Động Lòng
-
Chương 36: Tiệc cuối năm
Chớp mắt đã đến cuối năm, các trường học đã bắt đầu cho học sinh sinh viên nghỉ Đông. Vậy mà Mạc Cẩn vẫn còn ở công ty giúp Cố Cảnh Ngôn xử lý công việc.
Mỗi cuối năm là thời điểm những công ty lớn như thế này vô cùng bận rộn. Mà Mạc Cẩn và thư ký Từ đang bận bịu chuẩn bị bữa tiệc cuối năm của công ty. Nào là sắp xếp bàn ghế, lên thực đơn, chuẩn bị những tiết mục trò chơi, thật sự là cũng bận rộn không kém gì vị tổng giám đốc nào đó đang đầu tắt mặt tối trong phòng làm việc kia.
Không dễ dàng gì mới chờ đến ngày bữa tiệc cuối năm của công ty được diễn ra. Cố Cảnh Ngôn rất muốn cùng Mạc Cẩn đi đến đó, nhưng vì Mạc Cẩn lo lắng đi cùng nhau đến bữa tiệc sẽ dễ bị người khác nhìn thấy, nên mặc kệ Cố Cảnh Ngôn quấn lấy làm phiền thế nào cô cũng kiên quyết từ chối anh, muốn đi chung với thư ký Từ.
Thế là Cố Cảnh Ngôn cứ như vậy bị vứt bỏ một cách tàn nhẫn. Anh tự mình lái xe đi với gương mặt u ám oán hận, nhưng chỉ cần nghĩ sau đêm nay anh và cô sẽ không cần phải trốn trốn tránh tránh như vậy nữa thì trong lòng lại cảm thấy đắc ý, thôi thì nhịn một chút cũng được.
Mạc Cẩn vừa đến cổng liền bị thư ký Từ cương quyết đẩy vào văn phòng của Cố Cảnh Ngôn bắt thay quần áo. Chị nói đây là bữa tiệc cuối năm, theo thường lệ, các cô gái luôn phải trang điểm thật xinh đẹp mới được dự. Chị còn nói mỹ nữ ở công ty này nhiều như vậy, họ đều có ý đồ với tổng giám đốc anh tuấn giàu có của cô. Nếu không ăn mặc xinh đẹp một chút, rất có thể sẽ bị những đóa hoa dại kia thừa cơ tấn công cướp lấy mục tiêu.
Mạc Cẩn không thuyết phục được chị, đành phải mặc bộ lễ phục màu rượu đỏ mà thư ký Từ đã chuẩn bị sẵn từ lúc nào.
- Này... có thể không trang điểm được không?
Bộ lễ phục hoàn toàn tôn lên những đường cong xinh đẹp trên cơ thể của Mạc Cẩn. Kiểu vai trần làm lộ ra màu da vô cùng bắt mắt của cô. Cô chưa bao giờ dám thử mặc những bộ đồ như thế này.
- Không được, không được! Em mặc như vậy thực sự vô cùng xinh đẹp. Đảm bảo mấy anh quản lý, trưởng phòng đều sẽ choáng váng – Thư ký Từ vừa nhìn Mạc Cẩn vừa khen ngợi, thật không ngờ chỉ hơi trang điểm một chút thôi mà Mạc Cẩn ngày thường mộc mạc lại trở nên xinh đẹp lạ thường như vậy. Bộ lễ phục màu đỏ rượu trên người Mạc Cẩn khiến cho cô trông vừa ngây thơ lại vừa quyến rũ. Thật đủ làm người khác không thể rời mắt được.
Quả nhiên lúc Mạc Cẩn vừa bước vào đại sảnh lập tức hấp dẫn ánh mắt của cả khán phòng. Ai nấy đều không ngờ rằng một nữ sinh bình thường điềm đạm hóa ra lại là một đại mỹ nhân. Có hơn một nửa phái nam ở đây đều âm thầm tính toán trong lòng, làm thế nào để có thể khiến trái tim cô rung động, để ôm được mỹ nhân về nhà.
Tuy nhiên tâm tình của “mỹ nhân” lại không giống như vậy.
Vốn với chức vụ của Mạc Cẩn, cô không được ngồi ở ghế đầu. Mà ban đầu, Mạc Cẩn cũng quyết định sẽ ngồi chung chỗ với Thúy Thúy. Nhưng không ngờ thư ký Từ lại kéo cô lên hàng ghế đầu ngồi, lại còn cố ý sắp xếp cô ngồi bên cạnh Cố Cảnh Ngôn nữa chứ.
Mạc Cẩn cương quyết không chịu nhưng thư kí Từ vô cùng đáng thương nói:
- Tiểu Cẩn, em sẽ không nhẫn tâm nhìn chị bị đuổi việc chứ?
Mạc Cẩn đành bất đắc dĩ ngồi xuống. Chị ấy biết rõ cô thích mềm không thích cứng, không chịu nổi khi thấy người khác khổ sở, vậy mà vẫn cố ý làm ra vẻ đáng thương cho cô xem, nhưng đúng là cô không thể từ chối được mà. Nhìn Cố Cảnh Ngôn và thư ký Từ trao đổi ánh mắt một cách thần bí, Mạc Cẩn cảm thấy vô cùng hối hận, trong lòng cũng có một chút bất an, không biết sắp sửa sẽ có chuyện gì xảy ra đây.
May thay, ngoại trừ những ánh mắt đố kỵ của những cô gái ở phía sau, bữa tiệc cuối năm vẫn được tiến hành thuận lợi cho đến hoạt động rút thưởng cuối cùng. Cái gọi là hoạt động rút thăm trúng thưởng chính là lúc mọi người vừa mới vào sảnh tiệc sẽ được nhận một mã số, sau đó tiến hành rút số. Người trúng giải nào sẽ được nhận phần thưởng tương ứng của giải đó.
Rất nhiều công ty đều có hoạt động như vậy vào buổi tiệc cuối năm. Tuy rằng đây là một hoạt động không hề mới mẻ nhưng lại được rất nhiều người yêu thích. Phần thưởng mà, ai lại không thích chứ.
Nhưng hình như đợt rút thăm trúng thưởng năm nay có chút khác biệt so với mọi năm. Khác ở chỗ nào?
Khác biệt ở chỗ, những phần thưởng lần này đều là những nhân viên cấp cao trong công ty trao tặng. Nói cách khác, phần thưởng được giữ bí mật cho đến phút cuối cùng mới công bố.
Sự thay đổi này khiến cho các nhân viên đều vô cùng hưng phấn. Cho nên ai nấy đều mong đợi mình sẽ trúng giải. Thật chỉ hận mình không thể là người may mắn đó. Bởi vì đây là hoạt động của công ty, phần thưởng lại do những nhân viên cấp cao trao tặng, thân là cấp trên, tất nhiên phần thưởng sẽ có giá trị để mọi người không nói họ nhỏ mọn.
Cuối cùng cũng đến người có chức vụ cao nhất trong công ty, vô số nữ nhân viên thầm ái mộ tổng giám đốc đều mong mình sẽ được giải. Trăm cặp mắt nhìn chằm chằm lên khán đài nơi Cố Cảnh Ngôn đang đứng, tim đập thình thịch. Đừng nói là quà tặng của tổng giám đốc, chỉ mỗi việc có thể lên khán đài và được ôm tổng giám đốc một chút thôi đã là vô cùng hạnh phúc rồi, đủ để có thể khiến những cô gái khác khó chịu một thời gian dài.
Các cô gái đều biết tổng giám đốc trước kia phong lưu đa tình, lại có quy tắc “thỏ khôn không ăn cỏ gần hang”, khiến cho các cô không có cơ hội.
- Số 52 – Lá phiếu cuối cùng đã được đưa rút ra. Người giữ số 52 là người may mắn được nhận quà từ tổng giám đốc.
- Ai là số 52?
- Số 52 ở đâu?
- Có phải chị là số 52 không?
- Ôi, tại sao của mình không phải là số 52 chứ?
Mà người giữ số 52 cũng không lập tức xuất hiện trên khán đài. Cả hội trường vô cùng náo nhiệt, ai nấy đều nhao nhao tìm kiếm người may mắn nhất đêm nay.
Thư ký Từ quay sang nói với Mạc Cẩn:
- Chà, sao mình lại không may mắn vậy nè?! Tiểu Cẩn, em số mấy vậy?
Mạc Cẩn không để ý, thò tay vào túi lấy lá phiếu lúc nãy ra:
- Em không biết, lúc nãy không để ý lắm.
- A! Số 52 là em đó! – Thư ký Từ kinh ngạc kêu lên, khiến toàn bộ sự chú ý của hội trường một lần nữa lại tập trung về phía Mạc Cẩn.
Mạc Cẩn vừa nhìn thấy số phiếu của mình mới phát hiện thì ra mình là số 52. Không trùng hợp vậy chứ?
Cô nhìn lên Cố Cảnh Ngôn đang đứng trên đài, thấy anh chỉ giống như đang đứng chờ người trúng giải lên nhận thưởng, làm như không biết gì cả. Hừ, thật khó mà tin đây không phải là trùng hợp.
Trước mặt bao nhiêu người, Mạc Cẩn bước lên khán đài nhận thưởng, cô cũng muốn xem phần thưởng Cố Cảnh Ngôn chuẩn bị là cái gì.
Mỗi cuối năm là thời điểm những công ty lớn như thế này vô cùng bận rộn. Mà Mạc Cẩn và thư ký Từ đang bận bịu chuẩn bị bữa tiệc cuối năm của công ty. Nào là sắp xếp bàn ghế, lên thực đơn, chuẩn bị những tiết mục trò chơi, thật sự là cũng bận rộn không kém gì vị tổng giám đốc nào đó đang đầu tắt mặt tối trong phòng làm việc kia.
Không dễ dàng gì mới chờ đến ngày bữa tiệc cuối năm của công ty được diễn ra. Cố Cảnh Ngôn rất muốn cùng Mạc Cẩn đi đến đó, nhưng vì Mạc Cẩn lo lắng đi cùng nhau đến bữa tiệc sẽ dễ bị người khác nhìn thấy, nên mặc kệ Cố Cảnh Ngôn quấn lấy làm phiền thế nào cô cũng kiên quyết từ chối anh, muốn đi chung với thư ký Từ.
Thế là Cố Cảnh Ngôn cứ như vậy bị vứt bỏ một cách tàn nhẫn. Anh tự mình lái xe đi với gương mặt u ám oán hận, nhưng chỉ cần nghĩ sau đêm nay anh và cô sẽ không cần phải trốn trốn tránh tránh như vậy nữa thì trong lòng lại cảm thấy đắc ý, thôi thì nhịn một chút cũng được.
Mạc Cẩn vừa đến cổng liền bị thư ký Từ cương quyết đẩy vào văn phòng của Cố Cảnh Ngôn bắt thay quần áo. Chị nói đây là bữa tiệc cuối năm, theo thường lệ, các cô gái luôn phải trang điểm thật xinh đẹp mới được dự. Chị còn nói mỹ nữ ở công ty này nhiều như vậy, họ đều có ý đồ với tổng giám đốc anh tuấn giàu có của cô. Nếu không ăn mặc xinh đẹp một chút, rất có thể sẽ bị những đóa hoa dại kia thừa cơ tấn công cướp lấy mục tiêu.
Mạc Cẩn không thuyết phục được chị, đành phải mặc bộ lễ phục màu rượu đỏ mà thư ký Từ đã chuẩn bị sẵn từ lúc nào.
- Này... có thể không trang điểm được không?
Bộ lễ phục hoàn toàn tôn lên những đường cong xinh đẹp trên cơ thể của Mạc Cẩn. Kiểu vai trần làm lộ ra màu da vô cùng bắt mắt của cô. Cô chưa bao giờ dám thử mặc những bộ đồ như thế này.
- Không được, không được! Em mặc như vậy thực sự vô cùng xinh đẹp. Đảm bảo mấy anh quản lý, trưởng phòng đều sẽ choáng váng – Thư ký Từ vừa nhìn Mạc Cẩn vừa khen ngợi, thật không ngờ chỉ hơi trang điểm một chút thôi mà Mạc Cẩn ngày thường mộc mạc lại trở nên xinh đẹp lạ thường như vậy. Bộ lễ phục màu đỏ rượu trên người Mạc Cẩn khiến cho cô trông vừa ngây thơ lại vừa quyến rũ. Thật đủ làm người khác không thể rời mắt được.
Quả nhiên lúc Mạc Cẩn vừa bước vào đại sảnh lập tức hấp dẫn ánh mắt của cả khán phòng. Ai nấy đều không ngờ rằng một nữ sinh bình thường điềm đạm hóa ra lại là một đại mỹ nhân. Có hơn một nửa phái nam ở đây đều âm thầm tính toán trong lòng, làm thế nào để có thể khiến trái tim cô rung động, để ôm được mỹ nhân về nhà.
Tuy nhiên tâm tình của “mỹ nhân” lại không giống như vậy.
Vốn với chức vụ của Mạc Cẩn, cô không được ngồi ở ghế đầu. Mà ban đầu, Mạc Cẩn cũng quyết định sẽ ngồi chung chỗ với Thúy Thúy. Nhưng không ngờ thư ký Từ lại kéo cô lên hàng ghế đầu ngồi, lại còn cố ý sắp xếp cô ngồi bên cạnh Cố Cảnh Ngôn nữa chứ.
Mạc Cẩn cương quyết không chịu nhưng thư kí Từ vô cùng đáng thương nói:
- Tiểu Cẩn, em sẽ không nhẫn tâm nhìn chị bị đuổi việc chứ?
Mạc Cẩn đành bất đắc dĩ ngồi xuống. Chị ấy biết rõ cô thích mềm không thích cứng, không chịu nổi khi thấy người khác khổ sở, vậy mà vẫn cố ý làm ra vẻ đáng thương cho cô xem, nhưng đúng là cô không thể từ chối được mà. Nhìn Cố Cảnh Ngôn và thư ký Từ trao đổi ánh mắt một cách thần bí, Mạc Cẩn cảm thấy vô cùng hối hận, trong lòng cũng có một chút bất an, không biết sắp sửa sẽ có chuyện gì xảy ra đây.
May thay, ngoại trừ những ánh mắt đố kỵ của những cô gái ở phía sau, bữa tiệc cuối năm vẫn được tiến hành thuận lợi cho đến hoạt động rút thưởng cuối cùng. Cái gọi là hoạt động rút thăm trúng thưởng chính là lúc mọi người vừa mới vào sảnh tiệc sẽ được nhận một mã số, sau đó tiến hành rút số. Người trúng giải nào sẽ được nhận phần thưởng tương ứng của giải đó.
Rất nhiều công ty đều có hoạt động như vậy vào buổi tiệc cuối năm. Tuy rằng đây là một hoạt động không hề mới mẻ nhưng lại được rất nhiều người yêu thích. Phần thưởng mà, ai lại không thích chứ.
Nhưng hình như đợt rút thăm trúng thưởng năm nay có chút khác biệt so với mọi năm. Khác ở chỗ nào?
Khác biệt ở chỗ, những phần thưởng lần này đều là những nhân viên cấp cao trong công ty trao tặng. Nói cách khác, phần thưởng được giữ bí mật cho đến phút cuối cùng mới công bố.
Sự thay đổi này khiến cho các nhân viên đều vô cùng hưng phấn. Cho nên ai nấy đều mong đợi mình sẽ trúng giải. Thật chỉ hận mình không thể là người may mắn đó. Bởi vì đây là hoạt động của công ty, phần thưởng lại do những nhân viên cấp cao trao tặng, thân là cấp trên, tất nhiên phần thưởng sẽ có giá trị để mọi người không nói họ nhỏ mọn.
Cuối cùng cũng đến người có chức vụ cao nhất trong công ty, vô số nữ nhân viên thầm ái mộ tổng giám đốc đều mong mình sẽ được giải. Trăm cặp mắt nhìn chằm chằm lên khán đài nơi Cố Cảnh Ngôn đang đứng, tim đập thình thịch. Đừng nói là quà tặng của tổng giám đốc, chỉ mỗi việc có thể lên khán đài và được ôm tổng giám đốc một chút thôi đã là vô cùng hạnh phúc rồi, đủ để có thể khiến những cô gái khác khó chịu một thời gian dài.
Các cô gái đều biết tổng giám đốc trước kia phong lưu đa tình, lại có quy tắc “thỏ khôn không ăn cỏ gần hang”, khiến cho các cô không có cơ hội.
- Số 52 – Lá phiếu cuối cùng đã được đưa rút ra. Người giữ số 52 là người may mắn được nhận quà từ tổng giám đốc.
- Ai là số 52?
- Số 52 ở đâu?
- Có phải chị là số 52 không?
- Ôi, tại sao của mình không phải là số 52 chứ?
Mà người giữ số 52 cũng không lập tức xuất hiện trên khán đài. Cả hội trường vô cùng náo nhiệt, ai nấy đều nhao nhao tìm kiếm người may mắn nhất đêm nay.
Thư ký Từ quay sang nói với Mạc Cẩn:
- Chà, sao mình lại không may mắn vậy nè?! Tiểu Cẩn, em số mấy vậy?
Mạc Cẩn không để ý, thò tay vào túi lấy lá phiếu lúc nãy ra:
- Em không biết, lúc nãy không để ý lắm.
- A! Số 52 là em đó! – Thư ký Từ kinh ngạc kêu lên, khiến toàn bộ sự chú ý của hội trường một lần nữa lại tập trung về phía Mạc Cẩn.
Mạc Cẩn vừa nhìn thấy số phiếu của mình mới phát hiện thì ra mình là số 52. Không trùng hợp vậy chứ?
Cô nhìn lên Cố Cảnh Ngôn đang đứng trên đài, thấy anh chỉ giống như đang đứng chờ người trúng giải lên nhận thưởng, làm như không biết gì cả. Hừ, thật khó mà tin đây không phải là trùng hợp.
Trước mặt bao nhiêu người, Mạc Cẩn bước lên khán đài nhận thưởng, cô cũng muốn xem phần thưởng Cố Cảnh Ngôn chuẩn bị là cái gì.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook