Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em
-
Chương 40: Quá khứ (1)
********
"Tiểu Hiên! Chuyện này là sao hả?" ông Tô tức giận ném tập file xuống bàn, cao giọng quát lớn. Nhưng có vẻ như người con trai ông nói đến vẫn bình thản ngồi cho cá ăn "Ba biết rồi mà còn muốn hỏi lại con sao?"
- Con nói thế là ý gì!?
- Ba! Con có điều muốn hỏi! - Simon dừng động tác trên tay lại, hắn mím môi quay về phía ông Tô
- Trong tình thế như vậy mà con vẫn có thể bình tĩnh mà hỏi ta sao? - Ông Tô trợn mắt
- Chuyện giữa ba mẹ với ba mẹ của Lãnh Mạc Thiên...có phải là thật không?
- Con...
- Mong ba hãy nói cho con biết! Hy Hy cũng rất muốn biết câu trả lời này
- Ta... - Ông Tô ngây ngẩn một hồi rồi chần chừ gật đầu.
Simon với ánh mắt chứa đầy sự sửng sốt nhìn ông Tô. Ông vội lảng tránh ánh mắt đó và ngồi xuống ghế, vùi mặt vào hai tay, nói "Đó là một phút thiếu suy nghĩ và ích kỷ của ba..."
Quá khứ
"Viễn, việc cậu đề xuất ý...tớ cần cân nhắc thêm một chút" Lãnh Mạc Dương ái ngại nói. Tô Viễn nhíu mày "Ý cậu là sao? Cậu không tin tưởng thằng bạn thân này à?" Lãnh Mạc Dương thở dài "Không phải, chỉ là...cậu biết chuyện này quan trọng như thế nào mà! Không thể nói quyết định là quyết định ngay được!"
- Kế hoạch này cũng có sự góp mặt của tôi! Cậu không thể cứ mãi bác bỏ ý kiến của tôi như vậy được!
- Viễn, cậu bình tĩnh đi! Vội vàng quá không phải là cách hay đâu!
- Do tôi vội vàng hay do cậu chậm chạp!? WZ không phải chỉ có mình tôi và cậu đầu tư vào nó, chỉ cần chậm trễ một giây thôi cũng có thể lỡ mất, cậu cũng biết rõ mà!
- Cậu... - Lãnh Mạc Dương không nói được lời nào, anh mím môi quay đi - Dù sao tôi vẫn sẽ cân nhắc nó, cậu chỉ cần chờ kết quả thôi!
-... - Tô Viễn nắm chặt bàn tay lại, anh ta cười lạnh - được thôi! Chúc cậu may mắn.
Rồi rời khỏi phòng, tiếng cửa phòng đóng sầm lại vang lên. Lãnh Mạc Dương thở dài, anh ngồi phịch xuống ghế lấy máy ra gọi cho một người "Cậu giúp tôi chuẩn bị..."
Biệt thự Tô gia
"Anh à, có chuyện gì mà trông anh tức giận thế?" Vợ Tô Viễn - Lữ Ngọc ngồi xuống bên cạnh chồng, cô lo lắng hỏi. Tô Viên gương mặt nhăn nhó đầy khó chịu "Ngoài tên họ Lãnh kia ra thì còn ai nữa!?"
- Hai anh lại gây gổ với nhau nữa hả? Đã nhiều lần rồi mà vẫn không chịu dừng sao? - Lữ Ngọc mỉm cười, cô biết hai người này dù là bạn thân nhưng rất hay gây gổ với nhau. Gần như chuyện nào cũng vậy, đúng là yêu nhau lắm cắn nhau đau mà
- Chuyện lần này không đơn giản như em nghĩ đâu! - Tô Viễn đưa tay day day mi tâm
- Sao vậy?
- Em có biết dự án đầu tư vào WZ không?
- Có
- Anh và cậu ta cùng khởi điểm dự án này và cùng góp tiền đầu tư nhưng những gì mà anh đề xuất ra thì cậu ta lại luôn bác bỏ! Em nghĩ thế là được hả?
- Chắc anh Lãnh có tính toán gì rồi...anh cũng hiểu anh ấy mà
- Em bênh nó sao? Anh là chồng em hay cậu ta là chồng em vậy?
- Viễn...
- Cậu ta coi thường anh! Luôn coi thường anh! Từ trước đến nay đã vậy rồi! Tự cao tự đại, cho mình là nhất rồi coi thường người khác! - Tô Viễn nghiến răng - Anh sẽ không để yên cho hắn!
- Anh...anh định làm gì? - Nhìn tia sáng lóe lên trong mắt chồng mà cô có phần sợ hãi.
- Đương nhiên...chỉ là một vài thử thách nho nhỏ thôi - Tô Viễn nhếch môi.
---------------------------
"Thấy chưa? Haha trông có vẻ thuận lợi đấy chứ!?" nhìn biểu đồ trên màn hình máy tính đang không ngừng tăng lên. Lãnh Mạc Dương vui vẻ quay sang người bạn thân của mình - Tô Viễn. Tô Viễn cười nhạt "Thấy rồi!" thấy biểu cảm của bạn có vẻ lạ, anh lo lắng hỏi "Cậu sao vậy? Không vui à?"
- Vui chứ! Sao lại không vui cho được! - Tô Viễn cười cười - Nhân dịp này Lãnh thiếu gia khao tôi một bữa đi! Coi như để ăn mừng luôn!
- Ok! Cậu gọi thêm Lữ Ngọc đi, tôi cũng sẽ gọi thêm bà xã đến nữa! Hai người đó lâu lắm không gặp nhau rồi, tiện thể lúc này chung vui luôn!
- Được!
Xuống dưới bãi đậu xe, Lãnh Mạc Dương lên xe ngồi vào ghế lái. Thấy Tô Viễn đứng ở ngoài cứ chăm chăm nhìn điện thoại mà nghi hoặc "Không lên xe đi còn đứng đó làm gì vậy?" Tô Viễn mỉm cười "Không có gì đâu, cậu lái xe đi đón vợ đi! Tôi sẽ ra thẳng nhà hàng luôn, Ngọc tiện đường nên đến đó trước rồi!" Lãnh Mạc Dương gật đầu, khởi động xe lái đi.
Tại một nhà hàng Pháp sang trọng, trong một căn phòng ăn rộng lớn dành riêng cho khách VIP. Có bốn người nam tuấn mĩ nữ ngồi ăn chung với nhau. Vợ chồng Tô Viễn - Lữ Ngọc và vợ chồng Lãnh Mạc Dương - Hà Như. Bốn người trò chuyện vui vẻ với nhau, trên bàn là một loạt các món ăn khác nhau cùng vài chai rượu vang đắt tiền.
Thời gian trôi qua nhanh chóng, chớp mắt đã xong bữa ăn ngon lành. Hai cặp vợ chồng chào tạm biệt nhau. Vừa lên xe ngồi, Lữ Ngọc chán nản lấy điện thoại ra đọc tin tức. Bỗng có một tin báo đập thẳng vào mắt cô khiến cô kinh ngạc đến ngẩn người.
Tô Viễn đang mệt mỏi dựa vào ghế nhắm mắt lại thì thấy biểu cảm lạ lùng của vợ liền hỏi "Em sao vậy?" Lữ Ngọc lúng túng muốn cất điện thoại đi "Không...không có gì đâu! Anh đừng để ý!" Tô Viễn nhíu mày, anh nhanh tay giật lấy chiếc điện thoại từ tay cô.
"Công ty riêng của Lãnh thiếu gia đã lập được thành công vang dội khi lọt vào top những doanh nghiệp tiềm năng nhất thế giới!"
"Tiểu Hiên! Chuyện này là sao hả?" ông Tô tức giận ném tập file xuống bàn, cao giọng quát lớn. Nhưng có vẻ như người con trai ông nói đến vẫn bình thản ngồi cho cá ăn "Ba biết rồi mà còn muốn hỏi lại con sao?"
- Con nói thế là ý gì!?
- Ba! Con có điều muốn hỏi! - Simon dừng động tác trên tay lại, hắn mím môi quay về phía ông Tô
- Trong tình thế như vậy mà con vẫn có thể bình tĩnh mà hỏi ta sao? - Ông Tô trợn mắt
- Chuyện giữa ba mẹ với ba mẹ của Lãnh Mạc Thiên...có phải là thật không?
- Con...
- Mong ba hãy nói cho con biết! Hy Hy cũng rất muốn biết câu trả lời này
- Ta... - Ông Tô ngây ngẩn một hồi rồi chần chừ gật đầu.
Simon với ánh mắt chứa đầy sự sửng sốt nhìn ông Tô. Ông vội lảng tránh ánh mắt đó và ngồi xuống ghế, vùi mặt vào hai tay, nói "Đó là một phút thiếu suy nghĩ và ích kỷ của ba..."
Quá khứ
"Viễn, việc cậu đề xuất ý...tớ cần cân nhắc thêm một chút" Lãnh Mạc Dương ái ngại nói. Tô Viễn nhíu mày "Ý cậu là sao? Cậu không tin tưởng thằng bạn thân này à?" Lãnh Mạc Dương thở dài "Không phải, chỉ là...cậu biết chuyện này quan trọng như thế nào mà! Không thể nói quyết định là quyết định ngay được!"
- Kế hoạch này cũng có sự góp mặt của tôi! Cậu không thể cứ mãi bác bỏ ý kiến của tôi như vậy được!
- Viễn, cậu bình tĩnh đi! Vội vàng quá không phải là cách hay đâu!
- Do tôi vội vàng hay do cậu chậm chạp!? WZ không phải chỉ có mình tôi và cậu đầu tư vào nó, chỉ cần chậm trễ một giây thôi cũng có thể lỡ mất, cậu cũng biết rõ mà!
- Cậu... - Lãnh Mạc Dương không nói được lời nào, anh mím môi quay đi - Dù sao tôi vẫn sẽ cân nhắc nó, cậu chỉ cần chờ kết quả thôi!
-... - Tô Viễn nắm chặt bàn tay lại, anh ta cười lạnh - được thôi! Chúc cậu may mắn.
Rồi rời khỏi phòng, tiếng cửa phòng đóng sầm lại vang lên. Lãnh Mạc Dương thở dài, anh ngồi phịch xuống ghế lấy máy ra gọi cho một người "Cậu giúp tôi chuẩn bị..."
Biệt thự Tô gia
"Anh à, có chuyện gì mà trông anh tức giận thế?" Vợ Tô Viễn - Lữ Ngọc ngồi xuống bên cạnh chồng, cô lo lắng hỏi. Tô Viên gương mặt nhăn nhó đầy khó chịu "Ngoài tên họ Lãnh kia ra thì còn ai nữa!?"
- Hai anh lại gây gổ với nhau nữa hả? Đã nhiều lần rồi mà vẫn không chịu dừng sao? - Lữ Ngọc mỉm cười, cô biết hai người này dù là bạn thân nhưng rất hay gây gổ với nhau. Gần như chuyện nào cũng vậy, đúng là yêu nhau lắm cắn nhau đau mà
- Chuyện lần này không đơn giản như em nghĩ đâu! - Tô Viễn đưa tay day day mi tâm
- Sao vậy?
- Em có biết dự án đầu tư vào WZ không?
- Có
- Anh và cậu ta cùng khởi điểm dự án này và cùng góp tiền đầu tư nhưng những gì mà anh đề xuất ra thì cậu ta lại luôn bác bỏ! Em nghĩ thế là được hả?
- Chắc anh Lãnh có tính toán gì rồi...anh cũng hiểu anh ấy mà
- Em bênh nó sao? Anh là chồng em hay cậu ta là chồng em vậy?
- Viễn...
- Cậu ta coi thường anh! Luôn coi thường anh! Từ trước đến nay đã vậy rồi! Tự cao tự đại, cho mình là nhất rồi coi thường người khác! - Tô Viễn nghiến răng - Anh sẽ không để yên cho hắn!
- Anh...anh định làm gì? - Nhìn tia sáng lóe lên trong mắt chồng mà cô có phần sợ hãi.
- Đương nhiên...chỉ là một vài thử thách nho nhỏ thôi - Tô Viễn nhếch môi.
---------------------------
"Thấy chưa? Haha trông có vẻ thuận lợi đấy chứ!?" nhìn biểu đồ trên màn hình máy tính đang không ngừng tăng lên. Lãnh Mạc Dương vui vẻ quay sang người bạn thân của mình - Tô Viễn. Tô Viễn cười nhạt "Thấy rồi!" thấy biểu cảm của bạn có vẻ lạ, anh lo lắng hỏi "Cậu sao vậy? Không vui à?"
- Vui chứ! Sao lại không vui cho được! - Tô Viễn cười cười - Nhân dịp này Lãnh thiếu gia khao tôi một bữa đi! Coi như để ăn mừng luôn!
- Ok! Cậu gọi thêm Lữ Ngọc đi, tôi cũng sẽ gọi thêm bà xã đến nữa! Hai người đó lâu lắm không gặp nhau rồi, tiện thể lúc này chung vui luôn!
- Được!
Xuống dưới bãi đậu xe, Lãnh Mạc Dương lên xe ngồi vào ghế lái. Thấy Tô Viễn đứng ở ngoài cứ chăm chăm nhìn điện thoại mà nghi hoặc "Không lên xe đi còn đứng đó làm gì vậy?" Tô Viễn mỉm cười "Không có gì đâu, cậu lái xe đi đón vợ đi! Tôi sẽ ra thẳng nhà hàng luôn, Ngọc tiện đường nên đến đó trước rồi!" Lãnh Mạc Dương gật đầu, khởi động xe lái đi.
Tại một nhà hàng Pháp sang trọng, trong một căn phòng ăn rộng lớn dành riêng cho khách VIP. Có bốn người nam tuấn mĩ nữ ngồi ăn chung với nhau. Vợ chồng Tô Viễn - Lữ Ngọc và vợ chồng Lãnh Mạc Dương - Hà Như. Bốn người trò chuyện vui vẻ với nhau, trên bàn là một loạt các món ăn khác nhau cùng vài chai rượu vang đắt tiền.
Thời gian trôi qua nhanh chóng, chớp mắt đã xong bữa ăn ngon lành. Hai cặp vợ chồng chào tạm biệt nhau. Vừa lên xe ngồi, Lữ Ngọc chán nản lấy điện thoại ra đọc tin tức. Bỗng có một tin báo đập thẳng vào mắt cô khiến cô kinh ngạc đến ngẩn người.
Tô Viễn đang mệt mỏi dựa vào ghế nhắm mắt lại thì thấy biểu cảm lạ lùng của vợ liền hỏi "Em sao vậy?" Lữ Ngọc lúng túng muốn cất điện thoại đi "Không...không có gì đâu! Anh đừng để ý!" Tô Viễn nhíu mày, anh nhanh tay giật lấy chiếc điện thoại từ tay cô.
"Công ty riêng của Lãnh thiếu gia đã lập được thành công vang dội khi lọt vào top những doanh nghiệp tiềm năng nhất thế giới!"
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook