[Đồng Nhân Naruto] Đặc Công Xuyên Không
-
Chương 38: Gặp lại và đi mất
Sarami và Sasori cùng nhau tiến vào làng Lá, cô và anh không ngờ sức mạnh hủy diệt của Pain lại mạnh đến thế.
Những túp lều được trải một cách thô kệch nhưng chắc chắn, cũng rất khó để biết được vị trí của đệ ngũ.
Nếu như cô hỏi thì cũng không được, sẽ bị nghi ngờ mà thôi. Còn nếu cô nói mình là Sarami từng là người của làng Lá thì cũng kì vì cô trước đó là người Akatsuki và cũng không ít gây hoạ.
" Thật là khó để tìm bà đệ ngũ thật " Sarami mỉm cười ngao ngán.
" Em định cứu bà ta thật sao? " Sasori.
" Dù gì em cũng đã rời Akatsuki rồi, em cũng nên chuộc lại lỗi lầm chứ đồ ngốc " Sarami véo vào mặt của anh ta.
Sasori ôm lấy mặt sưng tấy của mình, với anh thì Sarami được sờ chứ người khác thì anh đã giết rồi.
Đột nhiên cô nhìn thấy Sakura từ trong túp lều kia ra cùng với một cô gái tóc ngắn màu đen, cô theo như mình nhớ thì đó là Shizune, học trò của bà đệ ngũ Tsunade.
Thật may mắn khi tìm ra được họ đấy, vậy là bà Tsunade đang nằm bên trong túp lều đó.
" Làm sao chúng ta có thể vào đó được? " Sasori.
"........ " Sarami suy nghĩ một chút và nhìn sang Sasori cười nham hiểm.
Mặt anh hắc tuyến không biết cô ấy đang nghĩ gì nữa. Một lúc sau Shizune đang chăm sóc cho Tsunade thì có ai đó gọi ra ngoài bảo bên cổng làng có người quen cần gặp.
Shizune không nhớ rằng mình có người quen, nhưng mà cũng tin và đi ra ngoài.
Nhân cơ hội đó Sarami bước vào và ngồi cạnh bên chỗ nằm của Tsunade.
" Chào ngài đệ ngũ, tôi là Hiyase Sarami, có lẽ đây là lần đầu tiên bà gặp tôi " Sarami mỉm cười.
Tsunade mệt mỏi dùng ánh mắt nhìn vào Sarami. Bà ấy có nghe qua từ Sakura rằng trước kia ngoài Sasuke thì còn có một người nữa từng là thành viên đội 7, cô gái đó là Hiyase Sarami. cô gái có thể nói có sức mạnh ngang ngửa một chuunin lúc trước. Nhưng không hiểu lí do gì cô bé ấy lại rời bỏ Konoha và trở thành người của Akatsuki.
"......" Tsunade cố gắng muốn nói gì đó nhưng không được.
" Đừng lo, tôi tới đây để giúp bà thôi, chốc nữa tôi sẽ đi liền " Sarami.
Cô lấy ra một ống tiêm có chứa nước màu lục bảo thạch, Sarami tiêm vào và rồi cô cho thêm chút máu của mình vào miệng Tsunade.
Bà ấy vô cùng ngạc nhiên khi thấy Sarami làm thế.
" Xong rồi, tôi xin phép đi trước! Đợi vài hôm nữa bà sẽ khỏe lại nhanh thôi " Sarami.
Cô nói xong và gấp rút rời khỏi túp lều một cách nhanh, chóng. Shizune cũng vài phút sau quay trở lại.
Ngay con đường, Sasori đang đứng chờ cô và họ nắm tay nhau rời khỏi làng. Trên đường rời đi, Naruto và Sakura cũng vừa xách nước từ nguồn về, họ nhìn thấy Sarami nhưng lại không nhận ra cô.
" Giờ chúng ta sẽ đi đâu?" Sasori.
" Chúng ta nên nghỉ ngơi ở đâu đó yên bình chút " Sarami.
" Sakura, nhìn cô gái kia trông giống Sarami thật! " Naruto.
" Đúng thật... Nhưng Mà cậu ấy làm sao ở đây được chứ? " Sakura.
Naruto và Sakura khép mi lại và nhớ tới người bạn của mình. Sarami liếc nhìn họ và mỉm cười, thấy họ khỏe mạnh như vậy cô cũng vui rồi.
Giờ thì cô và Sasori lặng lẽ cùng nhau đến một nơi yên bình dành cho họ. Nhưng chắc chưa thể nói là riêng hai người được.
Giờ họ đang đứng ngay con đường mòn cách xa làng và họ đang nhìn một con sâu vàng nằm dưới đất.
".... đó là Deidara nhỉ! " Sarami.
" Không, là một con sâu to xác mà thôi, mặc kệ đi " Sasori lạnh nhạt đạp qua.
"....Hai người.... Các ngươi...... Độc ác thật đấy!! " Deidara gượng dậy hét lớn.
" Ủa con nào vừa nói vậy? " Sasori ngơ ngáo nhìn xung quanh.
" hai đứa tiên đồng ngọc nữ các ngươi dám bỏ ta lại tổ chức thế đấy hả " Deidara bực bội phun nước miếng vào Sasori.
Sau khi hai người họ rời làng Lá là mọi lớp cải trang của Sasori đều được bỏ ra hết. Cho nên Deidara mới nhận ra.
" Deidara! Ngươi còn sống sao? " Sarami.
" Gì mà sống hay chết chứ? Tự nhiên hai ngươi biến mất khỏi tổ chức không một tăm hơi, khiến ta phải lặn lội tìm kiếm suốt, suýt nữa bị tên Uchiha Sasuke giết rồi. " Deidara.
" Tự nhiên tìm kiếm bọn ta làm gì? Không phải ngươi sẽ được thoải mái hơn sao? " Sasori.
" Đúng là vậy. Nhưng mà..... Không có các ngươi nên nó có hơi buồn chán " Deidara xí hổ chu mỏ.
"phụt hahahahaha " Sarami cười lớn.
Deidara ngạc nhiên không hiểu cô cười vì chuyện gì.
" giờ bọn ta đi tới một nơi để sống yên ổn, ngươi có muốn đi theo sống chung với bọn ta không? " Sarami.
" Tất nhiên là ta sẽ đi theo rồi còn hỏi, ta mặc dù chỉ là một cái nền cho hai người nhưng ít ra không cô đơn là được " deidara.
" Tùy ngươi, lúc ngủ thì ta cho ngươi ra ngoài đường ngủ. " Sasori chán ghét nhưng không làm gì được.
" Cái tên hỗn đản trời đánh " Deidara tức tối.
Vậy là hành trình đã có thêm Deidara, hai người này có vẻ như từ lúc cô xuất hiện là mọi thứ đều đã thay đổi hết mọi thứ. Dù sao hai người này cũng đã thay đổi rồi nên cô cũng không nói gì thêm.
Còn tiếp.
Những túp lều được trải một cách thô kệch nhưng chắc chắn, cũng rất khó để biết được vị trí của đệ ngũ.
Nếu như cô hỏi thì cũng không được, sẽ bị nghi ngờ mà thôi. Còn nếu cô nói mình là Sarami từng là người của làng Lá thì cũng kì vì cô trước đó là người Akatsuki và cũng không ít gây hoạ.
" Thật là khó để tìm bà đệ ngũ thật " Sarami mỉm cười ngao ngán.
" Em định cứu bà ta thật sao? " Sasori.
" Dù gì em cũng đã rời Akatsuki rồi, em cũng nên chuộc lại lỗi lầm chứ đồ ngốc " Sarami véo vào mặt của anh ta.
Sasori ôm lấy mặt sưng tấy của mình, với anh thì Sarami được sờ chứ người khác thì anh đã giết rồi.
Đột nhiên cô nhìn thấy Sakura từ trong túp lều kia ra cùng với một cô gái tóc ngắn màu đen, cô theo như mình nhớ thì đó là Shizune, học trò của bà đệ ngũ Tsunade.
Thật may mắn khi tìm ra được họ đấy, vậy là bà Tsunade đang nằm bên trong túp lều đó.
" Làm sao chúng ta có thể vào đó được? " Sasori.
"........ " Sarami suy nghĩ một chút và nhìn sang Sasori cười nham hiểm.
Mặt anh hắc tuyến không biết cô ấy đang nghĩ gì nữa. Một lúc sau Shizune đang chăm sóc cho Tsunade thì có ai đó gọi ra ngoài bảo bên cổng làng có người quen cần gặp.
Shizune không nhớ rằng mình có người quen, nhưng mà cũng tin và đi ra ngoài.
Nhân cơ hội đó Sarami bước vào và ngồi cạnh bên chỗ nằm của Tsunade.
" Chào ngài đệ ngũ, tôi là Hiyase Sarami, có lẽ đây là lần đầu tiên bà gặp tôi " Sarami mỉm cười.
Tsunade mệt mỏi dùng ánh mắt nhìn vào Sarami. Bà ấy có nghe qua từ Sakura rằng trước kia ngoài Sasuke thì còn có một người nữa từng là thành viên đội 7, cô gái đó là Hiyase Sarami. cô gái có thể nói có sức mạnh ngang ngửa một chuunin lúc trước. Nhưng không hiểu lí do gì cô bé ấy lại rời bỏ Konoha và trở thành người của Akatsuki.
"......" Tsunade cố gắng muốn nói gì đó nhưng không được.
" Đừng lo, tôi tới đây để giúp bà thôi, chốc nữa tôi sẽ đi liền " Sarami.
Cô lấy ra một ống tiêm có chứa nước màu lục bảo thạch, Sarami tiêm vào và rồi cô cho thêm chút máu của mình vào miệng Tsunade.
Bà ấy vô cùng ngạc nhiên khi thấy Sarami làm thế.
" Xong rồi, tôi xin phép đi trước! Đợi vài hôm nữa bà sẽ khỏe lại nhanh thôi " Sarami.
Cô nói xong và gấp rút rời khỏi túp lều một cách nhanh, chóng. Shizune cũng vài phút sau quay trở lại.
Ngay con đường, Sasori đang đứng chờ cô và họ nắm tay nhau rời khỏi làng. Trên đường rời đi, Naruto và Sakura cũng vừa xách nước từ nguồn về, họ nhìn thấy Sarami nhưng lại không nhận ra cô.
" Giờ chúng ta sẽ đi đâu?" Sasori.
" Chúng ta nên nghỉ ngơi ở đâu đó yên bình chút " Sarami.
" Sakura, nhìn cô gái kia trông giống Sarami thật! " Naruto.
" Đúng thật... Nhưng Mà cậu ấy làm sao ở đây được chứ? " Sakura.
Naruto và Sakura khép mi lại và nhớ tới người bạn của mình. Sarami liếc nhìn họ và mỉm cười, thấy họ khỏe mạnh như vậy cô cũng vui rồi.
Giờ thì cô và Sasori lặng lẽ cùng nhau đến một nơi yên bình dành cho họ. Nhưng chắc chưa thể nói là riêng hai người được.
Giờ họ đang đứng ngay con đường mòn cách xa làng và họ đang nhìn một con sâu vàng nằm dưới đất.
".... đó là Deidara nhỉ! " Sarami.
" Không, là một con sâu to xác mà thôi, mặc kệ đi " Sasori lạnh nhạt đạp qua.
"....Hai người.... Các ngươi...... Độc ác thật đấy!! " Deidara gượng dậy hét lớn.
" Ủa con nào vừa nói vậy? " Sasori ngơ ngáo nhìn xung quanh.
" hai đứa tiên đồng ngọc nữ các ngươi dám bỏ ta lại tổ chức thế đấy hả " Deidara bực bội phun nước miếng vào Sasori.
Sau khi hai người họ rời làng Lá là mọi lớp cải trang của Sasori đều được bỏ ra hết. Cho nên Deidara mới nhận ra.
" Deidara! Ngươi còn sống sao? " Sarami.
" Gì mà sống hay chết chứ? Tự nhiên hai ngươi biến mất khỏi tổ chức không một tăm hơi, khiến ta phải lặn lội tìm kiếm suốt, suýt nữa bị tên Uchiha Sasuke giết rồi. " Deidara.
" Tự nhiên tìm kiếm bọn ta làm gì? Không phải ngươi sẽ được thoải mái hơn sao? " Sasori.
" Đúng là vậy. Nhưng mà..... Không có các ngươi nên nó có hơi buồn chán " Deidara xí hổ chu mỏ.
"phụt hahahahaha " Sarami cười lớn.
Deidara ngạc nhiên không hiểu cô cười vì chuyện gì.
" giờ bọn ta đi tới một nơi để sống yên ổn, ngươi có muốn đi theo sống chung với bọn ta không? " Sarami.
" Tất nhiên là ta sẽ đi theo rồi còn hỏi, ta mặc dù chỉ là một cái nền cho hai người nhưng ít ra không cô đơn là được " deidara.
" Tùy ngươi, lúc ngủ thì ta cho ngươi ra ngoài đường ngủ. " Sasori chán ghét nhưng không làm gì được.
" Cái tên hỗn đản trời đánh " Deidara tức tối.
Vậy là hành trình đã có thêm Deidara, hai người này có vẻ như từ lúc cô xuất hiện là mọi thứ đều đã thay đổi hết mọi thứ. Dù sao hai người này cũng đã thay đổi rồi nên cô cũng không nói gì thêm.
Còn tiếp.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook