàng đã thành công mỹ mãn. Trong số 1.500 sinh vật, 600~700 vẫn còn sống sót. Nhiêu đó là quá đủ để gây sức ép lên lũ demon bên ngoài. Nếu không nhờ có vậy, có lẽ đã có thêm 1 vài giao tranh nổ ra.
“Không…Thưa ngục chủ. Tôi đã để lọt mất 1 Thiên thần. Tôi đã xác nhận rằng hắn đã chết trước Cây khởi nguyên ở tầng 15, nhưng dù sao thì đó vẫn là lỗi của tôi
Chrisley đã trung thực. Và sự trung thực này chính là 1 lợi thế. Tôi phải khen thưởng Chrisley xứng đáng vì đã thành thật nói ra mà không hề có 1 chút xảo trá nào. Sau khi hoàn thành nghi lễ, Chrisley xem tôi như một người bạn đồng hành của linh hồn. Và cô ấy sẵn sàng thổ lộ mọi tội lỗi với tôi trước tiên.
Tôi lắc đầu đáp.
“Cô đã bỏ sót 1 kẻ địch, nhưng nó cũng chẳng có nghĩa lý gì khi mà hắn chẳng thế chạm tới tầng thượng. Hơn vậy…Tôi muốn tặng cho cô một phần thưởng. Vậy điều ước của cô là gì?”
Biểu cảm Chrisley đột nhiên trở nên nghiêm túc. Cô nàng cẩn thận cất lời.
“Thưa Ngục chủ. Ngài có thể tăng số lượng Dark Elf lên không?”
Tôi muốn rằng Chrisley sẽ hỏi xin thứ gì đó cho bản thân mình hơn, nhưng thật khó để thành hiện thực do bản tính của cô ấy.
‘Số lượngDark Elf à.’
Tôi khẽ sờ cằm suy tư.
Số lượng của họ đúng thật đã bị giảm đi sau vài trận chiến. Giờ chỉ còn lại 30 Dark Elf sót lại. Tôi cần phải gia tăng số lượng đó để chăm sóc cho Cây khởi nguyên.
“Ta sẽ mua 150 Dark Elf khỏe mạnh.”
“T-tôi không cần nhiều vậy đâu.”
Chrisley hoảng hốt. Cô nàng nhanh chóng từ chối nó. 150 Dark Elf là món quà siêu to khổng lồ. Nhưng tôi cần phải đền bù cho những nỗ lực không ngừng nghỉ của Chrisley.
“Hãy cứ coi đây như là phần thưởng cho tất cả mọi chuyện từ trước đến giờ. Không chỉ có những đóng góp đó, mà cô cũng đã đưa ra một vài khuyến nghị rất đúng đắn. Tôi sẽ trọng thưởng cho cô.”
Tôi sẽ không bao giờ thốt ra những thứ như vậy trong kiếp trước của mình. Nhưng mọi thứ giờ đã khác. Tôi nhận ra rằng có giới hạn cho những việc mà tôi có thể một mình xử lý, và tôi nên ban thưởng những phần thưởng hậu hĩnh xứng đáng.
“Vậy thì…”
Chrisley suy ngẫm trong một chút trước khi tiến cử một vài sinh vật. Cô nàng đánh giá 1 cách khách quan và nêu rõ những đóng góp của chúng. Chúng cũng sẽ được trọng thưởng. Nhờ có vậy, quá trình này không mất quá nhiều thời gian.
“Hãy bảo vệ cửa ra vào kỹ lưỡng và canh chừng hành tung của lũ demon. Báo cáo lại cho ta ngay nếu có bất kỳ biểu hiện lạ nào.”
Tôi xoay người lại và bước đi.
Tên Lich với Hashmal trên tay bước theo tôi.
* * *
“Con của ta. Ánh sáng ở khắp mọi nơi. Và con sẽ dẫn đường cho ánh sáng đó. Đừng bao giờ bị suy đồi bởi bóng tối. Nhiệm vụ của con là thanh tẩy bóng tối, và gánh vác ánh sáng.”
Thiên thần được sinh ra từ những quả trứng. Sau khi Hashmal phá trứng chui ra, Đức Chúa đã nói điều đó với cô.
Hệ thống phân cấp trung gian. Giống như những người có vị thế cao trong xã hội, 1 Quản thần gánh vác trọng trách cao cả trên vai từ khi mới chào đời. Họ rèn dũa kỹ năng không ngơi nghỉ. Thánh lực được chia sẻ cho họ, nhưng sử dụng chúng như thế nào phụ thuộc vào quyền quyết định của mỗi Thiên thần.
Thỉnh thoảng một vài Thiên thần khác sẽ kể một vài câu chuyện cực ngọt ngào về Trung giới. Cô ấy muốn được tận mắt chứng kiến chức nhưng hiện thực chưa bao giờ là dễ dàng.
Hashmal được giao cho nhiệm vụ đầy khó khăn. Hầu hết Thiên thần đều có khả năng, và hầu hết các nhiệm vụ đều liên quan tới Quỷ giới. Một nơi mà chắc chắn không thể cảm nhận được giấc mơ, hy vọng cũng như những cảm xúc ngọt ngào khác…
Cô ấy đã di chuyển xuyên qua cánh cổng không gian tới Quỷ giới nhiều lần trước đây. Và mỗi lần quay trở lại, cảm giác như 1 thứ gì đó quan trọng đã dần mất đi trong cô. Lũ demon là kẻ thù truyền kiếp và Quỷ giới là nơi mà cô cần phải chinh phạt.
Hashmal đã có những đóng góp tuyệt vời với vai trò là 1 Quản thần.
“Nguyên nhân dẫn đến cánh cổng đa không gian đã bị phá hủy. Nhưng sự hủy hoại khổng lồ đó lại đến từ Quỷ giới. Ngươi sẽ dẫn đầu các Thiên thần đến đó điều tra.”
Sau khi nhận lệnh từ Đức Chúa, Hashmal hướng đến cánh cổng không gian cùng với binh lính. Nhưng…cái gì đó đã xảy ra và mã đã thay đổi dẫn tới 1 nơi lạ lẫm. Đây không phải Quỷ giới. Nhìn không giống như ở Trung giới.
‘Một chiều không gian khác hoàn toàn. Nhưng nguồn ma lực khổng lồ mà ta có thể cảm thấy ở gần đây là gì vậy?’
Cô ấy cảm thấy cạn lời lần đầu tiên trong đời. Nơi này cho ta cảm giác vừa thoải mái lại vừa tràn ngập ô uế. Cô ấy cần phải đến gần hơn đề kiểm tra xem.
‘Lũ demon đã nhúng tay vào.’
Cô ấy bắt đầu quá trình phá hủy hầm ngục. Nhưng kết giới bên ngoài hầm ngục quá cứng rắn. Phá hủy nó là không hề dễ dàng dù cho đã có sự hợp sức của Quản thần cùng hàng trăm Thiên thần dưới trướng. Cô càng trở nên tò mò hơn về danh tính của nơi này.
Tuy nhiên, cô đã không thể phá hủy hầm ngục. Một số lượng demon cùng các sinh vật đã xuất hiện. Lũ demon đang âm mưu gì đó ở đây. Nhưng cô chẳng thể tìm ra thêm điều gì cả.
Linh tính mách bảo rằng sẽ không dễ dàng gì nhưng dầu vậy, Hashmal vẫn hành động. Cô giết, giết, giết và giết.
Qua 2 ngày trời, cô đã tiễn hàng ngàn sinh vật lên bảng đếm số. Và cô đã rơi vào tay kẻ nào đó sau khi thánh lực cạn kiệt…những đôi cánh đã không còn.
“Ah!”
Cô nhảy dựng lên. Mồ hôi tuôn như mưa.
Ác mộng?
Cô chạm vào lưng mình.
‘Không có gì cả!’
Những đôi cánh…không!
Chẳng phải là mơ, mà lại là hiện thực phũ phàng.
Những đôi cánh chính là nguồn gốc của thánh lực, nên việc mất đi chúng đồng nghĩa với việc sẽ mất đến hàng thập kỷ để phục hồi. Vết thương do kiếm đâm rất gọn gàng và ai đó đã chăm sóc cho chúng.
Cô không thể dễ dàng sắp xếp lại suy nghĩ của mình. Việc cô mất nhận thức do cơn shock từ việc mất đi những đôi cánh là điều hiển nhiên. Nhưng việc cô có thể sống sót trong vòng vây của lũ demon cùng hằng hà sa số sinh vật thật là hư cmn cấu. Một khi thể xác đã mất đi, linh hồn cô sẽ tiến vào vòng luân hồi.
Nơi này là?
Cô lau đi những giọt mồ hôi và nhìn xung quanh.
Một cái giường mềm mịn. Một làn gió mới. Một nơi kỳ lạ trông cứ như đường hầm dưới lòng đất.
Một gã đàn ông đang ngồi thoải mái trên 1 chiếc ghế gỗ và đọc sách…
Gã gập cuốn sách lại và cười lãnh đạm.
“Chúng ta giờ đây có nên coi nhau là người quen không nhỉ? Dù sao thì, thật vui khi có thể gặp lại cô.”
Team trans: Đéo cần tên
Trans: Noob
Editor: Ma cô
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook