Dụ Chàng Cắn Câu
-
Chương 8-1
Hoàn Nhan Duẫn Đôn, Vương Tư Ôn, Liệt Lỗ Cốc, Di Lý Cát cùng Tịch Cát xếp thành một hàng, hai tay hoàn ngực đứng nghiêm ở trước cửa nhà Hoàn Nhan.
Còn lại đối diện là ba vị từ trước đến nay chưa từng sợ ai —— Tuyên Uy Gia Luật Bồ Ninh có đôi mắt ti hí cái mũi nhỏ rất mập mạp, người thon gầy âm trầm là Lâm Nha Gia Luật Mưu Lỗ, người cuối cùng có khuôn mặt xanh trắng là Phò mã Đô úy Tiêu Khẩn Đức, chung quanh bọn họ đứng có hơn mười tướng sĩ người Liêu.
Hơn nữa bên ngoài là những người của dân tộc Nữ Chân đang đứng xem náo nhiệt, nam nữ lão ấu một đoàn đều lạnh run lui lại, rất sợ bị vạ lây, nhưng lại không chịu nổi hấp dẫn, không thể làm gì khác hơn là trốn xa một chút nhìn, chuẩn bị nếu có chuyện gì xảy ra thì lập tức bỏ chạy.
”Các ngươi thật to gan, lại dám đả thương bộ hạ của ta, cho dù các ngươi là người Liêu thì cũng không thể tha thứ được!” Gia Luật Bồ Ninh đầu tiên mở miệng mắng to.
Năm người khinh miệt ‘hừ’ lạnh một tiếng, không có để ý đến hắn.
”Các ngươi muốn tạo phản sao?” Tiêu Khẩn Đức trầm giọng nói. “Còn không mau mau thúc thủ chịu trói, bọn ta có thể để cho các ngươi được chết một cách thống khoái!”
Năm người lần nữa lớn tiếng cười lạnh vẫn không đáp lại.
Gia Luật Mưu Lỗ cau mày nói: “Các ngươi rốt cuộc là ai, có lai lịch gì? Vì sao lại nói nếu như chúng ta không đến thì sẽ khiến chúng ta hối hận không kịp? Các ngươi biết chúng ta là ai khôngo? Người dám nói mạnh miệng như thế, hẳn không phải là ngốc tử, chắc các ngươi cũng có chút thân phận, nhưng các ngươi không làm rõ đối tượng là ai liền nói lung tung, đến lúc đó các ngươi hối hận cũng đã muộn rồi!"
Di Lý Cát lúc này mới mở miệng. ”Không quan tâm đến thân phận của chúng ta, chủ tử của ta nói các ngươi giấu trên lừa dưới, cướp đoạt lương dân, tội đáng chết vạn lần, chủ tử chúng ta muốn các ngươi đem tài vật cướp đoạt bao năm qua phải trả lại gấp bội cho bọn hắn, sau đó tự mình trở về kinh xin tội.” Những lời này vừa nói ra, chẳng những làm cho ba tham quan trừng lớn hai mắt, vẻ mặt một bộ không dám tin, ngay cả tất cả mọi người ở dân tộc Nữ Chân cũng nghị luận rối rít, nghĩ rằng người này điên rồi!
Gia Luật Bồ Ninh cùng Tiêu Khẩn Đức bỗng dưng cười lớn. “Ta còn tưởng rằng là chuyện gì xảy ra! Thì ra là mấy người điên!” Tiêu Khẩn Đức cười nói.
“Hoặc là ngu ngốc!” Gia Luật Bồ Ninh cũng phụ họa nói.
Gia Luật Mưu Lỗ cẩn thận hơn, hắn cẩn thận suy tư, người dám dùng loại này khẩu khí đối với bọn họ nói chuyện không có mấy người, Thái hậu không thể nào tới chỗ này, Hoàng thượng cũng nói rõ năm nay xuân săn không tới, hơn nữa, hai người kia cũng dễ nói chuyện, đáng sợ nhất chính là Hằng Vương chính trực không ai bằng, nhưng... Hắn vừa mới có tin vui, không thể nào đột nhiên bỏ lại kiều thê cùng nhi tử yêu dấu chạy đến đây bắt bọn họ xử tội được! Nghe người phía dưới nói thân thủ của bọn hắn rất cao, Gia Luật Mưu Lỗ phỏng đoán, những người đó rất có khả năng là nhờ cậy công phu của mình: thời gian rãnh rỗi đi tới đây, nghĩ có người bắt nạt dân tộc Nữ Chân nên ra tay giúp đỡ, hoặc là người từ chi nhánh khác của bọn chúng….. Nhưng bất luận như thế nào, Gia Luật Mưu Lỗ cười lạnh một tiếng, bọn họ lần này là tìm nhầm đối tượng rồi!
“Ta đoán, thân thủ của các ngươi hẳn là tương đối cao?” Gia Luật Mưu Lỗ lạnh lùng nói. “Muốn mượn lần này tới lừa bịp tống tiền sao? Vậy thì các ngươi tìm nhầm đối tượng rồi!"
“Thì ra là như vậy” Gia Luật Phổ Ninh bừng tỉnh đại ngộ. “Khó trách kiêu ngạo như vậy, cũng đúng! Không lớn lối làm sao hù dọa được người? Đáng tiếc là đụng phải chúng ta, chỉ sợ các ngươi là muốn trộm gà không được còn mất nắm gạo!”
Tiêu Khẩn Đức lắc đầu “Thực ngốc! Ngay cả đối tượng cũng không làm rõ ràng liền ra tay, cái này ngay cả mạng cũng muốn bồi thường!”
Năm người hai mặt nhìn nhau, ai! Ba cái tham quan này thật là chết đã đến nơi còn không tự biết!
“Ơ! Bên ngoài làm gì mà náo nhiệt như thế? Để ta ra ngoài nhìn xem.” Theo tiếng nũng nịu xuất hiện chính là dung mạo như thiên tiên, như chim sa cá lặn của Tiểu Tiểu, chỉ thấy nàng da thịt trắng nõn, thiên sinh lệ chất, nhìn kỹ một chút lại càng thấy tuyệt sắc dung mạo của nàng như khuynh đảo chúng sanh.
Chẳng những Gia Luật Bồ Ninh cùng Tiêu Khẩn Đức hai mắt nhìn chăm chăm, miệng há to, ngay cả Gia Luật Mưu Lỗ luôn không gần nữ sắc cũng nhất thời ách miệng không thể nói, Liêu binh bốn phía thì càng không cần phải nói, nước miếng đầy đất cơ hồ có thể nuôi cá!
Tiểu Tiểu nhẹ cười, nhất thời thanh âm nuốt nước miếng vang dội bốn phía. “Ơ! Thì ra là ba vị đại nhân!” Nàng thướt tha tiêu sái bước tới chỗ đám người Vương Tư Ôn. “Không biết có chuyện gi quan trọng lại làm phiền ba vị đại nhân cùng đi tới đây?”
“Ta muốn ngươi!” Tiêu Khẩn Đức bật thốt lên nói.
Tiểu Tiểu nháy mắt mấy cái. “Muốn ta?”
“Không được!” Gia Luật Bồ Ninh cướp lời: “Nàng là của ta!”
Tiểu Tiểu nhướng mày lên “Ngươi?”
“Ta chẳng bao giờ cùng hai vị tranh giành cái gì cả.” Gia Luật Mưu Lỗ vẫn thẳng ngó chừng Tiểu Giáo: “Nhưng lần này xin hai vị tặng cho ta.”
Tiểu Tiểu mặt mũi nhăn nhó. “Tặng cho ngươi?”
“Không được! Chỉ cần có nàng, nữ nhân gì ta đều có thể không cần! Ta tuyệt không nhân nhượng!” Tiêu Khẩn Đức kiên quyết nói.
Tiểu Tiểu gật đầu. “Không nhân nhượng?”
“Ta quản ngươi có nhượng hay không nhượng, nàng chỉ có thể là của ta!” Gia Luật Bồ Ninh khẳng định nói.
Tiểu Tiểu ngáp một cái. “Lại là ngươi.”
“Các ngươi đã có nhiều nữ nhân như vậy, tại sao nhất định phải theo ta tranh đoạt chứ? Gia Luật Mưu Lỗ oán hận nói.
Tiểu Tiểu bất đắc dĩ nói: “Là bọn hắn cùng ngươi đoạt, không phải là ta.”
“Ta đây đem tất cả nữ nhân tặng cho các ngươi, ta chỉ cần nàng mà thôi.” Tiêu Khẩn Đức chết cũng không nguyện buông tha.
Tiểu Tiểu mờ mịt địa nói: “Ta muốn nữ nhân của ngươi làm gì?”
“Ta đem tất cả nữ nhân cùng một nửa gia sản nhường lại, như vậy có được không?” Gia Luật Bồ Ninh nói.
Tiểu Tiểu gật đầu. “Gia sản ta thu, còn nữ nhân thì ngươi cứ giữ lại đi!”
“Ta chỉ có gia sản, không có nữ nhân, toàn bộ cho ngươi!” Gia Luật Mưu Lỗ lại càng khẳng khái nói.
Tiểu Tiểu rù rì nói: “Thì ra là có thể kiếm tiền tốt như vậy! Chỉ cần trả giá thêm ba lần nữa ta liền thành đại phú bà!”
“Không cần càm ràm nhiều như vậy, nói đi! Muốn điều kiện gì các ngươi mới bằng lòng buông tha?” Tiêu Khẩn Đức hỏi.
Tiểu Tiểu mặt mày hớn hở thuyết: “Đem tài sản của các ngươi toàn bộ tặng cho ta!”
“Ngươi không có tư cách nói như vậy, đừng quên, ngươi đã có lão bà!” Gia Luật Mưu Lỗ chưa lấy vợ kháng nghị nói.
Tiểu Tiểu thở dài nói: “Lão bà thì các ngươi thu, tài sản cho ta là tốt rồi.”
“Có lão bà thì thế nào?” Gia Luật Bồ Ninh cũng có lão bà phản bác nói, không thể tam thê tứ thiếp được sao?”
Tiểu Tiểu không nhịn được nói: “Mấy trăm vợ mấy trăm thiếp cũng không sao, tài sản cho ta là được rồi!”
“Các ngươi muốn ủy khuất nàng làm thiếp?” Gia Luật Mưu Lỗ tức giận nói. “Các ngươi lại muốn ủy khuất vị cô nương giống như tiên nữ này làm thiếp?”
Tiểu Tiểu ngạc nhiên nói: “Làm sao bây giờ? Ta đã là tiểu lão bà của Yến Ẩn rồi?”
“Được rồi!” Tiêu Khẩn Đức hét lớn một tiếng. “Để cho vị cô nương này tự mình chọn, như vậy là công bình nhất.”
Tiểu Tiểu mơ hồ nhìn bọn họ. “Chọn cái gì?”
“Bộ dạng ngươi dễ nhìn dĩ nhiên là nói như vậy.” Gia Luật Bồ Ninh không tình nguyện nói.
Tiểu Tiểu bình luận nói: “Nhưng không có đẹp mắt như tướng công của ta.”
“Vậy ngươi muốn làm sao...” Tiêu Khẩn Đức đột nhiên chuyển hướng Tiểu Tiểu, thất thanh kêu lên: “Ngươi đã thành hôn?”
“Đúng!” Tiểu Tiểu vô tội nói. “Có gì không đúng sao?” nhất thời, toàn bộ ba người nhìn chằm chằm nàng.
Cuối cùng, vẫn là Tiêu Khẩn Đức hoàn hồn đầu tiên. “Không sao, ta sẽ giúp ngươi quên sự hiện hữu của hắn.”
Tiểu Tiểu chau lông mày lên. “Sợ rằng sẽ không dễ dàng đâu!”
“Ta sẽ đối với ngươi thật tốt, tốt đến nỗi để cho ngươi nguyện ý một mực đi theo ta.” Gia Luật Mưu Lỗ động tình nói.
Tiểu Tiểu hoài nghi nói: không người nào so với hắn có thể đối với ta tốt hơn.
“Ngươi muốn gì ta cũng sẽ mua cho ngươi, bất kỳ vật gì cũng được.” Gia Luật Bồ Ninh dụ dỗ nói.
Tiểu Tiểu bĩu môi. “Ta cũng không thiếu gì …..”
Tiêu Khẩn Đức suy nghĩ một chút. “Bất kể như thế nào, ngươi phải ở trong ba chúng ta chọn một.” Sau đó đoạt người, bất kể nàng có tướng công hay không!
“Chọn một?” Tiểu Tiểu chớp đôi mắt to ngây thơ nhìn hắn. “Để làm gì?”
“Tuyển đi sẽ nói cho ngươi biết.”
Còn lại đối diện là ba vị từ trước đến nay chưa từng sợ ai —— Tuyên Uy Gia Luật Bồ Ninh có đôi mắt ti hí cái mũi nhỏ rất mập mạp, người thon gầy âm trầm là Lâm Nha Gia Luật Mưu Lỗ, người cuối cùng có khuôn mặt xanh trắng là Phò mã Đô úy Tiêu Khẩn Đức, chung quanh bọn họ đứng có hơn mười tướng sĩ người Liêu.
Hơn nữa bên ngoài là những người của dân tộc Nữ Chân đang đứng xem náo nhiệt, nam nữ lão ấu một đoàn đều lạnh run lui lại, rất sợ bị vạ lây, nhưng lại không chịu nổi hấp dẫn, không thể làm gì khác hơn là trốn xa một chút nhìn, chuẩn bị nếu có chuyện gì xảy ra thì lập tức bỏ chạy.
”Các ngươi thật to gan, lại dám đả thương bộ hạ của ta, cho dù các ngươi là người Liêu thì cũng không thể tha thứ được!” Gia Luật Bồ Ninh đầu tiên mở miệng mắng to.
Năm người khinh miệt ‘hừ’ lạnh một tiếng, không có để ý đến hắn.
”Các ngươi muốn tạo phản sao?” Tiêu Khẩn Đức trầm giọng nói. “Còn không mau mau thúc thủ chịu trói, bọn ta có thể để cho các ngươi được chết một cách thống khoái!”
Năm người lần nữa lớn tiếng cười lạnh vẫn không đáp lại.
Gia Luật Mưu Lỗ cau mày nói: “Các ngươi rốt cuộc là ai, có lai lịch gì? Vì sao lại nói nếu như chúng ta không đến thì sẽ khiến chúng ta hối hận không kịp? Các ngươi biết chúng ta là ai khôngo? Người dám nói mạnh miệng như thế, hẳn không phải là ngốc tử, chắc các ngươi cũng có chút thân phận, nhưng các ngươi không làm rõ đối tượng là ai liền nói lung tung, đến lúc đó các ngươi hối hận cũng đã muộn rồi!"
Di Lý Cát lúc này mới mở miệng. ”Không quan tâm đến thân phận của chúng ta, chủ tử của ta nói các ngươi giấu trên lừa dưới, cướp đoạt lương dân, tội đáng chết vạn lần, chủ tử chúng ta muốn các ngươi đem tài vật cướp đoạt bao năm qua phải trả lại gấp bội cho bọn hắn, sau đó tự mình trở về kinh xin tội.” Những lời này vừa nói ra, chẳng những làm cho ba tham quan trừng lớn hai mắt, vẻ mặt một bộ không dám tin, ngay cả tất cả mọi người ở dân tộc Nữ Chân cũng nghị luận rối rít, nghĩ rằng người này điên rồi!
Gia Luật Bồ Ninh cùng Tiêu Khẩn Đức bỗng dưng cười lớn. “Ta còn tưởng rằng là chuyện gì xảy ra! Thì ra là mấy người điên!” Tiêu Khẩn Đức cười nói.
“Hoặc là ngu ngốc!” Gia Luật Bồ Ninh cũng phụ họa nói.
Gia Luật Mưu Lỗ cẩn thận hơn, hắn cẩn thận suy tư, người dám dùng loại này khẩu khí đối với bọn họ nói chuyện không có mấy người, Thái hậu không thể nào tới chỗ này, Hoàng thượng cũng nói rõ năm nay xuân săn không tới, hơn nữa, hai người kia cũng dễ nói chuyện, đáng sợ nhất chính là Hằng Vương chính trực không ai bằng, nhưng... Hắn vừa mới có tin vui, không thể nào đột nhiên bỏ lại kiều thê cùng nhi tử yêu dấu chạy đến đây bắt bọn họ xử tội được! Nghe người phía dưới nói thân thủ của bọn hắn rất cao, Gia Luật Mưu Lỗ phỏng đoán, những người đó rất có khả năng là nhờ cậy công phu của mình: thời gian rãnh rỗi đi tới đây, nghĩ có người bắt nạt dân tộc Nữ Chân nên ra tay giúp đỡ, hoặc là người từ chi nhánh khác của bọn chúng….. Nhưng bất luận như thế nào, Gia Luật Mưu Lỗ cười lạnh một tiếng, bọn họ lần này là tìm nhầm đối tượng rồi!
“Ta đoán, thân thủ của các ngươi hẳn là tương đối cao?” Gia Luật Mưu Lỗ lạnh lùng nói. “Muốn mượn lần này tới lừa bịp tống tiền sao? Vậy thì các ngươi tìm nhầm đối tượng rồi!"
“Thì ra là như vậy” Gia Luật Phổ Ninh bừng tỉnh đại ngộ. “Khó trách kiêu ngạo như vậy, cũng đúng! Không lớn lối làm sao hù dọa được người? Đáng tiếc là đụng phải chúng ta, chỉ sợ các ngươi là muốn trộm gà không được còn mất nắm gạo!”
Tiêu Khẩn Đức lắc đầu “Thực ngốc! Ngay cả đối tượng cũng không làm rõ ràng liền ra tay, cái này ngay cả mạng cũng muốn bồi thường!”
Năm người hai mặt nhìn nhau, ai! Ba cái tham quan này thật là chết đã đến nơi còn không tự biết!
“Ơ! Bên ngoài làm gì mà náo nhiệt như thế? Để ta ra ngoài nhìn xem.” Theo tiếng nũng nịu xuất hiện chính là dung mạo như thiên tiên, như chim sa cá lặn của Tiểu Tiểu, chỉ thấy nàng da thịt trắng nõn, thiên sinh lệ chất, nhìn kỹ một chút lại càng thấy tuyệt sắc dung mạo của nàng như khuynh đảo chúng sanh.
Chẳng những Gia Luật Bồ Ninh cùng Tiêu Khẩn Đức hai mắt nhìn chăm chăm, miệng há to, ngay cả Gia Luật Mưu Lỗ luôn không gần nữ sắc cũng nhất thời ách miệng không thể nói, Liêu binh bốn phía thì càng không cần phải nói, nước miếng đầy đất cơ hồ có thể nuôi cá!
Tiểu Tiểu nhẹ cười, nhất thời thanh âm nuốt nước miếng vang dội bốn phía. “Ơ! Thì ra là ba vị đại nhân!” Nàng thướt tha tiêu sái bước tới chỗ đám người Vương Tư Ôn. “Không biết có chuyện gi quan trọng lại làm phiền ba vị đại nhân cùng đi tới đây?”
“Ta muốn ngươi!” Tiêu Khẩn Đức bật thốt lên nói.
Tiểu Tiểu nháy mắt mấy cái. “Muốn ta?”
“Không được!” Gia Luật Bồ Ninh cướp lời: “Nàng là của ta!”
Tiểu Tiểu nhướng mày lên “Ngươi?”
“Ta chẳng bao giờ cùng hai vị tranh giành cái gì cả.” Gia Luật Mưu Lỗ vẫn thẳng ngó chừng Tiểu Giáo: “Nhưng lần này xin hai vị tặng cho ta.”
Tiểu Tiểu mặt mũi nhăn nhó. “Tặng cho ngươi?”
“Không được! Chỉ cần có nàng, nữ nhân gì ta đều có thể không cần! Ta tuyệt không nhân nhượng!” Tiêu Khẩn Đức kiên quyết nói.
Tiểu Tiểu gật đầu. “Không nhân nhượng?”
“Ta quản ngươi có nhượng hay không nhượng, nàng chỉ có thể là của ta!” Gia Luật Bồ Ninh khẳng định nói.
Tiểu Tiểu ngáp một cái. “Lại là ngươi.”
“Các ngươi đã có nhiều nữ nhân như vậy, tại sao nhất định phải theo ta tranh đoạt chứ? Gia Luật Mưu Lỗ oán hận nói.
Tiểu Tiểu bất đắc dĩ nói: “Là bọn hắn cùng ngươi đoạt, không phải là ta.”
“Ta đây đem tất cả nữ nhân tặng cho các ngươi, ta chỉ cần nàng mà thôi.” Tiêu Khẩn Đức chết cũng không nguyện buông tha.
Tiểu Tiểu mờ mịt địa nói: “Ta muốn nữ nhân của ngươi làm gì?”
“Ta đem tất cả nữ nhân cùng một nửa gia sản nhường lại, như vậy có được không?” Gia Luật Bồ Ninh nói.
Tiểu Tiểu gật đầu. “Gia sản ta thu, còn nữ nhân thì ngươi cứ giữ lại đi!”
“Ta chỉ có gia sản, không có nữ nhân, toàn bộ cho ngươi!” Gia Luật Mưu Lỗ lại càng khẳng khái nói.
Tiểu Tiểu rù rì nói: “Thì ra là có thể kiếm tiền tốt như vậy! Chỉ cần trả giá thêm ba lần nữa ta liền thành đại phú bà!”
“Không cần càm ràm nhiều như vậy, nói đi! Muốn điều kiện gì các ngươi mới bằng lòng buông tha?” Tiêu Khẩn Đức hỏi.
Tiểu Tiểu mặt mày hớn hở thuyết: “Đem tài sản của các ngươi toàn bộ tặng cho ta!”
“Ngươi không có tư cách nói như vậy, đừng quên, ngươi đã có lão bà!” Gia Luật Mưu Lỗ chưa lấy vợ kháng nghị nói.
Tiểu Tiểu thở dài nói: “Lão bà thì các ngươi thu, tài sản cho ta là tốt rồi.”
“Có lão bà thì thế nào?” Gia Luật Bồ Ninh cũng có lão bà phản bác nói, không thể tam thê tứ thiếp được sao?”
Tiểu Tiểu không nhịn được nói: “Mấy trăm vợ mấy trăm thiếp cũng không sao, tài sản cho ta là được rồi!”
“Các ngươi muốn ủy khuất nàng làm thiếp?” Gia Luật Mưu Lỗ tức giận nói. “Các ngươi lại muốn ủy khuất vị cô nương giống như tiên nữ này làm thiếp?”
Tiểu Tiểu ngạc nhiên nói: “Làm sao bây giờ? Ta đã là tiểu lão bà của Yến Ẩn rồi?”
“Được rồi!” Tiêu Khẩn Đức hét lớn một tiếng. “Để cho vị cô nương này tự mình chọn, như vậy là công bình nhất.”
Tiểu Tiểu mơ hồ nhìn bọn họ. “Chọn cái gì?”
“Bộ dạng ngươi dễ nhìn dĩ nhiên là nói như vậy.” Gia Luật Bồ Ninh không tình nguyện nói.
Tiểu Tiểu bình luận nói: “Nhưng không có đẹp mắt như tướng công của ta.”
“Vậy ngươi muốn làm sao...” Tiêu Khẩn Đức đột nhiên chuyển hướng Tiểu Tiểu, thất thanh kêu lên: “Ngươi đã thành hôn?”
“Đúng!” Tiểu Tiểu vô tội nói. “Có gì không đúng sao?” nhất thời, toàn bộ ba người nhìn chằm chằm nàng.
Cuối cùng, vẫn là Tiêu Khẩn Đức hoàn hồn đầu tiên. “Không sao, ta sẽ giúp ngươi quên sự hiện hữu của hắn.”
Tiểu Tiểu chau lông mày lên. “Sợ rằng sẽ không dễ dàng đâu!”
“Ta sẽ đối với ngươi thật tốt, tốt đến nỗi để cho ngươi nguyện ý một mực đi theo ta.” Gia Luật Mưu Lỗ động tình nói.
Tiểu Tiểu hoài nghi nói: không người nào so với hắn có thể đối với ta tốt hơn.
“Ngươi muốn gì ta cũng sẽ mua cho ngươi, bất kỳ vật gì cũng được.” Gia Luật Bồ Ninh dụ dỗ nói.
Tiểu Tiểu bĩu môi. “Ta cũng không thiếu gì …..”
Tiêu Khẩn Đức suy nghĩ một chút. “Bất kể như thế nào, ngươi phải ở trong ba chúng ta chọn một.” Sau đó đoạt người, bất kể nàng có tướng công hay không!
“Chọn một?” Tiểu Tiểu chớp đôi mắt to ngây thơ nhìn hắn. “Để làm gì?”
“Tuyển đi sẽ nói cho ngươi biết.”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook