⟨⟨Đồng Nhân Harry Potter⟩⟩ Tôi Chỉ Thích Cậu!
-
Chương 51: Ngoại truyện
Chương 51 Ngoại Truyện : Huyền Thoại Pháp Sư. Gabriel Anne de Arrogant
Lưu ý : Phần ngoại truyện phi logic !!
......
Ta chưa bao giờ từng nghĩ sẽ gặp được một kẻ ngu xuẩn như thế này.
Cũng chưa bao giờ từng nghĩ bản thân sẽ có một người bạn đồng hành.
Nói tóm lại sự xuất hiện của cô ấy nằm ngoài tầm kiểm soát của ta.
........
Filix đã thâu tóm hết quyền lực của nhà Arrogant vào tay, cũng chính vào ngày đó Gabriel được ra đời.
Filix nhanh chóng công bố ra bên ngoài rằng Anne vì khó sinh mà mất.
...
Nhưng thật ra ta và mẹ ta, Anne, được nhốt ở dưới tầng hầm.
Ngày nào mẹ cũng lấy nước mắt rửa mặt.
Ta thì nghiêng đầu nhìn mẹ khóc vì không rõ lý do.
Gabriel nhỏ bé mút ngón tay. "Mỗi khi nước từ trong mắt rơi ra, thì có nghĩa là người đó không vui... có phải mẹ đang không vui không ?"
...
Tròn ba năm sau Filix lấy một người vợ có xuất thân là một vũ công, lập cô ta là công tước phu nhân.
Công tước phu nhân lại là một vũ công?
Quyết định này của Công tước Filix khiến giới quý tộc một phen chê cười.
Rất nhanh, họ phải lau mắt mà nhìn lại, thật ra... Vị công tước phu nhân kia cũng được lắm, trừ xuất thân bần hàn ra thì tất cả điều rất ổn. Đẹp, cũng được xem là một mỹ nhân, lại thông minh, biết cách cư xử. Hơn nữa cô ta lại chuẩn bị sinh cho Công tước Filix một đứa trẻ.
Lúc nhận thức được mọi thứ ta liền tìm cách lẻn ra ngoài.
Hôm đó là một ngày được xem như đẹp đi.
.
Filix rất yêu thương cậu con trai là Leon này.
Ta vô tình nghe lỏm được cuộc trò chuyện giữa họ đại loại như sau.
Filix cưng chiều nhỏ nhẹ nói. "Ngoan nào.. con trai, con phải cố gắng học tập thật tốt nghe chưa?"
Leon mới hai tuổi vẫn còn ngơ ngác nhìn con bướm bay lơ lửng trên không trung.
Không thể thu hút được sự chú ý của cậu con trai Filix vô cùng bấc đắc dĩ. Filix nhanh chóng bế cậu bé lên, tung lên cao. Mới đầu Leon còn hơi sợ nhưng sau đó bé cười to với vẻ hào hứng.
Nhìn rất vui...
...
Ta... Ta cũng muốn được tung lên cao, vậy nên lúc đó ta đã chạy đến chỗ người cha đó.
Ta biết người này chính là cha của ta.
Mẹ ta, bà ấy vẫn luôn vuốt ve bức tranh như bảo bối, lúc hạnh phúc lúc thì đau đớn, thậm chí còn có cả hận ý.
...
Ha... Tình yêu quả nhiên là thứ thuốc độc mà, nó khiến chúng ta lâng đâng bay lên cao một cách vui sướng cũng có thể khiến chúng ta ngã xuống một cách khó coi.
...
Ta xuất hiện trước tầm mắt của ông ấy và đưa ra yêu cầu.
Ông ấy sững sờ rồi quát vào mặt ta.
"Ngươi là ai?! Sao dám đột nhập vào dinh thự!"
Ta giật mình, luống cuống một chút liền lộ ra nụ cười ngoan ngoãn, cất tiếng giòn tan.
"Con là Gabriel, là con trai của người." Gabriel giơ hai tay ngắn ngủn ra hướng về phía Filix, ánh mắt có chút chờ mong.
Filix khựng lại nhìn chằm chằm Gabriel.
"Ai đây ?"
Một tiếng thốt đầy kinh ngạc vang lên, đó là Công tước phu nhân.
Bà ấy bước đến ngạc nhiên hỏi tên ta, hỏi rất nhiều thứ, sau đó liền bàn bạc một vài chuyện với Công tước Filix.
Công tước Filix vô cùng bài xích và chán ghét liếc ta một cái.
Mỗi khi ông ấy nhìn Gabriel, thì Gabriel sẽ tặng cho ông một nụ cười tươi rói.
Filix dường như không nghe thấy lời của Công tước phu nhân nữa.
Đứa bé này... hơi gầy.
"Filix ?" Công tước phu nhân gọi một tiếng.
Filix sửng sốt.
Cuối cùng ông ấy vẫn gật đầu đồng ý một cái gì đó.
Công tước phu nhân nói. "Gabriel. Từ hôm nay trở đi con sẽ được học tập cùng Leon, con chịu chứ?"
Ta hớn hở gật đầu lia lịa.
Ánh mắt của Công tước phu nhân khi đó ta nhìn không hiểu, ta chỉ biết mẹ ta nói sách rất có ích cho ta, mẹ kể rất nhiều thứ về phía bên ngoài.
....
Ta được Công tước phu nhân đưa đến một căn phòng rộng rãi rất đẹp, thế nhưng ta từ chối.
Ta vẫn muốn ở với mẹ hơn.
Không có ta, mẹ sẽ rất buồn.
....
[Truyện CHỈ ĐƯỢC đăng tải ở Wattpad và Manga Toon.
•Link Manga Toon: http://h5.mangatoon.mobi/contents/detail?id=579599&_language=vi&_app_id=1
•Link Wattpad: https://my.w.tt/drY93O0C6bb]
Ta nói với mẹ về việc mình sẽ được học tập, ban đầu mẹ ta hơi sợ quyết liệt phản đối, cuối cùng ta vẫn thuyết phục được bà.
"Mẹ ơi~ con muốn được đọc sách, những trang sách có chữ, có hình ảnh á."
Sắc mặt người phụ nữ tuy tiều tụy nhưng nó vẫn không thể che đi vẻ đẹp động lòng người của cô, cô ho khan vài tiếng.
" Khụ... Những thứ đó ta điều đã đọc lại cho con nghe hằng đêm rồi mà, con muốn biết cái gì, ta cũng có thể trả lời được hết... Khụ khụ..."
Mẹ ta là một người phụ nữ đẹp, có khi còn đẹp hơn cả Công tước phu nhân.
Mái tóc vàng kim của ta được di truyền từ bà.
Gael dẩu môi. "Vậy làm sao để con có thể đưa mẹ khỏi nơi này ?"
Anne sững sốt rồi thở dài. "Gael..." Sao hôm nay lại bướng hơn những ngày trước vậy nè...
.
Ta học tập được ba năm thì mẹ ta đột ngột qua đời vào một ngày mưa tuyết rất to.
...
"Aaa!!"
Tiếng la hét đinh tai nhức óc.
Đó là tiếng của mẹ ta.
Gael ném rơi tập sách tung cửa chạy xuống tầng hầm.
Cảnh tượng trước mắt khiến ta cả đời này cũng không thể quên được...
Thân thể của mẹ ta, không chỗ nào là không có vết máu, làn da trắng nõn bị cào rách nát hết, ta thậm chí có thể thấy được có thứ gì đó bò ra từ trong cơ thể của bà...
Anne đau đớn ôm chặt lấy thân thể mình, cuối cùng ngã xuống mặt đất lạnh căm.
Rầm...
Mẹ ta... hình như... chết rồi...
Những con sâu màu trắng từ khắp cơ thể mẹ ta chui ra...
Nhầy nhụa...
Hôi thối...
Trong thật kinh khủng.
"AAAAAAA!!!"
Hình ảnh kinh hoàng tựa như một vết dơ đã ăn sâu vào đại não và thị giác của Gael. Vĩnh viễn.
.....
Công tước phu nhân đã xử lý căn hầm, xác của mẹ ta và những con sâu gớm ghiếc kia.
Bà ta chạm tay lên vai ta. "Đừng quá đau khổ."
...
Ta đã ôm lấy cái áo choàng màu trắng của mẹ khóc rất lâu.
Sau đó, ta lại tiếp tục tình cờ nghe được cuộc nói chuyện giữa Công tước Filix và Công tước phu nhân.
"Filix , như thế có ổn không?"
"Sao lại không ổn, chẳng phải ả ta chết rồi sao, từ giờ trở đi nàng chính là Công tước phu nhân duy nhất, Maria." Công tước Filix yêu thương nắm lấy tay Công tước phu nhân.
Maria-Công tước phu nhân che miệng, vô cùng cảm động nhìn Filix. "Thế nhưng Anne Arrogant vẫn vô tội, cô ấy chết như vậy... Không biết Gabriel sẽ phải làm sao, hôm đó đứa trẻ ấy khóc rất lâu, thiếp nhìn thấy mà đau lòng..."
Filix hận rèn sắt không thành thép nhìn Maria. "Nàng vẫn quá lương thiện! Nếu không phải tại cô ta bức ép thì chúng ta không đến bước đường này, Anne Arrogant và cha cô ta vẫn tự gánh lấy hậu quả."
"Hơn nữa... Cho thằng quỷ nhỏ kia học hành đã là cái giá rất đắt rồi... Mà nếu ta đoán không lầm thì nàng rõ ràng cũng rất hưng phấn khi ả ta chết?! Bởi vì như vậy nàng sẽ không cần phải lo lắng, đoán già đoán non nữa, phải không?"
Maria hờn dỗi đẩy Filix một cái. Filix ngửa đầu ra sau cười phá lên.
Ở một góc Filix không thấy Maria nở nụ cười âm u lạnh lẽo, khoé mắt trào ra sự đắc ý của người thắng cuộc.
Anne, ngươi đẹp, gia thế xuất chúng thì sao hả? Vẫn không thắng nổi ta đó thôi.
Cảm giác bại dưới tay của một vũ công bần hàn như thế nào hả...?
Nụ cười tàn nhẫn của Maria đã lọt vào tầm mắt của ta.
Ta không tài nào quên được sự đắc ý của hai kẻ đó. Thì ra...
Chính họ đã giết hại mẹ ta !
Thì ra vì muốn ta được học tập cùng rèn luyện phép thuật thật tốt bà ấy đã giao nạp tính mạng của mình làm cái giá...
Thì ra Công tước Filix đã độc chiếm hết quyền lực của nhà Arrogant, giết ông ngoại trước mặt mẹ ta.
Thì ra.... Tất cả bọn họ điều lừa gạt ta. Cả mẹ cũng lừa ta! Arrogant rõ ràng là của mẹ, tại sao mẹ không nói gì?!
(Mẹ đỡ đầu: Gabriel lúc còn nhỏ thế này vẫn luôn nghĩ mẹ cậu là một thiếp thất mắc phải sai lầm gì đó nên mới bị bắt xuống tầng hầm giam.)
Hận ý bỗng chốc dâng trào, ta gần như muốn đẩy cửa xông vào giết chết bọn họ.
Ngay tại giây phút ấy cái áo choàng của mẹ xuất hiện giữa không trung rơi xuống bao trùm cả người ta, cảm giác ấm áp này giống hệt như lúc mẹ ôm ta vào lòng khiến ta bình tĩnh lại.
Ta không thể bốc đồng như vậy....
Nếu không sự hi sinh của mẹ sẽ trở nên vô ích, đúng vậy, việc cần làm bây giờ là phải học tập thật tốt, sau đó...
Ta nhất định... nhất định sẽ khiến các ngươi trả hết cả vốn lẫn lời.
Gabriel ôm áo choàng chậm rãi đi về phòng, quanh người hiện lên vài tia sét màu tím.
.....
Mỗi năm, Cửu Hoàn Liên sẽ được Hoàng gia tổ chức để kiểm tra sức mạnh và nguồn năng lượng được xếp vào loại nguyên tố nào. Các Pháp sư mạnh lúc bấy giờ của chín Vương Quốc trên toàn thế giới sẽ tập hợp đến Vargavinter. -------------------------------------------------------------- Quảng cáo : *Góc có thể bồ chưa biết : Vargavinter nơi quanh năm được bao trùm bởi cái mùa đông lạnh lẽo, điều kiện thời tiết khắc nghiệt, thích hợp để tổ chức các cuộc thi phép thuật. (Phi logic !!! Bịa bịa bịa á!!!) -------------------------------------------------------------- Có 9 loại nguyên tố được xếp theo thứ tự là : Hoả, Thủy, Lôi, Kim, Không Khí, Ánh Sáng, Mộc, Phong, Thổ.
Năm loại nguyên tố đầu tiên luôn được săn đón nhất.
Ta nhanh chóng bước vào vòng đồ án để kiểm tra đo lường, lại tiếp tục thông qua các vòng kiểm tra thể lực, sức chiến đấu, phòng thủ, năng lực khác,....
Rất nhanh giấy tờ ghi chép về ta liền xuất hiện.
______oOo_______
Gabriel Anne de Arrogant.
Hệ Lôi.
Lực Tinh thần : S
Thể lực : A+
Sức chiến đấu : B+
Phòng thủ : SSS
Chiến thuật : S+
Trận pháp : SSS
Năng lực khác : Mê hoặc bằng âm thanh, kiếm thuật.
_________________________
Tốt rồi.... Thế này là quá tốt.
Còn về tờ giấy này cứ phủ tiêu là được, không thể để nó lọt vào tay của Công tước Filix hay công tước phu nhân.
Ánh mắt Gabriel dần trầm xuống, khoé môi khẽ câu lên.
Được rồi... Cậu đã nghĩ ra một cách.
....
"Leon! Trả giấy kiểm tra cho anh đi!!" Gabriel thất tha thất thỉu chạy đến chỗ Leon.
Leon ngồi trên ghế cao, xung quanh là đám tùy tùng của nó, tụi nó đứng hợp lại với nhau làm thành hàng rào cố định. Không cho Gabriel vượt qua.
Leon không khách khí xé toẹt bao thư ra xem kết quả, miệng liên tục tấm tắc. "Quào! Anh hai giỏi quá đi ~ " Thì ra đứa mang dòng máu của Arrogant cũng chỉ có như vậy.
Gabriel giãy dụa. "Leon... Trả giấy kiểm tra cho anh...."
Leon vò giấy thành một cục, ném xuống đất rồi nhấc chân đạp. "Ai là anh hả? Mày sao ? Mày có tư cách đó à ? Mày nghĩ mày là ai ?" Nó tỏ vẻ vô cùng khinh thường nhìn cậu, ở đây nó là nhất !
Gabriel cúi đầu làm Leon không thấy rõ thần sắc trên mặt cậu. "Leon..."
Tao là ai ? Tao là kẻ hủy diệt mày ở tương lai... Leon.
Leon nghĩ là Gabriel muốn khóc nên chán ghét xua tay và cảm thấy không có gì thú vị. "Được rồi, mày quỳ xuống đi, cầu xin tao đi... Tao sẽ xem xét lại có trả cho mày hay không nhé ?"
Gabriel trầm mặc một lúc, tùy tùng của Leon liền đá vào khuỷu chân cậu khiến cậu phải ngã xuống.
Đây sẽ là lần cuối cùng trong cuộc đời...
Lần cuối cùng tao gục ngã dưới chúng mày...
Thề với chúa...
1...
2...
3...
"Các ngươi làm gì ?" Một người đàn ông có mái tóc nâu nhạt đi đến, khẽ nhíu mày ông ấy lạnh nhạt hỏi.
Gabriel câu môi.
Đến rồi. Kỵ Sĩ hoàng gia. Noah. Cận vệ của Hoàng đế Vargavinter...
Nghe nói người đàn ông này đã lớn cùng với Hoàng đế.
Leon cười lạnh. "Chỉ là một con chó quèn mà cũng dám... Á!!!"
.....
"Leon tốt lắm! Tất cả đều là loại B hoặc A." Công tước Filix khen ngợi liên tục.
Leon đắc ý nhìn thoáng qua Gabriel.
"Thế còn ngươi?"
" Một loại B còn tất cả đều là C." Leon cười lạnh, khinh thường nói trước kết quả của Gabriel. Nhưng mỗi lần nó cười liền đụng đến vết thương. Đau kinh khủng.
Hôm đó, Gabriel được Noah giúp đỡ thoát khỏi ma trảo của Leon, chẳng
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook