Dụ Tội
-
Chương 304: Phiên ngoại 35
Trài qua việc “giúp đỡ” Tần Diễm vừa rồi, cằm Hạ Vân Phong hơi nhũn ra.
Hiện tại phản ứng của Tần Diễm đã rất cường liệt, địa phương nóng rực đang dán sát chân y…
Tần Diễm lại uống hai hớp rượu, thưởng thức biểu tình trên mặt Hạ Vân Phong, thấy ánh mắt Hạ Vân Phong miễn cưỡng.
Tần Diễm cúi đầu.
Dùng miệng đút y uống vài hớp rượu. Hạ Vân Phong nuốt.
Giữa răng môi tràn ngập mùi rượu, Hạ Vân Phong không quá thích uống rượu Tây. Tần Diễm chỉ đút y uống vài hớp, y đã nói từ bỏ, sau đó còn tỏ vẻ muốn uống trà.
Tần Diễm lại đút y uống mấy ngụm trà.
Hai người hôn một lúc lâu, đầu lưỡi quấn nhau một hồi mới lưu luyến không rời tách ra. Môi Hạ Vân Phong bị hôn vừa ướt lại vừa sáng bóng, nhìn qua càng thêm ngon miệng. “Có muốn bị ta hung hăng chà đạp không? ” Tần Diễm cúi đầu thổi môi Hạ Vân Phong một cái, có chút tùy ý nhìn chằm chằm Hạ Vân Phong thần sắc lười biếng.
“Tùy tiện.” Hạ Vân Phong lười biếng trả lời.
Hô hấp y có chút trầm…
Hơi nóng…
Thế nhưng.
Tần Diễm lại chậm chạp không có tiến thêm bước nào, khiến cho Hạ Vân Phong khó nhịn mà động đậy mấy lần…
Thẳng đến khi –
Tần Diễm đem địa phương bị Hạ Vân Phong ngậm hôn ướt át mà phản ứng mãnh liệt kia để ở dưới thân Hạ Vân Phong, vận sức chờ phát động cùng đợi đột phá sắp tới.
“Ta đây thực sự sẽ tùy tiện.” Tần Diễm một bên thấp giọng nói, một bên chậm rãi đẩy vào…
Hạ Vân Phong liền bị cường ngạnh tách ra như thế.
Hô hấp y trở nên gấp gáp, vì trước đó Tần Diễm không làm bất cứ thao tác khai thác nào, cứ như vậy chậm rãi mạnh mẽ mà vào.
Hạ Vân Phong cảm giác mình sắp bị Tần Diễm phá hủy.
Y cầm lấy cạnh bàn trà, lười biếng nhẹ kêu: “Nóng quá.” Thật là nóng…
Địa phương cực nóng của Tần Diễm, nóng đến nỗi bên trong y sắp hòa tan.
Xúc cảm rõ ràng như vậy.
Phảng phất như xâm nhập vào thân thể cả hai người, giao hòa thật sâu vào trong máu…
Thân mật gắn bó như vậy, khiến cho Hạ Vân Phong cảm thấy không nóng cũng không được. Khí tức cả hai đều nóng đến nỗi như muốn thiêu đốt, nhiệt độ thân thể đang không ngừng kéo lên.
Rất nhanh.
Hạ Vân Phong cũng cảm giác được Tần Diễm hoàn toàn không có vào, không chỉ Hạ Vân Phong cảm thấy nóng, Tần Diễm cảm thấy Hạ Vân Phong càng nóng, vì bên trong Hạ Vân Phong quá chặt…
Chặt chẽ kẹp lấy hắn.
Cảm giác cực nóng chặt chẽ, khiến cho Tần Diễm có chút sững sờ.
Hạ Vân Phong không có giục Tần Diễm, y chỉ an tĩnh cùng đợi.
Trong cổ họng y thở ra hơi thở nóng hổi bỏng người, rất nhanh y cũng cảm giác được Tần Diễm bắt đầu động…
Y mở miệng thấp giọng nói chuyện với Tần Diễm.
Tần Diễm cũng kiên nhẫn trả lời y.
Tần Diễm cúi đầu nhìn y, một bên động, một bên cùng y giao lưu, chỉ là hơi thở nói chuyện của hai người cũng không quá ổn định.
Bên trong chân Hạ Vân Phong dán bên hông của Tần Diễm, hạ thân y lơ lửng, hai tay chống bàn trà, áo ngủ y trượt xuống ngực, chặn tầm mắt y.
Hạ Vân Phong chậm rãi lấy tay kéo vạt áo ra, áo ngủ che ở trước mặt y tản ra hai hướng, khiến y có thể thấy rõ ràng Tần Diễm…
Lúc này –
Khuôn ngực mềm dẻo của Hạ Vân Phong đều lộ rõ ở ngoài…
Thần sắc y nhàn nhạt nhìn chăm chú vào Tần Diễm, cùng ánh mắt lấp lánh hữu thần của Tần Diễm giao nhau. Y an tĩnh nhìn chăm chú vào Tần Diễm, thân thể theo động tác của Tần Diễm mà nhẹ nhàng lay động…
Chân y…
Hông y…
Đều như nhũn ra…
Y miễn cưỡng nhìn Tần Diễm, muốn hỏi Tần Diễm khó chịu không.
Thế nhưng.
Lại cảm thấy hỏi như thế tựa hồ có chút không hợp, nên y không hỏi, chỉ là nhìn Tần Diễm…
Nhưng tư thái thuận theo của Hạ Vân Phong, cùng ánh mắt mềm mại của y, cứ như đang ngầm đồng ý Tần Diễm muốn làm gì thì làm với y, đồng thời hai chân nhẹ nhàng kẹp thắt lưng Tần Diễm…
Tựa như đang mời Tần Diễm…
Phảng phất như đang thúc giục Tần Diễm “Nhanh một chút”, “Sâu một chút”, “Mãnh liệt thêm chút nữa “…
Quả nhiên.
Tần Diễm nhìn Hạ Vân Phong một lát, liền cúi người một tay chống mép bàn ở bên đầu Hạ Vân Phong, một tay ấn mép bàn bên thắt lưng Hạ Vân Phong…
Hắn thấp giọng hỏi Hạ Vân Phong: “Có muốn thêm chút kích thích hơn hay không?” Hắn cơ hồ dán bên tai Hạ Vân Phong mời.
Hơi thở tới gần.
Thân thể kề sát.
Khiến cho Hạ Vân Phong thong thả động thân, chân y rất nhỏ buộc chặt, dẫn đến địa phương đang bao vây lấy Tần Diễm cũng hút chặt theo, phảng phất như muốn hút Tần Diễm vào càng sâu…
Lập tức Hạ Vân Phong chợt nghe thấy tiếng hút không khí của Tần Diễm.
Sau đó.
Hai mắt Tần Diễm sáng như tuyết theo dõi y, bụng nặng nề đỉnh y vài cái. Cuối cùng một tiếng “Ba” đụng mạnh vào chỗ sâu bên trong, trong khoang mũi Hạ Vân Phong hừ ra một tiếng rất nhỏ…
Đôi chân thon dài của y đang buộc chặt…
Hạ Vân Phong chậm rãi hỏi Tần Diễm lại: “Cái gì kích thích hơn?” Y không biết còn cái gì kích thích hơn…
Ánh mắt Tần Diễm rơi vào trên mặt y, ái muội chạy: “Ngươi chỉ cần trả lời ta, muốn, hay là không muốn.” khi hắn nói chuyện hơi thở bao phủ môi Hạ Vân Phong.
Hạ Vân Phong đang nghiêm túc suy nghĩ.
Đương nhiên.
Những lúc như vậy, bọn họ cũng sẽ không lãng phí thời gian, động tác lúc nhanh lúc chậm của Tần Diễm khiến cho Hạ Vân Phong miễn cưỡng nghênh hợp, thân thể và ánh mắt gắn kết của hai người có vẻ phá lệ ái muội.
“Cái gì kích thích?” Hạ Vân Phong tiếp tục hỏi.
“Ngươi đừng hỏi nhiều.” giọng Tần Diễm lộ ra vài phần thần bí.
Hạ Vân Phong lại không xác định, hỏi Tần Diễm một lần nữa, thế nhưng lần này Tần Diễm không trả lời Hạ Vân Phong nữa. Điều này làm cho Hạ Vân Phong hơi khó đưa ra quyết định, rốt cuộc là muốn…
Hay là không muốn…
“Nói, ngươi muốn, hay là không muốn.” Tần Diễm thấp giọng hối thúc y.
“Này cần gì suy nghĩ, ta sẽ khiến ngươi rất thoải mái.” Tần Diễm biết Hạ Vân Phong thích cái gì, thấy đôi môi Hạ Vân Phong như có như không mở ra, hắn liền cúi đầu…
Tần Diễm hơi nghiêng đầu, đôi môi như có như không dán vào đôi môi Hạ Vân Phong, Tần Diễm chủ động ý bảo muốn hôn môi, Hạ Vân Phong tự nhiên sẽ không do dự chút nào phối hợp với Tần Diễm.
Thế nhưng…
Tần Diễm lại chỉ vươn đầu lưỡi linh hoạt ra, thấm ướt đôi môi Hạ Vân Phong, tựa hồ không có ý định xâm nhập…
Đôi môi Hạ Vân Phong bị Tần Diễm khiến cho rất ướt.
Y không có ngăn cản động tác của Tần Diễm, chỉ rũ mắt nhìn chằm chằm Tần Diễm, đồng thời cảm giác lay động không ngừng mà Tần Diễm mang đến cho y, thân thể y thong thả chuyển động lên xuống.
Tần Diễm thay y nhuận môi xong, cũng không có xâm nhập hôn y, chỉ nhìn chằm chằm môi y, càng nhìn lại càng cảm thấy gợi cảm.
Càng xem càng cảm thấy mê người.
Đôi môi Hạ Vân Phong tự nhiên mở ra, giống như đang mời đầu lưỡi hắn đi vào, đầu lưỡi ướt đỏ theo động tác nuốt nước bọt, nhẹ nhàng dao động…
Phảng phất như đang trêu chọc hắn…
Trong đầu Tần Diễm hiện lên hết chiêu này đến chiêu khác, nhưng hắn vẫn chịu đựng xúc động muốn chà đạp đôi môi Hạ Vân Phong, tiếp tục hỏi Hạ Vân Phong có muốn thêm chút lạc thú kích thích hơn hay không.
Hạ Vân Phong không biết Tần Diễm muốn làm cái gì, y đang chuẩn bị nói từ bỏ.
Thế nhưng.
Tần Diễm tựa hồ biết y muốn cự tuyệt, một loạt luật động liên tiếp, khiến miệng y phun ra tiếng “Ân”, khiến toàn thân y đều như nhũn ra…
Rất nhanh.
Tần Diễm lại thả chậm động tác, vẫn duy trì luật động không chút hoang mang, dưới thân Hạ Vân Phong ái muội đáp lại Tần Diễm, cả hai đều muốn càng thêm thoải mái…
Càng thêm mật thiết…
Càng thêm chân thành…
Lần thứ hai khi Tần Diễm hỏi Hạ Vân Phong, Hạ Vân Phong nhìn Tần Diễm một lát mới chậm rãi gật đầu, trong mắt y thủy chung đều mang chút vẻ buồn ngủ…
Tần Diễm cảm thấy Hạ Vân Phong cũng không phải mệt mỏi, mà nó xuất hiện khi đang trên đường đạt đến đỉnh núi, nhìn qua có chút uể oải, kỳ thực trong lòng muốn vô cùng.
Hạ Vân Phong vừa đáp ứng Tần Diễm xong đã cảm giác được Tần Diễm muốn thay đổi tư thế.
Có điều…
Y không nghĩ tới –
Tần Diễm trực tiếp ôm hông y, từ trên bàn trà ôm y đứng lên, khiến cho trọng tâm y đột nhiên ép xuống, cùng Tần Diễm gắn khít không chừa một khe hở…
Hiện tại phản ứng của Tần Diễm đã rất cường liệt, địa phương nóng rực đang dán sát chân y…
Tần Diễm lại uống hai hớp rượu, thưởng thức biểu tình trên mặt Hạ Vân Phong, thấy ánh mắt Hạ Vân Phong miễn cưỡng.
Tần Diễm cúi đầu.
Dùng miệng đút y uống vài hớp rượu. Hạ Vân Phong nuốt.
Giữa răng môi tràn ngập mùi rượu, Hạ Vân Phong không quá thích uống rượu Tây. Tần Diễm chỉ đút y uống vài hớp, y đã nói từ bỏ, sau đó còn tỏ vẻ muốn uống trà.
Tần Diễm lại đút y uống mấy ngụm trà.
Hai người hôn một lúc lâu, đầu lưỡi quấn nhau một hồi mới lưu luyến không rời tách ra. Môi Hạ Vân Phong bị hôn vừa ướt lại vừa sáng bóng, nhìn qua càng thêm ngon miệng. “Có muốn bị ta hung hăng chà đạp không? ” Tần Diễm cúi đầu thổi môi Hạ Vân Phong một cái, có chút tùy ý nhìn chằm chằm Hạ Vân Phong thần sắc lười biếng.
“Tùy tiện.” Hạ Vân Phong lười biếng trả lời.
Hô hấp y có chút trầm…
Hơi nóng…
Thế nhưng.
Tần Diễm lại chậm chạp không có tiến thêm bước nào, khiến cho Hạ Vân Phong khó nhịn mà động đậy mấy lần…
Thẳng đến khi –
Tần Diễm đem địa phương bị Hạ Vân Phong ngậm hôn ướt át mà phản ứng mãnh liệt kia để ở dưới thân Hạ Vân Phong, vận sức chờ phát động cùng đợi đột phá sắp tới.
“Ta đây thực sự sẽ tùy tiện.” Tần Diễm một bên thấp giọng nói, một bên chậm rãi đẩy vào…
Hạ Vân Phong liền bị cường ngạnh tách ra như thế.
Hô hấp y trở nên gấp gáp, vì trước đó Tần Diễm không làm bất cứ thao tác khai thác nào, cứ như vậy chậm rãi mạnh mẽ mà vào.
Hạ Vân Phong cảm giác mình sắp bị Tần Diễm phá hủy.
Y cầm lấy cạnh bàn trà, lười biếng nhẹ kêu: “Nóng quá.” Thật là nóng…
Địa phương cực nóng của Tần Diễm, nóng đến nỗi bên trong y sắp hòa tan.
Xúc cảm rõ ràng như vậy.
Phảng phất như xâm nhập vào thân thể cả hai người, giao hòa thật sâu vào trong máu…
Thân mật gắn bó như vậy, khiến cho Hạ Vân Phong cảm thấy không nóng cũng không được. Khí tức cả hai đều nóng đến nỗi như muốn thiêu đốt, nhiệt độ thân thể đang không ngừng kéo lên.
Rất nhanh.
Hạ Vân Phong cũng cảm giác được Tần Diễm hoàn toàn không có vào, không chỉ Hạ Vân Phong cảm thấy nóng, Tần Diễm cảm thấy Hạ Vân Phong càng nóng, vì bên trong Hạ Vân Phong quá chặt…
Chặt chẽ kẹp lấy hắn.
Cảm giác cực nóng chặt chẽ, khiến cho Tần Diễm có chút sững sờ.
Hạ Vân Phong không có giục Tần Diễm, y chỉ an tĩnh cùng đợi.
Trong cổ họng y thở ra hơi thở nóng hổi bỏng người, rất nhanh y cũng cảm giác được Tần Diễm bắt đầu động…
Y mở miệng thấp giọng nói chuyện với Tần Diễm.
Tần Diễm cũng kiên nhẫn trả lời y.
Tần Diễm cúi đầu nhìn y, một bên động, một bên cùng y giao lưu, chỉ là hơi thở nói chuyện của hai người cũng không quá ổn định.
Bên trong chân Hạ Vân Phong dán bên hông của Tần Diễm, hạ thân y lơ lửng, hai tay chống bàn trà, áo ngủ y trượt xuống ngực, chặn tầm mắt y.
Hạ Vân Phong chậm rãi lấy tay kéo vạt áo ra, áo ngủ che ở trước mặt y tản ra hai hướng, khiến y có thể thấy rõ ràng Tần Diễm…
Lúc này –
Khuôn ngực mềm dẻo của Hạ Vân Phong đều lộ rõ ở ngoài…
Thần sắc y nhàn nhạt nhìn chăm chú vào Tần Diễm, cùng ánh mắt lấp lánh hữu thần của Tần Diễm giao nhau. Y an tĩnh nhìn chăm chú vào Tần Diễm, thân thể theo động tác của Tần Diễm mà nhẹ nhàng lay động…
Chân y…
Hông y…
Đều như nhũn ra…
Y miễn cưỡng nhìn Tần Diễm, muốn hỏi Tần Diễm khó chịu không.
Thế nhưng.
Lại cảm thấy hỏi như thế tựa hồ có chút không hợp, nên y không hỏi, chỉ là nhìn Tần Diễm…
Nhưng tư thái thuận theo của Hạ Vân Phong, cùng ánh mắt mềm mại của y, cứ như đang ngầm đồng ý Tần Diễm muốn làm gì thì làm với y, đồng thời hai chân nhẹ nhàng kẹp thắt lưng Tần Diễm…
Tựa như đang mời Tần Diễm…
Phảng phất như đang thúc giục Tần Diễm “Nhanh một chút”, “Sâu một chút”, “Mãnh liệt thêm chút nữa “…
Quả nhiên.
Tần Diễm nhìn Hạ Vân Phong một lát, liền cúi người một tay chống mép bàn ở bên đầu Hạ Vân Phong, một tay ấn mép bàn bên thắt lưng Hạ Vân Phong…
Hắn thấp giọng hỏi Hạ Vân Phong: “Có muốn thêm chút kích thích hơn hay không?” Hắn cơ hồ dán bên tai Hạ Vân Phong mời.
Hơi thở tới gần.
Thân thể kề sát.
Khiến cho Hạ Vân Phong thong thả động thân, chân y rất nhỏ buộc chặt, dẫn đến địa phương đang bao vây lấy Tần Diễm cũng hút chặt theo, phảng phất như muốn hút Tần Diễm vào càng sâu…
Lập tức Hạ Vân Phong chợt nghe thấy tiếng hút không khí của Tần Diễm.
Sau đó.
Hai mắt Tần Diễm sáng như tuyết theo dõi y, bụng nặng nề đỉnh y vài cái. Cuối cùng một tiếng “Ba” đụng mạnh vào chỗ sâu bên trong, trong khoang mũi Hạ Vân Phong hừ ra một tiếng rất nhỏ…
Đôi chân thon dài của y đang buộc chặt…
Hạ Vân Phong chậm rãi hỏi Tần Diễm lại: “Cái gì kích thích hơn?” Y không biết còn cái gì kích thích hơn…
Ánh mắt Tần Diễm rơi vào trên mặt y, ái muội chạy: “Ngươi chỉ cần trả lời ta, muốn, hay là không muốn.” khi hắn nói chuyện hơi thở bao phủ môi Hạ Vân Phong.
Hạ Vân Phong đang nghiêm túc suy nghĩ.
Đương nhiên.
Những lúc như vậy, bọn họ cũng sẽ không lãng phí thời gian, động tác lúc nhanh lúc chậm của Tần Diễm khiến cho Hạ Vân Phong miễn cưỡng nghênh hợp, thân thể và ánh mắt gắn kết của hai người có vẻ phá lệ ái muội.
“Cái gì kích thích?” Hạ Vân Phong tiếp tục hỏi.
“Ngươi đừng hỏi nhiều.” giọng Tần Diễm lộ ra vài phần thần bí.
Hạ Vân Phong lại không xác định, hỏi Tần Diễm một lần nữa, thế nhưng lần này Tần Diễm không trả lời Hạ Vân Phong nữa. Điều này làm cho Hạ Vân Phong hơi khó đưa ra quyết định, rốt cuộc là muốn…
Hay là không muốn…
“Nói, ngươi muốn, hay là không muốn.” Tần Diễm thấp giọng hối thúc y.
“Này cần gì suy nghĩ, ta sẽ khiến ngươi rất thoải mái.” Tần Diễm biết Hạ Vân Phong thích cái gì, thấy đôi môi Hạ Vân Phong như có như không mở ra, hắn liền cúi đầu…
Tần Diễm hơi nghiêng đầu, đôi môi như có như không dán vào đôi môi Hạ Vân Phong, Tần Diễm chủ động ý bảo muốn hôn môi, Hạ Vân Phong tự nhiên sẽ không do dự chút nào phối hợp với Tần Diễm.
Thế nhưng…
Tần Diễm lại chỉ vươn đầu lưỡi linh hoạt ra, thấm ướt đôi môi Hạ Vân Phong, tựa hồ không có ý định xâm nhập…
Đôi môi Hạ Vân Phong bị Tần Diễm khiến cho rất ướt.
Y không có ngăn cản động tác của Tần Diễm, chỉ rũ mắt nhìn chằm chằm Tần Diễm, đồng thời cảm giác lay động không ngừng mà Tần Diễm mang đến cho y, thân thể y thong thả chuyển động lên xuống.
Tần Diễm thay y nhuận môi xong, cũng không có xâm nhập hôn y, chỉ nhìn chằm chằm môi y, càng nhìn lại càng cảm thấy gợi cảm.
Càng xem càng cảm thấy mê người.
Đôi môi Hạ Vân Phong tự nhiên mở ra, giống như đang mời đầu lưỡi hắn đi vào, đầu lưỡi ướt đỏ theo động tác nuốt nước bọt, nhẹ nhàng dao động…
Phảng phất như đang trêu chọc hắn…
Trong đầu Tần Diễm hiện lên hết chiêu này đến chiêu khác, nhưng hắn vẫn chịu đựng xúc động muốn chà đạp đôi môi Hạ Vân Phong, tiếp tục hỏi Hạ Vân Phong có muốn thêm chút lạc thú kích thích hơn hay không.
Hạ Vân Phong không biết Tần Diễm muốn làm cái gì, y đang chuẩn bị nói từ bỏ.
Thế nhưng.
Tần Diễm tựa hồ biết y muốn cự tuyệt, một loạt luật động liên tiếp, khiến miệng y phun ra tiếng “Ân”, khiến toàn thân y đều như nhũn ra…
Rất nhanh.
Tần Diễm lại thả chậm động tác, vẫn duy trì luật động không chút hoang mang, dưới thân Hạ Vân Phong ái muội đáp lại Tần Diễm, cả hai đều muốn càng thêm thoải mái…
Càng thêm mật thiết…
Càng thêm chân thành…
Lần thứ hai khi Tần Diễm hỏi Hạ Vân Phong, Hạ Vân Phong nhìn Tần Diễm một lát mới chậm rãi gật đầu, trong mắt y thủy chung đều mang chút vẻ buồn ngủ…
Tần Diễm cảm thấy Hạ Vân Phong cũng không phải mệt mỏi, mà nó xuất hiện khi đang trên đường đạt đến đỉnh núi, nhìn qua có chút uể oải, kỳ thực trong lòng muốn vô cùng.
Hạ Vân Phong vừa đáp ứng Tần Diễm xong đã cảm giác được Tần Diễm muốn thay đổi tư thế.
Có điều…
Y không nghĩ tới –
Tần Diễm trực tiếp ôm hông y, từ trên bàn trà ôm y đứng lên, khiến cho trọng tâm y đột nhiên ép xuống, cùng Tần Diễm gắn khít không chừa một khe hở…
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook