Dục Mãn Hạnh Lâm
-
Chương 62: Đái gia chúc đích đồng học hội
"A ?"
"Họp bạn cũ ?"
"Muốn dẫn người nhà ? Liên lạc tình cảm ?"
Rụt tay lái lại, Hướng Nhất Phương còn không có phản ứng được, mở họp lớp còn muốn mang người nhà theo ? Bởi vì nửa lo lắng ở buổi họp lớp lại phát sinh chuyện gì, cho nên cũng phải đi đến, kia rõ ràng không cần mở họp lớp là tốt lắm rồi sao ?
Trải qua buổi họp lớp lần trước, Hướng Nhất Phương thật sự đối với cái gọi là "Họp lớp" không có ấn tượng gì tốt, cơ mà cũng xúc động khi người ta tự mình đến mời, cũng không thể cự tuyệt được.
Ngẫm lại cái anh chàng Lý Vỹ vốn cao ngạo mũi hỉnh lên trời kia lại gọi điện thoại nhiều lần cho hắn, mãnh liệt yêu cầu hắn ngàn vạn lần cũng phải đi họp lớp, Hướng Nhất Phương liền dở khóc dở cười, hơn nữa, điện thoại của mình tên kia làm sao biết được ?
"Mang theo người nhà...." ai, bản thân thì có ai gọi là người nhà chứ, căn bản không thể mang ra trước mặt sân khấu a, ngẫm lại liền đau đầu, "Quên đi, tự mình đi thôi, như thế nào có thể cho bọn họ đi theo chứ, kia không phải là để làm trò cười sao." Lầm bầm lầu bầu, Hướng Nhất Phương vùi đầu tiếp tục làm chuyện của hắn, ở phía sau cánh cửa ngoài phòng, một cái đầu hồ ly ló ra nụ cười gian.
Cầm "ly trà hồ ly tình yêu" trong tay, đồng chí Hắc hồ ly cười hì hì vừa bước đi thong thả vừa uống trà mà mình vừa bắt Hướng Nhất Phương pha, thì thào tự nói : "Họp lớp mang theo người nhà a, có vẻ rất thú vị ! Ha hả....."
Rất thú vị sao ? Hướng Nhất Phương lại không thấy vậy, khi hắn lái xe đến nơi được chỉ định, chỉ có cảm giác muốn bỏ chạy, vừa mới xuống xe thì không biết Lý Vỹ từ đâu chạy ra, thập phần nhiệt tình cùng hắn bắt tay bắt vai, như người anh trai mà dẫn Hướng Nhất Phương đi vào.
Nhiệt tình đến mức khiến Hướng Nhất Phương ứa ra mồ hôi lạnh.
"Oa ! Xe này không tồi đi, đến tám chín mươi vạn đúng khoogn ? Tôi trước kia đã cảm thấy được cậu tương lai nhất định sẽ trên cơ người khác, quả nhiên bị tôi nói trúng !" Lý Vỹ vừa thao thao bất tuyệt vừa lôi kéo làm quen.
Hướng Nhất Phương chỉ lễ phép đáp lại vài câu, sau khi trở về từ tuần trăng mật, nam nhân đã nói muốn tự mình lái xe, Hướng Nhất Phương chỉ là không muốn làm cho người ta đưa đi rước về, cũng cảm thấy không được tự nhiên, đi xe điện ngầm, đường lại quá xa, mấy tên nào đó còn không đồng ý, nói trong xe điện ngầm nhiều sắc lang không an toàn, Hướng Nhất Phương hoang mang, lang lớn nhất chẳng phải là mấy con bên cạnh hắn sao.
Rơi vào đường cùng đã nói tự mình lái xe được rồi, thế là mấy tên nào đó lập tức catalogue đến cho Hướng Nhất Phương, hưng trí bừng bừng bắt đầu chọn mấy cái xe hàng hiệu, Hướng Nhất Phương đổ mồ hôi không nói gì, hắn cũng không muốn chạy mấy cái xe như vậy trên đường.
Như cuối cùng cái xe bình thường trong mắt mấy tên này, cũng là cái mà Hướng Nhất Phương chắc phải khổ sở nhiều năm mới có, tận tám chín mươi vạn....
Lũ này, thật không xem tiền là tiền ! Bất quá nói tới nói lui, đại thúc chúng ta vẫn là rất thích cảm giác lái xe, đàn ông, vẫn là những kẻ thích xe hơi.
Dưới sự dẫn dắt nhiệt tình của Lý Vỹ, Hướng Nhất Phương vào tới trong phòng, lúc này mới phát hiện kỳ thật người cũng không nhiều, không phải tất cả mọi người, nhưng không có chỗ nào mà không đem theo ông xã bà xã, quả nhiên là.... họp lớp mang theo người nhà !
"Nhất Phương, như thế nào chỉ có một mình, bà xã đâu ?" Trương Tuấn đã ở trong đó, ngồi bên cạnh là vợ và đứa con.
"Ha ha, đừng nói nữa." Chính là muốn nói cũng nói không được, Hướng Nhất Phương ngồi xuống bàn của Trương Tuấn, cái tên Trương Tuấn đã kết hôn có con rồi liền bắt đầu trêu chọc Hướng Nhất Phương : "Hả ! Vậy hôm nay cậu chính là kim cương đó nha, đề phòng a đề phòng !"
Tất cả mọi người nở nụ cười, nhưng là có thể thường xuyên nhìn đến mấy nữ tử đã kết hôn đều biểu lộ tiếc nuối trong mắt.
Phần lớn người họp lớp Hướng Nhất Phương cũng không quen lắm, nhưng còn hơn buổi họp lớp mấy năm trước, lần này thái độ của mọi người rõ ràng tốt lên rất nhiều, cũng không biết là do quần áo hàng hiệu trên người Hướng Nhất Phương, hay là địa điểm làm cho người ta thay đổi triệt để cách nhìn, nhưng Lý Vỹ vân ân cần, hay là có mục đích nào khác.
"Nhất Phương à, đây là em gái tôi, Tú Vân, năm nay vừa mới tốt nghiệp đại học." Một cô gái thoạt nhìn đã thấy cực kỳ xinh đẹp bị đẩy tới chỗ ngồi của Nhất Phương.
Mục đích của Lý Vỹ, người sáng suốt đều có thể nhìn ra, là giới thiệu đối tượng cho Hướng Nhất Phương.
"Em có nghe anh trai kể về anh, không nghĩ tới so với tưởng tượng của em còn vĩ đại hơn." Mỹ nhân bắt đầu tiếp chuyện.
"Ha ha...." Cười gượng, thập phần khó hiểu phong tình phơi phới trên mặt mỹ nhân lúc này, Hướng Nhất Phương lại nghĩ tới suy nghĩ của Lý Vỹ.
Không tồi, là một người thành thật ! Lý Tú Vân ở trong lòng gật đầu, người này mặc dù có hơi chất phác, tuổi cũng lớn hơn mình không ít, nhưng nhìn kỹ tướng mạo không tồi, giọng nói cũng rất êm tai, chính cô ta chơi bời đã nhiều năm, tự nhiên là biết nam nhân như vậy là đáng giá dựa dẫm vào cả đời, lập tức liền cùng Hướng Nhất Phương trò chuyện cùng nhau, tích cực tìm hiểu nam nhân nào vì sao còn chưa kết hôn, có ý trung nhân hay chưa...
Vừa mới bắt đầu trò chuyện còn thật vui, giờ khắc này Hướng Nhất Phương lại nói quanh co không biết nên trả lời vấn đề của cô gái này thế nào, tùy tiện viện ra một cái lý do không kết hôn, tuy rằng hắn đã "kết hôn", nhưng lại không có hiệu lực pháp lý nha.
Không có bạn gái, nhưng có bốn bạn trai, cho dù nói cũng không có ai tin, Hướng Nhất Phương ấp úng nói dối. Nghe vào trong tay cô nàng này, cũng nhận ra là nam nhân này phỏng chừng đã có bạn gái, nhưng lại giấu không cho ai biết. Lý Tú Vân lập tức đem cái gọi là "bạn gái" làm kẻ địch.
Nam nhân thật thà này, nghe anh trai nói là từ nông thôn ra, đối phó với loại người này.... nói chuyện với nhau không được nói cái gì, vẫn là dùng hành động mới được !
Cô gái mới đầu còn rụt rè dựa vào ghế, lúc này đã bắt đầu uốn éo mông, khuỷu tay duỗi ra, thân mình hơi nghiêng, dựa vào người Hướng Nhất Phương, ngọt ngào nói : "Nhất Phương à, anh muốn uống cái gì, em lấy cho anh !" Hành động này, xưng hô này, quả thật đúng là vô cùng thân thiết khăng khít.
Nam nữ thụ thụ bất thân, chỉ thấy Hướng Nhất Phương bên cạnh tránh ra một thước, thân mình mềm mại của cô gái liền tiến tới một thước, Lý Vỹ bên cạnh còn ồn ào nói cái gì "trai tài gái sắc", "thật sự là trời sinh một đôi" !
Này.... rốt cục là như thế nào ?
"Oa ! Nóng quá nha, ha hả, Trung y đại thúc sao lại đến đây một mình chứ ? Họp lớp mang theo người nhà, lần đầu tiên nghe thấy đó nha, ta cũng là người nhà mà, như thế nào lại có thể quên chứ !" Một tràng cười đến cùng một tên hồ ly đang bế một con heo con hồng tựa vào cửa phòng, chỉ thấy gã đang hướng về Hướng Nhất Phương đang ngẩn người, miệng nhếch nhếch, nói ra một câu kinh thiên động địa, "Nhất Phương thân ái, Tiểu A Ngốc cũng theo đến đây, vui không ?"
Vui không ? Vui không ? Vui cái con khỉ ! Ai có thể nói cho Hướng Nhất Phương biết tại sao tên chồn đen này lại biết được, chẳng lẽ bọn họ lại lắp camera ? Lần trước không phải toàn bộ đều hủy đi cộng thêm trừng phạt buổi tối ngủ ở toalet sao ?
Khóe miệng Hướng Nhất Phương bắt đầu hơi hơi run rẩy....
Mà mấy tên bên cạnh cũng đã sớm lộ diện ở phía của, muốn biết rốt cục đã xảy ra chuyện gì.
"Đại thúc thiệt hư nha, như thế nào có thể quyến rũ con gái nha ?" Liếc mắt thấy nam nhân thật sự ở sát bên nữ nhân, Hắc hồ ly cười hì hì, công khai ôm một con heo hồng, rầm một cái ngồi trên đùi Hướng Nhất Phương, tay vòng qua cổ nam nhân, đôi mắt dài nhỏ nhíu lại, "Người ta nhưng sẽ ghen đó !"
Con hồ ly này.... điên rồi sao ?
Vừa lúc bị hn ngồi lên, Hướng Nhất Phương còn bị hoảng hồn, con hồ ly này cư nhiên trước mặt mọi người ngồi lên đùi hắn, nói mấy lời ái muội như vậy !
Này, rốt cuộc lại là như thế nào đây ?!
"Hắc Ngân, ngươi.... sao ngươi lại tới đây ?" Đại thúc của chúng ta không hổ là người từng trải, rất nhanh phản ứng lại cái Hắc hồ ly bất chợt tập kích.
"Hắc Ngân ?" Chính là người gần đây cuồng thu mua bệnh viện sao ?"
"Oa ! Sẽ không là cùng tên cùng họ đó chứ ?" Vài người kinh ngạc lên tiếng, hai mặt nhìn nhau.
"Đại thúc thân ái, tham gia hội học sinh mang theo người nhà như thế nào có thể không mang theo người ta ? Ai nha, tiểu tâm can thúy nhước của nhân gia đau đau ni !" Ôm lấy, ái muội cọ cọ vào....
Tên hồ ly điên này, muốn giở trò gì đây, Hướng Nhất Phương chỉ cảm thấy đau đầu vô cùng, đá Hắc Ngân khỏi đùi mình, kề lỗ tai nhỏ giọng nói : "Đừng náo loạn, nhiều người nhìn thấy !"
"Này.... a, vị tiên sinh này là ?" Lí Tú Vân bị Hắc Ngân đẩy qua một bên, trừng đôi mắt hạnh có chút ngốc lăng nhìn đến người đàn ông cười như hồ ly này, ba hồn bảy vía đã bị mất một nửa, đã hoàn toàn không xem Hướng Nhất Phương để vào mắt.
Quả nhiên sức mạnh đẹp trai tuổi trẻ đúng là vô cùng.... Đại thúc, bi ai quá !
"Ai nha nha, đại mỹ nữ ni !" Hắc hồ ly mị đôi mắt phượng, đem Tiểu trư đẩy vào trong lồng ngực Hướng Nhất Phương, gã nói : "Đại thúc chẳng lẽ muốn cưới vợ sao ? Vị cô nương này lớn lên thật sự là không tồi, nếu đại thúc muốn kết hôn ta cũng không để ý..."
Tuy rằng không có được đáp án của mình, nhưng Lí Tú Vân này cũng không hề ngại ngùng đối với Hắc Ngân vẫn là hảo cảm, nghe được lời nói của Hắc Ngân liền vội vàng lắc đầu : "Không có, tôi cùng Hướng đại ca là bằng hữu bình thường mà thôi." Thấy chưa, "Nhất Phương" lập tức biến thành "Hướng đại ca", chỉ sợ về sau phải đổi thành "Hướng đại thúc".... "Hướng gia gia".... Hướng gì nữa không biết....
"Hắc Ngân, ta cùng Lý tiểu thư chỉ là mới quen biết thôi." Hướng Nhất Phương cũng phụ họa một câu, số chết đè lại A ngốc trư đang loạn thoán trong lồng ngực, cũng không biết có phải lúc Hắc Ngân đi ra chưa cho A Ngốc ăn cơm, con lơn này liều mạng lao lên bàn cơm.
"Phải không ?" Nheo mắt nhìn Hướng Nhất Phương đang đi theo A Ngốc, Hắc Ngân hí mắt cười thực đáng yêu đáng yêu, "Bất quá kỳ thật nếu đại thúc nguyện ý thì ta cũng không ngại cùng Lí tiểu thư hai người một chồng đâu !"
"A ?" Bị câu nói phun ra từ miệng Hắc Ngân dọa đến, Hướng Nhất Phương nhất thời quên đè lại A ngốc trong lồng ngực, chỉ thấy tiểu trư trừ xì một chút rồi nhảy lên trên bàn ăn nhiều thiệt nhiều....
"Xin lỗi, xin lỗi !" Hướng Nhất Phương vừa giải thích vừa cố gắng bắt con heo A Ngốc, những người khác một là không có phản ứng gì, một là đang cố gắng hiểu câu kia.... hai người một chồng.
Hai người một chồng ? Chồng ? Hướng Nhất Phương sao ?
Miệng Lí Vĩ giống như vừa nuốt phải cái trứng chim, không sao ngậm lại được, thật lâu sau mới không thể tin nổi nói : "Cái gì là .... hai người một chồng ?"
"Tử hồ ly ! Ngươi như thế nào lại ở đây ?" Thanh âm của một thanh niên đột nhiên từ phía cửa vang lên, Hắc Ngân nhìn lại thổi một tiếng huýt, "Yêu ! Vân Tay thiếu gia của chúng ta tới đây !"
"Lạc tiên sinh, ngài đã tới !" Lí Vĩ chạy đến, vội vàng đón tiếp Lạc Văn, "Như thế nào chỉ có một mình ngài, Lạc tổng tài không có đến sao ?"
"Lạc tổng tài ?" Rốt cục cũng bắt được heo A Ngốc miệng đầy dầu, Hướng Nhất Phương sau khi nhìn thấy Lạc Văn liền kinh ngạc nói, "Lạc Văn sao cậu lại tới đây ?"
"Là tôi mời Lạc tiên sinh đến, ha hả, Hướng Nhất Phương không phải cùng Lạc tiên sinh là bạn tốt sao, sau khi tôi cùng Lạc tiên sinh nói chúng ta phải đem theo người nhà đến hội học sinh thì Lạc tiên sinh và Lạc tổng tài liền lập tức đồng ý, ha ha, Nhất Phương à mặt mũi của cậu cũng lớn lắm." Lí Vĩ kia vẻ mặt tự hào thật sự làm làm cho Hướng Nhất Phương muốn đem heo A Ngốc trong tay nhét vào miệng tên kia. Tên Lí Vĩ này chẳng qua là lợi dụng mình đến lôi kéo làm quen với Lạc Tư Lạc Văn thôi.
"Lạc tổng tài là anh của tôi đó, bổn đại thúc !" Lạc Văn bước đến, không khách khí ngồi bên cạnh Hướng Nhất Phương, còn xem xét A Ngốc trong lồng ngực của nam nhân, nhíu mày nói, "Tử hồ ly, có bệnh à, đem con heo ngu này đến đây làm gì ?"
"Heo ngu ? A, hai cha con nhà chúng ta thật khổ sở !" Ôm lấy heo A Ngốc, Hắc Ngân ai oán nói, "Đại thúc ngươi xem tên mao đầu tiểu tử kia thế nhưng vũ nhục kết tinh tình yêu của chúng ta, mau ly dị hắn đi !"
"Lạc Văn cậu tới đây làm gì ?" Rối loạn rối loạn, chuyện này sao rối tung rối mù lên hết thế này, Hướng Nhất Phương đau đầu.
"Chỉ cho tử hồ ly đến còn tôi đến không được sao ? Gã là người nhà còn tôi thì không phải à ? Đại thúc thật sự là quá bất công !" Lạc Văn rầm một tiếng vỗ xuống mặt bàn, hừ nói, "Tuy rằng tôi ít tuổi nhất, nhưng đối với đại thúc là người thứ hai ! Nói sao đi nữa cũng mạnh hơn con hồ ly này !"
"Ta đây là người thứ nhất sao ? Ha hả." Thanh âm giống như băng hàn từ phía sau truyền đến, quay đầu lại, chỉ thấy một nam nhân lãnh tuấn tiêu sái lại đây, nam nhân không để ý đến ân cần hoan ngênh của Lạc Văn, lập tức đi đến bên người Hướng Nhất Phương lộ ra nụ cười đến núi băng cũng phải tan chạy, khẽ nâng cằm của nam nhân mà hôn xuống, "Hội học sinh mang theo người nhà, như thế nào lại thiếu tôi chứ."
Nam nhân hôn nam nhân ! Nam nhân hôn môi nam nhân !
Nháy mắt, xung quanh vang lên tiếng hút lấy không khí, ánh mắt mọi người trừng lên như mắt trâu, Lí Vĩ cùng Lí Tú Vân đã sớm ngây dại.
Thế là xong, Hướng Nhất Phương hắn một đời anh danh cứ như vậy bị hủy !
Hướng Nhất Phương đỏ rần cả mặt, ha ha cười gượng : "Lạc... Lạc Tư, ngươi không phải là ở nước ngoài lâu, ngay cả gặp mặt người khác cũng hôn qua hôn lại đó chứ, ha ha...." tiếp tục cười gượng, trời ạ, làm ơn ban cho hắn một cái hố để chui vào đi !
Lạc Tư cười cười không đáp lại lời của Hướng Nhất Phương, cũng thở dài một hơi : "Ta nghĩ đến nếu là hội học sinh mang theo người nhà, ta với tư cách là người đàn ông đầu tiên cũng phải tham dự chứ, nếu ngươi cảm thấy ta đến không đúng lúc, ta có thể rời đi." Cười ôn nhu....
"Chờ.... từ từ !" Một giọng nữ xông lên, Lý Tú Vân nhỏ giọng hỏi, "Mấy người, mấy người chẳng lẽ là có loại quan hệ này sao ?"
"Loại quan hệ này là loại quan hệ gì ?" Lạc Tư cười nhẹ một tiếng, tao nhã ngồi xuống bên xạnh, "Như cô đã thấy rồi, chúng tôi đều là...."
"Đều là bà xã của Hướng Nhất Phương ! Ha ha, không nghĩ tới đi !" Hồ ly vẫn trầm mặc nãy giờ vội cười hì hì cắt lời Lạc Tư, kẻ kia cũng không buồn bực, nở nụ cười tiếp : "Đúng vậy, đều là bà xã của hắn."
"Oa, không phải đâu ! Cho dù đàn ông cùng đàn ông, thấy thế nào cũng là Hướng Nhất Phương ở dưới mới đúng !" Không biết là ai nói lên, đem Hướng Nhất Phương tức muốn xỉu, bây giờ có ngạc nhiên cũng không nên nói ra chứ !
Xong rồi, xong rồi, giờ sao mới êm thắm được đây ! Bốn người đến đây hết ba, tên cuối cùng chắc cũng sẽ xuất hiện....
"Ta mới là lão đại !" Nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo tới, chẳng phải ai khác....
Đồng chí Mộ Phi một thân tây trang sau khi biết được tin tức liền chạy lại đây, nghe thấy câu của Lạc Tư có chút bất mãn, gì mà "người đàn ông đầu tiên", Mộ Phi chàng mới là người đầu tiên của Hướng Nhất Phương, về mặt tinh thần ! Mặc dù về phương diện kia là người cuối cùng....
"Ha ha ! Thối Mộc Đầu cũng đến đây, Nhất Phương à, nhà của người cũng đến đông đủ rồi, ha ha !" Hồ ly cười đến khai tâm nói, "Ta giới thiệu mọi người một chút, chúng ta đều là bà xã của Hướng Nhất Phương !"
Không biết là ai lại ở dưới thốt ra một câu : "Hóa ra Hướng Nhất Phương lợi hại như vậy ! Thật nhìn không ra, quả nhiên là nhìn người không thể xem tướng mạo ! Hâm mộ !"
Idol đại thúc của chúng ta lúc này cảm thấy sắp điên tới nơi.....
Mọi người ổn định chỗ ngồi, thập phần kỳ diệu là, căn bản không có người dám tới gần chiếm chỗ hai bên đại thúc của bốn người, vì thế xuất hiện một bức ảnh cực kỳ hài hòa.
Hắc Ngân cùng Mộ Phi ngồi ở bên trái Hướng Nhất Phương, anh em nhà họ Lạc ngồi bên phải Hướng Nhất Phương, đại thúc ở giữa ôm một heo nho nhỏ A Ngốc đáng yêu đáng yêu, khiến mọi người thiếu điều trăm miệng một câu "Gia tử", chính là một hình ảnh gia đình tốt đẹp.
Bất quá, này năm người đàn ông cộng thêm con heo hồng không khí cũng hơi đại, mọi người sợ hãi không dám tới gần.
Trừ bỏ Hướng Nhất Phương ở giữa mặc đồ thường, bốn tên còn lại không chỗ nào không chỗ nào là đường hoàng, giơ tay nhâc chên đều có một uy lực nói không nên lời, mọi người tựa hồ đều bị khiếp sợ khi thấy một Hướng Nhất Phương thoạt nhìn ôn hòa lại có thể áp đảo bốn người này.
Xem ra, chuyện bốn tay thương trường này là "bà xã" của Hướng Nhất Phương đúng là một chuyện rúng động.
"Khụ khụ !" Không khí này quả thực là quỷ dị hết sức, không ai dám nói chuyện, không ai dám động, vừa nghe đến tiếng Hướng Nhất Phương ho một cái, toàn bộ đều đồng loạt hướng về phía nam nhân, ánh mắt trợn tròn.
"A ừm.... mọi người ăn đ, ha ha." Nam nhân cười nói.
Đống đồ ăn bị A Ngốc bới phá đã được đội, một lần nữa đặt lên bàn.
Nhưng, vẫn không ai dám động.
"Khụ !" Mộ Phi cúi đầu tằng hắng một tính, tự mình cầm lấy đũa, vài người khác cũng đi theo cầm đũa lên gắp rau.
"Nhất Phương, đến ăn đi !" Hắc Ngân đem một miếng gà để vào trong chén của Hướng Nhất Phương.
"Được rồi, muốn ăn gì ta tự mình lấy." Đại thúc bất đắc dĩ thở dài, ký lai chi tắc an chi (*), hắn thừa biết ! Chuyện đến mức này, cũng không có cách nào thay đổi được, nói gì cũng vô ích, chi bằng làm cho rõ.
"Mấy người.... mấy người.... đều là.... cái kia.... của anh ấy." nhìn năm người bộ dạng anh anh em em, Lý Tú Vân khiếp sợ không nói được một câu.
"Chúng ta đều là bà xã của Hướng Nhất Phương hả, ha ha, Nhất Phương có phải là rất có diễm phúc hay không ? Bốn tuyệt thế mỹ nam đều thần phục hắn, rất hữu tình nha !" Hắc Ngân cười hì hì nói. (*^__^*)
Hữu tình ? Hữu tình cái gì ? Hướng Nhất Phương thật sự là không cảm thấy được.
"Ông xã, ăn cái này đi !" Hắc Ngân buồn nôn gắp đến, Hướng Nhất Phương hít một hơi lạnh, hồ ly này cư nhiên gọi hắn là "ông xã" !
"Ha ha, ông xã, anh cùng mọi người nói rõ ràng đi, đừng giấu." Nguy, ngay cả Lạc Tư ngày thường cực kỳ nghiêm túc cũng bắt đầu trêu chọc Hướng Nhất Phương.
"Ông xã à ! Có thấy em trên TV hát tình ca cho anh không ?" Lạc Văn nháy mắt giả vờ đáng yêu, quăng mị nhãn ra, phóng điện lung tung.
"Ông... khụ, tướng công à, đêm nay nhớ phải đến chỗ của em đó." Mộ Phi trừng mắt nhìn ba tên kia, nhưng chữ "tướng công" vừa thốt ra là một đám người phun hết nước trong miệng thành một dòng suối, còn muốn "phải đến chỗ em đó", xem ra Mộ Phi này cũng có dáng dấp nhân sĩ, ngày thường còn bày đặt nghiêm túc, đến lúc đùa giỡn cũng không kém ai.
"Không được ! Phải tới chỗ em chứ, ông xã.... được không !" Hắc Ngân bắt đầu làm nụng, hồ ly mị nhẫn chớp chớp.
"Trời á, Hướng Nhất Phương giống như hoàng đế phong kiến vậy, thật là lợi hại !"
"Thực con mẹ nó ganh tị !"
Những người khác lại bắt đầu lặng lẽ ồn ào.
Lạc Văn Hắc Ngân làm nũng còn không tính, ngay cả Mộ Phi cũng thế ! Hướng Nhất Phương kinh ngạc nói không ra lời, cảm thấy Mộ Phi đã bị hai tên này dạy hư rồi, nhìn nhìn Lạc Tư không có biểu tình gì, may quá, còn có một người bình thường.....
"Các ngươi đừng náo loạn, tất cả mọi người đang nhìn." Lạc Tư vung bàn tay lên, ngăn mọi người thôi "đùa giỡn", mắt lạnh đảo qua chung quanh, trong phòng rõ ràng là có máy điều hòa, lại toát ra lãnh khí....
"Nhưng mọi người chứng kiến, bốn người chúng tôi, đều là người của Nhất Phương." Lạc Tư nói một câu, ba tên kia nhất tề gật đầu, Hướng Nhất Phương tiếp tục cười gượng, thôi, mấy tên này đến chỉ để đùa giỡn, muốn chơi thì chơi, xem bọn hắn còn có thể vung ra hoa chiêu gì.
"Trong ngày thường Hắc Ngân nấu cơm, bữa sáng bữa trưa bữa tối cộng thêm món điểm tâm ngọt giờ uống trà, đều là hắn một mình ôm lấy mọi việc." Ngón tay thon dài của Lạc Tư hướng về phía con hồ ly đang cười, Hắc Ngân thích làm đậu hũ cho Nhất Phương ăn, sau đó gã lại ăn Nhất Phương đậu hũ, mỹ danh viết : đồng giá trao đổi.
"Còn Lạc Văn, mỗi ngày đều đánh đàn ca hát cho Nhất Phương nghe, nhất là trước khi ngủ." Lạc Tư lại chỉ về phía đồng chí Đại minh tinh Lạc Văn, Lạc Văn đồng chí thích nhất chính là hát ru, về phần vì cái gì, ừm, đại khái là rất muốn người nào đó nhanh đi ngủ, sau đó liền.... làm việc ấy ấy.
"Tôi cùng Mộ Phi thì... ha ha, chỉ lâu lâu biễu diễn võ nghệ, tăng thêm lạc thú cuộc sống, đúng không ?" Lạc Tư cười, Mộ Phi cũng cười, chỉ có Hướng Nhất Phương trầm mặt, đúng là hai tên này xác thực đánh đánh, nguyên nhân đánh nhau thì Hướng Nhất Phương không muốn nhắc lại, bất quá cuối cùng đại thúc lại thỏa hiệp bằng một câu - ta đều cùng hai người ! Đều cùng hai người ! Đừng đánh.
Đại thúc đáng thương sau nhiều lần bỗng nhiên phát hiện, hắn kỳ thật là bị trúng gian kế, hai kẻ ít có khả năng nhất lại cư nhiên hợp tác "khi dễ" hắn !
Hướng Nhất Phương đã quên một câu của thương nhân : không có bằng hữu cả đời, chỉ có ích lợi cả đời.....
Tuy rằng bốn người ngươi một câu ta một câu đều gọi Hướng Nhất Phương mới là "ông xã" rồi "tướng công", buồn nôn đến muốn chết, còn thường xuyên đổi trắng thay đen, nhưng đại thúc của chúng ta vẫn là rất hưởng thụ, sau khi bị đè ép vô số lần, phản công không có kết quả, hắn rốt cục trở thành "cường thế công", "xa hoa công" , "phúc hắc công" trong miệng bốn người !
Loại tâm tính này sau khi trở về từ hội học sinh vẫn cứ tiềm ẩn trong lòng đại thúc, kinh nghiệm làm chồng của đại thúc chỉ có mỗi một lần, lúc Lạc Văn tự mình ngồi lên.
Không được, không thể như vậy ! Hắn phải ở bên trong, không cần ở bên ngoài (cái gì nói làm cho Hướng Nhất Phương ở trên mặt mấy tên này cũgn đã nói qua rất nhiều lần, cũng thực thi nhiều lần, nhưng là.... bản chất vẫn không thay đổi, Hướng Nhất Phương vẫn như cũ là bị áp đích).
Ta phải ở bên trong..... ta phải ở bên trong... ta phải ở bên trong...
Oán niệm vô óố lần, sau khi về đến nhà Hướng Nhất Phương bắt đầu thực thi, miệng nói : "Là các người nói, tôi là chồng, các người là vợ ! Tôi phải ở bên trong !"
Các bà vợ đều nở nụ cười, cười hì hì nói : "Chúng ta là hậu cung mà, ông xã !"
"Tôi đây là bà xã, các người là ông xã !"
Mấy tên tiếp tục cười, : "Được, ông xã !"
Hướng Nhất Phương cười ngất...
Nhưng ở ngoài mặt, đương mấy lão bằng hữu kẻ trộm hề hề hỏi hắn kia mấy bà vợ đối hắn thế nào, Hướng Nhất Phương chỉ có thể ha ha cười, nửa ai oán nửa rối rắm nói bốn chữ : tính phúc mỹ mãn....
"Họp bạn cũ ?"
"Muốn dẫn người nhà ? Liên lạc tình cảm ?"
Rụt tay lái lại, Hướng Nhất Phương còn không có phản ứng được, mở họp lớp còn muốn mang người nhà theo ? Bởi vì nửa lo lắng ở buổi họp lớp lại phát sinh chuyện gì, cho nên cũng phải đi đến, kia rõ ràng không cần mở họp lớp là tốt lắm rồi sao ?
Trải qua buổi họp lớp lần trước, Hướng Nhất Phương thật sự đối với cái gọi là "Họp lớp" không có ấn tượng gì tốt, cơ mà cũng xúc động khi người ta tự mình đến mời, cũng không thể cự tuyệt được.
Ngẫm lại cái anh chàng Lý Vỹ vốn cao ngạo mũi hỉnh lên trời kia lại gọi điện thoại nhiều lần cho hắn, mãnh liệt yêu cầu hắn ngàn vạn lần cũng phải đi họp lớp, Hướng Nhất Phương liền dở khóc dở cười, hơn nữa, điện thoại của mình tên kia làm sao biết được ?
"Mang theo người nhà...." ai, bản thân thì có ai gọi là người nhà chứ, căn bản không thể mang ra trước mặt sân khấu a, ngẫm lại liền đau đầu, "Quên đi, tự mình đi thôi, như thế nào có thể cho bọn họ đi theo chứ, kia không phải là để làm trò cười sao." Lầm bầm lầu bầu, Hướng Nhất Phương vùi đầu tiếp tục làm chuyện của hắn, ở phía sau cánh cửa ngoài phòng, một cái đầu hồ ly ló ra nụ cười gian.
Cầm "ly trà hồ ly tình yêu" trong tay, đồng chí Hắc hồ ly cười hì hì vừa bước đi thong thả vừa uống trà mà mình vừa bắt Hướng Nhất Phương pha, thì thào tự nói : "Họp lớp mang theo người nhà a, có vẻ rất thú vị ! Ha hả....."
Rất thú vị sao ? Hướng Nhất Phương lại không thấy vậy, khi hắn lái xe đến nơi được chỉ định, chỉ có cảm giác muốn bỏ chạy, vừa mới xuống xe thì không biết Lý Vỹ từ đâu chạy ra, thập phần nhiệt tình cùng hắn bắt tay bắt vai, như người anh trai mà dẫn Hướng Nhất Phương đi vào.
Nhiệt tình đến mức khiến Hướng Nhất Phương ứa ra mồ hôi lạnh.
"Oa ! Xe này không tồi đi, đến tám chín mươi vạn đúng khoogn ? Tôi trước kia đã cảm thấy được cậu tương lai nhất định sẽ trên cơ người khác, quả nhiên bị tôi nói trúng !" Lý Vỹ vừa thao thao bất tuyệt vừa lôi kéo làm quen.
Hướng Nhất Phương chỉ lễ phép đáp lại vài câu, sau khi trở về từ tuần trăng mật, nam nhân đã nói muốn tự mình lái xe, Hướng Nhất Phương chỉ là không muốn làm cho người ta đưa đi rước về, cũng cảm thấy không được tự nhiên, đi xe điện ngầm, đường lại quá xa, mấy tên nào đó còn không đồng ý, nói trong xe điện ngầm nhiều sắc lang không an toàn, Hướng Nhất Phương hoang mang, lang lớn nhất chẳng phải là mấy con bên cạnh hắn sao.
Rơi vào đường cùng đã nói tự mình lái xe được rồi, thế là mấy tên nào đó lập tức catalogue đến cho Hướng Nhất Phương, hưng trí bừng bừng bắt đầu chọn mấy cái xe hàng hiệu, Hướng Nhất Phương đổ mồ hôi không nói gì, hắn cũng không muốn chạy mấy cái xe như vậy trên đường.
Như cuối cùng cái xe bình thường trong mắt mấy tên này, cũng là cái mà Hướng Nhất Phương chắc phải khổ sở nhiều năm mới có, tận tám chín mươi vạn....
Lũ này, thật không xem tiền là tiền ! Bất quá nói tới nói lui, đại thúc chúng ta vẫn là rất thích cảm giác lái xe, đàn ông, vẫn là những kẻ thích xe hơi.
Dưới sự dẫn dắt nhiệt tình của Lý Vỹ, Hướng Nhất Phương vào tới trong phòng, lúc này mới phát hiện kỳ thật người cũng không nhiều, không phải tất cả mọi người, nhưng không có chỗ nào mà không đem theo ông xã bà xã, quả nhiên là.... họp lớp mang theo người nhà !
"Nhất Phương, như thế nào chỉ có một mình, bà xã đâu ?" Trương Tuấn đã ở trong đó, ngồi bên cạnh là vợ và đứa con.
"Ha ha, đừng nói nữa." Chính là muốn nói cũng nói không được, Hướng Nhất Phương ngồi xuống bàn của Trương Tuấn, cái tên Trương Tuấn đã kết hôn có con rồi liền bắt đầu trêu chọc Hướng Nhất Phương : "Hả ! Vậy hôm nay cậu chính là kim cương đó nha, đề phòng a đề phòng !"
Tất cả mọi người nở nụ cười, nhưng là có thể thường xuyên nhìn đến mấy nữ tử đã kết hôn đều biểu lộ tiếc nuối trong mắt.
Phần lớn người họp lớp Hướng Nhất Phương cũng không quen lắm, nhưng còn hơn buổi họp lớp mấy năm trước, lần này thái độ của mọi người rõ ràng tốt lên rất nhiều, cũng không biết là do quần áo hàng hiệu trên người Hướng Nhất Phương, hay là địa điểm làm cho người ta thay đổi triệt để cách nhìn, nhưng Lý Vỹ vân ân cần, hay là có mục đích nào khác.
"Nhất Phương à, đây là em gái tôi, Tú Vân, năm nay vừa mới tốt nghiệp đại học." Một cô gái thoạt nhìn đã thấy cực kỳ xinh đẹp bị đẩy tới chỗ ngồi của Nhất Phương.
Mục đích của Lý Vỹ, người sáng suốt đều có thể nhìn ra, là giới thiệu đối tượng cho Hướng Nhất Phương.
"Em có nghe anh trai kể về anh, không nghĩ tới so với tưởng tượng của em còn vĩ đại hơn." Mỹ nhân bắt đầu tiếp chuyện.
"Ha ha...." Cười gượng, thập phần khó hiểu phong tình phơi phới trên mặt mỹ nhân lúc này, Hướng Nhất Phương lại nghĩ tới suy nghĩ của Lý Vỹ.
Không tồi, là một người thành thật ! Lý Tú Vân ở trong lòng gật đầu, người này mặc dù có hơi chất phác, tuổi cũng lớn hơn mình không ít, nhưng nhìn kỹ tướng mạo không tồi, giọng nói cũng rất êm tai, chính cô ta chơi bời đã nhiều năm, tự nhiên là biết nam nhân như vậy là đáng giá dựa dẫm vào cả đời, lập tức liền cùng Hướng Nhất Phương trò chuyện cùng nhau, tích cực tìm hiểu nam nhân nào vì sao còn chưa kết hôn, có ý trung nhân hay chưa...
Vừa mới bắt đầu trò chuyện còn thật vui, giờ khắc này Hướng Nhất Phương lại nói quanh co không biết nên trả lời vấn đề của cô gái này thế nào, tùy tiện viện ra một cái lý do không kết hôn, tuy rằng hắn đã "kết hôn", nhưng lại không có hiệu lực pháp lý nha.
Không có bạn gái, nhưng có bốn bạn trai, cho dù nói cũng không có ai tin, Hướng Nhất Phương ấp úng nói dối. Nghe vào trong tay cô nàng này, cũng nhận ra là nam nhân này phỏng chừng đã có bạn gái, nhưng lại giấu không cho ai biết. Lý Tú Vân lập tức đem cái gọi là "bạn gái" làm kẻ địch.
Nam nhân thật thà này, nghe anh trai nói là từ nông thôn ra, đối phó với loại người này.... nói chuyện với nhau không được nói cái gì, vẫn là dùng hành động mới được !
Cô gái mới đầu còn rụt rè dựa vào ghế, lúc này đã bắt đầu uốn éo mông, khuỷu tay duỗi ra, thân mình hơi nghiêng, dựa vào người Hướng Nhất Phương, ngọt ngào nói : "Nhất Phương à, anh muốn uống cái gì, em lấy cho anh !" Hành động này, xưng hô này, quả thật đúng là vô cùng thân thiết khăng khít.
Nam nữ thụ thụ bất thân, chỉ thấy Hướng Nhất Phương bên cạnh tránh ra một thước, thân mình mềm mại của cô gái liền tiến tới một thước, Lý Vỹ bên cạnh còn ồn ào nói cái gì "trai tài gái sắc", "thật sự là trời sinh một đôi" !
Này.... rốt cục là như thế nào ?
"Oa ! Nóng quá nha, ha hả, Trung y đại thúc sao lại đến đây một mình chứ ? Họp lớp mang theo người nhà, lần đầu tiên nghe thấy đó nha, ta cũng là người nhà mà, như thế nào lại có thể quên chứ !" Một tràng cười đến cùng một tên hồ ly đang bế một con heo con hồng tựa vào cửa phòng, chỉ thấy gã đang hướng về Hướng Nhất Phương đang ngẩn người, miệng nhếch nhếch, nói ra một câu kinh thiên động địa, "Nhất Phương thân ái, Tiểu A Ngốc cũng theo đến đây, vui không ?"
Vui không ? Vui không ? Vui cái con khỉ ! Ai có thể nói cho Hướng Nhất Phương biết tại sao tên chồn đen này lại biết được, chẳng lẽ bọn họ lại lắp camera ? Lần trước không phải toàn bộ đều hủy đi cộng thêm trừng phạt buổi tối ngủ ở toalet sao ?
Khóe miệng Hướng Nhất Phương bắt đầu hơi hơi run rẩy....
Mà mấy tên bên cạnh cũng đã sớm lộ diện ở phía của, muốn biết rốt cục đã xảy ra chuyện gì.
"Đại thúc thiệt hư nha, như thế nào có thể quyến rũ con gái nha ?" Liếc mắt thấy nam nhân thật sự ở sát bên nữ nhân, Hắc hồ ly cười hì hì, công khai ôm một con heo hồng, rầm một cái ngồi trên đùi Hướng Nhất Phương, tay vòng qua cổ nam nhân, đôi mắt dài nhỏ nhíu lại, "Người ta nhưng sẽ ghen đó !"
Con hồ ly này.... điên rồi sao ?
Vừa lúc bị hn ngồi lên, Hướng Nhất Phương còn bị hoảng hồn, con hồ ly này cư nhiên trước mặt mọi người ngồi lên đùi hắn, nói mấy lời ái muội như vậy !
Này, rốt cuộc lại là như thế nào đây ?!
"Hắc Ngân, ngươi.... sao ngươi lại tới đây ?" Đại thúc của chúng ta không hổ là người từng trải, rất nhanh phản ứng lại cái Hắc hồ ly bất chợt tập kích.
"Hắc Ngân ?" Chính là người gần đây cuồng thu mua bệnh viện sao ?"
"Oa ! Sẽ không là cùng tên cùng họ đó chứ ?" Vài người kinh ngạc lên tiếng, hai mặt nhìn nhau.
"Đại thúc thân ái, tham gia hội học sinh mang theo người nhà như thế nào có thể không mang theo người ta ? Ai nha, tiểu tâm can thúy nhước của nhân gia đau đau ni !" Ôm lấy, ái muội cọ cọ vào....
Tên hồ ly điên này, muốn giở trò gì đây, Hướng Nhất Phương chỉ cảm thấy đau đầu vô cùng, đá Hắc Ngân khỏi đùi mình, kề lỗ tai nhỏ giọng nói : "Đừng náo loạn, nhiều người nhìn thấy !"
"Này.... a, vị tiên sinh này là ?" Lí Tú Vân bị Hắc Ngân đẩy qua một bên, trừng đôi mắt hạnh có chút ngốc lăng nhìn đến người đàn ông cười như hồ ly này, ba hồn bảy vía đã bị mất một nửa, đã hoàn toàn không xem Hướng Nhất Phương để vào mắt.
Quả nhiên sức mạnh đẹp trai tuổi trẻ đúng là vô cùng.... Đại thúc, bi ai quá !
"Ai nha nha, đại mỹ nữ ni !" Hắc hồ ly mị đôi mắt phượng, đem Tiểu trư đẩy vào trong lồng ngực Hướng Nhất Phương, gã nói : "Đại thúc chẳng lẽ muốn cưới vợ sao ? Vị cô nương này lớn lên thật sự là không tồi, nếu đại thúc muốn kết hôn ta cũng không để ý..."
Tuy rằng không có được đáp án của mình, nhưng Lí Tú Vân này cũng không hề ngại ngùng đối với Hắc Ngân vẫn là hảo cảm, nghe được lời nói của Hắc Ngân liền vội vàng lắc đầu : "Không có, tôi cùng Hướng đại ca là bằng hữu bình thường mà thôi." Thấy chưa, "Nhất Phương" lập tức biến thành "Hướng đại ca", chỉ sợ về sau phải đổi thành "Hướng đại thúc".... "Hướng gia gia".... Hướng gì nữa không biết....
"Hắc Ngân, ta cùng Lý tiểu thư chỉ là mới quen biết thôi." Hướng Nhất Phương cũng phụ họa một câu, số chết đè lại A ngốc trư đang loạn thoán trong lồng ngực, cũng không biết có phải lúc Hắc Ngân đi ra chưa cho A Ngốc ăn cơm, con lơn này liều mạng lao lên bàn cơm.
"Phải không ?" Nheo mắt nhìn Hướng Nhất Phương đang đi theo A Ngốc, Hắc Ngân hí mắt cười thực đáng yêu đáng yêu, "Bất quá kỳ thật nếu đại thúc nguyện ý thì ta cũng không ngại cùng Lí tiểu thư hai người một chồng đâu !"
"A ?" Bị câu nói phun ra từ miệng Hắc Ngân dọa đến, Hướng Nhất Phương nhất thời quên đè lại A ngốc trong lồng ngực, chỉ thấy tiểu trư trừ xì một chút rồi nhảy lên trên bàn ăn nhiều thiệt nhiều....
"Xin lỗi, xin lỗi !" Hướng Nhất Phương vừa giải thích vừa cố gắng bắt con heo A Ngốc, những người khác một là không có phản ứng gì, một là đang cố gắng hiểu câu kia.... hai người một chồng.
Hai người một chồng ? Chồng ? Hướng Nhất Phương sao ?
Miệng Lí Vĩ giống như vừa nuốt phải cái trứng chim, không sao ngậm lại được, thật lâu sau mới không thể tin nổi nói : "Cái gì là .... hai người một chồng ?"
"Tử hồ ly ! Ngươi như thế nào lại ở đây ?" Thanh âm của một thanh niên đột nhiên từ phía cửa vang lên, Hắc Ngân nhìn lại thổi một tiếng huýt, "Yêu ! Vân Tay thiếu gia của chúng ta tới đây !"
"Lạc tiên sinh, ngài đã tới !" Lí Vĩ chạy đến, vội vàng đón tiếp Lạc Văn, "Như thế nào chỉ có một mình ngài, Lạc tổng tài không có đến sao ?"
"Lạc tổng tài ?" Rốt cục cũng bắt được heo A Ngốc miệng đầy dầu, Hướng Nhất Phương sau khi nhìn thấy Lạc Văn liền kinh ngạc nói, "Lạc Văn sao cậu lại tới đây ?"
"Là tôi mời Lạc tiên sinh đến, ha hả, Hướng Nhất Phương không phải cùng Lạc tiên sinh là bạn tốt sao, sau khi tôi cùng Lạc tiên sinh nói chúng ta phải đem theo người nhà đến hội học sinh thì Lạc tiên sinh và Lạc tổng tài liền lập tức đồng ý, ha ha, Nhất Phương à mặt mũi của cậu cũng lớn lắm." Lí Vĩ kia vẻ mặt tự hào thật sự làm làm cho Hướng Nhất Phương muốn đem heo A Ngốc trong tay nhét vào miệng tên kia. Tên Lí Vĩ này chẳng qua là lợi dụng mình đến lôi kéo làm quen với Lạc Tư Lạc Văn thôi.
"Lạc tổng tài là anh của tôi đó, bổn đại thúc !" Lạc Văn bước đến, không khách khí ngồi bên cạnh Hướng Nhất Phương, còn xem xét A Ngốc trong lồng ngực của nam nhân, nhíu mày nói, "Tử hồ ly, có bệnh à, đem con heo ngu này đến đây làm gì ?"
"Heo ngu ? A, hai cha con nhà chúng ta thật khổ sở !" Ôm lấy heo A Ngốc, Hắc Ngân ai oán nói, "Đại thúc ngươi xem tên mao đầu tiểu tử kia thế nhưng vũ nhục kết tinh tình yêu của chúng ta, mau ly dị hắn đi !"
"Lạc Văn cậu tới đây làm gì ?" Rối loạn rối loạn, chuyện này sao rối tung rối mù lên hết thế này, Hướng Nhất Phương đau đầu.
"Chỉ cho tử hồ ly đến còn tôi đến không được sao ? Gã là người nhà còn tôi thì không phải à ? Đại thúc thật sự là quá bất công !" Lạc Văn rầm một tiếng vỗ xuống mặt bàn, hừ nói, "Tuy rằng tôi ít tuổi nhất, nhưng đối với đại thúc là người thứ hai ! Nói sao đi nữa cũng mạnh hơn con hồ ly này !"
"Ta đây là người thứ nhất sao ? Ha hả." Thanh âm giống như băng hàn từ phía sau truyền đến, quay đầu lại, chỉ thấy một nam nhân lãnh tuấn tiêu sái lại đây, nam nhân không để ý đến ân cần hoan ngênh của Lạc Văn, lập tức đi đến bên người Hướng Nhất Phương lộ ra nụ cười đến núi băng cũng phải tan chạy, khẽ nâng cằm của nam nhân mà hôn xuống, "Hội học sinh mang theo người nhà, như thế nào lại thiếu tôi chứ."
Nam nhân hôn nam nhân ! Nam nhân hôn môi nam nhân !
Nháy mắt, xung quanh vang lên tiếng hút lấy không khí, ánh mắt mọi người trừng lên như mắt trâu, Lí Vĩ cùng Lí Tú Vân đã sớm ngây dại.
Thế là xong, Hướng Nhất Phương hắn một đời anh danh cứ như vậy bị hủy !
Hướng Nhất Phương đỏ rần cả mặt, ha ha cười gượng : "Lạc... Lạc Tư, ngươi không phải là ở nước ngoài lâu, ngay cả gặp mặt người khác cũng hôn qua hôn lại đó chứ, ha ha...." tiếp tục cười gượng, trời ạ, làm ơn ban cho hắn một cái hố để chui vào đi !
Lạc Tư cười cười không đáp lại lời của Hướng Nhất Phương, cũng thở dài một hơi : "Ta nghĩ đến nếu là hội học sinh mang theo người nhà, ta với tư cách là người đàn ông đầu tiên cũng phải tham dự chứ, nếu ngươi cảm thấy ta đến không đúng lúc, ta có thể rời đi." Cười ôn nhu....
"Chờ.... từ từ !" Một giọng nữ xông lên, Lý Tú Vân nhỏ giọng hỏi, "Mấy người, mấy người chẳng lẽ là có loại quan hệ này sao ?"
"Loại quan hệ này là loại quan hệ gì ?" Lạc Tư cười nhẹ một tiếng, tao nhã ngồi xuống bên xạnh, "Như cô đã thấy rồi, chúng tôi đều là...."
"Đều là bà xã của Hướng Nhất Phương ! Ha ha, không nghĩ tới đi !" Hồ ly vẫn trầm mặc nãy giờ vội cười hì hì cắt lời Lạc Tư, kẻ kia cũng không buồn bực, nở nụ cười tiếp : "Đúng vậy, đều là bà xã của hắn."
"Oa, không phải đâu ! Cho dù đàn ông cùng đàn ông, thấy thế nào cũng là Hướng Nhất Phương ở dưới mới đúng !" Không biết là ai nói lên, đem Hướng Nhất Phương tức muốn xỉu, bây giờ có ngạc nhiên cũng không nên nói ra chứ !
Xong rồi, xong rồi, giờ sao mới êm thắm được đây ! Bốn người đến đây hết ba, tên cuối cùng chắc cũng sẽ xuất hiện....
"Ta mới là lão đại !" Nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo tới, chẳng phải ai khác....
Đồng chí Mộ Phi một thân tây trang sau khi biết được tin tức liền chạy lại đây, nghe thấy câu của Lạc Tư có chút bất mãn, gì mà "người đàn ông đầu tiên", Mộ Phi chàng mới là người đầu tiên của Hướng Nhất Phương, về mặt tinh thần ! Mặc dù về phương diện kia là người cuối cùng....
"Ha ha ! Thối Mộc Đầu cũng đến đây, Nhất Phương à, nhà của người cũng đến đông đủ rồi, ha ha !" Hồ ly cười đến khai tâm nói, "Ta giới thiệu mọi người một chút, chúng ta đều là bà xã của Hướng Nhất Phương !"
Không biết là ai lại ở dưới thốt ra một câu : "Hóa ra Hướng Nhất Phương lợi hại như vậy ! Thật nhìn không ra, quả nhiên là nhìn người không thể xem tướng mạo ! Hâm mộ !"
Idol đại thúc của chúng ta lúc này cảm thấy sắp điên tới nơi.....
Mọi người ổn định chỗ ngồi, thập phần kỳ diệu là, căn bản không có người dám tới gần chiếm chỗ hai bên đại thúc của bốn người, vì thế xuất hiện một bức ảnh cực kỳ hài hòa.
Hắc Ngân cùng Mộ Phi ngồi ở bên trái Hướng Nhất Phương, anh em nhà họ Lạc ngồi bên phải Hướng Nhất Phương, đại thúc ở giữa ôm một heo nho nhỏ A Ngốc đáng yêu đáng yêu, khiến mọi người thiếu điều trăm miệng một câu "Gia tử", chính là một hình ảnh gia đình tốt đẹp.
Bất quá, này năm người đàn ông cộng thêm con heo hồng không khí cũng hơi đại, mọi người sợ hãi không dám tới gần.
Trừ bỏ Hướng Nhất Phương ở giữa mặc đồ thường, bốn tên còn lại không chỗ nào không chỗ nào là đường hoàng, giơ tay nhâc chên đều có một uy lực nói không nên lời, mọi người tựa hồ đều bị khiếp sợ khi thấy một Hướng Nhất Phương thoạt nhìn ôn hòa lại có thể áp đảo bốn người này.
Xem ra, chuyện bốn tay thương trường này là "bà xã" của Hướng Nhất Phương đúng là một chuyện rúng động.
"Khụ khụ !" Không khí này quả thực là quỷ dị hết sức, không ai dám nói chuyện, không ai dám động, vừa nghe đến tiếng Hướng Nhất Phương ho một cái, toàn bộ đều đồng loạt hướng về phía nam nhân, ánh mắt trợn tròn.
"A ừm.... mọi người ăn đ, ha ha." Nam nhân cười nói.
Đống đồ ăn bị A Ngốc bới phá đã được đội, một lần nữa đặt lên bàn.
Nhưng, vẫn không ai dám động.
"Khụ !" Mộ Phi cúi đầu tằng hắng một tính, tự mình cầm lấy đũa, vài người khác cũng đi theo cầm đũa lên gắp rau.
"Nhất Phương, đến ăn đi !" Hắc Ngân đem một miếng gà để vào trong chén của Hướng Nhất Phương.
"Được rồi, muốn ăn gì ta tự mình lấy." Đại thúc bất đắc dĩ thở dài, ký lai chi tắc an chi (*), hắn thừa biết ! Chuyện đến mức này, cũng không có cách nào thay đổi được, nói gì cũng vô ích, chi bằng làm cho rõ.
"Mấy người.... mấy người.... đều là.... cái kia.... của anh ấy." nhìn năm người bộ dạng anh anh em em, Lý Tú Vân khiếp sợ không nói được một câu.
"Chúng ta đều là bà xã của Hướng Nhất Phương hả, ha ha, Nhất Phương có phải là rất có diễm phúc hay không ? Bốn tuyệt thế mỹ nam đều thần phục hắn, rất hữu tình nha !" Hắc Ngân cười hì hì nói. (*^__^*)
Hữu tình ? Hữu tình cái gì ? Hướng Nhất Phương thật sự là không cảm thấy được.
"Ông xã, ăn cái này đi !" Hắc Ngân buồn nôn gắp đến, Hướng Nhất Phương hít một hơi lạnh, hồ ly này cư nhiên gọi hắn là "ông xã" !
"Ha ha, ông xã, anh cùng mọi người nói rõ ràng đi, đừng giấu." Nguy, ngay cả Lạc Tư ngày thường cực kỳ nghiêm túc cũng bắt đầu trêu chọc Hướng Nhất Phương.
"Ông xã à ! Có thấy em trên TV hát tình ca cho anh không ?" Lạc Văn nháy mắt giả vờ đáng yêu, quăng mị nhãn ra, phóng điện lung tung.
"Ông... khụ, tướng công à, đêm nay nhớ phải đến chỗ của em đó." Mộ Phi trừng mắt nhìn ba tên kia, nhưng chữ "tướng công" vừa thốt ra là một đám người phun hết nước trong miệng thành một dòng suối, còn muốn "phải đến chỗ em đó", xem ra Mộ Phi này cũng có dáng dấp nhân sĩ, ngày thường còn bày đặt nghiêm túc, đến lúc đùa giỡn cũng không kém ai.
"Không được ! Phải tới chỗ em chứ, ông xã.... được không !" Hắc Ngân bắt đầu làm nụng, hồ ly mị nhẫn chớp chớp.
"Trời á, Hướng Nhất Phương giống như hoàng đế phong kiến vậy, thật là lợi hại !"
"Thực con mẹ nó ganh tị !"
Những người khác lại bắt đầu lặng lẽ ồn ào.
Lạc Văn Hắc Ngân làm nũng còn không tính, ngay cả Mộ Phi cũng thế ! Hướng Nhất Phương kinh ngạc nói không ra lời, cảm thấy Mộ Phi đã bị hai tên này dạy hư rồi, nhìn nhìn Lạc Tư không có biểu tình gì, may quá, còn có một người bình thường.....
"Các ngươi đừng náo loạn, tất cả mọi người đang nhìn." Lạc Tư vung bàn tay lên, ngăn mọi người thôi "đùa giỡn", mắt lạnh đảo qua chung quanh, trong phòng rõ ràng là có máy điều hòa, lại toát ra lãnh khí....
"Nhưng mọi người chứng kiến, bốn người chúng tôi, đều là người của Nhất Phương." Lạc Tư nói một câu, ba tên kia nhất tề gật đầu, Hướng Nhất Phương tiếp tục cười gượng, thôi, mấy tên này đến chỉ để đùa giỡn, muốn chơi thì chơi, xem bọn hắn còn có thể vung ra hoa chiêu gì.
"Trong ngày thường Hắc Ngân nấu cơm, bữa sáng bữa trưa bữa tối cộng thêm món điểm tâm ngọt giờ uống trà, đều là hắn một mình ôm lấy mọi việc." Ngón tay thon dài của Lạc Tư hướng về phía con hồ ly đang cười, Hắc Ngân thích làm đậu hũ cho Nhất Phương ăn, sau đó gã lại ăn Nhất Phương đậu hũ, mỹ danh viết : đồng giá trao đổi.
"Còn Lạc Văn, mỗi ngày đều đánh đàn ca hát cho Nhất Phương nghe, nhất là trước khi ngủ." Lạc Tư lại chỉ về phía đồng chí Đại minh tinh Lạc Văn, Lạc Văn đồng chí thích nhất chính là hát ru, về phần vì cái gì, ừm, đại khái là rất muốn người nào đó nhanh đi ngủ, sau đó liền.... làm việc ấy ấy.
"Tôi cùng Mộ Phi thì... ha ha, chỉ lâu lâu biễu diễn võ nghệ, tăng thêm lạc thú cuộc sống, đúng không ?" Lạc Tư cười, Mộ Phi cũng cười, chỉ có Hướng Nhất Phương trầm mặt, đúng là hai tên này xác thực đánh đánh, nguyên nhân đánh nhau thì Hướng Nhất Phương không muốn nhắc lại, bất quá cuối cùng đại thúc lại thỏa hiệp bằng một câu - ta đều cùng hai người ! Đều cùng hai người ! Đừng đánh.
Đại thúc đáng thương sau nhiều lần bỗng nhiên phát hiện, hắn kỳ thật là bị trúng gian kế, hai kẻ ít có khả năng nhất lại cư nhiên hợp tác "khi dễ" hắn !
Hướng Nhất Phương đã quên một câu của thương nhân : không có bằng hữu cả đời, chỉ có ích lợi cả đời.....
Tuy rằng bốn người ngươi một câu ta một câu đều gọi Hướng Nhất Phương mới là "ông xã" rồi "tướng công", buồn nôn đến muốn chết, còn thường xuyên đổi trắng thay đen, nhưng đại thúc của chúng ta vẫn là rất hưởng thụ, sau khi bị đè ép vô số lần, phản công không có kết quả, hắn rốt cục trở thành "cường thế công", "xa hoa công" , "phúc hắc công" trong miệng bốn người !
Loại tâm tính này sau khi trở về từ hội học sinh vẫn cứ tiềm ẩn trong lòng đại thúc, kinh nghiệm làm chồng của đại thúc chỉ có mỗi một lần, lúc Lạc Văn tự mình ngồi lên.
Không được, không thể như vậy ! Hắn phải ở bên trong, không cần ở bên ngoài (cái gì nói làm cho Hướng Nhất Phương ở trên mặt mấy tên này cũgn đã nói qua rất nhiều lần, cũng thực thi nhiều lần, nhưng là.... bản chất vẫn không thay đổi, Hướng Nhất Phương vẫn như cũ là bị áp đích).
Ta phải ở bên trong..... ta phải ở bên trong... ta phải ở bên trong...
Oán niệm vô óố lần, sau khi về đến nhà Hướng Nhất Phương bắt đầu thực thi, miệng nói : "Là các người nói, tôi là chồng, các người là vợ ! Tôi phải ở bên trong !"
Các bà vợ đều nở nụ cười, cười hì hì nói : "Chúng ta là hậu cung mà, ông xã !"
"Tôi đây là bà xã, các người là ông xã !"
Mấy tên tiếp tục cười, : "Được, ông xã !"
Hướng Nhất Phương cười ngất...
Nhưng ở ngoài mặt, đương mấy lão bằng hữu kẻ trộm hề hề hỏi hắn kia mấy bà vợ đối hắn thế nào, Hướng Nhất Phương chỉ có thể ha ha cười, nửa ai oán nửa rối rắm nói bốn chữ : tính phúc mỹ mãn....
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook