Gin ngồi ở đầu giường, trong tay cầm một điếu thuốc, thoạt nhìn như đang nhìn về phía trước, nhưng thực tế vẫn luôn nhìn chằm chằm vào Rovka đang ngủ trên đùi hắn, qua khoé mắt.

- Dự án APTX 4869 tạm thời sẽ không hoạt động, toàn bộ tư liệu bị niêm phong cất vào kho, chờ đến khi giải quyết xong Sherry, dự án này mới có thể được thông qua._Ngón tay Gin nhẹ nhàng lướt qua gương mặt cô, xúc cảm mềm mại truyền đến từ đầu ngón tay khiến tâm tình hắn không hiểu vì sao mà dần cảm thấy tốt lên.

- Vâng._Sắc mặt Rovka có chút tái nhợt, thân thể lại không tự chủ mà ngồi dậy ôm lấy cổ hắn, tay nhỏ tinh tế mềm mại từng chút một trượt trên lồng ngực rắn chắc của hắn, giống như một đứa trẻ nghịch ngợm.

Gin cảm giác được thân thể bắt đầu biến hóa, không khỏi nắm lấy tay cô, ánh mắt ám trầm:


- Chẳng lẽ vừa rồi tôi chưa cho em ăn no sao?

Rovka nghe vậy, hai mắt trộm nhìn thoáng qua Gin, nhớ đến cảnh tượng khi nãy hai người liều chết triền miên, lại cảm giác được vật giữa hai chân kia lại thức tỉnh, cô không khỏi gượng cười:

- Em mệt rồi... Em muốn ngủ.

- Khả năng diễn trò của em quá kém._Gin thấy cô như vậy, nhanh chóng ôm cô vào lòng. Rovka vừa mới động đậy, liền nghe giọng từ tính không kiên nhẫn của hắn phất qua tai:

- Đừng nhúc nhích. Nếu không đêm nay em đừng hòng ngủ...

Hả??

Rovka tuy rằng nghe không ra trong lời này của Gin rút cuộc có bao nhiêu phần là thật, nhưng dựa vào kinh nghiệm đã trải qua, cô chắc chắn, Gin dám nói dám làm. Lúc trước cô cự tuyệt hắn, cuối cùng không phải bị hắn "làm" đến mức ba ngày không thể xuống giường sao? (=///=)


Rovka lấy lòng cọ cọ mặt của hắn, ngây ngô cười:

- Em ngủ ngay đây.

Nhìn bộ dáng lấy lòng của cô, một bụng không vui của Gin đều nghẹn vào trong hết. Lúc trước hắn muốn đẩy cô ra khỏi thế giới của chính mình mà gϊếŧ chết, những cuối cùng hắn vẫn là tham luyến ấm áp mà cô mang lại...

Có lẽ là thật sự mệt mỏi, chờ đến khi Gin cúi đầu lần nữa, Rovka đã ngủ rồi, hô hấp đều đều, tay vẫn gắt gao ôm hắn, mà độ ấm trên người cô truyền đến đột nhiên lại khiến hắn cảm thấy vui mừng. Hắn khẽ khom người, động tác quá lớn dẫn đến người trong ngực thấp giọng oán giận, nguyên bản kẻ chưa bao giờ suy xét đến cảm thụ của người khác như Gin lại không tự giác mà giảm nhẹ động tác.

Cuối cùng, nằm xuống được, Gin chỉ là thở dài, dựa theo thói quen của cô mà điều chỉnh tốt thân thể, lúc này mới ngủ.


Nửa đêm, Rovka cảm thấy khát nước, muốn ngồi dậy, lại phát hiện Gin gắt gao ôm eo cô, khiến cô không thể nhúc nhích. Nghĩ đến việc làm ra động tác lớn sẽ đánh thức hắn, Rovka nghĩ nghĩ một lát, đầu nhỏ khẽ cọ vào ngực hắn, tìm một vị trí thoải mái, nhắm mắt lại tiếp tục ngủ.

Nói thật, nhiệt độ cơ thể của Gin so với người bình thường mà nói thì có vẻ thấp, nhưng hắn lại thích tắm nước lạnh, khi ngủ có thói quen chỉnh điều hòa đến mức thấp nhất. Ôm hắn như ôm một khối băng, hoàn toàn không thích hợp mùa đông cùng nhau sưởi ấm. Mỗi lần ngủ có Gin ôm còn tính tốt, tuy rằng mỗi lần cô đều phải sưởi ấm cho hắn rồi mới ngủ, nhưng chỉ cần hắn rời đi, cô nhất định sẽ bị lạnh mà tỉnh.

Gin chờ đến khi người trong ngực lại ngủ rồi, lúc này mới chậm rãi mở mắt ra. Nhìn Rovka ngoan ngoãn cuộn tròn trong lòng mình, hắn chậm rãi xoa tóc cô, trong mắt mang theo một tia ôn nhu cùng quyến luyến mà chính hắn cũng chưa từng phát hiện.
(Ngập một miệng thức ăn chó rồi này -.-)

Sáng sớm ngày kế, Rovka lại bị lạnh tỉnh, ngồi dậy nhìn quanh thì không thấy Gin bên người, ngược lại bày ra vẻ mặt hiểu rõ. Đại khái hắn đi xử lí "một số việc" trong lời hắn ngày trước đi?

Rovka cũng không lo lắng Gin đi tìm Sherry, thế giới này có một loại đồ vật gọi là "Định luật của nhân vật chính", bất chấp vai ác lợi hại bao nhiêu, vai chính chắc chắn đều có thể thoát hiểm trong gang tấc. Nói cách khác, câu chuyện này đều do tác giả cố ý kéo dài.

Rovka sau khi rời giường liền tới phòng huấn luyện ngây người hơn hai giờ, sau đó mới trở về tắm, thay quần áo rồi bắt đầu chuẩn bị cơm trưa. Tuy rằng cô không rõ Gin có thể về ăn cơm hay không, nhưng cô vẫn theo bản năng dựa vào lượng cơm của hắn mà nấu.
Nhiệm vụ của Gin rất nhiều, nhưng phần lớn đều là thanh lý môn hộ* và ám sát, lúc cần thiết, chỉ cần là việc có dính dáng đến bí mật "trường sinh bất lão", hắn cũng sẽ tự mình ra tay.

Lúc này đây, nhiệm vụ của Gin không phải là gϊếŧ người, mà là giao dịch với một người khác có liên quan đến sự kiện "trường sinh bất lão".

Đầu năm nay, chỉ cần là vấn đề có thể dùng tiền để giải quyết đều không phải vấn đề lớn. Trên thực tế, tổ chức không thiếu nhân tài, cũng không thiếu tài chính, cho nên chuyện này không đến một giờ liền thành công.

Ngày xưa, khi nghỉ ngơi Gin cũng sẽ cùng Vodka đi tìm "việc vui",rút cuộc thì hắn vẫn là một người đàn ông, hắn có yêu cầu của chính mình, nhưng từ khi có Rovka, hắn tựa hồ quen đem toàn bộ thời gian nghỉ ngơi đều dùng trên cô, mặc dù chuyện gì cũng không làm, chỉ nhìn cô, nhưng như thế cũng đủ để tâm tình hắn không tự giác mà tốt lên.
Vodka nhìn Gin xuống xe, mắt dõi theo hướng hắn đi xa, không khỏi lẩm bẩm:

- Đều nói nam nhân ham nữ sắc, không nghĩ tới đại ca lãnh khốc vô tình sẽ có một ngày nhớ mong nữ nhân, thật là một kì tích...

Gin cũng không biết Vodka trêu ghẹo sau lưng ,trở lại chung cư, vừa vào cửa hắn đã ngửi thấy một trận mùi đồ ăn, cái loại hương vị gọi là "nhà" này từng làm hắn khịt mũi coi thường, nhưng hôm nay hắn tựa hồ bắt đầu quen thuộc, không, có lẽ là quyến luyến cảm giác này.

Thời điểm Rovka xoay người liền nhìn thấy Gin đứng ở cửa bếp, thực tự nhiên mà dương môi cười:

- Anh đã về, muốn nếm thử món mới em mới học được không?

- Em xác định có thể ăn?_Gin lạnh lùng hỏi.

- Lúc trước anh không phải ăn rất ngon sao?_Rovka đã quen cách hắn phê bình, buồn cười chế giễu.
Gin nhìn đồ ăn đã đưa đến bên miệng, lần này cái gì cũng chưa nói, trực tiếp há miệng ăn luôn. Thịt gà mang theo một chút hương ngai ngái của rau cần, trong khi nhai còn có một tia cay nồng gãi đúng chỗ ngứa, điều này làm cho Gin ngày thường không một chút chú trọng ẩm thực không thể không thừa nhận, thịt gà này thật sự không tồi.

- Món ăn Nhật Bản?

- Không, món ăn Trung Hoa._Rovka nghiêng người nhìn hắn, trên khuôn mặt nhỏ mang theo một tia kiêu ngạo mà nói_Nói đến ẩm thực, em thích nhất là món Trung Hoa, phần lớn thức ăn Nhật Bản đều không quá hợp khẩu vị của em.

Rovka không thích ăn đồ sống, cá sống sushi gì đó rất ít ăn, chỉ nếm thử vài lần cô liền kiên định đem những thứ gọi là mỹ thực này liệt vào sổ đen.

- Thế nào? Hợp khẩu vị của anh chứ?
Gin thấy Rovka khẩn trương nhìn hắn, dường như đặc biệt dự đoán được hắn sẽ tán thành, hắn không khỏi cong môi, khẽ cười:

- Cũng không tệ lắm.

Rovka cũng không nghĩ Gin có thể nói ra một câu nào hay hơn, trên thực tế, dựa trên cách Gin không phân biệt được các loại thực phẩm, cô biết hắn căn bản là không quá chú ý tới phương diện này, miễn sao có thể lấp đầy bụng liền tốt, vì vậy chỉ cần hắn khen, Rovka liền rất vui vẻ:

- Vậy em sẽ học thêm vài món nữa.

- Tùy tiện.

================================================================================

*thanh lý môn hộ:Là người trong một bang, hội,giáo phái nào đó có nhiệm vụ tiêu diệt ( gϊếŧ ) một người cùng sư môn với mình (nhưng đã phản lại sư môn) thì gọi là thanh lý môn hộ - nôm na thế.(nguồn:Yahoo!)

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương