Độc Sủng Điền Viên Man Thê
Chương 15: Xe lăn hiện thế

“Cái này! Đây là xe lăn, Đại ca ngồi trên xe này là có thể đi ra ngoài rồi!” Tứ đương gia vui vẻ vỗ vỗ đồ dưới tay mình, cái này do hắn cùng với thợ mộc có tay nghề làm ra, sau khi làm xong chính hắn còn ngồi trên đó đi thử, thực chắc chắn, đại ca ngồi lên trên nhất định không có vấn đề, vật này có tác dụng lớn thật.

“Xe lăn?” Nhị đương gia cùng Tam đương gia có chút nghi hoặc hỏi.

Chẳng lẽ người này, hai ngày nay không thấy bóng dáng là vì đi làm cái này sao? Lúc này Tam đương gia mới nhớ tới mấy ngày nay trên sân huấn luyện không thấy thân ảnh của Tứ đệ, nguyên lai là vì cái này, nhưng vật để làm gì? Trông hình dáng thật kỳ quặc, Tam đương gia có chút nghi hoặc nghĩ.

“Ừ! Đại tẩu phát minh đó, rất hữu ích, chờ một chút nữa các huynh sẽ biết!” Tứ đương gia đẩy xe lăn tiến vào trong phòng.

Bạch Tiểu Mễ nhìn ba người đi vào, ánh mắt đảo qua ba người, cuối cùng dừng ở trên người Nhị đương gia, chỉ là nhìn thoáng qua rồi đưa mắt nhàn nhạt rời đi.

“Đại tẩu, xe lăn đã làm xong rồi!” Lão Tứ dù sao tuổi còn nhỏ, tuy rằng lúc trước nói chuyện với Tiểu Mễ có phần chán ghét, nhưng trải qua hai ngày nay, hắn phát hiện Bạch Tiểu Mễ đối với Đại ca nhà mình thật sự không tệ, huống chi lại nói lúc trước Bạch Tiểu Mễ thật đúng là cứu mệnh Đại ca, tuy rằng phương thức cứu người làm cho người ta sôi máu, nhưng cũng không thể phủ nhận chuyện này là thực.

Cho nên sau khi Đại ca thừa nhận nàng, hắn rối rắm hai ngày, thời điểm Đại tẩu tìm hắn để nói làm cái này, lại biết đây là vì Đại ca, hắn xem như miễn cưỡng nhận nàng.

“Nhanh như vậy!” Vốn tưởng đến xế chiều mới có, không nghĩ mới buổi sáng đã làm xong. Do nàng ngạc nhiên khi nhìn thấy Nhị đương gia. Tam đương gia cùng đi vào nên không chú ý, giờ nghe Tứ đương gia nói như vậy, Bạch Tiểu Mễ cúi đầu nhìn về phía Tứ đương gia, đúng là mẫu xe lăn mà nàng muốn.

“Ôi, đệ làm thật tốt!” Bạch Tiểu Mễ vừa thấy, lập tức chạy vội qua, sau đó chính mình còn ngồi trên đi thử, cảm giác thấy cũng không tệ, so với tưởng tượng của mình thì còn tốt hơn nhiều.

Bạch Tiểu Mễ kích động nhìn về phía Tứ đương gia, không nghĩ tới người này lại có tài như vậy.

“Chỉ là chút lòng thành, ha ha a!” Tứ đương gia cười có chút ngượng ngùng, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của thiếu nữ trước mắt có phần ngại ngùng cúi đầu.

Mỗ nam thấy Tứ đệ nhìn nương tử nhà mình bộ dáng thẹn thùng, tâm có chút hoảng hốt.

“Tứ đệ, đây là cái gì?” Mỗ nam lạnh nhạt nói sang chuyện khác, nếu hiện tại không phải đang ngồi ở trên giường, hắn rất muốn đứng trước mặt nương tử tuyên cáo chủ quyền của mình.

“Đại ca, có cái này, bây giờ huynh có thể tự mình đi ra bên ngoài!” Nghe được câu hỏi của Đại ca, Tứ đương gia bị dời đi lực chú ý lập tức trả lời.

“Đây là xe lăn, ta thấy chàng mỗi ngày nằm trên giường, như vậy đối với thân thể không tốt, cho nên ta nhờ Tứ đệ làm chiếc xe này, về sau ta là có thể cùng chàng đi ra bên ngoài phơi nắng.” Bạch Tiểu Mễ đẩy xe lăn đến bên cạnh giường, sau đó ý bảo Tứ đương gia cùng mình đỡ người lên xe lăn.

Mỗ nam một bộ dáng suy yếu, cơ hồ đem toàn bộ sức nặng thân thể đè lên dáng người nhỏ xinh của Bạch Tiểu Mễ, Bạch Tiểu Mễ thiếu chút nữa bị ép xuống, người này tuyệt đối đang cố ý.

Bạch Tiểu Mễ vừa định đẩy người ra, nhưng mỗ nam nói một câu khiến tay Bạch Tiểu Mễ vừa định nâng lên liền hạ xuống dưới.

“Hiệp nghị!” Mỗ nam dường như đoán trước được động tác tiếp theo của Bạch Tiểu Mễ, tới gần bên Bạch Tiểu Mễ, nhẹ giọng nói bên tai nàng.

Hơi thở ấm áp trực tiếp phun trên lỗ tai trắng nõn của Bạch Tiểu Mễ, làm cho Bạch Tiểu Mễ cảm giác lỗ tai mình ngứa ngứa, một chút tê tê, vô cùng kỳ quái.

Bạch Tiểu Mễ có chút mất hứng, trừng mắt với mỗ nam lưu manh chiếm tiện nghi của nàng.

Xe lăn ngay bên cạnh, cho nên rất nhanh Lý Mặc Nhiên đã được giúp ngồi trên xe lăn, tuy rằng cá nhân hắn rất muốn tiếp tục dựa vào người nương tử nhà mình, thân thể ôn nhu kia, thơm thơm, cảm giác mềm mại dựa vào thật vô cùng thoải mái.

Tuy rằng vạn phần không muốn, nhưng mỗ nam thông mình không dám thừa một tấc tiến một tấc, nếu chọc giận nương tử, như thế sẽ không được hưởng quyền lợi tốt, suy nghĩ vì lợi ích đáng kể sau này của chính mình, mỗ nam đành đàng hoàng ngồi trên xe lăn.

“Nương tử, chúng ta đi ra ngoài đi!” Mỗ nam chớp mắt nhìn Bạch Tiểu Mễ.

Lỗ tai Bạch Tiểu Mễ có chút ửng đỏ, trợn mắt nhìn lại, lấy vẻ ngoài này của lão Đại nhà ngươi, thật không thích hợp để làm ra vẻ mặt đáng yêu như vậy?

Tuy rằng trong lòng Bạch Tiểu Mễ vạn phần không muốn, nhưng trước mặt ba người đang nhìn nàng chằm chằm kia, cũng không tiện nói gì, nghe lời đi đến sau xe lăn đem người đẩy ra ngoài.

“Nhị đệ, đệ đã trở lại!” Đại đương gia vĩ đại của chúng ta tựa hồ bây giờ mới phát hiện ra người nào đó đã biến mất ba ngày vừa trở lại, nhìn Nhị đương gia nói.

“Dạ!” Nhị đương gia thản nhiên lên tiếng.

“Sự tình có thuận lợi không?” Đại đương gia thản nhiên hỏi.

“Vâng! Tốt lắm!” Nhị đương gia gật đầu, kỳ thật hắn có một số việc muốn nói cùng Đại ca, Nhị đương gia liếc mắt nhìn Bạch Tiểu Mễ một cái, suy tính chưa nói nên nói ở đây.

“Đã trở lại là tốt rồi, Đệ nghỉ ngơi mấy ngày đi!” Đại đương gia gật đầu.

Giờ phút này người hắn đã được đẩy ra bên ngoài, ánh mặt trời mùa xuân thực tươi đẹp, ban ngày cũng chầm chậm biến hóa, sáng sớm cùng lúc vào đêm đã có chút lạnh, nhưng mặt trời mùa này, đặc biệt ấm áp.

Mùa của vạn vật phục hồi, mùi không khí trong lành, Lý Mặc Nhiên chưa từng cảm thấy tâm của mình bỗng nhiên lại bình an như thế.

“Đại ca, thế nào, ngồi cái này có chỗ nào khó chịu không?” Tứ đương gia thấy Bạch Tiểu Mễ đang đứng ở trong viện, liền tiến lên hỏi.

“Tốt lắm, Lão Tứ làm rất tốt!” Nói là nói như vậy, nhưng ánh mắt mỗ nam lại nhìn về phía Bạch Tiểu Mễ, giờ phút này Bạch Tiểu Mễ đã ngồi trên ghế trong viện.

Mấy người khác cũng đều đã ngồi xuống.

“Vẫn là Đại tẩu thông minh, nếu không, cũng không nghĩ ra được vật này!” Lão Tứ lại nhìn về phía Bạch Tiểu Mễ, cảm giác Đại tẩu nhà mình thật tài giỏi.

“Đâu có, đâu có, chính là cảm thấy chàng suốt ngày nằm ở trên giường sẽ rất buồn cho nên tìm cách đưa chàng ra ngoài mà thôi!” Bạch Tiểu Mễ cười có chút chột dạ, dù sao cái này cũng không phải do nàng phát minh, nàng chỉ sao chép thôi mà.

“Nương tử, nàng đối với vi phu thật tốt!” Mỗ nam dùng ánh mắt sáng ngời nhìn thiếu nữ.

“Ha ha a! Đương nhiên, chàng là phu quân của Tiểu Mễ ta! Ta không tốt với phu quân thì tốt với ai?” Bạch Tiểu Mễ cười gượng hai tiếng, trong lòng mặc niệm cái hiệp nghị chết tiệt kia, lần sau phải nhất định phải sửa lại mới được.

Những người khác kinh sợ với màn đối thoại vừa rồi của hai người, hết nhìn người này rồi lại nhìn người kia, có chút không tin được đây là Đại ca nhà mình, Đại ca thế mà cũng nói những lời này, quả thực là quá mức kinh khủng.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương