Đồng Giá Trao Đổi Bán Đứng Giao Dịch
-
Chương 16
Cô ngay từ đầu chỉ cho rằng hắn là cái loại công tử ăn chơi, không nghĩ tới hắn có bối cảnh lớn như vậy, sớm biết như thế, cô sẽ không nên đáp ứng trao đổi như thế.
Làm phụ nữ của hắn làm gì . . . . .
Hắn căn bản là thiết lập cạm bẫy cho cô.
Hắn thoải mái thả câu, cô cư nhiên còn ngây ngốc dính câu .
Lòng dạ nam nhân nham hiểm.
Cố Tiểu Ngải ở trong lòng oán hận mắng , trên sô pha ở đại sảnh lại thay đổi một cái tư thế ngồi, người làm lại một lần nữa thay trà cho cô, khách khí hỏi, "Cố tiểu thư, Lệ tiên sinh thời gian trở về không ổn định."
Ngụ ý chính là cô chờ đợi thêm nữa cũng không còn ý nghĩa.
Cố Tiểu Ngải hiểu được, cô không đi, người làm sẽ không thể nào ngủ được.
"Tôi đây ngày mai lại đến chờ hắn." Cố Tiểu Ngải lễ phép cười cười, đứng lên đi ra ngoài.
Liên tục đợi vài ngày, Cố Tiểu Ngải đều không có đợi được Lệ Tước Phong, ngày mở phiên tòa sắp đến rồi, chuyện của cậu gấp đến độ tóc trên đầu cũng dần rụng đi.
Cũng bởi vì cô thứ ba đêm đó không có đi tìm hắn, Lệ Tước Phong liền cho cô một vấn đề nan giải lớn như vậy.
Lòng dạ nam nhân hẹp hòi.
Cố Tiểu Ngải lại lần nữa từ biệt thự Lệ gia tay không mà quay về thì chợt nhớ tới Lệ Tước Phong từng gọi tới từ một số lạ, vội vàng tìm lại số đó gọi lại, có chút may mắn chờ đợi .
Điện thoại chuyển được, đối phương trầm mặc không nói gì.
Cố Tiểu Ngải khẽ cắn môi, hắng giọng cổ họng làm cho thanh âm của mình nghe qua có vẻ dịu dàng, "Lệ tiên sinh, là tôi, Cố Tiểu Ngải."
Thanh âm này. . . . . . Dịu dàng chính cô đều ngại dối trá.
Bên kia lặng im chỉ chốc lát, thanh âm lãnh mạc của Lệ Tước Phongtruyền đến, "Không biết."
". . . . . ." Cố Tiểu Ngải hết chỗ nói rồi.
Tên biến thái! Tên cặn bã! Lưu manh! Hắn là cưỡng bức quá nhiều thiếu nữ rồi mới có thể đem cô quên đi!
Đang muốn nói cái lí do gì đó thoái thác, thanh âm lãnh mạc của Lệ Tước Phong lại vang lên, "Mười một giờ đến Hạ Chi Dạ."
. . . . . .
Nam nhân này động một chút là biến mất.
Trong miệng hắn sẽ không có thể nói ra một từ dễ nghe sao? !
Cố Tiểu Ngải nhìn thoáng qua thời gian, còn lại hai mươi phút, "Hạ Chi Dạ" là cái câu lạc bộ đêm giải trí xa hoa nhất cái thành phố này, hắn vậy nhưng thật ra rất hưởng thụ.
Lần đầu tiên vào câu lạc bộ đêm, tiếng người ầm ĩ cùng âm nhạc sống động mãnh liệt bao phủ.
Vũ nữ khêu gợi múa quanh cột, đùi trắng như tuyết bị đủ loại màu sắc đèn chiếu vào, khiến cho một trận lại một trận cuồng thanh thét chói tai, trong sân nhảy cả trai lẫn gái điên cuồng mà nhảy múa.
Cố Tiểu Ngải bị làm cho đau cả lỗ tai, mọi nơi tìm kiếm Lệ Tước Phong đều không có kết quả.
Nơi giải trí này thật sự quá lớn, tên đại gia này lại không nói ở tầng nào.
Cố Tiểu Ngải đang muốn tìm một nơi yên tĩnh để gọi điện thoại, một người nam nhân trung niên với bảng tên trước ngực "Quản lí" đứng ở trước mặt cô, "Xin hỏi có phải cô là Cố tiểu thư?"
Cố tiểu thư?
Lệ Tước Phong gọi tới sao?
Cố Tiểu Ngải gật gật đầu, "Chính là tôi."
"Lệ tổng ở tầng mười một phòng khách VIP chờ cô, mời đi bên này." Người quản lí trực tiếp dẫn cô đi đến trước thang máy.
Cố Tiểu Ngải đi vào thang máy, trên tay của người quản lí hé ra ảnh chụp, rõ ràng là ảnh chụp thời trung học của chính mình.
Hắn làm sao có thể có ảnh chụp của cô?
Chẳng lẽ tên biến thái Lệ Tước Phongcòn thăm dò cả ảnh chụp của cô?
Cố Tiểu Ngải bị ý nghĩ của chính mình mà sợ hãi, lần đầu tiên gặp mặt Lệ Tước Phong đã kêu ra tên của cô, rõ ràng là biết cô, nhưng vì sao. . . . . . cô một chút ấn tượng đều không có?
Cô trí nhớ thực sự kém như vậy sao?
Lệ Tước Phong nếu như đã từng gặp qua sẽ không thể quên khuôn mặt tuấn tú như vậy, cùng với có một tâm địa như vậy, nếu cô gặp qua hắn, biết hắn, không đến mức quên sạch như vậy.
Trăm mối khó giải, Cố Tiểu Ngải đi ra thang máy, người quản lí tiến lên mở ra cửa phòng khách VIP, cô đi theo vào.
Phòng to như vậy không giống như màu sắc đa dạng ở phía dưới, ngược lại có loại cảm giác xa hoa, ngồi cả trai lẫn gái mười người trái phải, nam trẻ có già có, nữ cũng là một sắc bạo mỹ nữ. . . . . .
Lệ Tước Phong ngồi ở chính giữa trên sô pha, thân mình hơi hơi ngửa ra sau, caravat mở lỏng, áo sơmi mở ra hai nút, lộ ra phần hấp dẫn trong ngực, hai mỹ nữ ngồi hai bên.
"Ai đến không phải lúc như vậy?" Trên bàn trà bày đầy đủ loại kiểu dáng rượu, các nam nhân uống ngã trái ngã phải, thấy có người mở cửa bất mãn hô lên.
Cố Tiểu Ngải cảm thấy chính mình sai lầm nhất, một thân mặc áo len cùng quần bò, đứng ở nơi này trông như thế nào đều có vẻ không phù hợp.
Cố Tiểu Ngải đang do dự muốn rời đi, Lệ Tước Phong đã hướng cô đến, bên môi mang theo nụ cười trêu tức, nhẹ nhàng bâng quơ nói, "Nữ nhân của tôi, lại đây uống rượu ."
Cô đây cũng là tốt nghiệp đại học? Ăn mặc trắng trong thuần khiết như vậy.
Bất quá coi cô như thông minh, biết để van cầu hắn, bằng không hắn sẽ làm cho cô ngày càng thêm khổ sở.
"A, A, là Lệ tổng a. . . . . . Đến đây, tiểu thư, ngồi ở đây." Một người nam nhân vội vảng bỏ mỹ nữ ra, tiếp đón cô đi qua.
Làm phụ nữ của hắn làm gì . . . . .
Hắn căn bản là thiết lập cạm bẫy cho cô.
Hắn thoải mái thả câu, cô cư nhiên còn ngây ngốc dính câu .
Lòng dạ nam nhân nham hiểm.
Cố Tiểu Ngải ở trong lòng oán hận mắng , trên sô pha ở đại sảnh lại thay đổi một cái tư thế ngồi, người làm lại một lần nữa thay trà cho cô, khách khí hỏi, "Cố tiểu thư, Lệ tiên sinh thời gian trở về không ổn định."
Ngụ ý chính là cô chờ đợi thêm nữa cũng không còn ý nghĩa.
Cố Tiểu Ngải hiểu được, cô không đi, người làm sẽ không thể nào ngủ được.
"Tôi đây ngày mai lại đến chờ hắn." Cố Tiểu Ngải lễ phép cười cười, đứng lên đi ra ngoài.
Liên tục đợi vài ngày, Cố Tiểu Ngải đều không có đợi được Lệ Tước Phong, ngày mở phiên tòa sắp đến rồi, chuyện của cậu gấp đến độ tóc trên đầu cũng dần rụng đi.
Cũng bởi vì cô thứ ba đêm đó không có đi tìm hắn, Lệ Tước Phong liền cho cô một vấn đề nan giải lớn như vậy.
Lòng dạ nam nhân hẹp hòi.
Cố Tiểu Ngải lại lần nữa từ biệt thự Lệ gia tay không mà quay về thì chợt nhớ tới Lệ Tước Phong từng gọi tới từ một số lạ, vội vàng tìm lại số đó gọi lại, có chút may mắn chờ đợi .
Điện thoại chuyển được, đối phương trầm mặc không nói gì.
Cố Tiểu Ngải khẽ cắn môi, hắng giọng cổ họng làm cho thanh âm của mình nghe qua có vẻ dịu dàng, "Lệ tiên sinh, là tôi, Cố Tiểu Ngải."
Thanh âm này. . . . . . Dịu dàng chính cô đều ngại dối trá.
Bên kia lặng im chỉ chốc lát, thanh âm lãnh mạc của Lệ Tước Phongtruyền đến, "Không biết."
". . . . . ." Cố Tiểu Ngải hết chỗ nói rồi.
Tên biến thái! Tên cặn bã! Lưu manh! Hắn là cưỡng bức quá nhiều thiếu nữ rồi mới có thể đem cô quên đi!
Đang muốn nói cái lí do gì đó thoái thác, thanh âm lãnh mạc của Lệ Tước Phong lại vang lên, "Mười một giờ đến Hạ Chi Dạ."
. . . . . .
Nam nhân này động một chút là biến mất.
Trong miệng hắn sẽ không có thể nói ra một từ dễ nghe sao? !
Cố Tiểu Ngải nhìn thoáng qua thời gian, còn lại hai mươi phút, "Hạ Chi Dạ" là cái câu lạc bộ đêm giải trí xa hoa nhất cái thành phố này, hắn vậy nhưng thật ra rất hưởng thụ.
Lần đầu tiên vào câu lạc bộ đêm, tiếng người ầm ĩ cùng âm nhạc sống động mãnh liệt bao phủ.
Vũ nữ khêu gợi múa quanh cột, đùi trắng như tuyết bị đủ loại màu sắc đèn chiếu vào, khiến cho một trận lại một trận cuồng thanh thét chói tai, trong sân nhảy cả trai lẫn gái điên cuồng mà nhảy múa.
Cố Tiểu Ngải bị làm cho đau cả lỗ tai, mọi nơi tìm kiếm Lệ Tước Phong đều không có kết quả.
Nơi giải trí này thật sự quá lớn, tên đại gia này lại không nói ở tầng nào.
Cố Tiểu Ngải đang muốn tìm một nơi yên tĩnh để gọi điện thoại, một người nam nhân trung niên với bảng tên trước ngực "Quản lí" đứng ở trước mặt cô, "Xin hỏi có phải cô là Cố tiểu thư?"
Cố tiểu thư?
Lệ Tước Phong gọi tới sao?
Cố Tiểu Ngải gật gật đầu, "Chính là tôi."
"Lệ tổng ở tầng mười một phòng khách VIP chờ cô, mời đi bên này." Người quản lí trực tiếp dẫn cô đi đến trước thang máy.
Cố Tiểu Ngải đi vào thang máy, trên tay của người quản lí hé ra ảnh chụp, rõ ràng là ảnh chụp thời trung học của chính mình.
Hắn làm sao có thể có ảnh chụp của cô?
Chẳng lẽ tên biến thái Lệ Tước Phongcòn thăm dò cả ảnh chụp của cô?
Cố Tiểu Ngải bị ý nghĩ của chính mình mà sợ hãi, lần đầu tiên gặp mặt Lệ Tước Phong đã kêu ra tên của cô, rõ ràng là biết cô, nhưng vì sao. . . . . . cô một chút ấn tượng đều không có?
Cô trí nhớ thực sự kém như vậy sao?
Lệ Tước Phong nếu như đã từng gặp qua sẽ không thể quên khuôn mặt tuấn tú như vậy, cùng với có một tâm địa như vậy, nếu cô gặp qua hắn, biết hắn, không đến mức quên sạch như vậy.
Trăm mối khó giải, Cố Tiểu Ngải đi ra thang máy, người quản lí tiến lên mở ra cửa phòng khách VIP, cô đi theo vào.
Phòng to như vậy không giống như màu sắc đa dạng ở phía dưới, ngược lại có loại cảm giác xa hoa, ngồi cả trai lẫn gái mười người trái phải, nam trẻ có già có, nữ cũng là một sắc bạo mỹ nữ. . . . . .
Lệ Tước Phong ngồi ở chính giữa trên sô pha, thân mình hơi hơi ngửa ra sau, caravat mở lỏng, áo sơmi mở ra hai nút, lộ ra phần hấp dẫn trong ngực, hai mỹ nữ ngồi hai bên.
"Ai đến không phải lúc như vậy?" Trên bàn trà bày đầy đủ loại kiểu dáng rượu, các nam nhân uống ngã trái ngã phải, thấy có người mở cửa bất mãn hô lên.
Cố Tiểu Ngải cảm thấy chính mình sai lầm nhất, một thân mặc áo len cùng quần bò, đứng ở nơi này trông như thế nào đều có vẻ không phù hợp.
Cố Tiểu Ngải đang do dự muốn rời đi, Lệ Tước Phong đã hướng cô đến, bên môi mang theo nụ cười trêu tức, nhẹ nhàng bâng quơ nói, "Nữ nhân của tôi, lại đây uống rượu ."
Cô đây cũng là tốt nghiệp đại học? Ăn mặc trắng trong thuần khiết như vậy.
Bất quá coi cô như thông minh, biết để van cầu hắn, bằng không hắn sẽ làm cho cô ngày càng thêm khổ sở.
"A, A, là Lệ tổng a. . . . . . Đến đây, tiểu thư, ngồi ở đây." Một người nam nhân vội vảng bỏ mỹ nữ ra, tiếp đón cô đi qua.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook