[Đồng Nhân Titanic] Lạc Vào Thế Giới Titanic
-
Chương 36: Phiên ngoại 1
Edit: Lạc Khuynh Vô Tâm (Newbie).
Beta: Moonmaplun.
Trong phòng trẻ em, cục cưng khúc khích tự chơi một mình, bàn tay nộn nộn nhỏ bé, ngón chân đung đưa cho người ta biết bây giờ bé đang rất vui.
“Em gái thấy anh trai tới nên vui vẻ vậy sao? Hôm nay anh tan học sớm nên đến thăm em nè, anh còn đem theo rất nhiều đồ chơi cho em chơi, nhưng mà mẹ không cho, nói em còn nhỏ quá, nhưng mà em yên tâm, chờ đến lúc em có thể chơi, em thích cái gì anh sẽ mua cho em, anh có rất nhiều tiền tiêu vặt đó, đến lúc đó đều mua đồ chơi tốt cho em, à, còn mua thật nhiều quần áo xinh đẹp cho công chúa nhỏ…” Một cậu bé rất đẹp trai đang ở bên giường trẻ con nói chuyện với cục cưng. Nói cậu đẹp trai cũng không phải nói quá, mới sáu bảy tuổi mà đã có thể thấy đươc sau này lớn lên nhất định rất hoàn hảo, có thể xác định, đây sẽ là một ‘nam châm hút con gái’ trong tương lai. Hiện tại ‘thỏi nam châm’ này đang nho nhỏ lảm nhảm với bé con, nếu cậu bé cứ theo đà này mà lớn lên, thì chuyện lảm nhảm cũng không là vấn đề, chỉ cần đẹp trai là sẽ được tha thứ…
“Tôi nói bây giờ cậu có thể im được chưa? Đó là em gái tôi, cậu mỗi ngày sáng, trưa, chiều đều đến, cậu có phiền hay không vậy? Thật sự muốn có em gái thì về kêu mẹ cậu sinh cho cậu một đứa đi, giành với tôi làm gì?” Ivan nhỏ đứng ở một bên thật sự là chịu không nổi, thằng nhóc này một tiếng em gái hai tiếng em gái, ai không biết còn nghĩ rằng đó là em gái ruột của cậu ta đấy. Đây là em gái ruột của mình mà! Là con trai lớn của Charles, ngoại hình của Ivan nhỏ giống y như cha cậu. Ánh mắt đó rất giống ánh mắt lúc Charles tức giận khi bị chiếm lấy cái gì đó, lại kiên định với quan niệm của bản thân: con trai nhà chú Mike rất đáng ghét! Cậu không thích cậu ta nhất!
“Cậu ghen tị tôi đang làm cho Shaleen nhỏ bé thích có phải hay không, công chúa nhỏ?” Cô bé con trên giường hé ra gương mặt mỉm cười ngọt ngào, cười khúc khích khoa tay múa chân như đang nói với cậu, khiến cậu càng thêm tin rằng bé Shaleen thích cậu nhất, Shaleen đáng yêu quá! Sinh thêm em gái? Nghĩ tới câu vừa rồi của Ivan, nhớ lại các chị em gái nhà chú mình, cậu liền không muốn nữa, ác ma rất đáng ghét, mỗi lần đều quấn lấy cậu không buông, nếu không chơi cùng thì các cô ấy vừa khóc vừa la, vẫn là Shaleen tốt nhất, thật đáng yêu! Còn chưa bao giờ thấy bé khóc… “Anh không cần em gái khác, chỉ cần bé cưng Shaleen, bé cưng Shaleen là đáng yêu nhất, cho đến bây giờ cũng chưa từng khóc hay quấy phá, mỗi lần nhìn thấy anh đều vui vẻ, giống như khi anh nhìn thấy Shaleen cũng thật vui vẻ, anh nói với em…”
Nhìn Keyon lại tiếp tục vui vẻ trò chuyện với cục cưng, Ivan càng thêm tức giận, cậu nổi giận đùng đùng gầm lên: “Tôi nói, em ấy là em gái của tôi, cậu đừng có một ngày anh trai đến anh trai đi, em ấy chỉ có mình tôi là anh trai, cậu không phải anh trai của em ấy.” Cái này cũng rõ rồi chứ? Mỗi ngày anh trai, anh trai, phiền chết…
“Em ấy không thể kêu tớ là anh trai sao?” Ánh mắt thật to, lông mi dài vụt qua tia sáng cực kỳ khả nghi.
“Không thể.” Ivan cũng không cảm thấy cậu ta đáng yêu, chỉ cảm thấy cậu ta tốt nhất là rời khỏi tầm mắt của cậu, ý, cũng không được, phải là rời khỏi tầm mắt của em gái cậu, em gái nếu thật sự coi cậu ta là anh trai thì phiền phức rồi.
“Ồ, vậy thì không kêu anh trai…” cậu nhóc Keyon nhún nhún vai, tính tình tốt nói, “Cha tớ từng nói, anh trai và em gái không thể vĩnh viễn ở bên nhau, chồng với vợ mới có thể vĩnh viễn ở bên nhau, vậy bé Shaleen làm vợ của tớ là được rồi.” Sau khi nói xong, cậu cảm thấy quyết định này của bản thân rất tốt. Bé Shaleen nếu thành vợ của cậu thì chẳng phải là có thể vĩnh viễn bên nhau sao? Cậu vui vẻ chia sẻ tin tức tốt này với cục cưng…
Cậu nhóc Ivan chỉ thấy như sấm sét giữa trời quang, trong đầu chỉ có một ý nghĩa: Cha, sói đến!
Ban đêm, Charles nhìn thấy gương mặt tức giận của con trai, nhịn không được hỏi: “Con trai ngoan, sao vậy? Ai chọc giận con?” Charles là một người cha tốt, anh chưa bao giờ giống như Mike có chuyện cùng con tranh giành ‘tình nhân’, anh cảm thấy con mình giống một quý ông nhỏ ưu tú cực kỳ, đứa con tốt như vậy anh đương nhiên muốn cho cậu những gì tốt nhất, nếu không chẳng phải thật xin lỗi vợ đã vất vả sinh đứa bé?
“Cha, sáng mai nói bảo vệ không được mở cửa, ai đến cũng không được mở cửa, đặc biệt là Keyon nhà chú Mike, nhất định không cho vào nhà.” Cậu bé Ivan càng nói càng tức giận, hung hăng trừng mắt bát cơm trước mặt, giống như đó là Keyon vậy.
Nhìn cậu tức giận, trong mắt cha cậu lại cảm thấy cậu rất đáng yêu, Charles tràn ngập tình thương tiếp tục hỏi con trai: “Sao vậy? Cậu nhóc Keyon lại giành em gái với con à?” Anh cũng không hiểu tại sao nhóc Kevin lại thích con gái mình đến vậy, một ngày đến ba lần, gần đây nhất là lúc bọn họ đang ăn cơm, nếu đêm nay Mike không có tiệc xã giao, ba người nhà bọn họ nhất định lại ăn cơm ở nhà mình.
“Giành em gái cái gì? Sự thật là cậu ta muốn em gái làm vợ, thằng nhóc chết tiệt kia, con sẽ không đồng ý em gái gả cho hắn!” Ivan tức giận vỗ bàn đứng lên, cho thấy lập trường kiên định.
Một câu này làm hai người lớn sợ ngây người.
Rose nghĩ: Đứa nhỏ này mới sáu tuổi mà đã trưởng thành như vậy sao? Bắt đầu muốn có vợ?
Thái độ Charles thì khác, anh tức giận đứng lên la lớn: “Đi, nói cho bảo vệ biết, bắt đầu từ ngày mai không cho Keyon vào nhà, không được, là nhà Mik,e một người cũng không cho vào. Thật vô lý, dám để ý tới trên con gái của ta, nghĩ hay thật đấy, con gái của ta có thể tùy tiện cưới sao?! Nhanh đi nói cho bảo vệ cửa, hắn nếu dám cho vào, thì về nhà luôn đi…”
“Đúng vậy, ai cũng không cho vào, em gái là của nhà chúng ta…” Đây là giọng Ivan phía sau đệm vào.
Rose nhìn hai cha con kích động, khóe miệng giật giật, đàn ông nhà này không ai bình thường sao? Quên đi, không để ý đến hai cha con ngây thơ này, cô đi thăm con gái, cô muốn xem con gái có tốt không, nhất định ngàn vạn lần không thể ngây thơ giống như cha và anh trai bé, cả nhà đều như vậy, rất đáng sợ đó. Nghĩ vậy, Rose vội đứng dậy chuẩn bị lên lầu giáo dục con gái…
Beta: Moonmaplun.
Trong phòng trẻ em, cục cưng khúc khích tự chơi một mình, bàn tay nộn nộn nhỏ bé, ngón chân đung đưa cho người ta biết bây giờ bé đang rất vui.
“Em gái thấy anh trai tới nên vui vẻ vậy sao? Hôm nay anh tan học sớm nên đến thăm em nè, anh còn đem theo rất nhiều đồ chơi cho em chơi, nhưng mà mẹ không cho, nói em còn nhỏ quá, nhưng mà em yên tâm, chờ đến lúc em có thể chơi, em thích cái gì anh sẽ mua cho em, anh có rất nhiều tiền tiêu vặt đó, đến lúc đó đều mua đồ chơi tốt cho em, à, còn mua thật nhiều quần áo xinh đẹp cho công chúa nhỏ…” Một cậu bé rất đẹp trai đang ở bên giường trẻ con nói chuyện với cục cưng. Nói cậu đẹp trai cũng không phải nói quá, mới sáu bảy tuổi mà đã có thể thấy đươc sau này lớn lên nhất định rất hoàn hảo, có thể xác định, đây sẽ là một ‘nam châm hút con gái’ trong tương lai. Hiện tại ‘thỏi nam châm’ này đang nho nhỏ lảm nhảm với bé con, nếu cậu bé cứ theo đà này mà lớn lên, thì chuyện lảm nhảm cũng không là vấn đề, chỉ cần đẹp trai là sẽ được tha thứ…
“Tôi nói bây giờ cậu có thể im được chưa? Đó là em gái tôi, cậu mỗi ngày sáng, trưa, chiều đều đến, cậu có phiền hay không vậy? Thật sự muốn có em gái thì về kêu mẹ cậu sinh cho cậu một đứa đi, giành với tôi làm gì?” Ivan nhỏ đứng ở một bên thật sự là chịu không nổi, thằng nhóc này một tiếng em gái hai tiếng em gái, ai không biết còn nghĩ rằng đó là em gái ruột của cậu ta đấy. Đây là em gái ruột của mình mà! Là con trai lớn của Charles, ngoại hình của Ivan nhỏ giống y như cha cậu. Ánh mắt đó rất giống ánh mắt lúc Charles tức giận khi bị chiếm lấy cái gì đó, lại kiên định với quan niệm của bản thân: con trai nhà chú Mike rất đáng ghét! Cậu không thích cậu ta nhất!
“Cậu ghen tị tôi đang làm cho Shaleen nhỏ bé thích có phải hay không, công chúa nhỏ?” Cô bé con trên giường hé ra gương mặt mỉm cười ngọt ngào, cười khúc khích khoa tay múa chân như đang nói với cậu, khiến cậu càng thêm tin rằng bé Shaleen thích cậu nhất, Shaleen đáng yêu quá! Sinh thêm em gái? Nghĩ tới câu vừa rồi của Ivan, nhớ lại các chị em gái nhà chú mình, cậu liền không muốn nữa, ác ma rất đáng ghét, mỗi lần đều quấn lấy cậu không buông, nếu không chơi cùng thì các cô ấy vừa khóc vừa la, vẫn là Shaleen tốt nhất, thật đáng yêu! Còn chưa bao giờ thấy bé khóc… “Anh không cần em gái khác, chỉ cần bé cưng Shaleen, bé cưng Shaleen là đáng yêu nhất, cho đến bây giờ cũng chưa từng khóc hay quấy phá, mỗi lần nhìn thấy anh đều vui vẻ, giống như khi anh nhìn thấy Shaleen cũng thật vui vẻ, anh nói với em…”
Nhìn Keyon lại tiếp tục vui vẻ trò chuyện với cục cưng, Ivan càng thêm tức giận, cậu nổi giận đùng đùng gầm lên: “Tôi nói, em ấy là em gái của tôi, cậu đừng có một ngày anh trai đến anh trai đi, em ấy chỉ có mình tôi là anh trai, cậu không phải anh trai của em ấy.” Cái này cũng rõ rồi chứ? Mỗi ngày anh trai, anh trai, phiền chết…
“Em ấy không thể kêu tớ là anh trai sao?” Ánh mắt thật to, lông mi dài vụt qua tia sáng cực kỳ khả nghi.
“Không thể.” Ivan cũng không cảm thấy cậu ta đáng yêu, chỉ cảm thấy cậu ta tốt nhất là rời khỏi tầm mắt của cậu, ý, cũng không được, phải là rời khỏi tầm mắt của em gái cậu, em gái nếu thật sự coi cậu ta là anh trai thì phiền phức rồi.
“Ồ, vậy thì không kêu anh trai…” cậu nhóc Keyon nhún nhún vai, tính tình tốt nói, “Cha tớ từng nói, anh trai và em gái không thể vĩnh viễn ở bên nhau, chồng với vợ mới có thể vĩnh viễn ở bên nhau, vậy bé Shaleen làm vợ của tớ là được rồi.” Sau khi nói xong, cậu cảm thấy quyết định này của bản thân rất tốt. Bé Shaleen nếu thành vợ của cậu thì chẳng phải là có thể vĩnh viễn bên nhau sao? Cậu vui vẻ chia sẻ tin tức tốt này với cục cưng…
Cậu nhóc Ivan chỉ thấy như sấm sét giữa trời quang, trong đầu chỉ có một ý nghĩa: Cha, sói đến!
Ban đêm, Charles nhìn thấy gương mặt tức giận của con trai, nhịn không được hỏi: “Con trai ngoan, sao vậy? Ai chọc giận con?” Charles là một người cha tốt, anh chưa bao giờ giống như Mike có chuyện cùng con tranh giành ‘tình nhân’, anh cảm thấy con mình giống một quý ông nhỏ ưu tú cực kỳ, đứa con tốt như vậy anh đương nhiên muốn cho cậu những gì tốt nhất, nếu không chẳng phải thật xin lỗi vợ đã vất vả sinh đứa bé?
“Cha, sáng mai nói bảo vệ không được mở cửa, ai đến cũng không được mở cửa, đặc biệt là Keyon nhà chú Mike, nhất định không cho vào nhà.” Cậu bé Ivan càng nói càng tức giận, hung hăng trừng mắt bát cơm trước mặt, giống như đó là Keyon vậy.
Nhìn cậu tức giận, trong mắt cha cậu lại cảm thấy cậu rất đáng yêu, Charles tràn ngập tình thương tiếp tục hỏi con trai: “Sao vậy? Cậu nhóc Keyon lại giành em gái với con à?” Anh cũng không hiểu tại sao nhóc Kevin lại thích con gái mình đến vậy, một ngày đến ba lần, gần đây nhất là lúc bọn họ đang ăn cơm, nếu đêm nay Mike không có tiệc xã giao, ba người nhà bọn họ nhất định lại ăn cơm ở nhà mình.
“Giành em gái cái gì? Sự thật là cậu ta muốn em gái làm vợ, thằng nhóc chết tiệt kia, con sẽ không đồng ý em gái gả cho hắn!” Ivan tức giận vỗ bàn đứng lên, cho thấy lập trường kiên định.
Một câu này làm hai người lớn sợ ngây người.
Rose nghĩ: Đứa nhỏ này mới sáu tuổi mà đã trưởng thành như vậy sao? Bắt đầu muốn có vợ?
Thái độ Charles thì khác, anh tức giận đứng lên la lớn: “Đi, nói cho bảo vệ biết, bắt đầu từ ngày mai không cho Keyon vào nhà, không được, là nhà Mik,e một người cũng không cho vào. Thật vô lý, dám để ý tới trên con gái của ta, nghĩ hay thật đấy, con gái của ta có thể tùy tiện cưới sao?! Nhanh đi nói cho bảo vệ cửa, hắn nếu dám cho vào, thì về nhà luôn đi…”
“Đúng vậy, ai cũng không cho vào, em gái là của nhà chúng ta…” Đây là giọng Ivan phía sau đệm vào.
Rose nhìn hai cha con kích động, khóe miệng giật giật, đàn ông nhà này không ai bình thường sao? Quên đi, không để ý đến hai cha con ngây thơ này, cô đi thăm con gái, cô muốn xem con gái có tốt không, nhất định ngàn vạn lần không thể ngây thơ giống như cha và anh trai bé, cả nhà đều như vậy, rất đáng sợ đó. Nghĩ vậy, Rose vội đứng dậy chuẩn bị lên lầu giáo dục con gái…
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook