Dụ Chàng Cắn Câu
-
Chương 5-1
Các triều đại Liêu đế từ trước đến nay đều đam mê săn bắt, vì vậy các quan lại ở Liêu quốc thường tới tộc Nữ Chân Bộ Lạc mà bắt thú, đồng thời bóc lột dân chúng của dân tộc Nữ Chân; mà dân tộc Nữ Chân từng ra quân đánh chiếm biển Đông Thanh hiến tặng cho Liêu đế để đổi lại cuộc sống yên ổn, thời gian qua đi dân tộc Nữ Chân vẫn bị Liêu quốc hà hiếp cướp bóc, mặc dù trong lòng mang oán hận, nhưng không có khả năng phản kháng.
Trong ba ngày, Lý Nguyên Hạo ở chợ đụng phải người cường thế nhất của tộc Nữ Chân Bộ Lạc —— thiếu tù trưởng của Hoàn Nhan bộ tộc Hoàn Nhan Duẫn Đôn, trong lòng hắn lập tức hiện lên một mưu kế ác độc: Mượn đao giết người.
Sau đó Lý Nguyên Hạo liền nghĩ cách cùng Hoàn Nhan Duẫn Đôn giao hảo, tiện đà giựt giây hắn ám sát Gia Luật Long Khánh; Song, Hoàn Nhan tù trưởng nếu trong các con của mình mà chọn trúng Hoàn Nhan Duẫn Đôn làm thiếu tù trưởng, liền tỏ vẻ Hoàn Nhan Duẫn Đôn cũng không phải là hạng người vô năng ngu ngốc, sau khi nghe xong đề nghị của Lý Nguyên Hạo, hắn lập tức hiểu nếu làm theo đề nghị của Lý Nguyên Hạo sẽ mang tới hoạ diệt tộc cho tộc Nữ Chân, cho nên hắn lập tức khước từ.
Kế này không được ta còn kế khác, Lý Nguyên Hạo lại bắt đầu thuyết phục Hoàn Nhan Duẫn Đôn bắt cóc thê tử của Gia Luật Long Khánh là Hằng Vương phi Trầm Tiểu Giáo, tỏ vẻ nếu có Hằng Vương phi trong tay, chẳng những không sợ Liêu quốc mang quân quấy rầy, còn có thể yêu cầu Liêu quốc bồi thường thiệt hại cho dân tộc, vì dân tộc Nữ Chân quanh năm bị người Liêu khi dễ mà không làm gì được. Hoàn Nhan Duẫn Đôn mặc dù trẻ tuổi, nhưng cũng không ngu ngốc, kế hoạch kèm hai bên Hằng Vương phi nhìn bên ngoài gần như hoàn mỹ, kì thực bên trong trăm ngàn chỗ hở. Mà quan trọng nhất là, Lý Nguyên Hạo cùng Gia Luật Long Khánh là bạn tốt nhiều năm, hắn vì sao phải thiết kế hãm hại bạn tốt? Nếu như theo lời của hắn, Gia Luật Long Khánh đoạt nữ nhân mà hắn yêu mến, nếu nói không thể đoạt vợ của bằng hữu, thì chuyện Lý Nguyên Hạo tìm kế trả thù là danh chính ngôn thuận, nhưng vì sao hắn không tự mình động thủ? Đảng hạng tộc của hắn so với dân tộc Nữ Chân của mình mạnh hơn rất nhiều.
Lý Nguyên Hạo đã sớm biết Hoàn Nhan Duẫn Đôn không phải là một người khinh địch, cũng khó thuyết phục, cho nên giữa đường hắn cho người đưa Sử La Nhi chạy về Cam Túc, còn mình thì theo Hoàn Nhan Duẫn Đôn đi đến bộ tộc Nữ Chân tiếp tục tìm cách thuyết phục Hoàn Nhan Duẫn Đôn, hoặc là tù trưởng Hoàn Nhan tộc đáp ứng động thủ trói người. Lý Nguyên Hạo ngoài mặt tạo cho mình bộ dáng ưu nhã, kì thực là người tâm cơ thâm trầm, ngoan khốc xảo trá, hắn đã muốn thứ gì thì không dễ dàng buông tay, hơn nữa Tiểu Tiểu lại là nữ nhân hắn nhất định phải có được.
Nếu như có thể mượn tay người khác có được nàng là tốt nhất, dù sao cùng Liêu quốc chính diện đối địch cũng không phải biện pháp hay, trừ phi vạn bất đắc dĩ, hắn cũng không muốn mang đến tai hoạ cho Đảng Hạng tộc. Hắn tự đặt cho mình thời hạn một năm, nếu như một năm sau hắn vẫn không thuyết phục được Nữ Chân tộc thực hiện theo kế hoạch của mình, thì hắn phải nhân ngày thông hôn giữa Liêu quốc và Đảng Hạng tộc mà động thủ.
Mà bây giờ hắn chỉ có thể chịu đựng nỗi khổ tương tư, nhưng càng khổ thì càng kích thích quyết tâm của hắn! Hắn tự tay vẽ một bức họa của Tiểu Tiểu, nụ cười của nàng đã khắc sâu trong óc của hắn, ngày ngày hắn nhìn, mỗi ngày nghĩ, tin tưởng nàng cuối cùng sẽ thuộc về hắn!
Cũng trong ba ngày đó, sau khi rời khỏi thực quán, Gia Luật Long Khánh liền đưa Tiểu Tiểu về Hằng Vương phủ, không cho nàng ra khỏi cửa nửa bước, hắn rất sợ mất đi Tiểu Giáo, cho đến khi Lý Nguyên Hạo ra khỏi kinh thành, hắn mới lại bắt đầu mang theo Tiểu Tiểu ra cửa du ngoạn, hoặc là tiến cung trêu chọc Tiêu Thái hậu vui vẻ, hoặc theo hoàng hậu tâm sự.
Đợi vài ngày mới chờ đến Hạ nại bát, Tiểu Tiểu đang muốn hoạt động gân cốt, không nghĩ tới nàng còn chưa tham gia thì cuộc săn bắt đã kết thúc, làm cho Tiểu Tiểu cảm thấy rất nhụt chí, nhưng nàng cũng cảm nhận được Gia Luật Long Khánh khẩn trương cùng lo lắng, nàng biết hắn lo lắng cho nàng, nên nàng nhiều lắm cũng chỉ oán trách hai câu, dù sao nàng nghĩ, còn có Thu nại bát và Đông nại bát!
Trong đoạn thời gian từ Hạ nại bát đến Thu nại bát, Gia Luật Long Khánh mang Tiểu Tiểu đi dạo khắp nơi, trong thành, ngoài thành, kinh đô và vùng lân cận phụ cận. Mà các hoàng thân quốc thích cùng các vương công đại thần cũng lục tục kéo đến bái kiến Hằng Vương phi, vốn tưởng rằng mang tâm trạng chế giễu tới, lại không ngờ tới vừa thấy Tiểu Tiểu liền giật nảy mình, đều bị nàng làm cho tâm thần mê mẫn, cúi đầu xưng thần, trong lòng lại hối hận không thôi, ai thán liên tục, hận ban đầu không phải là mình đi hy sinh.
Không bao lâu, danh hiệu đệ nhất mỹ nữ Đại Liêu của Hổ Na liền bị Tiểu Tiểu đoạt đi, từ Hoàng Đế, cho tới người buôn bán nhỏ, không khỏi phục tùng nhận định Hằng Vương phi mới thật sự là đệ nhất mỹ nữ Liêu quốc, hoàn hảo Hổ Na khi đó đã lấy chồng ở Đảng Hạng tộc, nếu không nhất định nàng sẽ quát lên như sấm, và nổi trận lôi đình! Dĩ nhiên, Hổ Na một lòng thầm mến Gia Luật Long Khánh cũng không phải là cam tâm tình nguyện gả đi, trên thực tế, nàng là bị phụ thân Ô Bất Lữ cùng huynh trưởng Liệt Lỗ Cốc bắt trói đi lấy chồng, còn ép nàng bái đường thành thân xong mới trở về.
Còn năm ngày nữa là tới Thu nại bát, Tiểu Tiểu rất chờ mong tới ngày săn bắt, nhưng trong năm ngày này nàng lại bất hạnh không thể tham gia cuộc thi!
Ngày năm tháng năm tiết đoan ngọ, buổi trưa, Hoàng thượng ở trong cung thiết yến, đây là tập tục của người Liêu, chính là dùng tạp ti quấn ở trên cánh tay để được cát tường, hoặc hy vọng hoàng đế có thể thiên ân thùy chú ý, những khách nhân còn chế luyện sợi trường mệnh, mang ở trên người để mong trường thọ.
Chẳng qua là không nghĩ tới, Tiểu Tiểu vốn tính là sau khi tham gia thịnh yến sẽ kéo Gia Luật Long Khánh đi tham gia cuộc thi bắn tên, nhưng trên đường đi tới bữa tiệc thì nàng té xỉu.
Mắt thấy Tiểu Tiểu đang mạnh khoẻ lại ngất đi, sắc mặt Gia Luật Long Khánh so với Tiểu Tiểu còn khó coi hơn. Khiến cho thái y đi tới Hứng Thiên điện, nhất thời không biết là Hằng Vương phi nằm ở trên giường có việc, hay là Hằng vương đứng bên cạnh giường có bệnh!
Thái y nhanh chóng xem mạch cho Tiểu Tiểu, sau khi khai báo mấy câu, lưu lại đơn thuốc rồi nhanh chóng rời đi. Gia Luật Long Khánh còn chưa tiêu hóa hoàn toàn tin tức mà thái y báo cho hắn, Tiểu Tiểu đã thanh tỉnh.
"Đây là đâu? Tại sao ta lại nằm ở chỗ này? Sao các ngươi cũng ở chỗ này?" Tiểu Tiểu giãy dụa muốn đứng lên.
Gia Luật Long Khánh ngồi ở bên mép giường, lập tức ấn nàng xuống không cho ngồi dậy. "Đừng ngồi dậy, mau mau nằm xuống nghỉ chút đi."
Tiểu Tiểu chu môi nói:” Tại sao? Ta không muốn ngủ, tại sao phải nằm?" Gia Luật Long Khánh ôn nhu nhìn nàng nói: "Tiểu Tiểu, ngươi sắp làm mẹ."
"Gì? Mẹ? Tại sao?" Tiểu Tiểu mờ mịt hỏi.
"Tại sao?" Gia Luật Long Khánh kinh ngạc lặp lại lời của nàng. Này còn phải hỏi sao? Thành hôn, động phòng, nên sẽ có hài tử, không có mới là có vấn đề, hắn cũng không nhận ra mình có vấn đề gì.
Tiêu Thái hậu đứng ở bên giường vỗ vỗ tay của Tiểu Tiểu:” Trong bụng ngươi có hài tử, Tiểu Giáo."
"Ta? Bụng? Hài tử?" Tiểu Tiểu kinh ngạc vuốt bụng của mình.
"Đúng! Ngươi có hài tử." Gia Luật Long Khánh ở trên giường cười không được vui sướng. "Ngươi có sao hay không...."
Lời hắn còn chưa nói hết, đã bị Tiểu Tiểu bất ngờ cắt đứt. "Là ai?" Nàng phút chốc tức giận quát lên một tiếng:”Kẻ khốn kiếp nào thừa dịp ta không chú ý liền đem hài tử lén thả vào trong bụng của ta?"
"Gì? Khốn kiếp? Không chú ý?" Gia Luật Long Khánh ngạc nhiên, không biết làm sao liền quay về phía Tiêu Thái hậu cầu cứu. "Mẫu hậu mau giải thích cho nàng hiểu đi."
Tiêu Thái hậu lấy tay lụa mà che miệng buồn cười không dứt, phía sau nàng hai cung nữ cũng nhịn không được nữa âm thầm cười trộm.
"Mau nói cho ta biết, Yến Ẩn." Tiểu Tiểu ngồi dậy, đem ống tay áo kéo lên cao, làm ra tư thế muốn đánh người:” Là kẻ khốn kiếp nào? Ta phải đích thân đi làm thịt hắn!
Làm thịt hắn? Tại sao? Chẳng lẽ nàng không muốn có hài tử sao? Ách, ách, phải.. Ách... Phải.. Gia Luật Long Khánh trong lòng kêu khổ thấu trời.
"Nói mau!"
Trong ba ngày, Lý Nguyên Hạo ở chợ đụng phải người cường thế nhất của tộc Nữ Chân Bộ Lạc —— thiếu tù trưởng của Hoàn Nhan bộ tộc Hoàn Nhan Duẫn Đôn, trong lòng hắn lập tức hiện lên một mưu kế ác độc: Mượn đao giết người.
Sau đó Lý Nguyên Hạo liền nghĩ cách cùng Hoàn Nhan Duẫn Đôn giao hảo, tiện đà giựt giây hắn ám sát Gia Luật Long Khánh; Song, Hoàn Nhan tù trưởng nếu trong các con của mình mà chọn trúng Hoàn Nhan Duẫn Đôn làm thiếu tù trưởng, liền tỏ vẻ Hoàn Nhan Duẫn Đôn cũng không phải là hạng người vô năng ngu ngốc, sau khi nghe xong đề nghị của Lý Nguyên Hạo, hắn lập tức hiểu nếu làm theo đề nghị của Lý Nguyên Hạo sẽ mang tới hoạ diệt tộc cho tộc Nữ Chân, cho nên hắn lập tức khước từ.
Kế này không được ta còn kế khác, Lý Nguyên Hạo lại bắt đầu thuyết phục Hoàn Nhan Duẫn Đôn bắt cóc thê tử của Gia Luật Long Khánh là Hằng Vương phi Trầm Tiểu Giáo, tỏ vẻ nếu có Hằng Vương phi trong tay, chẳng những không sợ Liêu quốc mang quân quấy rầy, còn có thể yêu cầu Liêu quốc bồi thường thiệt hại cho dân tộc, vì dân tộc Nữ Chân quanh năm bị người Liêu khi dễ mà không làm gì được. Hoàn Nhan Duẫn Đôn mặc dù trẻ tuổi, nhưng cũng không ngu ngốc, kế hoạch kèm hai bên Hằng Vương phi nhìn bên ngoài gần như hoàn mỹ, kì thực bên trong trăm ngàn chỗ hở. Mà quan trọng nhất là, Lý Nguyên Hạo cùng Gia Luật Long Khánh là bạn tốt nhiều năm, hắn vì sao phải thiết kế hãm hại bạn tốt? Nếu như theo lời của hắn, Gia Luật Long Khánh đoạt nữ nhân mà hắn yêu mến, nếu nói không thể đoạt vợ của bằng hữu, thì chuyện Lý Nguyên Hạo tìm kế trả thù là danh chính ngôn thuận, nhưng vì sao hắn không tự mình động thủ? Đảng hạng tộc của hắn so với dân tộc Nữ Chân của mình mạnh hơn rất nhiều.
Lý Nguyên Hạo đã sớm biết Hoàn Nhan Duẫn Đôn không phải là một người khinh địch, cũng khó thuyết phục, cho nên giữa đường hắn cho người đưa Sử La Nhi chạy về Cam Túc, còn mình thì theo Hoàn Nhan Duẫn Đôn đi đến bộ tộc Nữ Chân tiếp tục tìm cách thuyết phục Hoàn Nhan Duẫn Đôn, hoặc là tù trưởng Hoàn Nhan tộc đáp ứng động thủ trói người. Lý Nguyên Hạo ngoài mặt tạo cho mình bộ dáng ưu nhã, kì thực là người tâm cơ thâm trầm, ngoan khốc xảo trá, hắn đã muốn thứ gì thì không dễ dàng buông tay, hơn nữa Tiểu Tiểu lại là nữ nhân hắn nhất định phải có được.
Nếu như có thể mượn tay người khác có được nàng là tốt nhất, dù sao cùng Liêu quốc chính diện đối địch cũng không phải biện pháp hay, trừ phi vạn bất đắc dĩ, hắn cũng không muốn mang đến tai hoạ cho Đảng Hạng tộc. Hắn tự đặt cho mình thời hạn một năm, nếu như một năm sau hắn vẫn không thuyết phục được Nữ Chân tộc thực hiện theo kế hoạch của mình, thì hắn phải nhân ngày thông hôn giữa Liêu quốc và Đảng Hạng tộc mà động thủ.
Mà bây giờ hắn chỉ có thể chịu đựng nỗi khổ tương tư, nhưng càng khổ thì càng kích thích quyết tâm của hắn! Hắn tự tay vẽ một bức họa của Tiểu Tiểu, nụ cười của nàng đã khắc sâu trong óc của hắn, ngày ngày hắn nhìn, mỗi ngày nghĩ, tin tưởng nàng cuối cùng sẽ thuộc về hắn!
Cũng trong ba ngày đó, sau khi rời khỏi thực quán, Gia Luật Long Khánh liền đưa Tiểu Tiểu về Hằng Vương phủ, không cho nàng ra khỏi cửa nửa bước, hắn rất sợ mất đi Tiểu Giáo, cho đến khi Lý Nguyên Hạo ra khỏi kinh thành, hắn mới lại bắt đầu mang theo Tiểu Tiểu ra cửa du ngoạn, hoặc là tiến cung trêu chọc Tiêu Thái hậu vui vẻ, hoặc theo hoàng hậu tâm sự.
Đợi vài ngày mới chờ đến Hạ nại bát, Tiểu Tiểu đang muốn hoạt động gân cốt, không nghĩ tới nàng còn chưa tham gia thì cuộc săn bắt đã kết thúc, làm cho Tiểu Tiểu cảm thấy rất nhụt chí, nhưng nàng cũng cảm nhận được Gia Luật Long Khánh khẩn trương cùng lo lắng, nàng biết hắn lo lắng cho nàng, nên nàng nhiều lắm cũng chỉ oán trách hai câu, dù sao nàng nghĩ, còn có Thu nại bát và Đông nại bát!
Trong đoạn thời gian từ Hạ nại bát đến Thu nại bát, Gia Luật Long Khánh mang Tiểu Tiểu đi dạo khắp nơi, trong thành, ngoài thành, kinh đô và vùng lân cận phụ cận. Mà các hoàng thân quốc thích cùng các vương công đại thần cũng lục tục kéo đến bái kiến Hằng Vương phi, vốn tưởng rằng mang tâm trạng chế giễu tới, lại không ngờ tới vừa thấy Tiểu Tiểu liền giật nảy mình, đều bị nàng làm cho tâm thần mê mẫn, cúi đầu xưng thần, trong lòng lại hối hận không thôi, ai thán liên tục, hận ban đầu không phải là mình đi hy sinh.
Không bao lâu, danh hiệu đệ nhất mỹ nữ Đại Liêu của Hổ Na liền bị Tiểu Tiểu đoạt đi, từ Hoàng Đế, cho tới người buôn bán nhỏ, không khỏi phục tùng nhận định Hằng Vương phi mới thật sự là đệ nhất mỹ nữ Liêu quốc, hoàn hảo Hổ Na khi đó đã lấy chồng ở Đảng Hạng tộc, nếu không nhất định nàng sẽ quát lên như sấm, và nổi trận lôi đình! Dĩ nhiên, Hổ Na một lòng thầm mến Gia Luật Long Khánh cũng không phải là cam tâm tình nguyện gả đi, trên thực tế, nàng là bị phụ thân Ô Bất Lữ cùng huynh trưởng Liệt Lỗ Cốc bắt trói đi lấy chồng, còn ép nàng bái đường thành thân xong mới trở về.
Còn năm ngày nữa là tới Thu nại bát, Tiểu Tiểu rất chờ mong tới ngày săn bắt, nhưng trong năm ngày này nàng lại bất hạnh không thể tham gia cuộc thi!
Ngày năm tháng năm tiết đoan ngọ, buổi trưa, Hoàng thượng ở trong cung thiết yến, đây là tập tục của người Liêu, chính là dùng tạp ti quấn ở trên cánh tay để được cát tường, hoặc hy vọng hoàng đế có thể thiên ân thùy chú ý, những khách nhân còn chế luyện sợi trường mệnh, mang ở trên người để mong trường thọ.
Chẳng qua là không nghĩ tới, Tiểu Tiểu vốn tính là sau khi tham gia thịnh yến sẽ kéo Gia Luật Long Khánh đi tham gia cuộc thi bắn tên, nhưng trên đường đi tới bữa tiệc thì nàng té xỉu.
Mắt thấy Tiểu Tiểu đang mạnh khoẻ lại ngất đi, sắc mặt Gia Luật Long Khánh so với Tiểu Tiểu còn khó coi hơn. Khiến cho thái y đi tới Hứng Thiên điện, nhất thời không biết là Hằng Vương phi nằm ở trên giường có việc, hay là Hằng vương đứng bên cạnh giường có bệnh!
Thái y nhanh chóng xem mạch cho Tiểu Tiểu, sau khi khai báo mấy câu, lưu lại đơn thuốc rồi nhanh chóng rời đi. Gia Luật Long Khánh còn chưa tiêu hóa hoàn toàn tin tức mà thái y báo cho hắn, Tiểu Tiểu đã thanh tỉnh.
"Đây là đâu? Tại sao ta lại nằm ở chỗ này? Sao các ngươi cũng ở chỗ này?" Tiểu Tiểu giãy dụa muốn đứng lên.
Gia Luật Long Khánh ngồi ở bên mép giường, lập tức ấn nàng xuống không cho ngồi dậy. "Đừng ngồi dậy, mau mau nằm xuống nghỉ chút đi."
Tiểu Tiểu chu môi nói:” Tại sao? Ta không muốn ngủ, tại sao phải nằm?" Gia Luật Long Khánh ôn nhu nhìn nàng nói: "Tiểu Tiểu, ngươi sắp làm mẹ."
"Gì? Mẹ? Tại sao?" Tiểu Tiểu mờ mịt hỏi.
"Tại sao?" Gia Luật Long Khánh kinh ngạc lặp lại lời của nàng. Này còn phải hỏi sao? Thành hôn, động phòng, nên sẽ có hài tử, không có mới là có vấn đề, hắn cũng không nhận ra mình có vấn đề gì.
Tiêu Thái hậu đứng ở bên giường vỗ vỗ tay của Tiểu Tiểu:” Trong bụng ngươi có hài tử, Tiểu Giáo."
"Ta? Bụng? Hài tử?" Tiểu Tiểu kinh ngạc vuốt bụng của mình.
"Đúng! Ngươi có hài tử." Gia Luật Long Khánh ở trên giường cười không được vui sướng. "Ngươi có sao hay không...."
Lời hắn còn chưa nói hết, đã bị Tiểu Tiểu bất ngờ cắt đứt. "Là ai?" Nàng phút chốc tức giận quát lên một tiếng:”Kẻ khốn kiếp nào thừa dịp ta không chú ý liền đem hài tử lén thả vào trong bụng của ta?"
"Gì? Khốn kiếp? Không chú ý?" Gia Luật Long Khánh ngạc nhiên, không biết làm sao liền quay về phía Tiêu Thái hậu cầu cứu. "Mẫu hậu mau giải thích cho nàng hiểu đi."
Tiêu Thái hậu lấy tay lụa mà che miệng buồn cười không dứt, phía sau nàng hai cung nữ cũng nhịn không được nữa âm thầm cười trộm.
"Mau nói cho ta biết, Yến Ẩn." Tiểu Tiểu ngồi dậy, đem ống tay áo kéo lên cao, làm ra tư thế muốn đánh người:” Là kẻ khốn kiếp nào? Ta phải đích thân đi làm thịt hắn!
Làm thịt hắn? Tại sao? Chẳng lẽ nàng không muốn có hài tử sao? Ách, ách, phải.. Ách... Phải.. Gia Luật Long Khánh trong lòng kêu khổ thấu trời.
"Nói mau!"
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook