Yuri từ trong giếng trèo ra, nhìn xung quanh thấy thật sự là sân vườn của nhà Kagome liền cảm thấy nhẹ nhõm hẳn. Cuối cùng cũng trốn được tên hỗn đản Naraku!
Chỉ là vừa mới ra khỏi giếng, Kagome đã từ bên trong nhảy ra, trực tiếp ngã bổ lên người nàng!
“ A!” Yuri cắn môi chịu đựng sức nặng “khủng khiếp” của Kagome, nghiến răng nghiến lợi cào cấu mặt đất.
Vì cái gì nàng lại xui xẻo như vậy a????
Nhưng mà lần này Kagura không đi theo nàng, như vậy cũng coi như là trong cái rủi có cái may đi!
…
Mẹ Kagome nhìn thấy Yuri mặt mũi lấm lem bùn đất cùng Kagome từ ngoài đi vào liền không khỏi xót xa đi tới nắm lấy tay nàng:
“ Yuri, người con sao lại bẩn thế này? Hay là tối nay ở lại nhà cô luôn đi! Ha ha, vừa hay cơm còn dư a!”
Nàng bình thường vẫn thường hay đến ở nhà của Kagome, giao tình với mẹ Kagome cũng không tệ, vì thế, liền nhân cơ hội này gật đầu không chút do dự. Dù sao cũng tiện ôn bài hơn.
Nhưng mà… cái lưng của nàng…
“ Yuri… lưng của cậu… thật không sao chứ?” Kagome thật sự rất đau lòng nhìn nàng, ánh mắt tự trách khiến nàng vốn dĩ muốn gào thét thật to lại đành nhịn xuống. Aizz…
“ Không sao không sao! Ha ha ha ~”
Bởi vì người nàng rất bẩn nên được ưu tiên đi tắm trước. Vừa tắm vừa nghĩ, nàng thật sự không biết có nên lấy ngọc Tứ Hồn đưa cho Naraku hay không? Nếu không đưa thì kể cả khi hắn không thể làm gì nàng, nàng cũng không thể vui vẻ được. Còn nếu đưa, nàng lại cảm thấy rất có lỗi với Kagome. Vậy nên làm sao mới tốt nhỉ?
Hay là, nàng hỏi thử ý kiến của Kagome?
…
“ Ừm, đúng là rất khó xử … “ Kagome vuốt vuốt cằm, vẻ mặt thập phần nghiêm trọng.
Yuri ra sức gật đầu tán thành.
“ Nếu vậy, tôi tạm thời cứu cậu lần này, cho cậu mượn một mảnh ngọc Tứ Hồn đưa cho Naraku, sau này trả lại cho tôi gấp đôi, thế nào?”
Bây giờ đưa cho Naraku thêm một mảnh, sau này vẫn lấy lại được hai mảnh từ hắn, vậy cũng xem như có lời chứ nhỉ!
“ Cái đó… Inuyasha sẽ làm loạn!” Đối với cái tên nửa người nửa yêu kia nàng trước nay vẫn luôn cảm thấy có chút sợ hắn. Nhưng mà cũng có nhiều lúc cái tai của hắn đáng yêu đến mức khiến nàng muốn sợ cũng không sợ được!
“ No problem! Chuyện đó để tôi lo cho!” Kagome nháy mắt, tinh nghịch giơ ngón cái lên. Nàng đang giữ trong tay câu thần chú chế ngự Inuyasha, còn sợ hắn sẽ làm loạn sao?
“ Vậy thì được rồi!”
Kagome từ trong hộc bàn lấy ra một lọ thủy tinh nhỏ, bên trong có chứa những mảnh vỡ màu tím đang tỏa sáng lấp lánh của ngọc Tứ Hồn. Nàng do dự một chút, cuối cùng vẫn lấy ra một mảnh đưa
…
Đến sáng hôm sau, tâm tình của nàng phi thường tốt. Vì sao? Bài kiểm tra buổi sáng tất cả đều trúng tủ của nàng!!!
Được rồi, bây giờ là chuẩn bị trở về thời kỳ Chiến quốc thôi!
Yuri sắp xếp tất cả đồ đạc vào ba lô, nhìn lại một lượt, sau đó mở tủ lấy ra một sợi dây nhỏ màu đỏ ngắm nghía một chút rồi đeo lên cổ. Cái vòng này nhất định sẽ có lúc dùng tới!
“ Yuri! Xong chưa vậy?” Kagome ở bên ngoài chống hông, sốt ruột gọi vọng vào trong.
“ Ra ngay mà! Ha ha!”
Hai người nhìn nhau hít một hơi, sau đó đồng thời nhảy xuống giếng.
Ở bên kia miệng giếng, nhóm người Inuyasha toàn thân sát khí bừng bừng trừng mắt nhìn đám người Naraku.
“ Naraku, ngươi hôm nay tới đây là muốn nộp mạng phải không?” Inuyasha rút Thiết Toái Nha ra, dứt khoát chĩa thẳng về phía Naraku.
Miroku im lặng không nói, tay lặng lẽ siết chặt lấy cây trượng. Còn Sango đứng phía sau ôm Kohaku ánh mắt sớm đã trở nên vô hồn, hướng Naraku gào to:
“ Ngươi rốt cuộc đã làm gì Kohaku!??”
“ Chính là giúp nó quên đi những ký ức không tốt mà thôi. Như vậy đối với hắn chỉ tốt, không có hại. Chẳng qua… trong đầu hắn bây giờ lại chi có một người là ta, Naraku” Người nào đó vẫn như cũ kiêu ngạo nhếch miệng, bày ra một bộ dáng “ta không sợ gì cả” rất đáng đánh!
“ Ngươi… Phi Lai Cốt!” Sango phẫn nộ đẩy nhẹ Kohaku sang một bên, tiến lên rút boomerang ở sau lưng dùng lực ném về phía Naraku. Cái tên này, hôm nay nàng không giết hắn là không được!
“Kagura” Naraku vẫn đứng im không nhúc nhích, chậm rãi gọi một tiếng.
Kagura rất không cam lòng nhắm mắt, đi lên phía trước người Naraku vung quạt, lập tức có một loạt hình lưỡi liềm màu vàng rực rỡ bắn thẳng về phía Sango. Inuyasha hừ một tiếng, vội cầm Thiết Toái Nha chém liên tục mấy đường, còn tung ra một chiêu Phong Thương đáp trả.
Hai bên còn đang tiếp tục án binh bất động chăm chú quan sát đối phương thì từ trong giếng, hai cô gái vác theo ba lô nặng như chì nhảy ra làm thu hút ánh nhìn của tất cả mọi người.
Yuri nhìn tình huống trước mặt một chút, sau đó nhìn sang Naraku ngây ngô chớp chớp mắt:
“ Ngươi đến đón ta sao? Oa, thật cảm động quá đi!”
“ Ta đến lấy Ngọc Tứ Hồn” Naraku mặt không đổi sắc trả lời nàng rồi liếc mắt nhìn hai người Kagura và Kanna.
Kagura phản ứng vẫn là nhanh hơn Kanna, nàng ta bình thản đi tới trước mặt Yuri, tao nhã chìa bàn tay trắng như ngọc ra, cực kỳ “cung kính” nói:
“ Yuri tiểu thư, mời ngài trả lại cho chúng ta Ngọc Tứ Hồn”
Nàng hừ một tiếng, hậm hực lấy mảnh Ngọc Tứ Hồn trong túi áo ra đặt vào tay Kagura, sau đó đỡ Kagome dậy, đi thẳng về phía nhóm người Inuyasha.
Chỉ là nàng vừa đi được hai bước, chướng khí của Naraku hóa thành ma trảo bay tới tóm chặt lấy nàng kéo về phía hắn, Miroku và Sango hoảng hốt đồng thanh hét lên:
“ Naraku!”
“ Ngươi… Ngươi muốn làm gì?” Kagome quẳng balo thẳng vào mặt Inuyasha, hùng hổ chạy về phía Naraku lại bị Kanna chặn đường, muốn dùng gương hút lấy linh hồn của Kagome!
“ Kagome!” Yuri giãy dụa muốn thoát ra, trừng mắt nhìn Naraku “ Bỏ ta xuống! Naraku, ngươi bất mãn cái gì liền trút giận lên người ta là được, không cần liên lụy người khác!”
“ Ngươi vẫn chưa đưa ta Ngọc Tứ Hồn” Naraku không nhanh không chậm trả lời nàng. Nữ nhân này chưa gì đã muốn trộm mất ngọc, giữ lại không tốt, nên trừ.
Ngay lúc căng thẳng nhất, một tiếng động lớn vang lên, Yuri bị một lực tác động, đẩy nàng ngã ra thật xa khỏi Naraku.
Chỉ là vừa mới ra khỏi giếng, Kagome đã từ bên trong nhảy ra, trực tiếp ngã bổ lên người nàng!
“ A!” Yuri cắn môi chịu đựng sức nặng “khủng khiếp” của Kagome, nghiến răng nghiến lợi cào cấu mặt đất.
Vì cái gì nàng lại xui xẻo như vậy a????
Nhưng mà lần này Kagura không đi theo nàng, như vậy cũng coi như là trong cái rủi có cái may đi!
…
Mẹ Kagome nhìn thấy Yuri mặt mũi lấm lem bùn đất cùng Kagome từ ngoài đi vào liền không khỏi xót xa đi tới nắm lấy tay nàng:
“ Yuri, người con sao lại bẩn thế này? Hay là tối nay ở lại nhà cô luôn đi! Ha ha, vừa hay cơm còn dư a!”
Nàng bình thường vẫn thường hay đến ở nhà của Kagome, giao tình với mẹ Kagome cũng không tệ, vì thế, liền nhân cơ hội này gật đầu không chút do dự. Dù sao cũng tiện ôn bài hơn.
Nhưng mà… cái lưng của nàng…
“ Yuri… lưng của cậu… thật không sao chứ?” Kagome thật sự rất đau lòng nhìn nàng, ánh mắt tự trách khiến nàng vốn dĩ muốn gào thét thật to lại đành nhịn xuống. Aizz…
“ Không sao không sao! Ha ha ha ~”
Bởi vì người nàng rất bẩn nên được ưu tiên đi tắm trước. Vừa tắm vừa nghĩ, nàng thật sự không biết có nên lấy ngọc Tứ Hồn đưa cho Naraku hay không? Nếu không đưa thì kể cả khi hắn không thể làm gì nàng, nàng cũng không thể vui vẻ được. Còn nếu đưa, nàng lại cảm thấy rất có lỗi với Kagome. Vậy nên làm sao mới tốt nhỉ?
Hay là, nàng hỏi thử ý kiến của Kagome?
…
“ Ừm, đúng là rất khó xử … “ Kagome vuốt vuốt cằm, vẻ mặt thập phần nghiêm trọng.
Yuri ra sức gật đầu tán thành.
“ Nếu vậy, tôi tạm thời cứu cậu lần này, cho cậu mượn một mảnh ngọc Tứ Hồn đưa cho Naraku, sau này trả lại cho tôi gấp đôi, thế nào?”
Bây giờ đưa cho Naraku thêm một mảnh, sau này vẫn lấy lại được hai mảnh từ hắn, vậy cũng xem như có lời chứ nhỉ!
“ Cái đó… Inuyasha sẽ làm loạn!” Đối với cái tên nửa người nửa yêu kia nàng trước nay vẫn luôn cảm thấy có chút sợ hắn. Nhưng mà cũng có nhiều lúc cái tai của hắn đáng yêu đến mức khiến nàng muốn sợ cũng không sợ được!
“ No problem! Chuyện đó để tôi lo cho!” Kagome nháy mắt, tinh nghịch giơ ngón cái lên. Nàng đang giữ trong tay câu thần chú chế ngự Inuyasha, còn sợ hắn sẽ làm loạn sao?
“ Vậy thì được rồi!”
Kagome từ trong hộc bàn lấy ra một lọ thủy tinh nhỏ, bên trong có chứa những mảnh vỡ màu tím đang tỏa sáng lấp lánh của ngọc Tứ Hồn. Nàng do dự một chút, cuối cùng vẫn lấy ra một mảnh đưa
…
Đến sáng hôm sau, tâm tình của nàng phi thường tốt. Vì sao? Bài kiểm tra buổi sáng tất cả đều trúng tủ của nàng!!!
Được rồi, bây giờ là chuẩn bị trở về thời kỳ Chiến quốc thôi!
Yuri sắp xếp tất cả đồ đạc vào ba lô, nhìn lại một lượt, sau đó mở tủ lấy ra một sợi dây nhỏ màu đỏ ngắm nghía một chút rồi đeo lên cổ. Cái vòng này nhất định sẽ có lúc dùng tới!
“ Yuri! Xong chưa vậy?” Kagome ở bên ngoài chống hông, sốt ruột gọi vọng vào trong.
“ Ra ngay mà! Ha ha!”
Hai người nhìn nhau hít một hơi, sau đó đồng thời nhảy xuống giếng.
Ở bên kia miệng giếng, nhóm người Inuyasha toàn thân sát khí bừng bừng trừng mắt nhìn đám người Naraku.
“ Naraku, ngươi hôm nay tới đây là muốn nộp mạng phải không?” Inuyasha rút Thiết Toái Nha ra, dứt khoát chĩa thẳng về phía Naraku.
Miroku im lặng không nói, tay lặng lẽ siết chặt lấy cây trượng. Còn Sango đứng phía sau ôm Kohaku ánh mắt sớm đã trở nên vô hồn, hướng Naraku gào to:
“ Ngươi rốt cuộc đã làm gì Kohaku!??”
“ Chính là giúp nó quên đi những ký ức không tốt mà thôi. Như vậy đối với hắn chỉ tốt, không có hại. Chẳng qua… trong đầu hắn bây giờ lại chi có một người là ta, Naraku” Người nào đó vẫn như cũ kiêu ngạo nhếch miệng, bày ra một bộ dáng “ta không sợ gì cả” rất đáng đánh!
“ Ngươi… Phi Lai Cốt!” Sango phẫn nộ đẩy nhẹ Kohaku sang một bên, tiến lên rút boomerang ở sau lưng dùng lực ném về phía Naraku. Cái tên này, hôm nay nàng không giết hắn là không được!
“Kagura” Naraku vẫn đứng im không nhúc nhích, chậm rãi gọi một tiếng.
Kagura rất không cam lòng nhắm mắt, đi lên phía trước người Naraku vung quạt, lập tức có một loạt hình lưỡi liềm màu vàng rực rỡ bắn thẳng về phía Sango. Inuyasha hừ một tiếng, vội cầm Thiết Toái Nha chém liên tục mấy đường, còn tung ra một chiêu Phong Thương đáp trả.
Hai bên còn đang tiếp tục án binh bất động chăm chú quan sát đối phương thì từ trong giếng, hai cô gái vác theo ba lô nặng như chì nhảy ra làm thu hút ánh nhìn của tất cả mọi người.
Yuri nhìn tình huống trước mặt một chút, sau đó nhìn sang Naraku ngây ngô chớp chớp mắt:
“ Ngươi đến đón ta sao? Oa, thật cảm động quá đi!”
“ Ta đến lấy Ngọc Tứ Hồn” Naraku mặt không đổi sắc trả lời nàng rồi liếc mắt nhìn hai người Kagura và Kanna.
Kagura phản ứng vẫn là nhanh hơn Kanna, nàng ta bình thản đi tới trước mặt Yuri, tao nhã chìa bàn tay trắng như ngọc ra, cực kỳ “cung kính” nói:
“ Yuri tiểu thư, mời ngài trả lại cho chúng ta Ngọc Tứ Hồn”
Nàng hừ một tiếng, hậm hực lấy mảnh Ngọc Tứ Hồn trong túi áo ra đặt vào tay Kagura, sau đó đỡ Kagome dậy, đi thẳng về phía nhóm người Inuyasha.
Chỉ là nàng vừa đi được hai bước, chướng khí của Naraku hóa thành ma trảo bay tới tóm chặt lấy nàng kéo về phía hắn, Miroku và Sango hoảng hốt đồng thanh hét lên:
“ Naraku!”
“ Ngươi… Ngươi muốn làm gì?” Kagome quẳng balo thẳng vào mặt Inuyasha, hùng hổ chạy về phía Naraku lại bị Kanna chặn đường, muốn dùng gương hút lấy linh hồn của Kagome!
“ Kagome!” Yuri giãy dụa muốn thoát ra, trừng mắt nhìn Naraku “ Bỏ ta xuống! Naraku, ngươi bất mãn cái gì liền trút giận lên người ta là được, không cần liên lụy người khác!”
“ Ngươi vẫn chưa đưa ta Ngọc Tứ Hồn” Naraku không nhanh không chậm trả lời nàng. Nữ nhân này chưa gì đã muốn trộm mất ngọc, giữ lại không tốt, nên trừ.
Ngay lúc căng thẳng nhất, một tiếng động lớn vang lên, Yuri bị một lực tác động, đẩy nàng ngã ra thật xa khỏi Naraku.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook