[Đồng Nhân Inuyasha] Xuyên Qua Thành Phu Nhân Của Naraku
-
Chương 50: Ngoại truyện 1 : Tình địch tới tặng lễ vật
Sau nhiều tháng “nỗ lực”, cuối cùng Yuri cũng phải mang một cái bụng to đùng trên người, đi lại hết sức nặng nề…
“ Naraku đáng ghét! Ngươi rõ ràng đã hại ta thành thế này… Vậy, vậy mà còn mặt dày đến đây sao!?? Mẹ! Mẹ trừng cái gì?? Mẹ còn không nhanh một chút đuổi tên đáng chết ấy đi đi!!” Yuri khổ sở nằm trên ghế dài được trải bốn lớp lông thú vô cùng mềm mại, miệng không ngừng la hét, ánh mắt oán hận nhìn nam nhân vẻ mặt bình tĩnh không có chút hoang mang nào đứng trước mặt.
Nếu không phải tại hắn ngày nào cũng ‘muốn’, nàng sẽ trở thành bộ dạng này sao?? Làm ơn đi! Nàng chỉ mới chập chững bước vào tuổi mười tám thôi mà!! Hu hu hu…
Mẹ của nàng liếc một cái đầy trách cứ, sau đó lại quay sang nhẹ nhàng vỗ lên vai Naraku an ủi:
“ Naraku, con đừng để tâm, người nào ở trong trường hợp này tính khí đều cổ quái bất thường như vậy. Trong thời gian này, con nên nhẫn nại…”
Mẹ nàng còn chưa có nói xong, Naraku đã tiến lên, bình thản ngắt lời:
“ Không sao, ta vốn đã nghiên cứu về mấy chuyện này. Đương nhiên sẽ không chấp nhặt. Hơn nữa…” Naraku cúi xuống sát mặt nàng, cười vô cùng đáng ghét “ Nàng đừng quên, nàng hiện tại là một bán yêu, đương nhiên tuổi thọ cũng sẽ rất dài. Những chuyện thế này, nàng rất nhanh sẽ quen. Nhạc mẫu đại nhân yên tâm, nhẫn nại, chính là thứ mà ta có nhiều nhất”
Yuri nghiến răng nghiến lợi, hai tay đưa lên nắm chặt lấy lọn tóc dài của Naraku hung ác kéo xuống, sau đó hài lòng nhìn khuôn mặt tuấn mĩ đen sì của hắn, nàng cười một tiếng:
“ Nhiều sao? Vậy phu quân của ta, sau này ngươi cũng phải chịu khổ rồi…”
Naraku hừ lạnh một tiếng, theo bản năng giơ tay muốn hất tay nàng ra, nhưng lại do dự không dám động thủ. Hiện tại nàng đang mang thai, thân thể không thể có bất cứ sơ suất nào, hắn không thể vì một chút trò vặt vãnh này mà mất bình tĩnh!
Nhẫn! Phải nhẫn!
Hắn không thể dùng lực, vậy có thể dùng trí…
Nữ nhân đang trong kì thai nghén thường hay nôn, cũng không có hại gì đến thân thể cả… Cưng chiều quá là không tốt, hắn vẫn nên dạy dỗ nàng một chút.
“ Yuri, nàng đã thích giật tóc như vậy, chi bằng ta đi ra ngoài chặt vài cái đầu con yêu quái có tóc dài mang về cho nàng giật có được không?” Naraku lập tức lấy lại vẻ mặt ung dung, khiêu khích nhìn nàng.
Nghĩ đến mấy cái đầu xấu xí đầy máu, Yuri lại thấy buồn nôn, thế nên đành bất lực ôm lấy cái thùng gỗ bên cạnh ra sức nôn khan. Naraku chết tiệt! Hắn thế nhưng dám dùng cách này ăn hiếp nàng!
Naraku căn bản là chưa đắc ý được bao lâu, chớp mắt một cái đã thấy khuôn mặt nhỏ nhắn rơm rớm nước mắt đầy ủy khuất, hắn lại mềm lòng, động tác lại ôn nhu hơn chút, lấy một miếng bánh nhét vào miệng nàng dỗ dành.
Hai người còn đang lườm qua lườm lại nhau thì Kanna từ ngoài đi vào, không nhanh không chậm nói:
“ Naraku, chúng ta có khách”
“ Cái gì?” Naraku quay sang, còn chưa kịp hỏi là ai đã nghe rầm một tiếng, cửa phòng bị ai đó hung hăng đá ra, tiếp đó là một bóng dáng nhanh như gió chạy đến, rất tự nhiên hất Naraku ra, vẻ mặt hớn hở nói nói cười cười ôm lấy Yuri:
“ Yuri – chan!! Lâu ngày không gặp, mới đây mà đã mang thai rồi à? He he, ghê lắm nha!” Người ấy để ngón trỏ lên miệng, tinh nghịch nháy mắt một cái.
Đương nhiên, trên đời này người có gan đối xử như vậy với Naraku chỉ có hai người. Một là Yuri – phu nhân của hắn, hai chính là Kagome. Nói sao đi nữa, Kagome đã giúp hắn tinh lọc cơ thể, nàng còn là bạn của Yuri, hắn vẫn là nên ưu ái hơn một chút…
“ Kagome, nàng làm gì vậy, lỡ trượt chân ngã thì làm sao? Cục cưng còn trong bụng nàng liền quên rồi à??” Lúc này Inuyasha mới thở hổn hà hổn hển chạy vào, lo lắng nhìn lên nhìn xuống xem Kagome có bị thương tích chỗ nào không. Nhìn vào bộ dáng của hắn thì có thể thấy, hẳn là Inuyasha đã phải rất khổ sở suốt cả chặng đường.
Nhưng một câu của Inuyasha đã hoàn toàn chấn động mọi người.
Kagome có cục cưng trong bụng?
“ Ai da, Kagome, hai người cũng nhanh quá nhỉ” Yuri cười hề hề vô cùng đắc ý. Này thì dám làm nàng xấu hổ hả!
“ Ha ha ha”
Cả căn phòng tràn ngập tiếng cười vô cùng vui vẻ. Đột nhiên cửa phòng lại một lần nữa mở ra, theo sau đó là yêu khí tỏa ra nồng đậm khiến Naraku không khỏi khó chịu, hắn theo bản năng đứng chắn trước người Yuri, chau mày nhìn về phía cửa phòng.
Mọi người cũng tò mò nhìn theo.
Đập vào mắt chính là bóng dáng thanh nhã phiêu dật, mái tóc ánh kim tùy ý tung bay, khuôn mặt tuấn mỹ lạnh lùng không chút khuyết điểm lại có phần quen thuộc.
“ Sesshoumaru” Đối với nam nhân này, Yuri vẫn luôn rất cảm kích và quý trọng. Hắn lúc nào cũng bảo vệ, âm thầm chăm sóc cho nàng dù ngoài mặt lúc nào cũng làm ra vẻ không quan tâm, luôn ở bên cạnh nàng khi nàng yếu đuối nhất…
Sesshoumaru… Đã mấy tháng không gặp, nhìn hắn vẫn như vậy. Phiêu lãng, đẹp trai, u lãnh, và cả… tịch mịch.
Naraku vẻ mặt càng trầm hơn, sát khí cũng nổi lên bao trùm cả căn phòng. Tên đại yêu quái này trước đây vẫn luôn dây dưa không dứt với Yuri… Dù trước đây hay là bây giờ, Naraku vẫn luôn cảm thấy chướng mắt cái người này.
Theo sau Sesshoumaru còn có Rin và Jaken. Rin nhìn lên Sesshoumaru, sau đó lại nhìn về phía Yuri vui vẻ nói:
“ Yuri tỷ tỷ, chúng ta đến thăm đây!”
Yuri cũng tươi cười đáp lại, tay bám vào vạt áo Naraku mà đứng lên, chậm rãi tiến tới trước mặt Sesshoumaru nãy giờ vẫn đang im lặng nhìn nàng, Yuri chủ động ôm lấy hắn, nhón chân hôn lên má hắn một cái thật kêu.
“ Sesshoumaru, ta thực sự rất nhớ ngươi”
Ai nấy trong phòng đều nín thở, ngượng ngập quay đi chỗ khác, chỉ có Naraku là mặt vẫn không đổi sắc, chỉ có hồng mâu là không ngừng bắn ra lửa giận ngút trời. Nàng ta thế nhưng dám hôn Sesshoumaru trước mặt mọi người!
Nhẫn! Ta nhẫn! Trong bụng nàng vẫn còn cục cưng chưa ra đời!
Chưa hết, Yuri vừa buông tay ra, Sesshoumaru đã kéo nàng lại, thuần thục cúi đầu xuống ấn môi hắn lên cánh môi hồng đào quyến rũ của nàng. Lần này, ai nấy đều quay đầu nhìn về phía Naraku cười nham hiểm…
Có người nào đó, đang ghen rồi…!!!
“ Naraku, ngươi mới là phu quân của Yuri, là bán yêu đã từng tung hoành một thời, chút thử thách này chẳng là gì cả, không muốn mất vợ thì phải dũng cảm đón địch, biết chưa” Inuyasha vô cùng thông cảm vỗ vỗ lên vai Naraku an ủi, không ngờ hắn lại hất tay, Inuyasha lập tức bị đánh bay vào tường. Sau đó Naraku hướng về phía Sesshoumaru tung ra chướng khí, chướng khí hóa thành ma trảo đánh úp về phía Sesshoumaru.
Sesshoumaru ôm lấy Rin né đi, nhếch miệng nhìn Naraku rồi đi mất, Jaken cũng nhanh chóng lẽo đẽo theo sau.
“ Đây chính là quà mừng của ta dành cho bảo bảo trong bụng Yuri” Hắn chỉ để lại một câu như vậy.
Naraku lửa giận lên đến cực hạn, hóa mình thành khói bay đi. Nhìn cũng biết, hắn chính là đi tìm tình địch tính sổ.
Yuri nhún nhún vai nhìn mọi người vẫn đang trách cứ nàng vì sao không ngăn cản, chu môi nói:
“ Ta ngăn cản, hắn sẽ nghe sao? Naraku dạo này thường hay ra ngoài giết người lung tung, ta thấy nên để Sesshoumaru giáo huấn hắn một chút”
Mọi người ném về phía nàng một cái nhìn khinh bỉ, cùng một suy nghĩ: Naraku trở nên như vậy, còn không phải vì ngươi hay sao???
Nhìn đến Yuri vô tâm như vậy, ai nấy đều vô cùng đồng cảm với Naraku. Naraku trước đây tạo nghiệt quá nhiều, thành ra bây giờ mới khổ sở như vậy đây mà…
Ai da, biết làm sao đây? Nhân quả luân hồi a ~~
“ Naraku đáng ghét! Ngươi rõ ràng đã hại ta thành thế này… Vậy, vậy mà còn mặt dày đến đây sao!?? Mẹ! Mẹ trừng cái gì?? Mẹ còn không nhanh một chút đuổi tên đáng chết ấy đi đi!!” Yuri khổ sở nằm trên ghế dài được trải bốn lớp lông thú vô cùng mềm mại, miệng không ngừng la hét, ánh mắt oán hận nhìn nam nhân vẻ mặt bình tĩnh không có chút hoang mang nào đứng trước mặt.
Nếu không phải tại hắn ngày nào cũng ‘muốn’, nàng sẽ trở thành bộ dạng này sao?? Làm ơn đi! Nàng chỉ mới chập chững bước vào tuổi mười tám thôi mà!! Hu hu hu…
Mẹ của nàng liếc một cái đầy trách cứ, sau đó lại quay sang nhẹ nhàng vỗ lên vai Naraku an ủi:
“ Naraku, con đừng để tâm, người nào ở trong trường hợp này tính khí đều cổ quái bất thường như vậy. Trong thời gian này, con nên nhẫn nại…”
Mẹ nàng còn chưa có nói xong, Naraku đã tiến lên, bình thản ngắt lời:
“ Không sao, ta vốn đã nghiên cứu về mấy chuyện này. Đương nhiên sẽ không chấp nhặt. Hơn nữa…” Naraku cúi xuống sát mặt nàng, cười vô cùng đáng ghét “ Nàng đừng quên, nàng hiện tại là một bán yêu, đương nhiên tuổi thọ cũng sẽ rất dài. Những chuyện thế này, nàng rất nhanh sẽ quen. Nhạc mẫu đại nhân yên tâm, nhẫn nại, chính là thứ mà ta có nhiều nhất”
Yuri nghiến răng nghiến lợi, hai tay đưa lên nắm chặt lấy lọn tóc dài của Naraku hung ác kéo xuống, sau đó hài lòng nhìn khuôn mặt tuấn mĩ đen sì của hắn, nàng cười một tiếng:
“ Nhiều sao? Vậy phu quân của ta, sau này ngươi cũng phải chịu khổ rồi…”
Naraku hừ lạnh một tiếng, theo bản năng giơ tay muốn hất tay nàng ra, nhưng lại do dự không dám động thủ. Hiện tại nàng đang mang thai, thân thể không thể có bất cứ sơ suất nào, hắn không thể vì một chút trò vặt vãnh này mà mất bình tĩnh!
Nhẫn! Phải nhẫn!
Hắn không thể dùng lực, vậy có thể dùng trí…
Nữ nhân đang trong kì thai nghén thường hay nôn, cũng không có hại gì đến thân thể cả… Cưng chiều quá là không tốt, hắn vẫn nên dạy dỗ nàng một chút.
“ Yuri, nàng đã thích giật tóc như vậy, chi bằng ta đi ra ngoài chặt vài cái đầu con yêu quái có tóc dài mang về cho nàng giật có được không?” Naraku lập tức lấy lại vẻ mặt ung dung, khiêu khích nhìn nàng.
Nghĩ đến mấy cái đầu xấu xí đầy máu, Yuri lại thấy buồn nôn, thế nên đành bất lực ôm lấy cái thùng gỗ bên cạnh ra sức nôn khan. Naraku chết tiệt! Hắn thế nhưng dám dùng cách này ăn hiếp nàng!
Naraku căn bản là chưa đắc ý được bao lâu, chớp mắt một cái đã thấy khuôn mặt nhỏ nhắn rơm rớm nước mắt đầy ủy khuất, hắn lại mềm lòng, động tác lại ôn nhu hơn chút, lấy một miếng bánh nhét vào miệng nàng dỗ dành.
Hai người còn đang lườm qua lườm lại nhau thì Kanna từ ngoài đi vào, không nhanh không chậm nói:
“ Naraku, chúng ta có khách”
“ Cái gì?” Naraku quay sang, còn chưa kịp hỏi là ai đã nghe rầm một tiếng, cửa phòng bị ai đó hung hăng đá ra, tiếp đó là một bóng dáng nhanh như gió chạy đến, rất tự nhiên hất Naraku ra, vẻ mặt hớn hở nói nói cười cười ôm lấy Yuri:
“ Yuri – chan!! Lâu ngày không gặp, mới đây mà đã mang thai rồi à? He he, ghê lắm nha!” Người ấy để ngón trỏ lên miệng, tinh nghịch nháy mắt một cái.
Đương nhiên, trên đời này người có gan đối xử như vậy với Naraku chỉ có hai người. Một là Yuri – phu nhân của hắn, hai chính là Kagome. Nói sao đi nữa, Kagome đã giúp hắn tinh lọc cơ thể, nàng còn là bạn của Yuri, hắn vẫn là nên ưu ái hơn một chút…
“ Kagome, nàng làm gì vậy, lỡ trượt chân ngã thì làm sao? Cục cưng còn trong bụng nàng liền quên rồi à??” Lúc này Inuyasha mới thở hổn hà hổn hển chạy vào, lo lắng nhìn lên nhìn xuống xem Kagome có bị thương tích chỗ nào không. Nhìn vào bộ dáng của hắn thì có thể thấy, hẳn là Inuyasha đã phải rất khổ sở suốt cả chặng đường.
Nhưng một câu của Inuyasha đã hoàn toàn chấn động mọi người.
Kagome có cục cưng trong bụng?
“ Ai da, Kagome, hai người cũng nhanh quá nhỉ” Yuri cười hề hề vô cùng đắc ý. Này thì dám làm nàng xấu hổ hả!
“ Ha ha ha”
Cả căn phòng tràn ngập tiếng cười vô cùng vui vẻ. Đột nhiên cửa phòng lại một lần nữa mở ra, theo sau đó là yêu khí tỏa ra nồng đậm khiến Naraku không khỏi khó chịu, hắn theo bản năng đứng chắn trước người Yuri, chau mày nhìn về phía cửa phòng.
Mọi người cũng tò mò nhìn theo.
Đập vào mắt chính là bóng dáng thanh nhã phiêu dật, mái tóc ánh kim tùy ý tung bay, khuôn mặt tuấn mỹ lạnh lùng không chút khuyết điểm lại có phần quen thuộc.
“ Sesshoumaru” Đối với nam nhân này, Yuri vẫn luôn rất cảm kích và quý trọng. Hắn lúc nào cũng bảo vệ, âm thầm chăm sóc cho nàng dù ngoài mặt lúc nào cũng làm ra vẻ không quan tâm, luôn ở bên cạnh nàng khi nàng yếu đuối nhất…
Sesshoumaru… Đã mấy tháng không gặp, nhìn hắn vẫn như vậy. Phiêu lãng, đẹp trai, u lãnh, và cả… tịch mịch.
Naraku vẻ mặt càng trầm hơn, sát khí cũng nổi lên bao trùm cả căn phòng. Tên đại yêu quái này trước đây vẫn luôn dây dưa không dứt với Yuri… Dù trước đây hay là bây giờ, Naraku vẫn luôn cảm thấy chướng mắt cái người này.
Theo sau Sesshoumaru còn có Rin và Jaken. Rin nhìn lên Sesshoumaru, sau đó lại nhìn về phía Yuri vui vẻ nói:
“ Yuri tỷ tỷ, chúng ta đến thăm đây!”
Yuri cũng tươi cười đáp lại, tay bám vào vạt áo Naraku mà đứng lên, chậm rãi tiến tới trước mặt Sesshoumaru nãy giờ vẫn đang im lặng nhìn nàng, Yuri chủ động ôm lấy hắn, nhón chân hôn lên má hắn một cái thật kêu.
“ Sesshoumaru, ta thực sự rất nhớ ngươi”
Ai nấy trong phòng đều nín thở, ngượng ngập quay đi chỗ khác, chỉ có Naraku là mặt vẫn không đổi sắc, chỉ có hồng mâu là không ngừng bắn ra lửa giận ngút trời. Nàng ta thế nhưng dám hôn Sesshoumaru trước mặt mọi người!
Nhẫn! Ta nhẫn! Trong bụng nàng vẫn còn cục cưng chưa ra đời!
Chưa hết, Yuri vừa buông tay ra, Sesshoumaru đã kéo nàng lại, thuần thục cúi đầu xuống ấn môi hắn lên cánh môi hồng đào quyến rũ của nàng. Lần này, ai nấy đều quay đầu nhìn về phía Naraku cười nham hiểm…
Có người nào đó, đang ghen rồi…!!!
“ Naraku, ngươi mới là phu quân của Yuri, là bán yêu đã từng tung hoành một thời, chút thử thách này chẳng là gì cả, không muốn mất vợ thì phải dũng cảm đón địch, biết chưa” Inuyasha vô cùng thông cảm vỗ vỗ lên vai Naraku an ủi, không ngờ hắn lại hất tay, Inuyasha lập tức bị đánh bay vào tường. Sau đó Naraku hướng về phía Sesshoumaru tung ra chướng khí, chướng khí hóa thành ma trảo đánh úp về phía Sesshoumaru.
Sesshoumaru ôm lấy Rin né đi, nhếch miệng nhìn Naraku rồi đi mất, Jaken cũng nhanh chóng lẽo đẽo theo sau.
“ Đây chính là quà mừng của ta dành cho bảo bảo trong bụng Yuri” Hắn chỉ để lại một câu như vậy.
Naraku lửa giận lên đến cực hạn, hóa mình thành khói bay đi. Nhìn cũng biết, hắn chính là đi tìm tình địch tính sổ.
Yuri nhún nhún vai nhìn mọi người vẫn đang trách cứ nàng vì sao không ngăn cản, chu môi nói:
“ Ta ngăn cản, hắn sẽ nghe sao? Naraku dạo này thường hay ra ngoài giết người lung tung, ta thấy nên để Sesshoumaru giáo huấn hắn một chút”
Mọi người ném về phía nàng một cái nhìn khinh bỉ, cùng một suy nghĩ: Naraku trở nên như vậy, còn không phải vì ngươi hay sao???
Nhìn đến Yuri vô tâm như vậy, ai nấy đều vô cùng đồng cảm với Naraku. Naraku trước đây tạo nghiệt quá nhiều, thành ra bây giờ mới khổ sở như vậy đây mà…
Ai da, biết làm sao đây? Nhân quả luân hồi a ~~
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook