Du Hành Giả
-
Chương 15: Nữ hầu gái
Rito đem chuyện này nói trở lại với các sư phụ.
- Xem ra chúng ta đã đoán đúng, keiniichi không thể so với rito kém. Sasaki gật gù.
- Có cần đem chuyện này nói cho keiniichi không? Rito hỏi.
Đại trưởng lão lắc đầu.
- Chờ nó đạt đến võ thần cảnh giới cũng không muộn. Nhưng làm sao con biết được tổ tiên của nó?
- À thì con có một người bạn khá hiểu biết về vấn đề này. Rito gãi gãi má, cậu cũng không nói dối.
- Ồ? Lại có cao nhân như thế?
- Chỉ là cô ấy là chuyên gia mà thôi.
Đại trưởng lão gật gù.
- Nói như vậy lại phải tăng cường tình huống đứng ở lằn ranh sinh tử cho nó? Kisame cười có vẻ đáng sợ.
- À thì nói vậy cũng không sai. Rito bắt đầu cầu nguyện cho keiniichi.
- Ai có ý tưởng gì không?
- Theo ý của rito thì chỉ cần là đứng ở “lằn ranh sinh tử” mà không phải “chiến đấu gần chết”, ta cho rằng ác ma đảo là lựa chọn không sai. Saotome nói.
- Lần trước ta mang nó đến đó rồi, kisame lắc lắc đầu.
- Hmmm ta biết có một nơi như thế. Manmake cười âm hiểm.
- À?
…
- Hắt xì!
- Cậu bị cảm rồi keiniichi, Miu cầm lấy khăn mùi xoa cho cậu.
- Không không phải, chỉ là hình như có người nhắc đến mình
…
- Hôm nay anh cũng phải thi đấu sao?
- Ừ. Rito gật gù.
- Cẩn thận nhé, shigure nép vào người cậu nhắc nhở.
- Sẽ ổn cả thôi.
…
- Đây là chiến trường “goh” sao? Rito lẩm bẩm. Cậu đang đứng ở khu vực tiền sảnh nhà thi đấu.
Chung quanh cậu là rất nhiều thiếu nam thiếu nữ có tuổi xấp xỉ như cậu. Hầu hết bọn họ đều có cho mình một phong cách quái lạ. Có một chút thì đầu nhuộm vuốt keo dựng thẳng, một chút thì cơ bắp nở nang, một chút thì mặc đồ như thổ dân, có cô gái đang chăm sóc lưỡi kiếm, ráp súng, ẩu đả, thậm chí có người còn mang cả ngựa đến nơi này. Tất cả bọn họ đều là siêu việt giả. Một cô gái mặc quần áo nữ hầu gái mang theo một cây dù đen xuất hiện và ngay lập tức gây nên chú ý.
- Là cô ta, người giành chiến thắng trận ngày hôm qua, “kiếm trong dù” nanami.
- A, chết tiệt thật, tao phát điên vì cô ấy. Một tên đầu hói xoa cái đầu bóng lưỡng và nói.
- Tao sẵn sàng thủ tiết cả đời này nếu được ngủ với cô ta một đêm. Một tên trông có vẻ bệnh hoạn nói với bạn mình.
- Tao vừa thẩm du bảy lần tối qua…
Thực ra chỉ có những kẻ vô dụng mới nghĩ đến những chuyện như thế. Hầu hết những kẻ ở đây đều là hạng thông minh, được trưởng bối dạy dỗ bài bản, họ sẽ không dễ dàng để lộ ra suy nghĩ của mình như thế. Những kẻ siêu việt giả này đang đánh giá và ước lượng cô, họ có thể kiêng dè hoặc hứng thú với năng lực của cô, hoặc giả là ôm ảo tưởng với cô. Nhưng nanami không để ý đến bất kì thứ gì. Thậm chí một gã công tử với siêu xe đẹp trai lai láng ôm bó hoa và tỏ tình với cô cũng bị nanami cho một dù đánh thành bãi rác. Cô đang đi thẳng về một phương hướng. “Ách đừng nói cô ta đi về chỗ mình đi, không mình không quen cô ta, hẳn là cô ta đi đến người phía sau mình”, Rito chột dạ. Nhưng ngay lập tức cậu phát hiện ra một sự thật, cô đang tập trung vào cậu. “Mục tiêu của cô ta là mình, cô ta muốn gì? Đánh nhau?”. Nhưng thực tế thì không tệ như cậu nghĩ.
Nanami tiến đến trước mặt cậu, khom người và nói:
- Thiếu chủ, nanami xin ra mắt ngài.
- À?
Rito kinh ngạc tự hỏi người này là ai.
- Này này cô kia, đó không phải là cách gọi độc quyền của tôi sao? Lilith gào lên.
- Khi nào thì đó là cách gọi độc quyền của cô? Chủ nhân vẫn là cách mà tôi vẫn gọi người hằng ngày sao?
…
- Xin lỗi, tôi nghĩ cô nhầm tôi với ai đó? Chúng ta hẳn chưa bao giờ gặp nhau đi? Rito nhắc nhở cô.
- Vâng, tiểu nữ quả thật chưa bao giờ gặp thiếu chủ. Nhưng từ lúc năm tuổi, tiểu nữ đã biết về ngài.
- Ách?
- Ngài là yamato rito, truyền nhân đầu tiên của ánh kiếm trắng, cũng là người thừa kế chức vị tông chủ của bạch kiếm tông. Nanami nói một cách rõ ràng mạch lạc.
- Xem ra cô không nhận lầm người, chúng ta hãy đến chỗ khác nói chuyện. Nhìn những con mắt tò mò, đố kị, đánh giá xung quanh rito hơi chột dạ nói với cô.
- Vâng thưa thiếu chủ, trong xe đã chuẩn bị đồ uống cho ngài.
Một chiếc limo 15 chỗ xuất hiện, điều này làm rito trợn mắt há mồm. Làm thế nào mà tất cả những võ thần này khác biệt với lsb như thế?
Thực ra là rito đã hiểu sai một chút về thế giới này. Dân chủ, tự do, hòa bình, bình đẳng đang là khẩu hiệu và tiêu chí mà phàm nhân hướng tới. Có vẻ như họ đã đạt được một số thành quả trong cuộc đấu tranh dài đẵng đẵng không dứt nhiều năm qua, nhưng họ vẫn vĩnh viễn không bao giờ biết được rằng tầng lớp siêu việt nhân vẫn luôn là những kẻ thống trị họ. Sự cách biệt về sức mạnh, giá trị con người, đã chú định những kẻ siêu việt giả đạt được những quyền lợi vượt qua tất cả các giai cấp khác. Họ không cần thiết phải trực tiếp quản lí thế giới, bởi lẽ họ chỉ cần xuất hiện, thể hiện sức mạnh đối với những kẻ thống trị mặt ngoài kia họ sẽ đạt được điều mà họ muốn. May mắn, siêu việt giả không nhiều. Một quân đoàn chuyên nghiệp có thể trấn áp một võ thần, thế nhưng không thể ngăn cản họ ra tay đánh lén bộ chỉ huy của chúng. Có những quy tắc ngầm mà hai bên cùng hiểu, ngươi có sức mạnh, chúng ta cung phụng ngươi, nhưng ngươi cũng cần bảo vệ chúng ta. Giữa những siêu việt giả cũng ngầm thừa nhận không ra tay với những nhà chính trị, nhà kinh doanh, tóm lại là những người có giá trị với thế giới. Thời đại này đối với phàm nhân mà nói là không có giai cấp, không có nô lệ (ít nhất mặt ngoài), nhưng đối với siêu việt giả những thứ như thế vẫn không thay đổi từ thời xa xưa. Tình dục, quyền lực, siêu việt giả không phải thần tiên, họ cũng có những ham muốn. Có những gia tộc cổ, tông phái sẽ thu nuôi những đứa trẻ xinh đẹp, tiềm năng trong gia tộc mình. Để huấn luyện và bắt họ phải phục vụ từ đời này sang đời khác. Bạch kiếm tông cũng như thế, nanami từ khi còn nhỏ đã được huấn luyện chỉ để phục vụ thiếu chủ của Bạch Kiếm tông, cô được quán thâu tư tưởng đó từ khi được lựa chọn. Dung mạo, tài năng, trí tuệ, khí chất,… người ta dường như không thể tìm được khuyết điểm trên người cô.
Có thể nói LSB là một dị loại trong giới siêu việt giả, đó có lẽ là vấn đề từ tính cách của đại trưởng lão cũng như phương pháp huấn luyện của họ. Không những cần dạy dỗ về mặt năng lực, cũng cần chú ý đến mặt đạo đức rất khắt khe. Có lẽ chính vì họ biết cách kiềm chế mình nên mới có thể đi xa trên con đường võ học như thế.
- Hmm, cô nói cô được dạy để phục vụ tôi, tại sao bây giờ mới xuất hiện?
Rito tò mò hỏi và đánh giá cô gái trước mặt này. Kinh diễm! Đó là nhận xét của rito. So với shigure còn phải vượt qua một đại đẳng cấp. Từ cô cậu có thể cảm nhận được một loại khí chất tuyệt nhiên bất đồng với những người khác, đó là một loại khí chất lành lạnh, có chút cô độc, có chút không quan tâm. Nếu phải sử dụng thứ gì để so sánh, hẳn là mặt trăng đi? Rito thầm nghĩ một người con gái như vậy tại sao có thể sinh ra trong thế giới này.
- Bởi vì gần đây người mới được quyết định trở thành kế nhiệm tông chủ. Cô nói, vẫn giữ nguyên sắc thái trên khuôn mặt. Dường như không có thứ gì có thể ảnh hưởng đến cảm xúc của cô.
- Ta vẫn chưa đồng ý không phải sao?
- Nếu ngài không chấp nhận vị trí này, quyền thừa kế sẽ được chuyển giao cho shigure đại nhân. Nhưng xin ngài hãy suy nghĩ kĩ, bởi vì đây vừa là quyền lợi vừa là trách nhiệm của ngài.
Rito trầm ngâm.
- Ta hiểu, ta sẽ kế thừa nó. Nhưng mà…cậu hơi dừng một chút
- Tuy rằng ta trên danh nghĩa là thiếu chủ, nhưng thực sự ta cũng không quá hiểu về môn phái của mình.
- Vâng, những điều đó sẽ được nói rõ khi ngài trở về tổng đà. Trước đó người sẽ phải gặp các vị trưởng lão, thực hiện lễ rửa tội, tiến vào cổ mộ…blah blah. Xin ngài hãy cho tiểu nữ biết thời điểm người lựa chọn thực hiện.
- Ồ, còn phải phiền toái như thế? Rito nhíu mày, có chút không thích. Haiz, hãy để chuyện này sau khi “goh” kết thúc chúng ta sẽ bàn lại. Khi đó cũng là lúc ta giải quyết ân oán với khí tông. Rito nhắm mắt trầm ngâm.
- Vâng, mọi sự theo ý của ngài.
- Bây giờ ta còn có trận đấu phải giải quyết, ta nghe nói ngươi cũng có danh tiếng không nhỏ?
- Thiếu chủ quá đề cao tiểu nữ. So với ngài ta không đáng được nhắc đến.
- Thế nhưng ta có thể cảm thấy ngươi cách võ thần không xa?
- Vâng.
- Cô luyện là “ánh kiếm trắng” kiếm thuật?
- Là bản thiếu thưa thiếu chủ.
- Ồ, chỉ bằng bản thiếu mà có thể đi đến bước này, có vẻ tư chất của cô không kém shigure là bao. Rito gật gù. Thở hắt một hơi rito kết thúc cuộc nói chuyện:
- Hôm nay đến đây thôi, khi trở về ta sẽ chỉ điểm cô. Trong vòng năm năm cô có thể đạt tới võ thần cảnh giới, ta kì vọng ở cô.
…
- Vâng, thưa các vị, bây giờ là trận đấu thứ 6 của ngày hôm nay. Đội “cuồng thần” đấu với “bạch kiếm” đội. Đây là lần đầu tiên “bạch kiếm” đội xuất hiện trong “goh”, lí do tại sao “bạch kiếm” có thể không cần vượt qua vòng loại mà có thể tiến vào giải chung kết thế giới vẫn là một điều bí ẩn! Hơn nữa có một điểm đặc biệt, “bạch kiếm” đội chỉ có một thành viên duy nhất!
- Cái gì? “Bạch kiếm” đội là chuyện gì xảy ra?
- Không rõ ràng lắm, hình như có một vài lỗ hổng trong quy tắc của thần linh mà chúng ta không biết.
- Khốn kiếp, chắc là một tên công tử mặt trắng nào đó, đến đây để mua danh chuộc tiếng thôi. Nghe nói chỉ cần đi vào đến vòng chung kết đều sẽ được hưởng phúc lợi rất lớn.
- Chết tiệt, nghĩ đến việc chúng ta phải đổ máu để tới đây…
- Không sao, không nghe thấy hắn chỉ có một người sao? Hẳn là “lỗ hổng” cũng có hạn chế đi.
- Hắc chút đữa nhất định phải hảo hảo dạy dỗ mới được. Phải cho hắn biết “goh” cũng không phải là nơi con ông cháu cha có thể tới…
…
- Xem ra ta không được hoan nghênh cho lắm. Rito cười khổ.
- Chỉ là họ không thể nhìn thấy núi thái sơn thôi, thiếu chủ không phải để ý. Nanami nói.
Thẳng thắn mà nói, rito cũng không thèm để ý những này. Cái gì “goh”,cái gì thiên tài các loại, hắn cũng không mấy để trong lòng. Chỉ là có vài thứ mà hắn cần, cũng có vài kẻ thú vị hắn muốn gặp ở đây. “Hoàn mỹ nhân loại”, “chìa khóa”, hắn muốn nhìn xem những kẻ này có thể đi xa đến đâu. Một cái keiniichi đã làm cho hắn cảm mong đợi, vậy cũng phải xem những kẻ khác như thế nào. Độc cô cầu bại a!
- Vâng thưa quý vị, thành viên đầu tiên của “cuồng thần” đã xuất hiện, là xxx. Anh hôm nay xuất hiện với phong cách thật tự tin! Fan của anh đã không thể chờ được xem anh nghiền nát kẻ thù, liệu ma mới “bạch kiếm” có thể chống đỡ được anh bao lâu!
“bộp bộp bộp”, “xxx em yêu anh”, “xxx hãy nhận em là đồ đệ”, “xxx hãy chà đạp em đi”
- Và đây, ma mới “bạch kiếm”, chúng ta hãy cầu nguyện anh thua không quá thảm!
“cút xuống nếu không muốn chết”, “đúng là tên bạch kiểm”, “con gà này sẽ bị xxx hành hạ thảm”, “tao cá nó có thể trận chiến kết thúc trong 10 giây”
Rito đi lên sân khấu và cảm nhận đãi ngộ khác biệt ngay lập tức. “Mình muốn về nhà” cậu thầm nghĩ.
Nhưng cũng có những kẻ thông minh.
- Có thông tin của hắn chưa?
- Chưa có, hình như thông tin của hắn bị bảo mật với cấp độ S.
- Đó không phải chỉ có võ thần mới được sao?
- Chẳng lẽ…
- Ha ha chắc là chũng ta nghĩ nhiều quá thôi.
Và những kẻ biết chuyện:
- Hắn là đại đệ tử của lương sơn bạc? Một thiếu niên trẻ tuổi hỏi.
- Đúng vậy, ngươi cảm thấy thế nào, jorkdan?
- Sâu không lường được. Mặc dù lời nói ngưng trọng nhưng có thể cảm thấy trong mắt cậu lóe lên chiến ý cuồng nhiệt.
- Theo thông tin nhận được, tên này rất ít khi xuất thủ. Nghe nói vì kinh mạch bế tắc nên chậm chạp không thể tiến vào võ thần cảnh giới.
- Nhưng tình hình lúc này xem ra…
- Kinh mạch hắn đã hoàn toàn giải trừ, chỉ sợ đã tiến vào võ thần rồi.
- Ha ha, ngươi cũng là võ thần không phải sao? Cũng không có lí do gì phải sợ hắn. Người đàn ông mỉm cười.
- Ân, coi như hắn mạnh hơn, ta cũng phải chiến một trận!
- Rất tốt, nhưng ngươi nên nhớ ngươi là quân nhân. Nhiệm vụ đặt lên hàng đầu. Khi hắn là trở ngại, dùng tất cả mọi thủ đoạn. Ông nhấn mạnh.
- Ta biết, nhưng trước đó, ta muốn thống thống khoái khoái đánh một trận với hắn!
…
- Ke ke ke! Mặt trắng không râu tiểu tử, nếu ngươi quỳ xuống cho bổn đại gia, ta có thể tha cho ngươi một mạng. XXX liếm môi gằn giọng nói.
- Ách! Ngươi cứ chắc chắn ta yếu hơn ngươi sao?
- Tự tin là tốt, nhưng dạng như ngươi là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ. Chết đi! XXX lao lên, bàn tay thành trảo hướng thẳng tim rito chộp tới. Chỉ thấy cậu như không kịp phàn ứng như thế ngơ ngác nhìn. “Hừ, quả nhiên là lợi dụng lỗ hổng quy tắc gia hỏa, đòn đầu tiên cũng không kịp né tránh”. XXX bĩu môi coi thường. Ngay khi tất cả mọi người cho rằng trái tim cậu sẽ bị móc ra như thế, xxx chỉ thấy một màn mà hắn suốt đời không quên được. Trong mắt hắn dường như tất cả mọi thứ đều chậm lại, chỉ có mỗi cánh tay rito là bình thường thường giơ lên. Một ngón tay! Rito giơ lên một ngón tay đi sau mà tới trước đụng vào lòng trảo của xxx. XXX chỉ cảm thấy toàn thân khí hỗn loạn không chịu nổi, sau đó bạo liệt ra, tất cả mạch máu trên tay hắn vỡ vụn, miệng không nhịn được phun ra một ngụm tiên huyết. Bịch! XXX ngã xuống và không đứng dậy nữa.
- A??
Tất cả mọi người đồng thời kinh ngạc. Đó là cái gì? Tất cả những siêu việt giả có thể hiểu những gì đã xảy ra thì toát ra một luồng khí lạnh. “Võ thần! Tuyệt đối là võ thần”, tất cả họ không hẹn mà cùng suy nghĩ như thế.
- 10, 9, 8…. Zero! Vâng thưa các bạn, tuy tôi không hiểu chuyện gì xảy ra nhưng hắc mã “bạch kiếm” đã chiến thắng, một chiến thắng áp đảo và nhanh chóng!
- Xin mời đấu thủ thứ hai của “cuồng thần” lên sân khấu.
- Chúng tôi bỏ cuộc! Đội trưởng của “cuồng thần” tiến lên nói.
“Đùa sao? Người ta thế nhưng là võ thần a? Tội lỗi mình còn gào người ta là kẻ chui lỗ hổng”. Thực ra thì đội “cuồng thần” này năng lực cũng rất không tệ, có thể ngay lập tức phán đoán ra rito là võ thần và chịu thua cuộc cũng coi như quyết đoán, sáng suốt, đáng tiếc gặp phải rito.
- Ân, hình như hôm nay mình chỉ có một trận này thì phải. Rito thầm nghĩ.
…
- Xem ra hắn còn mạnh hơn chúng ta dự đoán không ít. Người đàn ông bên cạnh jorkdan lẩm bẩm.
- Không quan hệ, ta vẫn sẽ chiến thắng.
…
Những người xem qua video trận chiến thì có những suy nghĩ khác nhau. Có thì ngưng trọng, có thì hưng phấn, có thì coi thường. Nhưng bất kể thế nào, sau trận chiến này rito đã lập nên uy danh của mình.
- Xem ra chúng ta đã đoán đúng, keiniichi không thể so với rito kém. Sasaki gật gù.
- Có cần đem chuyện này nói cho keiniichi không? Rito hỏi.
Đại trưởng lão lắc đầu.
- Chờ nó đạt đến võ thần cảnh giới cũng không muộn. Nhưng làm sao con biết được tổ tiên của nó?
- À thì con có một người bạn khá hiểu biết về vấn đề này. Rito gãi gãi má, cậu cũng không nói dối.
- Ồ? Lại có cao nhân như thế?
- Chỉ là cô ấy là chuyên gia mà thôi.
Đại trưởng lão gật gù.
- Nói như vậy lại phải tăng cường tình huống đứng ở lằn ranh sinh tử cho nó? Kisame cười có vẻ đáng sợ.
- À thì nói vậy cũng không sai. Rito bắt đầu cầu nguyện cho keiniichi.
- Ai có ý tưởng gì không?
- Theo ý của rito thì chỉ cần là đứng ở “lằn ranh sinh tử” mà không phải “chiến đấu gần chết”, ta cho rằng ác ma đảo là lựa chọn không sai. Saotome nói.
- Lần trước ta mang nó đến đó rồi, kisame lắc lắc đầu.
- Hmmm ta biết có một nơi như thế. Manmake cười âm hiểm.
- À?
…
- Hắt xì!
- Cậu bị cảm rồi keiniichi, Miu cầm lấy khăn mùi xoa cho cậu.
- Không không phải, chỉ là hình như có người nhắc đến mình
…
- Hôm nay anh cũng phải thi đấu sao?
- Ừ. Rito gật gù.
- Cẩn thận nhé, shigure nép vào người cậu nhắc nhở.
- Sẽ ổn cả thôi.
…
- Đây là chiến trường “goh” sao? Rito lẩm bẩm. Cậu đang đứng ở khu vực tiền sảnh nhà thi đấu.
Chung quanh cậu là rất nhiều thiếu nam thiếu nữ có tuổi xấp xỉ như cậu. Hầu hết bọn họ đều có cho mình một phong cách quái lạ. Có một chút thì đầu nhuộm vuốt keo dựng thẳng, một chút thì cơ bắp nở nang, một chút thì mặc đồ như thổ dân, có cô gái đang chăm sóc lưỡi kiếm, ráp súng, ẩu đả, thậm chí có người còn mang cả ngựa đến nơi này. Tất cả bọn họ đều là siêu việt giả. Một cô gái mặc quần áo nữ hầu gái mang theo một cây dù đen xuất hiện và ngay lập tức gây nên chú ý.
- Là cô ta, người giành chiến thắng trận ngày hôm qua, “kiếm trong dù” nanami.
- A, chết tiệt thật, tao phát điên vì cô ấy. Một tên đầu hói xoa cái đầu bóng lưỡng và nói.
- Tao sẵn sàng thủ tiết cả đời này nếu được ngủ với cô ta một đêm. Một tên trông có vẻ bệnh hoạn nói với bạn mình.
- Tao vừa thẩm du bảy lần tối qua…
Thực ra chỉ có những kẻ vô dụng mới nghĩ đến những chuyện như thế. Hầu hết những kẻ ở đây đều là hạng thông minh, được trưởng bối dạy dỗ bài bản, họ sẽ không dễ dàng để lộ ra suy nghĩ của mình như thế. Những kẻ siêu việt giả này đang đánh giá và ước lượng cô, họ có thể kiêng dè hoặc hứng thú với năng lực của cô, hoặc giả là ôm ảo tưởng với cô. Nhưng nanami không để ý đến bất kì thứ gì. Thậm chí một gã công tử với siêu xe đẹp trai lai láng ôm bó hoa và tỏ tình với cô cũng bị nanami cho một dù đánh thành bãi rác. Cô đang đi thẳng về một phương hướng. “Ách đừng nói cô ta đi về chỗ mình đi, không mình không quen cô ta, hẳn là cô ta đi đến người phía sau mình”, Rito chột dạ. Nhưng ngay lập tức cậu phát hiện ra một sự thật, cô đang tập trung vào cậu. “Mục tiêu của cô ta là mình, cô ta muốn gì? Đánh nhau?”. Nhưng thực tế thì không tệ như cậu nghĩ.
Nanami tiến đến trước mặt cậu, khom người và nói:
- Thiếu chủ, nanami xin ra mắt ngài.
- À?
Rito kinh ngạc tự hỏi người này là ai.
- Này này cô kia, đó không phải là cách gọi độc quyền của tôi sao? Lilith gào lên.
- Khi nào thì đó là cách gọi độc quyền của cô? Chủ nhân vẫn là cách mà tôi vẫn gọi người hằng ngày sao?
…
- Xin lỗi, tôi nghĩ cô nhầm tôi với ai đó? Chúng ta hẳn chưa bao giờ gặp nhau đi? Rito nhắc nhở cô.
- Vâng, tiểu nữ quả thật chưa bao giờ gặp thiếu chủ. Nhưng từ lúc năm tuổi, tiểu nữ đã biết về ngài.
- Ách?
- Ngài là yamato rito, truyền nhân đầu tiên của ánh kiếm trắng, cũng là người thừa kế chức vị tông chủ của bạch kiếm tông. Nanami nói một cách rõ ràng mạch lạc.
- Xem ra cô không nhận lầm người, chúng ta hãy đến chỗ khác nói chuyện. Nhìn những con mắt tò mò, đố kị, đánh giá xung quanh rito hơi chột dạ nói với cô.
- Vâng thưa thiếu chủ, trong xe đã chuẩn bị đồ uống cho ngài.
Một chiếc limo 15 chỗ xuất hiện, điều này làm rito trợn mắt há mồm. Làm thế nào mà tất cả những võ thần này khác biệt với lsb như thế?
Thực ra là rito đã hiểu sai một chút về thế giới này. Dân chủ, tự do, hòa bình, bình đẳng đang là khẩu hiệu và tiêu chí mà phàm nhân hướng tới. Có vẻ như họ đã đạt được một số thành quả trong cuộc đấu tranh dài đẵng đẵng không dứt nhiều năm qua, nhưng họ vẫn vĩnh viễn không bao giờ biết được rằng tầng lớp siêu việt nhân vẫn luôn là những kẻ thống trị họ. Sự cách biệt về sức mạnh, giá trị con người, đã chú định những kẻ siêu việt giả đạt được những quyền lợi vượt qua tất cả các giai cấp khác. Họ không cần thiết phải trực tiếp quản lí thế giới, bởi lẽ họ chỉ cần xuất hiện, thể hiện sức mạnh đối với những kẻ thống trị mặt ngoài kia họ sẽ đạt được điều mà họ muốn. May mắn, siêu việt giả không nhiều. Một quân đoàn chuyên nghiệp có thể trấn áp một võ thần, thế nhưng không thể ngăn cản họ ra tay đánh lén bộ chỉ huy của chúng. Có những quy tắc ngầm mà hai bên cùng hiểu, ngươi có sức mạnh, chúng ta cung phụng ngươi, nhưng ngươi cũng cần bảo vệ chúng ta. Giữa những siêu việt giả cũng ngầm thừa nhận không ra tay với những nhà chính trị, nhà kinh doanh, tóm lại là những người có giá trị với thế giới. Thời đại này đối với phàm nhân mà nói là không có giai cấp, không có nô lệ (ít nhất mặt ngoài), nhưng đối với siêu việt giả những thứ như thế vẫn không thay đổi từ thời xa xưa. Tình dục, quyền lực, siêu việt giả không phải thần tiên, họ cũng có những ham muốn. Có những gia tộc cổ, tông phái sẽ thu nuôi những đứa trẻ xinh đẹp, tiềm năng trong gia tộc mình. Để huấn luyện và bắt họ phải phục vụ từ đời này sang đời khác. Bạch kiếm tông cũng như thế, nanami từ khi còn nhỏ đã được huấn luyện chỉ để phục vụ thiếu chủ của Bạch Kiếm tông, cô được quán thâu tư tưởng đó từ khi được lựa chọn. Dung mạo, tài năng, trí tuệ, khí chất,… người ta dường như không thể tìm được khuyết điểm trên người cô.
Có thể nói LSB là một dị loại trong giới siêu việt giả, đó có lẽ là vấn đề từ tính cách của đại trưởng lão cũng như phương pháp huấn luyện của họ. Không những cần dạy dỗ về mặt năng lực, cũng cần chú ý đến mặt đạo đức rất khắt khe. Có lẽ chính vì họ biết cách kiềm chế mình nên mới có thể đi xa trên con đường võ học như thế.
- Hmm, cô nói cô được dạy để phục vụ tôi, tại sao bây giờ mới xuất hiện?
Rito tò mò hỏi và đánh giá cô gái trước mặt này. Kinh diễm! Đó là nhận xét của rito. So với shigure còn phải vượt qua một đại đẳng cấp. Từ cô cậu có thể cảm nhận được một loại khí chất tuyệt nhiên bất đồng với những người khác, đó là một loại khí chất lành lạnh, có chút cô độc, có chút không quan tâm. Nếu phải sử dụng thứ gì để so sánh, hẳn là mặt trăng đi? Rito thầm nghĩ một người con gái như vậy tại sao có thể sinh ra trong thế giới này.
- Bởi vì gần đây người mới được quyết định trở thành kế nhiệm tông chủ. Cô nói, vẫn giữ nguyên sắc thái trên khuôn mặt. Dường như không có thứ gì có thể ảnh hưởng đến cảm xúc của cô.
- Ta vẫn chưa đồng ý không phải sao?
- Nếu ngài không chấp nhận vị trí này, quyền thừa kế sẽ được chuyển giao cho shigure đại nhân. Nhưng xin ngài hãy suy nghĩ kĩ, bởi vì đây vừa là quyền lợi vừa là trách nhiệm của ngài.
Rito trầm ngâm.
- Ta hiểu, ta sẽ kế thừa nó. Nhưng mà…cậu hơi dừng một chút
- Tuy rằng ta trên danh nghĩa là thiếu chủ, nhưng thực sự ta cũng không quá hiểu về môn phái của mình.
- Vâng, những điều đó sẽ được nói rõ khi ngài trở về tổng đà. Trước đó người sẽ phải gặp các vị trưởng lão, thực hiện lễ rửa tội, tiến vào cổ mộ…blah blah. Xin ngài hãy cho tiểu nữ biết thời điểm người lựa chọn thực hiện.
- Ồ, còn phải phiền toái như thế? Rito nhíu mày, có chút không thích. Haiz, hãy để chuyện này sau khi “goh” kết thúc chúng ta sẽ bàn lại. Khi đó cũng là lúc ta giải quyết ân oán với khí tông. Rito nhắm mắt trầm ngâm.
- Vâng, mọi sự theo ý của ngài.
- Bây giờ ta còn có trận đấu phải giải quyết, ta nghe nói ngươi cũng có danh tiếng không nhỏ?
- Thiếu chủ quá đề cao tiểu nữ. So với ngài ta không đáng được nhắc đến.
- Thế nhưng ta có thể cảm thấy ngươi cách võ thần không xa?
- Vâng.
- Cô luyện là “ánh kiếm trắng” kiếm thuật?
- Là bản thiếu thưa thiếu chủ.
- Ồ, chỉ bằng bản thiếu mà có thể đi đến bước này, có vẻ tư chất của cô không kém shigure là bao. Rito gật gù. Thở hắt một hơi rito kết thúc cuộc nói chuyện:
- Hôm nay đến đây thôi, khi trở về ta sẽ chỉ điểm cô. Trong vòng năm năm cô có thể đạt tới võ thần cảnh giới, ta kì vọng ở cô.
…
- Vâng, thưa các vị, bây giờ là trận đấu thứ 6 của ngày hôm nay. Đội “cuồng thần” đấu với “bạch kiếm” đội. Đây là lần đầu tiên “bạch kiếm” đội xuất hiện trong “goh”, lí do tại sao “bạch kiếm” có thể không cần vượt qua vòng loại mà có thể tiến vào giải chung kết thế giới vẫn là một điều bí ẩn! Hơn nữa có một điểm đặc biệt, “bạch kiếm” đội chỉ có một thành viên duy nhất!
- Cái gì? “Bạch kiếm” đội là chuyện gì xảy ra?
- Không rõ ràng lắm, hình như có một vài lỗ hổng trong quy tắc của thần linh mà chúng ta không biết.
- Khốn kiếp, chắc là một tên công tử mặt trắng nào đó, đến đây để mua danh chuộc tiếng thôi. Nghe nói chỉ cần đi vào đến vòng chung kết đều sẽ được hưởng phúc lợi rất lớn.
- Chết tiệt, nghĩ đến việc chúng ta phải đổ máu để tới đây…
- Không sao, không nghe thấy hắn chỉ có một người sao? Hẳn là “lỗ hổng” cũng có hạn chế đi.
- Hắc chút đữa nhất định phải hảo hảo dạy dỗ mới được. Phải cho hắn biết “goh” cũng không phải là nơi con ông cháu cha có thể tới…
…
- Xem ra ta không được hoan nghênh cho lắm. Rito cười khổ.
- Chỉ là họ không thể nhìn thấy núi thái sơn thôi, thiếu chủ không phải để ý. Nanami nói.
Thẳng thắn mà nói, rito cũng không thèm để ý những này. Cái gì “goh”,cái gì thiên tài các loại, hắn cũng không mấy để trong lòng. Chỉ là có vài thứ mà hắn cần, cũng có vài kẻ thú vị hắn muốn gặp ở đây. “Hoàn mỹ nhân loại”, “chìa khóa”, hắn muốn nhìn xem những kẻ này có thể đi xa đến đâu. Một cái keiniichi đã làm cho hắn cảm mong đợi, vậy cũng phải xem những kẻ khác như thế nào. Độc cô cầu bại a!
- Vâng thưa quý vị, thành viên đầu tiên của “cuồng thần” đã xuất hiện, là xxx. Anh hôm nay xuất hiện với phong cách thật tự tin! Fan của anh đã không thể chờ được xem anh nghiền nát kẻ thù, liệu ma mới “bạch kiếm” có thể chống đỡ được anh bao lâu!
“bộp bộp bộp”, “xxx em yêu anh”, “xxx hãy nhận em là đồ đệ”, “xxx hãy chà đạp em đi”
- Và đây, ma mới “bạch kiếm”, chúng ta hãy cầu nguyện anh thua không quá thảm!
“cút xuống nếu không muốn chết”, “đúng là tên bạch kiểm”, “con gà này sẽ bị xxx hành hạ thảm”, “tao cá nó có thể trận chiến kết thúc trong 10 giây”
Rito đi lên sân khấu và cảm nhận đãi ngộ khác biệt ngay lập tức. “Mình muốn về nhà” cậu thầm nghĩ.
Nhưng cũng có những kẻ thông minh.
- Có thông tin của hắn chưa?
- Chưa có, hình như thông tin của hắn bị bảo mật với cấp độ S.
- Đó không phải chỉ có võ thần mới được sao?
- Chẳng lẽ…
- Ha ha chắc là chũng ta nghĩ nhiều quá thôi.
Và những kẻ biết chuyện:
- Hắn là đại đệ tử của lương sơn bạc? Một thiếu niên trẻ tuổi hỏi.
- Đúng vậy, ngươi cảm thấy thế nào, jorkdan?
- Sâu không lường được. Mặc dù lời nói ngưng trọng nhưng có thể cảm thấy trong mắt cậu lóe lên chiến ý cuồng nhiệt.
- Theo thông tin nhận được, tên này rất ít khi xuất thủ. Nghe nói vì kinh mạch bế tắc nên chậm chạp không thể tiến vào võ thần cảnh giới.
- Nhưng tình hình lúc này xem ra…
- Kinh mạch hắn đã hoàn toàn giải trừ, chỉ sợ đã tiến vào võ thần rồi.
- Ha ha, ngươi cũng là võ thần không phải sao? Cũng không có lí do gì phải sợ hắn. Người đàn ông mỉm cười.
- Ân, coi như hắn mạnh hơn, ta cũng phải chiến một trận!
- Rất tốt, nhưng ngươi nên nhớ ngươi là quân nhân. Nhiệm vụ đặt lên hàng đầu. Khi hắn là trở ngại, dùng tất cả mọi thủ đoạn. Ông nhấn mạnh.
- Ta biết, nhưng trước đó, ta muốn thống thống khoái khoái đánh một trận với hắn!
…
- Ke ke ke! Mặt trắng không râu tiểu tử, nếu ngươi quỳ xuống cho bổn đại gia, ta có thể tha cho ngươi một mạng. XXX liếm môi gằn giọng nói.
- Ách! Ngươi cứ chắc chắn ta yếu hơn ngươi sao?
- Tự tin là tốt, nhưng dạng như ngươi là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ. Chết đi! XXX lao lên, bàn tay thành trảo hướng thẳng tim rito chộp tới. Chỉ thấy cậu như không kịp phàn ứng như thế ngơ ngác nhìn. “Hừ, quả nhiên là lợi dụng lỗ hổng quy tắc gia hỏa, đòn đầu tiên cũng không kịp né tránh”. XXX bĩu môi coi thường. Ngay khi tất cả mọi người cho rằng trái tim cậu sẽ bị móc ra như thế, xxx chỉ thấy một màn mà hắn suốt đời không quên được. Trong mắt hắn dường như tất cả mọi thứ đều chậm lại, chỉ có mỗi cánh tay rito là bình thường thường giơ lên. Một ngón tay! Rito giơ lên một ngón tay đi sau mà tới trước đụng vào lòng trảo của xxx. XXX chỉ cảm thấy toàn thân khí hỗn loạn không chịu nổi, sau đó bạo liệt ra, tất cả mạch máu trên tay hắn vỡ vụn, miệng không nhịn được phun ra một ngụm tiên huyết. Bịch! XXX ngã xuống và không đứng dậy nữa.
- A??
Tất cả mọi người đồng thời kinh ngạc. Đó là cái gì? Tất cả những siêu việt giả có thể hiểu những gì đã xảy ra thì toát ra một luồng khí lạnh. “Võ thần! Tuyệt đối là võ thần”, tất cả họ không hẹn mà cùng suy nghĩ như thế.
- 10, 9, 8…. Zero! Vâng thưa các bạn, tuy tôi không hiểu chuyện gì xảy ra nhưng hắc mã “bạch kiếm” đã chiến thắng, một chiến thắng áp đảo và nhanh chóng!
- Xin mời đấu thủ thứ hai của “cuồng thần” lên sân khấu.
- Chúng tôi bỏ cuộc! Đội trưởng của “cuồng thần” tiến lên nói.
“Đùa sao? Người ta thế nhưng là võ thần a? Tội lỗi mình còn gào người ta là kẻ chui lỗ hổng”. Thực ra thì đội “cuồng thần” này năng lực cũng rất không tệ, có thể ngay lập tức phán đoán ra rito là võ thần và chịu thua cuộc cũng coi như quyết đoán, sáng suốt, đáng tiếc gặp phải rito.
- Ân, hình như hôm nay mình chỉ có một trận này thì phải. Rito thầm nghĩ.
…
- Xem ra hắn còn mạnh hơn chúng ta dự đoán không ít. Người đàn ông bên cạnh jorkdan lẩm bẩm.
- Không quan hệ, ta vẫn sẽ chiến thắng.
…
Những người xem qua video trận chiến thì có những suy nghĩ khác nhau. Có thì ngưng trọng, có thì hưng phấn, có thì coi thường. Nhưng bất kể thế nào, sau trận chiến này rito đã lập nên uy danh của mình.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook