[Đồng Nhân Harry Potter] Kiêu Ngạo Và Định Kiến
-
Chương 20: Phòng bí mật cho nhóm chiến đấu
Người dịch: Chu Muội.
Phoenix ngắm mình trong gương, chiếc gương đề nghị cô dựng cổ áo lên, nhìn như vậy sẽ có khí thế hơn. Cô đang định đi đến phòng nghỉ đợi huynh trưởng Flinders dẫn đi xem nhóm chiến đấu. Phoenix tham gia vào nhóm là để nâng cao năng lực, mong rằng không phải là dạng kéo bè kéo lũ đi đánh nhau.
“Đi đâu vậy, Phoenix?” Dominica hỏi.
“Tìm Lockhart.” Phoenix lấy Lockhart ra đỡ đạn, cô biết Dominica không thích vị giáo sư này.
“Vậy chúc cậu may mắn.” Cô nàng vẻ mặt đồng tình nhìn Phoenix, cô thà rằng bị giáo sư Snape phạt lao động còn hơn là phải tiếp xúc chung một bầu không khí với Lockhart kia.
“Không cần lo lắng, mình đã học thuộc danh sách dầu gội đầu mà Lockhart muốn bán rồi.” Thực ra đây là thứ duy nhất liên quan đến Lockhart mà cô đọc.
Khi Phoenix đến phòng nghỉ, bên trong chỉ có mình Flinders.
“Đi theo anh.” Flinders thấy Phoenix đến, lạnh lùng nói ba từ rồi quay đi.
Phoenix chưa thấy huynh trưởng Flinders tức giận bao giờ, luôn luôn giữ vẻ bình tĩnh, đó mới đích thực là Slytherin thuần huyết.
Phoenix đi theo Flinders đến tầng hầm của toà nhà ba tầng. Trên đường đi hai người gặp con quỷ nhỏ, Peeves. Peeves rục rịch chuẩn bị dọa nạt, Flinders ném một ánh mắt cảnh cáo qua, nó liền sợ hãi như gặp phải Nam tước đẫm máu vậy.
Peeves cung kính xoay người, bỏ mũ, chào Flinders một cách cung kính. Run rẩy chờ Flinders đi qua.
“Ồ… Làm thế nào mà…” Phoenix lần đầu tiên thấy Peeves ngoan ngoãn như vậy. Cô đã bị nó ném phấn trúng đầu mấy lần đó.
“Chỉ cần sử dụng loại chú ngữ khiến u linh sợ hãi thôi.” Flinders nhẹ nhàng nói. “Rất nhiều phù thủy khác cũng hay sử dụng lại ma chú này.”
Phoenix nghĩ đến gia tinh Coco nhà mình, nếu như cô tìm được câu thần chú có thể quản lí Coco thì bà nội sẽ không thể dùng Coco để giám thị cô được nữa.
Đừng tưởng cô không biết, bà nội đã để Coco theo dõi cô suốt cả một mùa hè.
Loáng cái, Phoenix và Flinders đã đi qua tầng thứ nhất của tòa nhà. Khi đi ngang qua văn phòng của Lockhart, Phoenix nhìn thấy vài nữ sinh Hufflepull ngẩn ngơ ở đó.
“Một lũ không có đầu óc.” Flinders lạnh lùng khinh bỉ. Hắn gõ đũa phép lên một giá trưng bày, ngay tức khắc một lối đi hiện ra.
“Đi thẳng năm bước, rẽ phải bảy bước.” Flinders hướng dẫn.
Phoenix nhớ kỹ. Quả nhiên trong Hogwarts có rất nhiều lối đi bí mật mà cả hiệu trưởng và các giáo sư cũng không biết rõ. Phoenix quan sát Flinders, anh ta tránh cái gì, cô tránh cái đó. Cố gắng không đụng chạm vào bất cứ vật gì.
“Cảnh giác cao cũng tốt. Hãy thả lỏng đi, trong này không có quá nhiều cơ quan.” Flinders vừa nói vừa đi, anh ta không hề quay đầu lại. Phoenix ngẩn người, như thể sau lưng anh ta có một con mắt thứ ba vậy.
Đường đi quanh co, đổi hướng liên tục, Phoenix không nhớ hết được con đường.
Cuối cùng bọn họ dừng lại trước một bức tranh thêu hình người cá. Flinder sờ một cái vẩy trên đuôi người cá, gãi gãi. Bức tranh liền quay ngược lên trên, để lộ một thông đạo.
Người cá trong bức tranh khi bị Flinders chạm vào, nhìn anh ta một cách khuyến rũ. Phoenix nổi da gà, bị Flinders quay lại lườm một cái.
Phoenix cảm thấy anh ta muốn ăn tươi nuốt sống mình vậy.
Cảm giác này chỉ thoáng qua, Phoenix nhanh chóng chú ý đến căn phòng cô vừa đặt chân vào.
Căn phòng này...
Phoenix ngắm mình trong gương, chiếc gương đề nghị cô dựng cổ áo lên, nhìn như vậy sẽ có khí thế hơn. Cô đang định đi đến phòng nghỉ đợi huynh trưởng Flinders dẫn đi xem nhóm chiến đấu. Phoenix tham gia vào nhóm là để nâng cao năng lực, mong rằng không phải là dạng kéo bè kéo lũ đi đánh nhau.
“Đi đâu vậy, Phoenix?” Dominica hỏi.
“Tìm Lockhart.” Phoenix lấy Lockhart ra đỡ đạn, cô biết Dominica không thích vị giáo sư này.
“Vậy chúc cậu may mắn.” Cô nàng vẻ mặt đồng tình nhìn Phoenix, cô thà rằng bị giáo sư Snape phạt lao động còn hơn là phải tiếp xúc chung một bầu không khí với Lockhart kia.
“Không cần lo lắng, mình đã học thuộc danh sách dầu gội đầu mà Lockhart muốn bán rồi.” Thực ra đây là thứ duy nhất liên quan đến Lockhart mà cô đọc.
Khi Phoenix đến phòng nghỉ, bên trong chỉ có mình Flinders.
“Đi theo anh.” Flinders thấy Phoenix đến, lạnh lùng nói ba từ rồi quay đi.
Phoenix chưa thấy huynh trưởng Flinders tức giận bao giờ, luôn luôn giữ vẻ bình tĩnh, đó mới đích thực là Slytherin thuần huyết.
Phoenix đi theo Flinders đến tầng hầm của toà nhà ba tầng. Trên đường đi hai người gặp con quỷ nhỏ, Peeves. Peeves rục rịch chuẩn bị dọa nạt, Flinders ném một ánh mắt cảnh cáo qua, nó liền sợ hãi như gặp phải Nam tước đẫm máu vậy.
Peeves cung kính xoay người, bỏ mũ, chào Flinders một cách cung kính. Run rẩy chờ Flinders đi qua.
“Ồ… Làm thế nào mà…” Phoenix lần đầu tiên thấy Peeves ngoan ngoãn như vậy. Cô đã bị nó ném phấn trúng đầu mấy lần đó.
“Chỉ cần sử dụng loại chú ngữ khiến u linh sợ hãi thôi.” Flinders nhẹ nhàng nói. “Rất nhiều phù thủy khác cũng hay sử dụng lại ma chú này.”
Phoenix nghĩ đến gia tinh Coco nhà mình, nếu như cô tìm được câu thần chú có thể quản lí Coco thì bà nội sẽ không thể dùng Coco để giám thị cô được nữa.
Đừng tưởng cô không biết, bà nội đã để Coco theo dõi cô suốt cả một mùa hè.
Loáng cái, Phoenix và Flinders đã đi qua tầng thứ nhất của tòa nhà. Khi đi ngang qua văn phòng của Lockhart, Phoenix nhìn thấy vài nữ sinh Hufflepull ngẩn ngơ ở đó.
“Một lũ không có đầu óc.” Flinders lạnh lùng khinh bỉ. Hắn gõ đũa phép lên một giá trưng bày, ngay tức khắc một lối đi hiện ra.
“Đi thẳng năm bước, rẽ phải bảy bước.” Flinders hướng dẫn.
Phoenix nhớ kỹ. Quả nhiên trong Hogwarts có rất nhiều lối đi bí mật mà cả hiệu trưởng và các giáo sư cũng không biết rõ. Phoenix quan sát Flinders, anh ta tránh cái gì, cô tránh cái đó. Cố gắng không đụng chạm vào bất cứ vật gì.
“Cảnh giác cao cũng tốt. Hãy thả lỏng đi, trong này không có quá nhiều cơ quan.” Flinders vừa nói vừa đi, anh ta không hề quay đầu lại. Phoenix ngẩn người, như thể sau lưng anh ta có một con mắt thứ ba vậy.
Đường đi quanh co, đổi hướng liên tục, Phoenix không nhớ hết được con đường.
Cuối cùng bọn họ dừng lại trước một bức tranh thêu hình người cá. Flinder sờ một cái vẩy trên đuôi người cá, gãi gãi. Bức tranh liền quay ngược lên trên, để lộ một thông đạo.
Người cá trong bức tranh khi bị Flinders chạm vào, nhìn anh ta một cách khuyến rũ. Phoenix nổi da gà, bị Flinders quay lại lườm một cái.
Phoenix cảm thấy anh ta muốn ăn tươi nuốt sống mình vậy.
Cảm giác này chỉ thoáng qua, Phoenix nhanh chóng chú ý đến căn phòng cô vừa đặt chân vào.
Căn phòng này...
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook