[Đồng Nhân Harry Potter] Hy Vọng Thánh Ca
-
Chương 78: Hứng thú
Bellatrix đột nhiên liền phóng một cái ma chú đi qua.
Trước đó, Ngu Đạt đã sớm cảnh giác nhìn chăm chú vào bọn họ, Snape cho cậu huấn luyện đã giống như xâm nhập cốt tủy, cậu vẫn luôn chặt chẽ nhớ rõ quan sát động tác tay rất nhỏ của những người này, cơ hồ là Bellatrix khoát tay, Ngu Đạt xoay thân liền trốn.
Mụ thấy cậu né tránh, phẫn nộ vứt ra một cái ma chú khác, cùng lúc đó trượng phu của mụ cũng bắt đầu công kích Ngu Đạt.
Bellatrix cùng Rodolphus kinh nghiệm chiến đấu phi thường phong phú, là Ngu Đạt thúc ngựa cũng đuổi không kịp.
Một cái Bellatrix Ngu Đạt ứng phó liền đầy đủ miễn cưỡng, hơn một cái Rodolphus, Ngu Đạt rốt cuộc trốn không thoát bị ma chú đánh vào người. Mắt thấy vô pháp tránh đi, Ngu Đạt không thể không cho mình một cái lá chắn.
Khi cái ma pháp giống như cái vỏ trứng lóe ra ánh hào quang này xuất hiện, Bellatrix phát ra một tiếng cười như trúng giải thưởng lớn: “Ha ha ha ha ha! Nhìn kia! Nguyên lai là người kia!”
Mụ cũng không biết tên của Ngu Đạt, nhưng là ở trong nhiều lần chiến đấu, Ngu Đạt biểu hiện ra sự bất đồng đã khiến cho Tử Thần Thực Tử chú ý.
Fenrir không tiếp tục ở một bên nhìn, hướng về phía Ngu Đạt, hai cái ánh mắt tỏa sáng vọt tới: “Hắn là ta!”
Fenrir đối với màu của người này khát khao đã lâu, lần này thấy cậu đi một mình, hắn kiềm chế không nổi.
“Không được!” Bellatrix thét to: “Hắn là thuộc Chúa Tể Hắc Ám! Muốn bắt sống!”
Fenrir không kiên nhẫn văng lên một chút hơi thở, giả vờ không có nghe thấy lao ra.
“Tâm linh tiếng rít!” Ngu Đạt cảm thấy không tốt, bắt đầu không cố kỵ về sự khác thường của mình nữa, bắt đầu phản kích.
Rodolphus cùng Fenrir nhất thời giống như ruồi bọ không có đầu, sợ hãi khôn cùng bắt đầu chạy loạn. Mà ngoài dự đoán, Bellatrix thế nhưng chống cự tâm linh tiếng rít.
Ngu Đạt trong lòng lộp bộp vài cái, vội vàng chạy ra vòng vây.của ba người.
Hình cái đầu nhanh chóng chọn đến Bellatrix, Ngu Đạt lúc này mới phát giác tên của nàng treo một cái kí hiệu trạng thái “Điên cuồng”, không kịp nhìn nhiều hơn nữa, lá chắn của Ngu Đạt đã bị Bella đánh vỡ.
Trên người Ngu Đạt chắc chắn đã trúng một cái ma chú, nhất thời chân cậu liền tê rần, Ngu Đạt lập tức dùng xua tan ma pháp. Nhưng là trong một khoảng thời gian ngắn ngủi này, Bellatrix đã liên tiếp phát ra hai cái ma chú.
Đau! Toàn tâm tận xương đau đớn, làm Ngu Đạt thiếu chút nữa liền khống chế không được tê liệt ngã xuống.
Cậu hung hăng cắn môi, một cái khôi phục thuật để tại đầu óc của mình.
Mà lúc này, thời gian tác dụng của tâm linh tiếng rít đã qua, choáng váng đầu não Rodolphus cùng lang nhân Fenrir lắc lắc đầu, phục hồi lại tinh thần liền hướng về phía Ngu Đạt tiến lên.
Ngu Đạt trước đó vốn là liền đứng ở trong góc của quán bar, lần này chạy đi ra ngoài, liền tới giải đất trung tâm của quán bar, cái chỗ này còn đang tiến hành chiến đấu, bất quá người có gan phản kháng hắc phù thủy cũng đã chết không sai biệt lắm.
Những Tử Thần Thực Tử mang theo mặt nạ thấy Bellatrix đuổi theo sau cậu, liên tiếp bắn ra ma chú.
Tất cả ma chú đều đánh trên chân ngôn thuật: lá chắn của Ngu Đạt, Bellatrix ở phía sau cậu rống giận: “Người này muốn sống!”
Cả trước lẫn sau cậu đều là người, ánh mắt Ngu Đạt cân nhắc lợi hại, rõ ràng dùng thần kỹ của mục sư vừa có thể quần công vừa có thể thêm huyết: thần thánh tân tinh!
Vòng tròn kim sắc lấy Ngu Đạt làm trung tâm bắt đầu hướng về phía xung quanh mà nổ tung, phạm vi công kích của thần thánh tân tinh vô cùng lớn, Tử Thần Thực Tử ở phía trước và phía sau lập tức đều bị thần thánh tân tinh tạc thương.
Bellatrix giống như bị bỏng đến, tuy rằng mụ không biết đây là ma pháp nào, nhưng là mang đến thương tổn cho mụ lại xác thực không nhỏ.
“Đều lui ra phía sau!!” Nàng cao giọng hô.
Mười cái Tử Thần Thực Tử làm ra một vòng vây đem Ngu Đạt chặt chẽ ngăn ở trung gian.
Bellatrix phát giác ma pháp quỷ dị này chỉ tác dụng ở trong một phạm vi nào đó, chỉ cần đứng ở ngoài phạm vi đó liền sẽ không bị thương tổn.
Ngu Đạt không chịu ngồi chờ chết, cậu đi về một phía, chính là những cái đó Tử Thần Thực Tử lại thông minh cùng cậu vẫn duy trì một khoảng cách. Nhưng là quán bar cũng chỉ có từng ấy diện tích, thực nhanh những Tử Thần Thực Tử đó liền tránh cũng không thể tránh.
“Đều công kích hắn!” Không có biện pháp tránh khỏi thương tổn, Tử Thần Thực Tử liều mạng hô to.
“Không được!” Bellatrix điên cuồng hô: “Người này muốn giao cho Chúa Tể Hắc Ám xử trí!”
“Bella! Nếu không người chết chính là chúng ta!” Người kia không thể nhịn được nữa quát.
“Mơ màng ngã xuống đất!” Bellatrix hướng về phía Ngu Đạt phóng thích một cái thần chú hôn mê.
Điều này làm cho luôn luôn phóng thích thần thánh tân tinh Ngu Đạt dừng lại, bất quá thực nhanh cậu liền giải trừ ảnh hưởng của cái ma pháp này.
Nhưng là ngắn ngủi tạm dừng này cũng đầy đủ cấp Tử Thần Thực Tử có cơ hội thở dốc, mà còn làm cho những người này tìm được biện pháp đối phó Ngu Đạt.
Thần chú hôn mê không ngừng xuất ra từ trong đũa phép của những người đó, Ngu Đạt bị một lần lại một lần dùng tần chú hôn mê làm cho đứng tại chỗ. Tuy rằng cậu có thể giải trừ ma pháp đó, lại còn không có biện pháp ngăn cản hiệu quả của chú ngữ đó khi chúng liên tiếp đánh vào người cậu.
Ngu Đạt không ngừng bị mơ màng, cậu không ngừng phóng ra ma pháp, lam điều một chút một chút giảm bớt.
Rodolphus nói rằng: “Cứ như vậy thì chúng ta như thế nào đem hắn lộng trở về? Thần chú hôn mê chỉ có thể có tác dụng một chút như vậy.”
Bellatrix cắn đôi môi màu đỏ tươi của mụ, vươn tay xắn lên tay áo, ngón tay ấn tại hình xăm màu đen mà Ngu Đạt đã từng thấy qua trên cánh tay Snape. Thực nhanh hình xăm của mụ bắt đầu nóng lên.
Cảm giác nóng rực này làm Bellatrix thống khổ nhíu lại đôi mày mảnh khảnh, thực nhanh, độ ấm liền lui xuống. Bellatrix vui sướng không thôi, Chúa Tể Hắc Ám đã nhận được thư của mụ.
Vì thế, chờ đến khi Ngu Đạt xua tan thần chú hôn mê, không có chú ngữ nào tiếp tục cong kích cậu nữa.
Cậu cảnh giác chuyển động đầu, nhìn chung quanh hiện ra những người vây quanh cậu.
Ngu Đạt cắn răng, cậu bây giờ là thần thánh hệ thiên phú, nếu như là ám ảnh hệ thiên phú thì có thể dùng ma pháp quần công của ám ảnh hệ. Nói vậy, mặc kệ những người này như thế nào động, tại trong cái quán rượu này đều không thể vượt qua tầm bắn của phép thuật của cậu.
Cũng là bởi vì hoạt động của hội Phượng Hoàng đôi khi sẽ phi thường đột nhiên, làm cho cậu không có thời gian nghiên cứu vấn đề tấn công, mấy lần chiến đấu trước, phát hiện cậu còn không bằng làm một người bơm máu, cậu liền không còn tâm tình đi nghiên cứu cái khác.
Cậu căn bản cũng không có nghĩ tới, lần này mượn đường đi Albania sẽ đen đủi như vậy gặp phải Tử Thần Thực Tử đang mời chào hắc phù thủy, mà cậu còn bị tên lang nhân thích máu Fenrir phát hiện.
Động tác Ngu Đạt dừng lại, cậu nhìn Tử Thần Thực Tử tránh ra hai bên, một cái người ngoài dự đoán, xuất hiện tại trước mắt cậu.
Ngu Đạt nhìn nhìn cái tên màu đỏ tươi trên đỉnh đầu lão, hơi hơi hít một hơi.
Voldemort!
Cậu đã từng phỏng đoán Voldemort là một cái phù thủy như thế nào, nhưng là cái tưởng tưởng tượng nào cũng không gây cho cậu cảm giác đánh sâu vào mắt như lần gặp mặt trực tiếp này. Hình tượng Voldemort phi thường khủng bố, da thịt của lão là màu thanh bạch, nơi đáng lẽ ra là mũi thì lại không có gì cả, thậm chí ánh mắt của lão là một màu hồng dọa người.
Điều này làm cho Ngu Đạt không khỏi nhớ tới hình ảnh quỷ hút máu đã từng được các muội tử trong nghiệp đoàn tưởng tượng qua.
Voldemort nhìn Ngu Đạt lộ ra một cái tươi cười vừa vui sướng vừa đáng sợ, hai tay của lão hợp lại cùng một chỗ đặt ở trước ngực, thanh âm khàn khàn nhu hòa làm da đầu của Ngu Đạt run lên: “A nhìn kia, đây không phải là đòn sát thủ Dumbledore cực lực che dấu sao? Như thế nào sẽ một mình xuất hiện tại loại địa phương này.”
Ánh mắt của lão lớn lên, ánh mắt màu đỏ nhìn khuôn mặt của Ngu Đạt: “Chậc chậc! Muốn ta nói, Dumbledore là thật già nha, lá gan của hắn thật sự là quá nhỏ. Nếu như là ta, tuyệt đối sẽ không lãng phí thiên phú của ngươi như vậy, cho ngươi trốn trốn tránh tránh.”
Ngu Đạt nheo lại ánh mắt cực lực quan sát liệu cậu có cơ hội hay không, kiềm chế trái tim đang đập nhanh, cường bách chính mình tỉnh táo lại, tuyệt đối không thể xúc động.
Cột lam của cậu bởi vì không ngừng phóng ra ma pháp, hiện tại đã không đủ một nửa, nếu lại bị Tử Thần Thực Tử dùng phương pháp hèn hạ đó thay phiên làm mơ màng, như vậy lam của cậu cũng chỉ có thể lãng phí trên việc giải ma pháp.
Ngu Đạt trầm mặc không nói cũng không có giảm bớt hứng trí của Voldemort, lão đi tới, vòng quanh Ngu Đạt quan sát cậu.
REVIEW 79
Trước đó, Ngu Đạt đã sớm cảnh giác nhìn chăm chú vào bọn họ, Snape cho cậu huấn luyện đã giống như xâm nhập cốt tủy, cậu vẫn luôn chặt chẽ nhớ rõ quan sát động tác tay rất nhỏ của những người này, cơ hồ là Bellatrix khoát tay, Ngu Đạt xoay thân liền trốn.
Mụ thấy cậu né tránh, phẫn nộ vứt ra một cái ma chú khác, cùng lúc đó trượng phu của mụ cũng bắt đầu công kích Ngu Đạt.
Bellatrix cùng Rodolphus kinh nghiệm chiến đấu phi thường phong phú, là Ngu Đạt thúc ngựa cũng đuổi không kịp.
Một cái Bellatrix Ngu Đạt ứng phó liền đầy đủ miễn cưỡng, hơn một cái Rodolphus, Ngu Đạt rốt cuộc trốn không thoát bị ma chú đánh vào người. Mắt thấy vô pháp tránh đi, Ngu Đạt không thể không cho mình một cái lá chắn.
Khi cái ma pháp giống như cái vỏ trứng lóe ra ánh hào quang này xuất hiện, Bellatrix phát ra một tiếng cười như trúng giải thưởng lớn: “Ha ha ha ha ha! Nhìn kia! Nguyên lai là người kia!”
Mụ cũng không biết tên của Ngu Đạt, nhưng là ở trong nhiều lần chiến đấu, Ngu Đạt biểu hiện ra sự bất đồng đã khiến cho Tử Thần Thực Tử chú ý.
Fenrir không tiếp tục ở một bên nhìn, hướng về phía Ngu Đạt, hai cái ánh mắt tỏa sáng vọt tới: “Hắn là ta!”
Fenrir đối với màu của người này khát khao đã lâu, lần này thấy cậu đi một mình, hắn kiềm chế không nổi.
“Không được!” Bellatrix thét to: “Hắn là thuộc Chúa Tể Hắc Ám! Muốn bắt sống!”
Fenrir không kiên nhẫn văng lên một chút hơi thở, giả vờ không có nghe thấy lao ra.
“Tâm linh tiếng rít!” Ngu Đạt cảm thấy không tốt, bắt đầu không cố kỵ về sự khác thường của mình nữa, bắt đầu phản kích.
Rodolphus cùng Fenrir nhất thời giống như ruồi bọ không có đầu, sợ hãi khôn cùng bắt đầu chạy loạn. Mà ngoài dự đoán, Bellatrix thế nhưng chống cự tâm linh tiếng rít.
Ngu Đạt trong lòng lộp bộp vài cái, vội vàng chạy ra vòng vây.của ba người.
Hình cái đầu nhanh chóng chọn đến Bellatrix, Ngu Đạt lúc này mới phát giác tên của nàng treo một cái kí hiệu trạng thái “Điên cuồng”, không kịp nhìn nhiều hơn nữa, lá chắn của Ngu Đạt đã bị Bella đánh vỡ.
Trên người Ngu Đạt chắc chắn đã trúng một cái ma chú, nhất thời chân cậu liền tê rần, Ngu Đạt lập tức dùng xua tan ma pháp. Nhưng là trong một khoảng thời gian ngắn ngủi này, Bellatrix đã liên tiếp phát ra hai cái ma chú.
Đau! Toàn tâm tận xương đau đớn, làm Ngu Đạt thiếu chút nữa liền khống chế không được tê liệt ngã xuống.
Cậu hung hăng cắn môi, một cái khôi phục thuật để tại đầu óc của mình.
Mà lúc này, thời gian tác dụng của tâm linh tiếng rít đã qua, choáng váng đầu não Rodolphus cùng lang nhân Fenrir lắc lắc đầu, phục hồi lại tinh thần liền hướng về phía Ngu Đạt tiến lên.
Ngu Đạt trước đó vốn là liền đứng ở trong góc của quán bar, lần này chạy đi ra ngoài, liền tới giải đất trung tâm của quán bar, cái chỗ này còn đang tiến hành chiến đấu, bất quá người có gan phản kháng hắc phù thủy cũng đã chết không sai biệt lắm.
Những Tử Thần Thực Tử mang theo mặt nạ thấy Bellatrix đuổi theo sau cậu, liên tiếp bắn ra ma chú.
Tất cả ma chú đều đánh trên chân ngôn thuật: lá chắn của Ngu Đạt, Bellatrix ở phía sau cậu rống giận: “Người này muốn sống!”
Cả trước lẫn sau cậu đều là người, ánh mắt Ngu Đạt cân nhắc lợi hại, rõ ràng dùng thần kỹ của mục sư vừa có thể quần công vừa có thể thêm huyết: thần thánh tân tinh!
Vòng tròn kim sắc lấy Ngu Đạt làm trung tâm bắt đầu hướng về phía xung quanh mà nổ tung, phạm vi công kích của thần thánh tân tinh vô cùng lớn, Tử Thần Thực Tử ở phía trước và phía sau lập tức đều bị thần thánh tân tinh tạc thương.
Bellatrix giống như bị bỏng đến, tuy rằng mụ không biết đây là ma pháp nào, nhưng là mang đến thương tổn cho mụ lại xác thực không nhỏ.
“Đều lui ra phía sau!!” Nàng cao giọng hô.
Mười cái Tử Thần Thực Tử làm ra một vòng vây đem Ngu Đạt chặt chẽ ngăn ở trung gian.
Bellatrix phát giác ma pháp quỷ dị này chỉ tác dụng ở trong một phạm vi nào đó, chỉ cần đứng ở ngoài phạm vi đó liền sẽ không bị thương tổn.
Ngu Đạt không chịu ngồi chờ chết, cậu đi về một phía, chính là những cái đó Tử Thần Thực Tử lại thông minh cùng cậu vẫn duy trì một khoảng cách. Nhưng là quán bar cũng chỉ có từng ấy diện tích, thực nhanh những Tử Thần Thực Tử đó liền tránh cũng không thể tránh.
“Đều công kích hắn!” Không có biện pháp tránh khỏi thương tổn, Tử Thần Thực Tử liều mạng hô to.
“Không được!” Bellatrix điên cuồng hô: “Người này muốn giao cho Chúa Tể Hắc Ám xử trí!”
“Bella! Nếu không người chết chính là chúng ta!” Người kia không thể nhịn được nữa quát.
“Mơ màng ngã xuống đất!” Bellatrix hướng về phía Ngu Đạt phóng thích một cái thần chú hôn mê.
Điều này làm cho luôn luôn phóng thích thần thánh tân tinh Ngu Đạt dừng lại, bất quá thực nhanh cậu liền giải trừ ảnh hưởng của cái ma pháp này.
Nhưng là ngắn ngủi tạm dừng này cũng đầy đủ cấp Tử Thần Thực Tử có cơ hội thở dốc, mà còn làm cho những người này tìm được biện pháp đối phó Ngu Đạt.
Thần chú hôn mê không ngừng xuất ra từ trong đũa phép của những người đó, Ngu Đạt bị một lần lại một lần dùng tần chú hôn mê làm cho đứng tại chỗ. Tuy rằng cậu có thể giải trừ ma pháp đó, lại còn không có biện pháp ngăn cản hiệu quả của chú ngữ đó khi chúng liên tiếp đánh vào người cậu.
Ngu Đạt không ngừng bị mơ màng, cậu không ngừng phóng ra ma pháp, lam điều một chút một chút giảm bớt.
Rodolphus nói rằng: “Cứ như vậy thì chúng ta như thế nào đem hắn lộng trở về? Thần chú hôn mê chỉ có thể có tác dụng một chút như vậy.”
Bellatrix cắn đôi môi màu đỏ tươi của mụ, vươn tay xắn lên tay áo, ngón tay ấn tại hình xăm màu đen mà Ngu Đạt đã từng thấy qua trên cánh tay Snape. Thực nhanh hình xăm của mụ bắt đầu nóng lên.
Cảm giác nóng rực này làm Bellatrix thống khổ nhíu lại đôi mày mảnh khảnh, thực nhanh, độ ấm liền lui xuống. Bellatrix vui sướng không thôi, Chúa Tể Hắc Ám đã nhận được thư của mụ.
Vì thế, chờ đến khi Ngu Đạt xua tan thần chú hôn mê, không có chú ngữ nào tiếp tục cong kích cậu nữa.
Cậu cảnh giác chuyển động đầu, nhìn chung quanh hiện ra những người vây quanh cậu.
Ngu Đạt cắn răng, cậu bây giờ là thần thánh hệ thiên phú, nếu như là ám ảnh hệ thiên phú thì có thể dùng ma pháp quần công của ám ảnh hệ. Nói vậy, mặc kệ những người này như thế nào động, tại trong cái quán rượu này đều không thể vượt qua tầm bắn của phép thuật của cậu.
Cũng là bởi vì hoạt động của hội Phượng Hoàng đôi khi sẽ phi thường đột nhiên, làm cho cậu không có thời gian nghiên cứu vấn đề tấn công, mấy lần chiến đấu trước, phát hiện cậu còn không bằng làm một người bơm máu, cậu liền không còn tâm tình đi nghiên cứu cái khác.
Cậu căn bản cũng không có nghĩ tới, lần này mượn đường đi Albania sẽ đen đủi như vậy gặp phải Tử Thần Thực Tử đang mời chào hắc phù thủy, mà cậu còn bị tên lang nhân thích máu Fenrir phát hiện.
Động tác Ngu Đạt dừng lại, cậu nhìn Tử Thần Thực Tử tránh ra hai bên, một cái người ngoài dự đoán, xuất hiện tại trước mắt cậu.
Ngu Đạt nhìn nhìn cái tên màu đỏ tươi trên đỉnh đầu lão, hơi hơi hít một hơi.
Voldemort!
Cậu đã từng phỏng đoán Voldemort là một cái phù thủy như thế nào, nhưng là cái tưởng tưởng tượng nào cũng không gây cho cậu cảm giác đánh sâu vào mắt như lần gặp mặt trực tiếp này. Hình tượng Voldemort phi thường khủng bố, da thịt của lão là màu thanh bạch, nơi đáng lẽ ra là mũi thì lại không có gì cả, thậm chí ánh mắt của lão là một màu hồng dọa người.
Điều này làm cho Ngu Đạt không khỏi nhớ tới hình ảnh quỷ hút máu đã từng được các muội tử trong nghiệp đoàn tưởng tượng qua.
Voldemort nhìn Ngu Đạt lộ ra một cái tươi cười vừa vui sướng vừa đáng sợ, hai tay của lão hợp lại cùng một chỗ đặt ở trước ngực, thanh âm khàn khàn nhu hòa làm da đầu của Ngu Đạt run lên: “A nhìn kia, đây không phải là đòn sát thủ Dumbledore cực lực che dấu sao? Như thế nào sẽ một mình xuất hiện tại loại địa phương này.”
Ánh mắt của lão lớn lên, ánh mắt màu đỏ nhìn khuôn mặt của Ngu Đạt: “Chậc chậc! Muốn ta nói, Dumbledore là thật già nha, lá gan của hắn thật sự là quá nhỏ. Nếu như là ta, tuyệt đối sẽ không lãng phí thiên phú của ngươi như vậy, cho ngươi trốn trốn tránh tránh.”
Ngu Đạt nheo lại ánh mắt cực lực quan sát liệu cậu có cơ hội hay không, kiềm chế trái tim đang đập nhanh, cường bách chính mình tỉnh táo lại, tuyệt đối không thể xúc động.
Cột lam của cậu bởi vì không ngừng phóng ra ma pháp, hiện tại đã không đủ một nửa, nếu lại bị Tử Thần Thực Tử dùng phương pháp hèn hạ đó thay phiên làm mơ màng, như vậy lam của cậu cũng chỉ có thể lãng phí trên việc giải ma pháp.
Ngu Đạt trầm mặc không nói cũng không có giảm bớt hứng trí của Voldemort, lão đi tới, vòng quanh Ngu Đạt quan sát cậu.
REVIEW 79
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook