Giới thiệu
Edit + beta : Diệp Tử
Thể loại: Ngắn, hiện đại, phụ tử niên thượng, 1×1, cường nhược, ôn nhu công x đơn thuần thụ, công sủng thụ, có ngược, HE.
Một thiếu niên quần áo ướt sủng vừa đi vào đại sảnh của tập đoàn Sâm Uy.
Mà người thanh niên đó nhìn còn khá trẻ tầm mười ba mười bốn tuổi cao 1m6 trên người mặc một cái áo sơ-mi giá rẻ, dưới thân mặc một cái quần jean giặt đi giặt lại đã bạc màu.
Một đầu tóc ngắn đen nhánh ẩm ướt dán sát vào cái trán, có thể bởi vì mắc mưa sắc mặt rất tái nhợt, quần áo trên dưới ướt sũng bó chặt cơ thể vô cùng gầy ốm, lưng đeo một cái cặp học sinh trên vai.
” Xin chào, cậu có gì cần giúp đỡ sao?”
Khúc Doanh nhìn thiếu niên đi tới trước mặt hỏi.
“Tôi tìm Đông Phương Dực.” hướng về phát ra tiếng nói, cậu nhóc ngẩng đầu nhìn Khúc Doanh.
Cậu nhóc thân hình rất gầy, khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú non nớt, có một đôi mắt to đen như mực, chỉ là ánh mắt có chút trống rỗng.
“Tìm tổng tài?”
Khúc Doanh hỏi cậu nhóc ” Xin hỏi cậu có hẹn trước không?”
Cậu nhóc lắc đầu.
“Xin lỗi, nếu không có hẹn trước chúng tôi không thể cho cậu gặp tổng tài được.” Khúc Doanh khó xử nói.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu nhóc vẫn lạnh nhạt ẩn hiện một tia thoải mái, chớp mắt nhìn.
Xoay người từ trong ba lô lấy ra một phong thư đặt ở lên bàn.
” Vậy chị có thể đem phong thư này chuyển giao cho ông ta được không?”
Khúc Doanh cầm lấy thư, gật đầu
” Có thể, xin hỏi cậu tên gì “
Cậu nhóc nói tiếng một tiếng cám ơn liền rời đi, Khúc Doanh nhớ tới bên ngoài vẫn đang mưa, khi đuổi theo ra, đã không thấy bóng dáng cậu nhóc đâu nữa.
Thể loại: Ngắn, hiện đại, phụ tử niên thượng, 1×1, cường nhược, ôn nhu công x đơn thuần thụ, công sủng thụ, có ngược, HE.
Một thiếu niên quần áo ướt sủng vừa đi vào đại sảnh của tập đoàn Sâm Uy.
Mà người thanh niên đó nhìn còn khá trẻ tầm mười ba mười bốn tuổi cao 1m6 trên người mặc một cái áo sơ-mi giá rẻ, dưới thân mặc một cái quần jean giặt đi giặt lại đã bạc màu.
Một đầu tóc ngắn đen nhánh ẩm ướt dán sát vào cái trán, có thể bởi vì mắc mưa sắc mặt rất tái nhợt, quần áo trên dưới ướt sũng bó chặt cơ thể vô cùng gầy ốm, lưng đeo một cái cặp học sinh trên vai.
” Xin chào, cậu có gì cần giúp đỡ sao?”
Khúc Doanh nhìn thiếu niên đi tới trước mặt hỏi.
“Tôi tìm Đông Phương Dực.” hướng về phát ra tiếng nói, cậu nhóc ngẩng đầu nhìn Khúc Doanh.
Cậu nhóc thân hình rất gầy, khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú non nớt, có một đôi mắt to đen như mực, chỉ là ánh mắt có chút trống rỗng.
“Tìm tổng tài?”
Khúc Doanh hỏi cậu nhóc ” Xin hỏi cậu có hẹn trước không?”
Cậu nhóc lắc đầu.
“Xin lỗi, nếu không có hẹn trước chúng tôi không thể cho cậu gặp tổng tài được.” Khúc Doanh khó xử nói.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu nhóc vẫn lạnh nhạt ẩn hiện một tia thoải mái, chớp mắt nhìn.
Xoay người từ trong ba lô lấy ra một phong thư đặt ở lên bàn.
” Vậy chị có thể đem phong thư này chuyển giao cho ông ta được không?”
Khúc Doanh cầm lấy thư, gật đầu
” Có thể, xin hỏi cậu tên gì “
Cậu nhóc nói tiếng một tiếng cám ơn liền rời đi, Khúc Doanh nhớ tới bên ngoài vẫn đang mưa, khi đuổi theo ra, đã không thấy bóng dáng cậu nhóc đâu nữa.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook