[ĐỒNG NHÂN NARUTO] Ảo Mộng Hồng Anh
Chương 38: Gặp lại SaSuke-Lúc Gặp lại

Sau đó chúng tôi tiếp tục lên đường, theo chỉ dẫn của Yamato mà tìm đến được Sào huyệt hiện tại của Orochimaru. Yamato được cho chúng tôi một hạt mầm và kêu nuốt vào để khi tách nhau ra vẫn có thể tìm đến được.

Chúng tôi đột nhập thành công căn cứ này, và theo Sự hướng dẫn của Yamato tìm đến được chỗ Sai.

-Quả nhiên là Anbu do trực tiếp HoKage chỉ huy, cái xác đó không thể lừa mấy người.-Sai cười nhìn chúng tôi nói.

-Thằng khốn! Sao mày lại phản bội tụi tao chứ?-Naruto tức giận nắm cổ áo Sai.

-Naruto, bình tĩnh, nơi này là Sào huyệt của Orochimaru đấy- tôi lên tiếng nhắc nhở. Sau đó lấy quyển Sách ra đưa cậu ta.

-Cái này trả cậu. – Sai nhận lấy nó từ tay tôi và nói lời cám ơn.

-Là mệnh lệnh của Danzou bảo cậu đột nhập vào đây đúng không? Tựa như làm gián diệp hay...ám Sát một ai đó.- tôi liếc mắt nhìn cậu, và Sai đã kể cho chúng tôi nghe nhiệm vụ của cậu chính là thông đồng với Orochimaru hủy diệt Làng Lá và làm gián diệp cung cấp thông tin của Orochimaru cho Danzou.

-Nhiệm vụ nguy hiểm như vậy mà cậu cũng nhận Sao, Sai?

-'Sai' chỉ là cái tên dùng cho nhiệm vụ này mà thôi, tôi chẳng là ai cả. Tôi là tay chân của Danzou Sama, tôi không hề tồn tại, các người có nói gì cũng vô ích.

-Vậy Sao? Vậy cậu còn giữ quyển Sách đó làm gì?

Sai nhìn vào quyển Sách trên tay không nói gì cả.

-Người trong hình là cậu và anh cậu đúng không? Cậu không vứt nó đi, vì nó là thứ duy nhất chúng minh Sự tồn tại của cậu, với tư cách là em trai của anh cậu và cậu không muốn cắt đứt mối quan hệ anh em đó.

-Quan hệ...

-Tôi đã từng nói với cậu, con người không thể vứt bỏ đi cảm xúc của mình và không thể chối bỏ nó. Cậu cũng vậy thôi.

...

Chúng tôi biết được cậu chuyện của Sai và anh cậu ấy qua lời kể của cậu, chúng tôi bắt Sai ra bên ngoài và trói cậu ấy lại.

-Thật đáng tiếc nhưng phân thân của ta Sẽ canh chừng cậu ở đây.-Yamato nhìn Sai nói.

-Được, từ bây giờ bắt đầu lại lần nữa, cứu SaSuke ra khỏi đó-Naruto quyết tâm nói.

-Từ bỏ đi, tôi đã gặp SaSuke rồi- Sai nghiêng đầu nói.

-Lúc nào Orochimaru cũng ở cùng SaSuke, nếu cứ ngoan cố bám theo chỉ tổ bị phanh thây thành trăm mảnh và trở thành xác thí nghiệm cho chúng, với lại...SaSuke-kun đã nói cậu chẳng là cái thá gì của cậu ấy và tớ đã nói Sakura cho rằng cậu xem SaSuke-kun như một người anh em, vậy mà...cậu ấy đã như vậy, có cần phải đối đầu với tên Orochimaru đó, có cần phải bắt SaSuke –kun về cho bằng được không? Tại Sao, đâu có ai ra lệnh cho cậu phải làm vậy?

-Trước đây tớ rất ghét SaSuke, nhưng khi ở cùng cậu ấy, tớ thật sự rất vui, cậu ấy...cũng là người thừa nhận tớ hơn bất kì ai. Vì sao à, vì SaSuke là bạn của tớ, vì cuối cùng tớ được mối quan hệ quan trọng nhất của mình. –Naruto cười nói, tôi nhìn cậu khẽ cười.-Quan hệ...dù là vậy, cũng không nên phí mang đối đầu với Orochimaru.

-Dù cho có bị phanh ra trăm mảnh, tôi cũng Sẽ cướp lại SaSuke từ tay Orochimaru cho cậu xem.

Naruto quyết tâm như vậy, tôi cũng không thể nói gì hơn. Bỗng nhiên... hàng loạt phi châm ném tới, chúng tôi nhanh chóng thoát ra một bên, tôi nhíu mày, là tên Kabuto đó.

-Sai...nhìn hiện trang của cậu, xem ra cậu bị trúng bắt nhỉ, xem ra cậu không phản bội, ta tin cậu-Kabuto mở trói cho Sai. Naruto tạo ra RaSengan đánh về phía Kabuto nhưng bị hắn đá bay.

-Vô ích...

-không thử thì làm Sao biết!-Naruto không cam lòng phản bác.

-không phải, không phải nói vế trước, hễ nhìn thấy ngươi, ta lại cảm thấy buồn thay cho ngươi. Con người Sẽ thay đổi, SaSuke cũng không còn là SaSuke của ngày xưa nữa đâu.

Bỗng nhiên Sai từ phía Sau khóa lấy Kabuto.

-Làm vậy là Sao?-Kabuto bình tĩnh nhìn sang Sai.

- Con người Sẽ thay đổi, và ta cũng vậy.

-Cái gì?

-Nhưng cũng có thứ không thể thay đổi...quan hệ, tớ muốn kiểm chứng nó.

-Sai...cậu...

Kabuto bị bắt trói, Naruto và Sai đi tìm SaSuke, tôi đảo mắt nhìn Kabuto, lại nghĩ tới chuyện đó, ánh mắt không che giấu được Sát khí nhìn Kabuto. Hắn ta giật mình nhìn tôi.

-Tốt nhất là ngươi biết điều một chút, nếu không phải còn cần ngươi làm một Số việc, ta bây giờ đã muốn giết ngươi rồi.

Kabuto rùng mình, ánh mắt của cô ta...So với SaSuke còn lạnh hơn... ánh mắt đó...khiến người ta run Sợ.

-Sakura, Chakra của Naruto...thằng bé gặp chuyện rồi.

Tôi để Yamato đi trước, còn mình thì quay Sang nhìn Kabuto. Lấy ra một hạt tựa như hạt đậu nhét vào mồm hắn.

-Ngươi cho ta ăn cái gì? –Kabuto trừn mắt nhìn tôi.

-Cũng không phải độc dược hay cái gì đâu...ta chưa để ngươi chết bây giờ đâu, yên tâm.

Nói rồi tôi xoay người rời đi, lúc này một tiếng nổ vang lên, tôi liền chạy về phía đó, nếu không lầm...cậu ấy...đang ở đó.

Tôi hợp với Naruto cũng đang đi tới đó. Chúng tôi nhìn thấy Sai đang đứng đó thì đi đến, mà Naruto cũng đá nói cho tôi nghe mục đích thật của Sai đến đây là ám Sát SaSuke. Tôi cũng đá biết truyện này, khẽ thở dài. Tôi vẫn chưa biết phải làm Sao đối mặt với SaSuke đây, cậu ấy bây giờ... đã không còn giống với SaSuke ngày xưa rồi.

-Sai...cậu đang làm gì ở đây vậy? –tôi đi về phía Sai hỏi.

-Sakura.- một giọng nói vang lên, giọng nói này qua mấy năm vẫn như vậy, có khác đi một chút, nhưng vẫn là giống như trước kia. Tôi ngẩng đầu lên nhìn ngươi đó, tôi vẫn chưa biết phải làm thế nào đối mặt với cậu ấy.

-Là cậu à...SaSuke.

Naruto nghe tôi nói, cũng vội vã chạy ra. Người thanh niên trước mặt chúng tôi bây giờ, là một SaSuke đã trưởng thành hơn So với trước, tóc đen dài ra một chút, mắt den lạnh lùng hơn, vẫn là bộ dáng ngạo mạn và lạnh lùng như trước.-SaSuke.

SaSuke nhìn tôi lại đảo mắt qua Naruto, hai người đối mặt.

-Naruto, có cả cậu nữa à. Vậy là KaKaShi cũng ở đây?

-Thật đáng tiếc, ta không phải anh KaKaShi, ta đi thay anh ấy, bây giờ đội KaKaShi Sẽ dắt cậu về làng.-Yamato bước ra, SaSuke nhìn 4 người chúng tôi.

-Đội KaKaShi à...

Sai giơ lên thanh kiếm của mình. SaSuke nhìn cậu.

-Tên đó thế chỗ cho tớ đó Sao? Tên đó cứ lảm nhảm muốn bảo vệ mối quan hệ giữ tớ và Naruto là Sao, lại thêm một tên ấm đầu vào nhóm à.

Mọi người ngạc nhiên nhìn qua Sai.

-Đúng là tớ nhận được lệnh phải ám Sát SaSuke. Nhưng mệnh lệnh đó chẳng là gì nữa, tớ muốn thử làm theo ý mình, Naruto-kun đã giúp tớ nhớ ra...nói Sao nhỉ, tớ đã từng rất xem trọng cảm xuc trước đây của mình. Tuy không hiểu rõ cậu cho lắm, nhưng Naruto và Sakura liều mình đuổi theo cậu như vậy là có nguyên nhân. Họ liều mình như vậy vì không muốn cắt đứt mối quan hệ với cậu mà muốn thắt chặt nó hơn. Tớ thì chưa hiểu rõ được nó, nhưng cậu...SaSuke-kun chắc chắn hiểu rất rõ điều này.

-Ờ, hiểu chứ, bởi vậy tớ mới muốn cắt đứt nó.-SaSuke lạnh lùng nói.

-Ta đây còn có mối quan hệ khác...là mối quan hệ oán hận với anh trai mình.

Tôi nhìn SaSuke, xem ra cậu ấy vẫn luôn nuôi lòng căm thù với anh mình...

-Có nhiều mối quan hệ chỉ làm bản thân mất tập trung, làm yếu đi cái dục vọng mạnh nhất và cái hồi ức quan trọng nhất.

-Nếu vậy...tại Sao cậu còn...cậu không giết tớ luôn đi hả? cậu định cắt đứt mối quan hệ với tớ luôn kia mà, SaSuke!-Naruto không cam lòng hét lên. Tôi nhìn cậu hơi rũ mắt. Naruto...

-Lí do cũng đơn giản thôi, không phải tớ không thể cắt đứt mối quan hệ với cậu mà chỉ vì tớ ghét nghe theo những gì hắn ta chỉ tớ, để có được Sức mạnh trong tay

-Ý cậu là chuyện gì.

-Không cần phải giải thích với cậu...nhưng tớ có thể nói với cậu thế này, tớ còn giữ lại cái mạng của cậu, chẳng qua là tùy hứng thôi.

Ngay Sau đó, SaSuke đã đến bên cạnh Naruto, đặt một tay lên vai cậu ấy. Mọi người đều ngạc nhiên với tốc độ của cậu.

-Phải rồi, chăng phải cậu có ước mơ trở thành HoKage Sao? Có thời gian rảnh bám theo tớ lúc này, Sao không lo luyện tập đi thì có phải hay hơn không? Không phải sao...Naruto...bởi vì lần này. Cậu Sẽ mất mạng bởi Sự tùy hứng của tớ đó.

SaSuke rút ra thanh kiếm phía Sau lưng mình, Naruto nghiêm túc nói.

-Kẻ không thể cứu nổi một người bạn của mình, thì làm Sao trở thành HoKage được, đúng không...SaSuke.

SaSuke rút kiếm, không ngừng ngại mà đâm xuống. Sai nhanh chóng cản cậu lại.

-Cách phòng thủ đó đúng đấy-SaSuke lạnh nhạt nói, Naruto lộn người giam ngược lại, Yamato dùng mộc động muốn bắt SaSuke nhưng bị cậu phóng điện toàn thân ngăn lại.SaSuke, cậu cũng mạnh lên rồi. Tôi đứng một bên quan Sát hết thảy lại liếc mắt nhìn về phía bên kia, hơi híp lại. Yamato bị SaSuke đâm một kiếm, Naruto thì đang có xu hướng muốn chuyển đổi qua hình thái vĩ thú

Yamato trong lúc SaSuke lơ là đã thoát được còn dùng mộc độn tạo một cái lồng bắt cậu lại nhưng SaSuke tránh thoát được.

-SaSuke, Sao cậu không chịu hiểu chứ, thân xác cậu Sẽ bị tên Orochimaru chiếm lấy kia mà!

-Nếu nó xảy ra, thì nó Sẽ xảy ra...cậu còn trẻ con lắm, Naruto. Đối với tớ trả thù là tất cả, chỉ cần trả được thù, tớ chẳng quan tâm tớ hay thế gian này Sẽ ra Sao. Nói cách khác Itachi chẳng hạ được tớ hay Orochimaru hiện giờ. Nhưng nếu giao thân xác này cho Orochimaru mà tớ có được Sức mạnh để trả thù thì...mạng Sống này có bao nhiêu cái, tớ cũng giao cho hắn.

-Nói chuyện nhiêu đó đủ rồi, Naruto, Sakura...trước mặt hai đứa em ta không muốn làm hành động tàn nhẫn nhưng...xin lỗi, ta phải đành ra tay thật thôi...

Đội trưởng Yamato...

-Làng Lá, các ngươi Sẽ có một kết thúc...tốt đẹp-SaSuke kết ấn, nhưng bị Orochimaru bắt lại.

-Không nên dùng thuật đó đâu SaSuke.

-Bỏ ra-SaSuke nhíu mày không vui nói.

-Xem kìa cậu lại dùng thái độ đó với Orochimaru Sama.-Kabuto cũng xuất hiện.

-Lâu quá không gặp ngươi nhỉ, Orochimaru.

Orochimaru nhìn qua, ánh mắt tôi và hắn giao nhau, hắn nhếch môi cười.

-Ồ, cô cũng tới đây sao, quả nhiên lâu ngày không gặp, cô cũng trưởng thành hơn rồi, nhưng ánh mắt lạnh lùng nhìn ta vẫn không thay đổi.

-Hừ, ta không còn là con bé yếu đuối ngày trước đâu, Orochimaru.

Orochimaru ánh mắt nhìn tôi chứa ý cười, cái lưỡi dài như con rắn của hắn liếm môi, như nhìn thấy con mồi béo tốt.

-Cô mạnh lên rất nhiều, làm ta ngày càng muốn có được cô rồi.

Tôi cười lạnh, nhìn hắn càng lạnh lùng hơn, bẻ tay nói.

-Ngươi muốn thử một chút không? Ta Sẽ cho ngươi chết một cách ít đau đớn nhất. Ngay tại đây, ngay bây giờ.

Orochimaru cười nhếch mép. Từ miệng hắn phun ra hàng chục con xà.

Tiềm Ảnh Xà Thủ.

Tôi nhìn những con rắn đó cười lạnh.

Ầm! những con rắn còn chưa đến gần tôi đã nát vụn, rơi xuống đất, mọi người đều ngạc nhiên nhìn. Những con rắn đó đều được bao trong những khối băng và bị đánh nát nhiều mảnh, tôi lạnh lùng nhìn Orochimaru, ý vị thâm thường cười hìn hắn.

-Ngươi có muốn bản thân cũng giống như mấy con rắn này không?

-Băng độn? hóa ra cô có Huyết kế giới hạn Sao? Ngày càng thú vị đấy, cô bé à...

Orochimaru đưa tay ra nhưng bị SaSuke đưa kiếm ra chặn lại.

-Ngươi muốn làm gì?

-SaSuke, nếu để cô bé đó đi cùng chúng ta không tốt Sao, như vậy ngươi cũng có bạn rồi.-Orochimaru nhìn SaSuke, lại liếc mắt sang nhìn tôi, không che dấu được ánh mắt xấu xí của hắn.

-Ta không cần.- SaSuke lạnh lùng nói, Orochimaru nhìn ánh mắt của cậu, tay cũng hạ xuống, liếc nhìn qua tôi.

-Đi thôi.

Ba người đó biến mất dần trước mắt chúng tôi, trước khi đi tôi nhìn thấy cả ba đều liếc mắt nhìn về phía này.

Hừ, nếu không phải tương lai ta để cho SaSuke tận tay giết ngươi thì...ngày hôm nay ngươi chẳng còn mạng mà bỏ đi đâu.

Naruto cúi đầu, chống hai tay xuống đất, cậu bắt đầu khóc, tôi không nhìn cậu, tôi biết Naruto lại đang tự trách bản thân mình.

-Được rồi, Naruto, cậu có khóc, cậu ấy cũng không quay về đâu... cậu, phải mạnh hơn nữa, như vậy là được rồi.

-Chúng ta cũng còn gần nửa năm nữa mà...tớ cũng muốn giúp hai cậu, ba người vẫn hơn hai người mà. Tớ cũng khá mạnh đấy.-Sai nhìn chúng tôi cười nói, tôi khẽ cười, lại đi đến bên cạnh Naruto, cười nhìn cậu.

-Đi thôi.

Naruto nhìn tôi, cũng đứng dậy. Thế là chúng tôivề làng và nhiệm vụ lần này đã thất bại.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương