Độc Sủng Điền Viên Man Thê
Chương 111: Giết côn thú

Có Lý Mặc Nhiên bố trí hành động, Bạch Tiểu Mễ thoải mái rất nhiều, nàng chỉ cần đặt thuốc nổ tại cạm bẫy là được.

Hai ngày chuẩn bị, ngày thứ ba tất cả cao thủ toàn bộ đều mai phục chung quanh cạm bẫy.

Lý Mặc Nhiên vung tay lên, gia súc đã được chuẩn bị tốt được người lùa vào cạm bẫy, hai ngày qua, bọn họ vì chuẩn bị cạm bẫy này mà thả không ít gia súc bên bờ biển, cái làm cho người ta phát hiện, là quái vật quả nhiên không chỉ công kích người, chỉ cần là sinh vật nó đều sẽ không buông tha.

Kỳ thật kết quả như vậy Bạch Tiểu Mễ đã sớm nghĩ tới, dù sao cũng là quái vật thôi! Nó có lẽ căn bản không nhận ra người khác với các sinh vật khác, chỉ cần có thể ăn được, căn bản sẽ không suy nghĩ sự khác nhau này.

Nhìn năm sáu con dê bắt đầu ăn cỏ, lại bỏ đám gia súc bị Bạch Tiểu Mễ cho người bỏ đói hai ngày vào cạm bẫy, như vậy chúng nó sẽ ở nơi đó an tĩnh ăn cỏ mà không chạy loạn nơi nơi, lỗ tai bị bịt chặt, căn bản không nghe được động tĩnh chung quanh, mắt cũng bị che kín, nhìn không thấy nghe không tới, cho nên sẽ không biết khi nào quái vật đang tới mà chạy loạn.

Vì có thể để quái vật sớm phát hiện nơi này, Bạch Tiểu Mễ vẫn sai người cắt đầu một con dê, để mùi máu tươi dày đặc lan tỏa tới, côn thú này đối với mùi máu tươi đặc biệt mẫn cảm.

Quả nhiên đám dê bị che tai mắt xuất hiện trên bờ cát không bao lâu, từng cơn sóng lớn thay dần sóng nhỏ trên mặt biển, từ chỗ sóng gợn xuất hiện một vật thể đen sẫm, vật thể từ từ nổi trên mặt nước, một cái đầu lớn tròn lộ ra, miệng to như bồn máu, đôi mắt lớn đỏ tươi, miệng to lộ răng nhọn sắc bén, hai lỗ mũi như hai tiểu sơn động vù vù phun ra bọt nước, dưới miệng có gì đó như mang cá khẽ phập phồng, con quái vật này rất giống động vật lưỡng cư, có điều không biết vì nguyên nhân nào, cho nên căn bản nó không thể rời khỏi mặt nước quá lâu.

Tứ chi cường kiện của nó càng ngày càng lộ ra khi tiếp sát bờ biển, so với chân voi còn lớn hơn, móng vuốt vốn dùng để bơi lội đi trên bờ cát.

Hai ngày nay bên bờ biển kiếm được khá ít thức ăn, nên khi nhìn thấy sáu con dê kia, quái vật nhất thời hưng phấn kêu gào, đáng tiếc đám dê đã sớm bị người chắn lỗ tai, căn bản không nghe thấy, căn bản sẽ không chạy, quái vật lớn vậy cũng không nhìn thấy, vẫn như cũ yên tĩnh ăn cỏ, dù sao đã hai ngày đói bụng, hiện tại rất không dễ dàng có ăn, nên ăn không quan tâm, không ý thức được nguy hiểm tiến đến.

Bước chân thùng thùng đạp trên bờ cát, cước bộ đạp càng lúc càng nhanh, đợi đến khi đám dê cảm thấy được nguy hiểm thì đã bị dọa ngốc, vừa định chạy, bá! Nước miếng rơi trên thân dê.

Miệng nanh ác há rộng, cắn một con dê vào miệng, tiếng xương cốt “rắc rắc”, người nghe không khỏi phát lạnh, “mị…” tiếng dê kêu thảm thiết, miệng bắn máu tung tóe, lông trắng nháy mắt biến thành màu đỏ, mắt bị cắn lồi ra ngoài.

Bạch Tiểu Mễ thấy quái vật đã tiến vào phạm vi thuốc nổ, mấy con dê cũng phản ứng kịp, định muốn chạy, việc này không nên chậm trễ, dẫn đốt kíp nổ, một giây đồng hồ, quái vật còn đang bổ nhào bắt lấy con dê gần nó.

“Oành!” “Ầm ầm” Tiếng nổ vang lớn, thuốc nổ chôn chung quanh cũng giống phản ứng dây chuyền, chợt nổ tung tới.

Quái vật ở giữa bị nổ mạnh, thời điểm thuốc nổ thứ nhất nổ vang, đem nó trực tiếp oanh tạc, trên người đau nhức, thân thể lân giáp bị thương chảy không ít huyết dịch lục sắc, đau đớn còn chưa kịp giảm bớt, kế tiếp mặc kệ nó chạy trốn nơi đâu, thuốc nổ đều đúng lúc nổ tung làm vết thương càng nặng thêm.

Sau khi thuốc nổ liên tiếp công kích, lân giáp toàn thân quái vật đã rách nát, huyết nhục mơ hồ, thịt đen pha hỗn tạp với lục sắc huyết dịch, nhìn đặc biệt ghê tởm, cho dù ghê tởm thế nào, sau một hồi bị thuốc nổ công kích, thừa dịp nó bị trọng thương, Lý Mặc Nhiên cùng Mạc tộc trưởng mang theo rất nhiều cao thủ bắt đầu công kích.

Quái vật trọng thương, sau đó nhìn thấy con người nó vẫn khinh bỉ trong dĩ vãng bắt đầu công kích tới, tức giận trừng lớn mắt, nhưng nó cũng biết hiện tại không phải lúc, bản năng động vật cho nó biết hiện tại tốt nhất là bỏ chạy về biển, cho dù nó đau cơ hồ muốn chết đi, bên người có vô số bóng dáng nhỏ một mực công kích nó, hiện tại nó cũng không có năng lực tự bảo vệ, chỉ có thể dùng chân huyết nhục mơ hồ tập tễnh chạy về phía trước, mắt thấy biển ngay trước mắt, bỗng nhiên một tấm lưới bày phía trước đường ra biển.

Nhìn tấm lưới rắn chắc, quái vật nhìn hai cây cột đâm sâu hai bên, lúc đi lên nó không phải không nhìn thấy nhưng lúc ấy căn bản không biết cây cột để làm gì, cũng không để ý, nguyên lai dùng cột mắc hai đầu lưới.

“Oa!” Lần đầu tiên trong đôi mắt quái vật cực đại kia có tuyệt vọng, nháy mắt bạo phát, bắt đầu công kích con người nó vẫn coi thường.

Nhất thời, tiếng gào thét, huyết nhục tung bay, máu lục sắc theo động tác quái vật rơi xuống cát, đao quang kiếm ảnh, bóng đen cùng nâu bay chung quanh, bóng dáng tiếp sát quái vật đều để lại dấu vết kiếm sâu lưu lại trên người quái vật, mất đi bảo hộ của lân giáp, đao kiếm rất dễ dàng đâm xuyên qua huyết nhục quái vật.

Lý Mặc Nhiên chỉ huy người của mình không ngừng biến hóa trận hình, nếu trước đó quái vật không bị thương, có lẽ sẽ không dễ bị thương tổn, thuốc nổ đã oanh tạc quái vật, lân giáp trên cơ bản đã vô dụng.

Lý Mặc Nhiên nhìn quái vật, bỗng nhiên phi thân hướng lên trên, quái vật đang gian nan nâng móng vuốt muốn đánh về phía hắc y nhân đang công kích mình, bỗng nhiên trước mắt nhoáng lên một bóng dáng màu lam, “Phập!” Mắt truyền đến đau đớn, trước mắt bỗng tối sầm, “Phập” một tiếng, hai mắt con quái vật xem như mù triệt để.

Vốn là trọng thương, hiện tại thêm mắt không nhìn thấy, đã hoàn toàn là miếng thịt trên thớt, chết chỉ là chuyện sớm hay muộn tôi.

Sinh mệnh quái vật ngoan cường, chịu không nổi một mình bị đồ sát, móng vuốt cũng phí công, mắt nhìn không thấy, dù dùng móng vuốt cũng không thể chụp đến người.

Một trận chiến này duy trì nửa canh giờ, quái vật rốt cục ngã xuống trên bờ cát tắt thở, quái vật vừa chết, trên bờ cát vang lên tiếng hoan hô, Bạch Tiểu Mễ cũng vọt ra, lôi kéo nhìn Lý Mặc Nhiên từ trên xuống, phát hiện hắn không bị thương, lúc này mới thở hắt ra một hơi.

“Mạc tộc trưởng muốn xử lý quái vật này thế nào?” Bạch Tiểu mễ nhìn núi thịt đen xì trên bờ cát, nhìn về phía Mạc tộc trưởng bị tộc trưởng phu nhân lôi kéo.

“Chúng ta tùy tiện thôi, Tiểu Mễ nếu cháu nghĩ muốn làm gì thì liền xử lý như thế đi!” Con quái vật bị giết lần trước kia bây giờ còn đang ở trong tầng hầm ngầm của bọn họ, hiện tại mang cái này trở vậy, thật không biết để ở đâu?

“Đúng rồi, thịt quái vật mang theo độc tố, không thể ăn!” Cuối cùng, Mạc tộc trưởng vẫn thận trọng dặn dò một tiếng, lo lắng có người ăn nhầm thịt quái vật.

Lần này đánh chết quái vật không thiệt hại ít nhiều đều nhờ vào thuốc nổ Tiểu Mễ, vật này đối với ông mà nói cũng không có tác dụng gì, để nàng lấy đi cũng tốt, dù sao vẫn là nữ hài tử, không che giấu cảm xúc của mình, nhìn đôi mắt sáng rỡ nhìn về phía ông, ông liền đoán ra nàng muốn thi thể quái vật này, ông cũng thuận nước giong thuyền thôi.

Huống chi về sau ông còn có chuyện nhờ nàng?

“Cám ơn Mạc tộc trưởng, Tiểu Mễ sẽ cẩn thận!” Bạch Tiểu Mễ cười nói.

“Gạo, em nói thật chứ? Trong cơ thể quái vật này có thứ giúp em thăng cấp?” Sau khi Mạc tộc trưởng cùng người Mạc gia đi, Bạch Tiểu Mễ khẩn cấp hỏi giọng nói trong đầu.

“Đương nhiên, côn thú này đã tu luyện thành yêu thú, bên trong có yêu đan, chỉ cần hấp thụ năng lượng của yêu đan, em có thể đề thăng cấp bậc, tuy không nhiều lắm nhưng so với việc chúng ta tích lũy từ từ thì tốt hơn nhiều!” Gạo cao hứng nói.

Linh khí thế giới này quá mức eo hẹp, muốn khôi phục quả thực là chuyện không có khả năng, Gạo bỗng nhiên gặp được hy vọng, thực lực nó quá thấp, nếu Bạch Tiểu Mễ không phải vừa vặn tiếp sát đầu quái vật, nó cũng không cảm giác được yêu đan, dù sao nó cũng cho rằng thế giới này không có khả năng tồn tại yêu thú.

“Thật sự quá tốt rồi!” Bạch Tiểu Mễ cao hứng chỉ huy ám vệ đem chở về thôn trang.

Đợi bốn bề vắng lặng, Bạch Tiểu Mễ lúc này mới tìm Lý Mặc Nhiên đem đầu quái vật bổ ra.

Lý Mặc Nhiên tự nhiên không hỏi nguyên nhân, từng cái nghe theo.

Não đại bị Lý Mặc Nhiên bổ ra, Bạch Tiểu mễ dùng xẻng nhỏ tìm kiếm trong đám óc đen, sau cùng giữa óc tìm được một viên đá trong suốt phiếm lam sắc sáng bóng óng ánh, nhìn vật này, Bạch Tiểu Mễ cao hứng dùng xẻng đem vật ném vào trong thùng nước đã sớm chuẩn bị, đem rửa.

“Đẹp không!?” Bạch Tiểu Mễ giơ cao yêu đan cho Lý Mặc Nhiên xem, kỳ thật vật này thật sự rất được, rất khó tưởng tượng vật này lại được móc ra từ trong cơ thể một con quái vật xấu xí.

“Đây là cái gì?” Còn có nương tử vì sao lại biết trong óc quái vật có vật như vậy, kỳ thật Lý Mặc Nhiên có thể cảm giác được vật đó có ẩn chứa năng lượng, bởi vì trong cơ thể hắn có nguyên tâm thạch, có thể cảm ứng được năng lượng, tuy không bằng nguyên tâm thạch nhưng cũng rất gần, rốt cuộc là cái gì?

“Yêu đan!” Bạch Tiểu Mễ không tính toán giấu diếm, như đã thừa nhận hắn là trượng phu của mình, nàng lựa chọn tin tưởng hắn, đồng thời coi như lần thăm dò sau cùng đi?

“Có ích lợi gì?” Lý Mặc Nhiên đã lờ mờ đoán ra cách sử dụng, nhưng vẫn muốn xác nhận một phen, người có được nguyên tâm thạch, tuổi thọ dài hơn rất nhiều so với người thường, nếu vật này cũng có tác dụng kia thật sự quá tốt, như vậy bọn họ có thể bên nhau rất lâu rồi.

“Cái này, ta bây giờ còn chưa xác định, có điều quả thật là thứ tốt, có khả năng phía Mạc gia cũng có một viên!” Bạch Tiểu Mễ nhớ tới Mạc gia mấy năm trước cũng đánh chết một côn thú, con này bên trong có yêu đan, con kia hẳn cũng có, như vậy Gạo mới có thể sớm khôi phục.

“Ừm! Thật ra vi phu cảm giác được bên trong vật này ẩn chứa năng lượng nhàn nhạt, nương tử, nàng xem nàng có thể hấp thu hay không!” Lý Mặc Nhiên nói.

“Oa! Thật vậy chăng? Hấp thu năng lượng vật này có ích lợi gì?” Bạch Tiểu mễ kinh ngạc nhìn về phía Lý Mặc Nhiên, không nghĩ tới hắn cũng có thể cảm nhận được, nhưng Gạo không nói là nàng có thể hấp thu được nha!

“Nữ nhân ngốc, hắn nói không sai, có điều nếu tỷ hấp thu, hoàn toàn không thể luyện hóa hết, hấp thu tương đương lãng phí, còn không bằng chờ ta hấp thu, sau đó phân ra cường hóa thân thể cho tỷ! Cái này so với tự tỷ hấp thu luyện hóa mạnh hơn nhiều! Hơn nữa yêu đan này nhìn thì xinh đẹp nhưng khí tức bên trong bạo ngược mạnh mẽ, nếu tỷ không thể áp chế, khi hấp thu dễ dàng bị tẩu hỏa nhập ma, cực kỳ nguy hiểm!” Tiếng Gạo lập tức vang lên trong đầu.

Thì ra là thế, nếu không có Gạo, nàng cũng sẽ không tìm được vật này!

Đương nhiên việc này Bạch Tiểu Mễ tin tưởng Gạo, nàng cũng không hoài nghi Lý Mặc Nhiên, nàng tin tưởng Lý Mặc Nhiên sẽ không hại nàng.

“Tự nhiên hữu dụng, Tiểu Mễ, nàng có nghe nói qua nguyên tâm thạch chưa? Trong cơ thể vi phu cũng có một viên, lúc ấy Mạc Tư tới cũng vì viên nguyên tâm thạch này, có điều về sau bị vi phu tính kế, hắn không thể lấy được nguyên tâm thạch!” Kỳ thật lúc ấy hắn muốn đem nguyên tâm thạch cho Mạc Tư, nhưng lại phát hiện tâm tư Mạc Tư không hề tốt, đưa cho hắn ta có lẽ sẽ làm hại đại lục, lúc này hắn mới nghĩ ra kế sách tính kế hắn.

Cũng không biết, hiện tại hắn ta ở trong cấm địa thế nào rồi! Không có huyết mạch gia tộc bọn họ mở ra, cấm địa kia không thể mở.

Hơn nữa nghe nói trong cấm địa có cánh cửa thông đến một thế giới khác, về điểm ấy hắn không nói, mà Mạc Tư sở dĩ tiến vào cấm địa kia cũng bởi vì cánh cửa mở ra dị thế kia.

Mạc Tư vì sao nhất định phải muốn đi dị thế, bất quá những thứ này hắn không quan tâm, lúc ấy hắn nói, chỉ cần hắn ta có thể tìm được cửa thông đến dị thế, hắn liền nguyện ý cho hắn ta nguyên tâm thạch, nhưng hắn ta vừa vào liền qua hơn một năm, đến bay giờ vẫn chưa ra, cũng không biết có phải đi dị thế hay không? Hay là bị quái vật hoặc dã thú trong cấm địa ăn rồi.

Hắn không có tâm tư với tên chết tiệt kia, có lẽ hắn ta căn bản không định ra ngoài, hoặc thật ra hắn căn bản đã tiến vào dị thế không muốn trở lại.

Những thứ này Lý mặc Nhiên cũng không quan tâm, hắn chỉ quan tâm đến tiểu nương tử nhà mình.

“Nguyên tâm thạch là cái gì?” Bạch Tiểu Mễ quả thật chưa từng nghe nói qua, thế giới này Bạch Tiểu Mễ càng nhìn càng thấy huyền ảo, vốn là yêu thú, hiện tại là nguyên tâm thạch, mấy thứ này nên có ở thế giới khoa học vật chất sao?

“Nguyên tâm thạch nghe nói là tâm thạch của đại lục này, thủ hộ đại lục, nguyên tâm thạch chia làm 5 viên Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, mỗi viên nguyên tâm thạch đều tương ứng với thuộc tính của nó, nhận người làm chủ nhân, có 2 viên nằm trong tay Mạc Tư, còn 2 viên khác vi phu không biết, viên trong cơ thể vi phu là thuộc tính Thủy, nghe nói người nào có được nguyên tâm thạch sẽ được nguyên tâm thạch bảo hộ, tuổi thọ dài hơn so với người thường, tuổi thọ người thường là 80 tuổi nhưng chủ nhân nguyên tâm thạch nếu không bị thương tổn có thể sống gần hai trăm tuổi.

Chủ nhân nguyên tâm thạch sau khi chết, nguyên tâm thạch sẽ tự động nhận chủ, đương nhiên lựa chọn kế tiếp của nguyên tâm thạch đều là lựa chọn người cùng huyết mạch với chủ nhân trước của nó!” Đây cũng là nguyên nhân viên tâm thạch này biến thành đồ gia truyền của Lý gia nhà bọn họ.

Lúc trước ông nội hắn chết ngoài ý muốn, viên tâm thạch kia không lựa chọn phụ thân mà bay vào trong cơ thể hắn.

“A! Hai trăm tuổi!” Vậy đến lúc đó nàng không phải thành lão thái bà, còn hắn vẫn tuổi trẻ anh tuấn như vậy, Bạch Tiểu Mễ nhìn Lý Mặc Nhiên, rõ ràng đã 24 tuổi nhưng nhìn thế nào cũng chưa tới 20, chẳng lẽ có liên quan tới nguyên tâm thạch, kỳ thật khi Bạch Tiểu Mễ chú ý tới người khác, căn bản không chú ý tới chính nàng.

Ba năm đi qua, bộ dáng hiện tại của nàng vẫn giống như bộ dạng lúc mới đến Hắc Phong trại, thậm chí còn trẻ hơn.

“Ừm! Vi phu nghĩ, vật này nếu hữu dụng, nương tử nàng cũng hấp thu, phu thê chúng ta có thể bên nhau dài lâu rồi.” Từ khi yêu nương tử, Lý Mặc Nhiên đã nghĩ rất nhiều cách, thậm chí còn nghĩ đi đoạt viên nguyên tâm thạch khác, nhưng sau khi thấy Mạc Tư, hắn liền buông tha ý nghĩ như vậy.

Có được dị bảo cũng không phải chuyện tốt, có lẽ sẽ mang đến nguy hiểm cho nương tử, nếu lúc đó nương tử đi trước, hắn cũng đi theo nàng, dù sao thế gian không có nương tử cũng không có ý nghĩa gì,

Đến lúc đó hắn chết, dị bảo này cũng sẽ đến trên người đứa nhỏ của hắn và nương tử, hắn không hề cảm thấy chịu thiệt.

Nghĩ thông suốt điểm ấy, Lý Mặc Nhiên bình yên, cho nên lúc ấy biết Mạc Tư muốn vật này, hắn cũng từng nghĩ cho hắn ta.

Bất quá hiện tại nhìn thấy yêu đan, cảm giác được năng lượng của yêu đan, nguyên bản nghĩ muốn chuyện tốt hơn, hiện tại Lý Mặc Nhiên thay đổi chủ ý rồi.

“Không sao, Tiểu Mễ, tỷ không cần lo lắng, cho dù hiện tại tỷ không cần năng lượng của viên yêu đan này, tỷ cũng có thể sống lâu hơn so với hắn!” Gạo khinh thường nói, thân thể chủ nhân thông qua sự cải tạo, hiện tại thực lực ít nhất đã đến Trúc Cơ, tuổi thọ hai trăm tuổi là cực kỳ bình thường.

“Ách!” Bạch Tiểu Mễ đang nghĩ ngợi, về sau kinh ngạc, tuổi thọ hiện tại của nàng cũng 200 tuổi sao? Nàng như thế nào lại không biết?

“Chủ nhân ngu ngốc, chẳng lẽ tỷ không phát hiện ra kỳ thật đến bây giờ tỷ vẫn chưa biến già sao? Bộ dáng y như 3 năm trước! Còn có, Gạo ta cũng không phải là muốn yêu đan mới nói như vậy!” Tiếng nói ngây thơ pha chút khinh thường giải thích.

Lo lắng chủ nhân vốn đang trầm mặc nghĩ nó là muốn đòi yêu đan nên mới không cho nàng hấp thu, cho nên Gạo vội vàng giải thích.

“Ha ha ha! Không có việc gì, ta không nghĩ như vậy, nếu chúng ta có khế ước, ta làm sao có thể hoài nghi em!” Từ khi biết nàng cùng Gạo có khế ước linh hồn sinh tử, Bạch Tiểu Mễ liền vô điều kiện tin tưởng nó.

“Nương tử, nàng làm sao vậy, tại sao không nói lời nào, nàng không tin vi phu sao?” Lý Mặc Nhiên bất an nhìn về nương tử nhà mình đang đứng trầm mặc.

“Không có, ta làm sao có thể không tin chàng chứ!” Bạch Tiểu Mễ làm sao không biết tâm tư của Lý Mặc Nhiên, biết hắn không biết tình huống trong đó nên mới đề nghị nàng hấp thu.

“Bất quá tướng công à, khí tức trong yêu đan này quá bạo ngược, ta không thể trực tiếp hấp thu, về sau nếu đụng tới yêu đan, chàng cũng không thể hấp thu biết không?” Bạch Tiểu Mễ lo lắng dặn dò, chỉ là nàng không biết, trên người Lý Mặc Nhiên có một viên nguyên tâm thạch, cho dù có hấp thu vô số yêu đan bạo ngược đều cũng sẽ bị tinh lọc, căn bản không ảnh hưởng.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương