[Đồng Nhân Harry Potter] I Know You Don't Know
-
Chương 47: Nhiệm vụ
Editor: PaduC
Bởi vì điều tra viên cấp cao Umbridge vừa ra sân đã ra một bản “Quy định giáo dục số XX”, lâu đài vốn đã thiếu hụt hoạt động giải trí càng thêm vẻ nhàm chán.
Umbridge luôn khiến Astoria nhớ tới vị giáo viên tới dạy nghi lễ khi còn bé, nếu cầm cái nĩa độ cao không đúng, uống xong trà chiều thay sai quần áo đều sẽ bị phê bình. Cô còn coi như biểu hiện không tệ, Daphne luôn bị yêu cầu làm lại một lần lại một lần.
Tâm hồn vị bà cô phấn hồng này cũng không thời thượng như cách ăn mặc của bà. Bà lại như một bà cố theo chủ nghĩa Mác- Lê Nin khẩu phật tâm xà, tác phong theo đường lối giáo dục cũ nghiêm túc, cấm chỉ quần áo không chỉnh tề, cấm ném loạn đồ vật, cấm ồn ào lớn tiếng ở hành lang, cấm những hành động nhanh hơn Marathon trên hành lang, cấm nam nữ đi quá gần nhau. Nếu những yêu cầu này xuất phát từ giáo sư McGonagall, mọi người cũng có thể hiểu được, nhưng đây lại từ một cây PINK ỏn à ỏn ẻn, thể hình sánh ngang HELLO KITTY thì chỉ thêm phần phản cảm.
Càng ngày càng nhiều người không muốn dừng lại ở hành lang. Đối với Umbridge, mọi người đều tránh được thì tránh, đặc biệt khi có vài người không xem thời thế, chống đối điều tra viên cao cấp rồi bị nhốt, nên người người dồn dập trốn về phòng sinh hoạt chung — Bởi vì ngay cả thư viện cũng là nơi Umbridge thích đi tuần tra.
Cặp sinh đôi Weasley của Gryffindor năm học này phát minh không ít đồ chơi thú vị, trong thời gian ngắn những món đồ đó đã thịnh hành khắp Hogwarts. Cho dù là Slytherin, cũng không thiếu người thông qua bạn bè ở học viện khác kiếm được vài món như vậy. Kết quả là, thường thường có thể nhìn thấy hình ảnh những món đồ chơi quậy phá ngoài kia, khiến phòng sinh hoạt chung trong lúc nhất thời sắp kín chỗ.
Không gian chen chúc khiến Astoria đau đầu, Draco cũng không thích nghỉ ngơi giữa đám người. Hai người họ nhất trí lựa chọn con đường ngược lại quần chúng — ra ngoài phòng sinh hoạt chung.
Có lúc bọn họ sẽ tìm một phòng học trống luyện thần chú, có lúc sẽ đi thư viện viết luận văn giáo sư giao, có lúc sẽ đi tản bộ ở Hồ Đen, còn có lúc sẽ thừa dịp không ai chú ý đi Rừng Cấm nghiên cứu sinh vật huyền bí hoặc thực vật pháp thuật. Tuy nhiên khi Draco phát hiện sâu trong Rừng Cấm cất giấu một người Khổng Lồ, anh đã hủy bỏ hoạt động cuối cùng này.
Sau bữa tối, Astoria ngồi ở lan can hành lang hết sức chăm chú chơi một khối lập phương phát thuật. Đây là món đồ chơi mới Draco lấy được, cô chỉ nhìn liền nhận ra nó khá giống Rubik của Muggle. Chỉ có điều khối lập phương ma lực này có thể tự trôi nổi nữa không trung, chỉ cần ngón tay xẹt qua nhẹ nhàng, nó sẽ chuyển động chiếu theo ý muốn của mình. Draco lại cho nó một thần thú phát sáng để ban đêm nó cũng có thể tỏa ra ánh sáng rực rỡ.
“Hay đó, cho tôi nhìn xem…” Một cái đũa phép phát sáng tiến đến trước mặt cô.
Astoria vội vã đứng lên: “Ôi… Giáo sư Umbridge… A, chào buổi tối…”
“Slytherin…” Umbridge nhỏ giọng mà nhớ lại một hồi: “Trò Greengrass?”
“Đúng vậy, giáo sư.”
Khối lập phương pháp thuật còn đang chuyển động từ từ giữa không trung.
“Lúc này tất cả mọi người đều đang chăm chỉ làm bài ở phòng sinh hoạt chung.” Ý nói là, trò còn lượn lờ ở chỗ này làm cái gì?
“Con đã hoàn thành hết bài tập.” Astoria không muốn chống đối trực tiếp: “Thực ra, con đang đợi…”
“Em ấy đang chờ con.” Một tiếng nói cắt lời cô. Draco đi ra từ hầm, anh bước đi thong thả đến trước mặt Umbridge, đứng thẳng rồi mới nói tiếp: “Xin lỗi thưa giáo sư Umbridge. Bọn con hẹn nhau đi thư viện ôn tập cho O.W.Ls. Có điều giáo sư Snape vừa tìm con giúp đỡ, nên con để Astoria chờ ở đây một lúc.”
Umbridge lập tức cười đến vô cùng “hiền lành”. Bà như có điều suy nghĩ nhìn kỹ Astoria, sau đó nói: “Ồ, Malfoy. Trò thực sự là học sinh ưu tú. A, tôi nhớ ra rồi, Greengrass là… bạn tốt của trò, đúng không?”
“Đúng vậy, giáo sư.” Draco trả lời chậm rì rì.
“Tôi nghĩ tôi cũng vừa lúc có chuyện tìm trò.” Umbridge dùng giọng nói ngọt đến phát ngán nói: “Nếu Greengrass không ngại, cùng đi thế nào?”
Astoria liếc nhìn Draco, khi thấy anh ra hiệu mới gật đầu đồng ý: “Vâng, thưa giáo sư.”
Bọn họ theo Umbridge đi đến văn phòng ở tầng bốn của bà. Draco đi phía sau bà nhẹ nhàng nắm chặt tay Astoria, khối lập phương pháp thuật bị anh giấu vào trong túi áo.
Lúc cửa văn phòng mở ra, Astoria chắc chắn rằng cơ mặt của mình đã co giật trong nháy mắt.
Thiết kế tràn ngập phong cách loli cỡ nào nha! Những thứ vốn rất đáng yêu như nơ con bướm, mèo, hay đường viền hoa bị sắp xếp một cách tục tằng với nhau, đáng nhắc tới là đây không phải khuê phòng em gái nào đó, mà là của một nữ nhân viên văn phòng quá tuổi…
Draco chớp mắt với cô, hai người buông lỏng tay, sau đó điều chỉnh vẻ mặt của mình.
“Mời vào, trò Malfoy, trò Greengrass.” Umbridge ngồi vào bàn làm việc của bà.
“Đám mèo cực kì đáng yêu.” Draco cảm thấy theo lễ phép, anh nên khen ngợi một chút.
“Nha, cảm ơn! Tôi yêu đám nhóc này! Mời ngồi!”
Astoria cảm thấy từng cái da gà trên cánh tay đều nổi hết lên, thế nhưng cô lại không thể đờ ra đần độn, chỉ có thể duy trì khuôn mặt cười giả, ngồi xuống một cái ghế bành có nệm thêu hoa.
“Cha trò Malfoy cũng là nhân vật lớn trong Bộ, nói vậy cũng nghe nói tôi đến nhậm chức ở Hogwarts là vì chỉnh đốn cách quản lý và chế độ giáo dục ở đây.”
Draco rất phối hợp gật đầu: “Cha con nói Ban giám hiệu ủng hộ hết mình với quyết định này.”
Umbridge lập tức nở nụ cười lớn: “Đúng vậy, có Ban giám hiệu ở đây, công tác của tôi mới có thể tiến hành thuận lợi. Nhưng luôn có vài học sinh thích gây sự không thấy được lệnh giáo dục của tôi. Tôi đã nói rõ trong <Quy định giáo dục số hai mươi tư>, chưa có sự cho phép là học sinh không được tổ chức bất kỳ tổ chức hiệp hội và câu lạc bộ nào.”
“Vâng, đúng vậy. Con nhớ được quy định này.” Draco biết mục đích Umbridge tìm anh.
“Theo nguồn tin đáng tin cậy, từ sau khi quy định giáo dục này được tuyên bố, trong Hogwarts vẫn cứ có những tổ chức học sinh bí mật phát triển mạnh, trong đó bao gồm mấy học viện– À, tôi rất vui vì không có học sinh Slytherin tham dự những tổ chức phi pháp ngu xuẩn này.”
“Con nghĩ học sinh Slytherin hoàn toàn có thể lĩnh hội được ý tứ của giáo sư.” Draco giả cười khen tặng.
“Đúng, đúng, tôi rất hài lòng với Slytherin.” Umbridge vừa nói còn vừa cười cười với Astoria, nỗ lực khiến mình trông có vẻ vô cùng thân thiện.
Astoria không thể không bắt chước Draco duy trì nghi lễ giao lưu để cuộc đối thoại có thể tiếp tục tiến hành: “Vậy giáo sư, tổ chức phi pháp kia đã bị hủy bỏ hay chưa?” Vào lúc này, cô cũng biết Umbridge đang nói chuyện gì.
“Tổ chức này cực kỳ xảo quyệt. Chúng tránh được ông Filch kiểm tra mấy lần. Đương nhiên, chúng còn cực kì am hiểu đường ngang ngõ tắt trong lâu đài. Ông Filch bình thường còn bận xử lý việc linh tinh trong lâu đài, mà tôi cũng có nhiều công việc, thực sự không có dư sức đi lần theo đám chuột nhỏ kia. Vì vậy, tôi cảm thấy hay là trò Malfoy hãy nhận nhiệm vụ trọng yếu này — vì ổn định trật tự cho trường Hogwarts?”
Draco cong khóe miệng, đặt tay trước ngực: “Vinh hạnh của con, thưa giáo sư.”
Umbridge rất hài lòng gật đầu, sau đó nhìn về phía Astoria: “Kết quả học tập của trò Greengrass cũng rất ưu tú, trò là một Slytherin xuất sắc. Theo tôi được biết, năm nay trò không cần thi O.W.Ls. Trò có đồng ý giúp trò Malfoy cùng hoàn thành nhiệm vụ này hay không?”
Loại hành vi không trâu bắt chó đi cày này khiến Astoria rất không vui vẻ, có điều cô không biểu hiện ra trên mặt, mà rất dối trá nói cho Umbridge, cô cao hứng vô cùng, sẽ nỗ lực làm việc cho sớm ngày hoàn thành nhiệm vụ.
Umbridge thấy mục đích đạt thành, cũng không giữ bọn họ lâu hơn nữa. Lúc đưa bọn họ rời đi, bà nói một cách đầy ý vị sâu xa: “Bởi vì không xác định được thời gian tổ chức kia hoạt động, để tiện cho hai trò, tôi sẽ báo cho các giáo sư khác để dành thời gian cho hai trò, giờ giới nghiêm sẽ được lùi lại.”
“Cảm ơn giáo sư.” Hai người trả lời trăm miệng một lời.
Sau khi rời tầng bốn, Draco và Astoria cùng nhìn nhau cười.
“Bà ấy xem như đang khai ân, cho phép anh dẫn em đi dạo đêm sao? Nhìn qua thì bây giờ chúng ta là cặp đôi duy nhất ở Hogwarts được Umbridge ngầm thừa nhận đấy.” Draco thuận thế dắt tay bạn gái.
“Làm sao anh chỉ nghĩ chuyện này? Tại sao không lo lắng xem, chẳng may không bắt được những học sinh tổ chức kia chứ?” Huống hồ trong nguyên tác Draco xác thực chưa bắt được D.A, là người nội bộ mật báo mới khiến Umbridge bắt được.
“Không phải đội nhỏ kia của Đấng Cứu Thế Potter sao.” Draco chẳng hề để ý mà nói: “Không phải mỗi thành viên đều sùng bái Potter như Hội Phượng Hoàng thờ phụng Dumbledore.”
Anh nói không sai, những đứa trẻ vị thành niên luôn có điểm riêng là thiếu tinh thần trách nhiệm, bọn họ tuổi quá trẻ. Nếu như không phải có thần chú của Hermione Granger thông minh, kết quả cuối cùng của DA chính là như một con sâu làm rầu nồi canh. Astoria nhớ lại nội dung cuốn truyện, gật gù như có điều suy nghĩ.
Khi bọn họ đi qua tủ trưng bày cúp ở tầng ba, cô bỗng nhiên ngừng lại, kinh ngạc chỉ vào Draco, lắp ba lắp bắp nói: “Hội Phượng…. Phượng…. Phượng Hoàng?”
Bởi vì điều tra viên cấp cao Umbridge vừa ra sân đã ra một bản “Quy định giáo dục số XX”, lâu đài vốn đã thiếu hụt hoạt động giải trí càng thêm vẻ nhàm chán.
Umbridge luôn khiến Astoria nhớ tới vị giáo viên tới dạy nghi lễ khi còn bé, nếu cầm cái nĩa độ cao không đúng, uống xong trà chiều thay sai quần áo đều sẽ bị phê bình. Cô còn coi như biểu hiện không tệ, Daphne luôn bị yêu cầu làm lại một lần lại một lần.
Tâm hồn vị bà cô phấn hồng này cũng không thời thượng như cách ăn mặc của bà. Bà lại như một bà cố theo chủ nghĩa Mác- Lê Nin khẩu phật tâm xà, tác phong theo đường lối giáo dục cũ nghiêm túc, cấm chỉ quần áo không chỉnh tề, cấm ném loạn đồ vật, cấm ồn ào lớn tiếng ở hành lang, cấm những hành động nhanh hơn Marathon trên hành lang, cấm nam nữ đi quá gần nhau. Nếu những yêu cầu này xuất phát từ giáo sư McGonagall, mọi người cũng có thể hiểu được, nhưng đây lại từ một cây PINK ỏn à ỏn ẻn, thể hình sánh ngang HELLO KITTY thì chỉ thêm phần phản cảm.
Càng ngày càng nhiều người không muốn dừng lại ở hành lang. Đối với Umbridge, mọi người đều tránh được thì tránh, đặc biệt khi có vài người không xem thời thế, chống đối điều tra viên cao cấp rồi bị nhốt, nên người người dồn dập trốn về phòng sinh hoạt chung — Bởi vì ngay cả thư viện cũng là nơi Umbridge thích đi tuần tra.
Cặp sinh đôi Weasley của Gryffindor năm học này phát minh không ít đồ chơi thú vị, trong thời gian ngắn những món đồ đó đã thịnh hành khắp Hogwarts. Cho dù là Slytherin, cũng không thiếu người thông qua bạn bè ở học viện khác kiếm được vài món như vậy. Kết quả là, thường thường có thể nhìn thấy hình ảnh những món đồ chơi quậy phá ngoài kia, khiến phòng sinh hoạt chung trong lúc nhất thời sắp kín chỗ.
Không gian chen chúc khiến Astoria đau đầu, Draco cũng không thích nghỉ ngơi giữa đám người. Hai người họ nhất trí lựa chọn con đường ngược lại quần chúng — ra ngoài phòng sinh hoạt chung.
Có lúc bọn họ sẽ tìm một phòng học trống luyện thần chú, có lúc sẽ đi thư viện viết luận văn giáo sư giao, có lúc sẽ đi tản bộ ở Hồ Đen, còn có lúc sẽ thừa dịp không ai chú ý đi Rừng Cấm nghiên cứu sinh vật huyền bí hoặc thực vật pháp thuật. Tuy nhiên khi Draco phát hiện sâu trong Rừng Cấm cất giấu một người Khổng Lồ, anh đã hủy bỏ hoạt động cuối cùng này.
Sau bữa tối, Astoria ngồi ở lan can hành lang hết sức chăm chú chơi một khối lập phương phát thuật. Đây là món đồ chơi mới Draco lấy được, cô chỉ nhìn liền nhận ra nó khá giống Rubik của Muggle. Chỉ có điều khối lập phương ma lực này có thể tự trôi nổi nữa không trung, chỉ cần ngón tay xẹt qua nhẹ nhàng, nó sẽ chuyển động chiếu theo ý muốn của mình. Draco lại cho nó một thần thú phát sáng để ban đêm nó cũng có thể tỏa ra ánh sáng rực rỡ.
“Hay đó, cho tôi nhìn xem…” Một cái đũa phép phát sáng tiến đến trước mặt cô.
Astoria vội vã đứng lên: “Ôi… Giáo sư Umbridge… A, chào buổi tối…”
“Slytherin…” Umbridge nhỏ giọng mà nhớ lại một hồi: “Trò Greengrass?”
“Đúng vậy, giáo sư.”
Khối lập phương pháp thuật còn đang chuyển động từ từ giữa không trung.
“Lúc này tất cả mọi người đều đang chăm chỉ làm bài ở phòng sinh hoạt chung.” Ý nói là, trò còn lượn lờ ở chỗ này làm cái gì?
“Con đã hoàn thành hết bài tập.” Astoria không muốn chống đối trực tiếp: “Thực ra, con đang đợi…”
“Em ấy đang chờ con.” Một tiếng nói cắt lời cô. Draco đi ra từ hầm, anh bước đi thong thả đến trước mặt Umbridge, đứng thẳng rồi mới nói tiếp: “Xin lỗi thưa giáo sư Umbridge. Bọn con hẹn nhau đi thư viện ôn tập cho O.W.Ls. Có điều giáo sư Snape vừa tìm con giúp đỡ, nên con để Astoria chờ ở đây một lúc.”
Umbridge lập tức cười đến vô cùng “hiền lành”. Bà như có điều suy nghĩ nhìn kỹ Astoria, sau đó nói: “Ồ, Malfoy. Trò thực sự là học sinh ưu tú. A, tôi nhớ ra rồi, Greengrass là… bạn tốt của trò, đúng không?”
“Đúng vậy, giáo sư.” Draco trả lời chậm rì rì.
“Tôi nghĩ tôi cũng vừa lúc có chuyện tìm trò.” Umbridge dùng giọng nói ngọt đến phát ngán nói: “Nếu Greengrass không ngại, cùng đi thế nào?”
Astoria liếc nhìn Draco, khi thấy anh ra hiệu mới gật đầu đồng ý: “Vâng, thưa giáo sư.”
Bọn họ theo Umbridge đi đến văn phòng ở tầng bốn của bà. Draco đi phía sau bà nhẹ nhàng nắm chặt tay Astoria, khối lập phương pháp thuật bị anh giấu vào trong túi áo.
Lúc cửa văn phòng mở ra, Astoria chắc chắn rằng cơ mặt của mình đã co giật trong nháy mắt.
Thiết kế tràn ngập phong cách loli cỡ nào nha! Những thứ vốn rất đáng yêu như nơ con bướm, mèo, hay đường viền hoa bị sắp xếp một cách tục tằng với nhau, đáng nhắc tới là đây không phải khuê phòng em gái nào đó, mà là của một nữ nhân viên văn phòng quá tuổi…
Draco chớp mắt với cô, hai người buông lỏng tay, sau đó điều chỉnh vẻ mặt của mình.
“Mời vào, trò Malfoy, trò Greengrass.” Umbridge ngồi vào bàn làm việc của bà.
“Đám mèo cực kì đáng yêu.” Draco cảm thấy theo lễ phép, anh nên khen ngợi một chút.
“Nha, cảm ơn! Tôi yêu đám nhóc này! Mời ngồi!”
Astoria cảm thấy từng cái da gà trên cánh tay đều nổi hết lên, thế nhưng cô lại không thể đờ ra đần độn, chỉ có thể duy trì khuôn mặt cười giả, ngồi xuống một cái ghế bành có nệm thêu hoa.
“Cha trò Malfoy cũng là nhân vật lớn trong Bộ, nói vậy cũng nghe nói tôi đến nhậm chức ở Hogwarts là vì chỉnh đốn cách quản lý và chế độ giáo dục ở đây.”
Draco rất phối hợp gật đầu: “Cha con nói Ban giám hiệu ủng hộ hết mình với quyết định này.”
Umbridge lập tức nở nụ cười lớn: “Đúng vậy, có Ban giám hiệu ở đây, công tác của tôi mới có thể tiến hành thuận lợi. Nhưng luôn có vài học sinh thích gây sự không thấy được lệnh giáo dục của tôi. Tôi đã nói rõ trong <Quy định giáo dục số hai mươi tư>, chưa có sự cho phép là học sinh không được tổ chức bất kỳ tổ chức hiệp hội và câu lạc bộ nào.”
“Vâng, đúng vậy. Con nhớ được quy định này.” Draco biết mục đích Umbridge tìm anh.
“Theo nguồn tin đáng tin cậy, từ sau khi quy định giáo dục này được tuyên bố, trong Hogwarts vẫn cứ có những tổ chức học sinh bí mật phát triển mạnh, trong đó bao gồm mấy học viện– À, tôi rất vui vì không có học sinh Slytherin tham dự những tổ chức phi pháp ngu xuẩn này.”
“Con nghĩ học sinh Slytherin hoàn toàn có thể lĩnh hội được ý tứ của giáo sư.” Draco giả cười khen tặng.
“Đúng, đúng, tôi rất hài lòng với Slytherin.” Umbridge vừa nói còn vừa cười cười với Astoria, nỗ lực khiến mình trông có vẻ vô cùng thân thiện.
Astoria không thể không bắt chước Draco duy trì nghi lễ giao lưu để cuộc đối thoại có thể tiếp tục tiến hành: “Vậy giáo sư, tổ chức phi pháp kia đã bị hủy bỏ hay chưa?” Vào lúc này, cô cũng biết Umbridge đang nói chuyện gì.
“Tổ chức này cực kỳ xảo quyệt. Chúng tránh được ông Filch kiểm tra mấy lần. Đương nhiên, chúng còn cực kì am hiểu đường ngang ngõ tắt trong lâu đài. Ông Filch bình thường còn bận xử lý việc linh tinh trong lâu đài, mà tôi cũng có nhiều công việc, thực sự không có dư sức đi lần theo đám chuột nhỏ kia. Vì vậy, tôi cảm thấy hay là trò Malfoy hãy nhận nhiệm vụ trọng yếu này — vì ổn định trật tự cho trường Hogwarts?”
Draco cong khóe miệng, đặt tay trước ngực: “Vinh hạnh của con, thưa giáo sư.”
Umbridge rất hài lòng gật đầu, sau đó nhìn về phía Astoria: “Kết quả học tập của trò Greengrass cũng rất ưu tú, trò là một Slytherin xuất sắc. Theo tôi được biết, năm nay trò không cần thi O.W.Ls. Trò có đồng ý giúp trò Malfoy cùng hoàn thành nhiệm vụ này hay không?”
Loại hành vi không trâu bắt chó đi cày này khiến Astoria rất không vui vẻ, có điều cô không biểu hiện ra trên mặt, mà rất dối trá nói cho Umbridge, cô cao hứng vô cùng, sẽ nỗ lực làm việc cho sớm ngày hoàn thành nhiệm vụ.
Umbridge thấy mục đích đạt thành, cũng không giữ bọn họ lâu hơn nữa. Lúc đưa bọn họ rời đi, bà nói một cách đầy ý vị sâu xa: “Bởi vì không xác định được thời gian tổ chức kia hoạt động, để tiện cho hai trò, tôi sẽ báo cho các giáo sư khác để dành thời gian cho hai trò, giờ giới nghiêm sẽ được lùi lại.”
“Cảm ơn giáo sư.” Hai người trả lời trăm miệng một lời.
Sau khi rời tầng bốn, Draco và Astoria cùng nhìn nhau cười.
“Bà ấy xem như đang khai ân, cho phép anh dẫn em đi dạo đêm sao? Nhìn qua thì bây giờ chúng ta là cặp đôi duy nhất ở Hogwarts được Umbridge ngầm thừa nhận đấy.” Draco thuận thế dắt tay bạn gái.
“Làm sao anh chỉ nghĩ chuyện này? Tại sao không lo lắng xem, chẳng may không bắt được những học sinh tổ chức kia chứ?” Huống hồ trong nguyên tác Draco xác thực chưa bắt được D.A, là người nội bộ mật báo mới khiến Umbridge bắt được.
“Không phải đội nhỏ kia của Đấng Cứu Thế Potter sao.” Draco chẳng hề để ý mà nói: “Không phải mỗi thành viên đều sùng bái Potter như Hội Phượng Hoàng thờ phụng Dumbledore.”
Anh nói không sai, những đứa trẻ vị thành niên luôn có điểm riêng là thiếu tinh thần trách nhiệm, bọn họ tuổi quá trẻ. Nếu như không phải có thần chú của Hermione Granger thông minh, kết quả cuối cùng của DA chính là như một con sâu làm rầu nồi canh. Astoria nhớ lại nội dung cuốn truyện, gật gù như có điều suy nghĩ.
Khi bọn họ đi qua tủ trưng bày cúp ở tầng ba, cô bỗng nhiên ngừng lại, kinh ngạc chỉ vào Draco, lắp ba lắp bắp nói: “Hội Phượng…. Phượng…. Phượng Hoàng?”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook