Đừng Buông Tay Anh
Chương 26: Miệng Đàn Ông Đều Là Lừa Người Gạt Quỷ

*****

"Tút tút tút..." Từng âm thanh vang lên, đột ngột đến mức chưa kịp chuẩn bị.

Những lời còn chưa nói của Thư ký Tạ trực tiếp bị chặn lại trong cổ họng, khiến hơi thở của anh ta vô thức bị kìm lại, anh ta chết lặng tại chỗ và trong vô thức chỉ nghĩ rằng đó là một sự cố ngoài ý muốn, vì vậy anh ta lại bấm máy lần nữa.

[Số máy quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được.] Giọng chăm sóc khách hàng máy móc lạnh như băng và có thể nói là không có chút cảm xúc nào.

Thư ký Tạ cuối cùng cũng có phản ứng, nắm chặt lấy điện thoại.

Anh ta mở to miệng mà không nói được thành lời.

Một lúc lâu sau, anh ta đột nhiên nghĩ ra điều gì đó, bấm số điện thoại của Úc Tùy, trong giọng lộ rõ ​​vẻ lo âu uể oải rõ ràng: "Đạo diễn Úc, cô Tang cúp điện thoại của tôi rồi tắt máy đi, anh có thể..."

Úc Tùy nhướng mi liếc nhìn thời gian, lạnh lùng ngắt lời anh ta: "Trừ phi cô ấy vẫn là Tang Nhược trước kia, còn lúc này, cô ấy có quan hệ gì với Cảnh Tây, tại sao lại phải đến bệnh viện?"

Thư ký Tạ nghẹn họng.

Úc Tùy ấn mi tâm, trực tiếp chặn lại lời mà anh ta có thể nói tiếp theo: "Cho anh số điện thoại của Tang Nhược đã là ngoại lệ, chỉ có một lần này thôi, đừng hi vọng tôi sẽ gọi điện cho Tang Nhược giúp anh."

Thư ký Tạ: "..."

Anh ta vẫn không bỏ cuộc, thấp giọng nói: "Nhưng tình hình của Hạ tổng thật sự là rất nguy cấp. Tôi đi theo bên cạnh anh ấy lâu như vậy nhưng tới nay chưa bao giờ trông thấy bộ dạng của anh ấy như hôm nay. Tôi nghĩ nếu cô Tang có thể đến..."

"Không chết được đâu."

Cuộc gọi bị cắt đứt.

[Truyện chỉ đăng tại Wattap @yennhien111 và WordPress của nhà. Đến Page Yên Nhiên để đọc truyện chính chủ nhanh và đầy đủ hơn]

Úc Tùy thản nhiên ném chiếc điện thoại lên tủ đầu giường nghe cái "Ba", cơn buồn ngủ bị gián đoạn, ngón tay thon dài chạm vào hộp thuốc lá và rút ra một điếu. Ngọn lửa xanh lam sẫm nhảy nhót, khói bốc lên, anh ta rít nhẹ một hơi rồi từ từ nhả ra một vòng khói.

Khói thuốc mờ nhạt tràn ngập, khiến khuôn mặt tuấn tú của anh ta thêm chút mờ mịt.

Đột nhiên, bản nhạc violin du dương trong điện thoại di động vang lên lần nữa.

Anh ta chạm vào nút kết nối, giọng điệu rất lạnh lùng và mơ hồ không có kiên nhẫn: "Nói."

"Cậu Úc, chúng tôi đã tìm thấy tin tức về cô Hứa."

Hành động muốn đưa điếu thuốc lên môi của Úc Tùy bỗng nhiên dừng lại.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương