Độc Nhất Vợ Yêu Của Tổng Tài
-
Chương 72: Tổn thương
******
- " Chuyện là như nào?"
- " Từ Niên cậu đừng nói nữa "
- " Cậu có biết là cậu làm điều tồi tệ với Hạ Vy suốt hai ngày không?"
- " 2 ngày sao?"
- " Cậu không nhớ gì? "
- " Đúng, tớ hoàn toàn không có ý thức còn lại về việc này "
- "Mất ý thức hoàn toàn sao?"
- " Nếu có ý thức cậu nghĩ tớ sẽ làm thế với cô ấy sao " - Mạc Cao Kì vò đầu buốt tóc, tại sao hắn không nhớ gì. Tại sao. Lúc hắn cưỡng bức Hạ Vy chắc chắn cô đã gào thét, tại sao hắn lại không ý thức gì được về việc đó, nếu không hắn đã không làm vậy. Thật tồi tệ!
- " Cậu và Hạ Vy đã ở với nhau trong vòng hai ngày. Vì không trở ra và nghe thấy tiếng Hạ Vy khóc nên quản gia đã gọi bọn tớ. Biết gì không? Lucy không biết có kể cậu không nhưng cô ấy đã từng bị như thế này "
- " Từng bị mất ý thức sao "
- " Chuyện lâu rồi "
- " Người cuối cùng là cậu gặp ai?"
- " Tớ đi gặp đôi tác. Hạ Vy và tớ đi chơi thì khoảng một ngày sau đó, tớ có cuộc họp đối tác. Hôm đấy Lucy bận không có đi nên tớ có đi cùng thư kí khác. Nhưng..."
- " Sao, cậu còn gặp ai khác sao "
- " Có. Cậu đừng nói nữa để tớ nhớ " - Mạc Cao Kì ôm đầu. Đầu hắn đau choáng kinh khủng. Những hình ảnh cứ hiện lên rồi mờ dần. Có, có ai đó đã xuất hiện rồi lại biến mất. Chuyện ngày càng theo hướng không có đáp án và kết quả.
- " Đó là ai?" - Một giọng đanh thép cất lên.
- " Lucy, "- Lúc này khí chất tỏa ra từ Lucy cũng chẳng kém cạnh Mạc Cao Kì ngày thường là bao. Ánh mắt cô như con chim ưng rod xét mọi chuyện.
- " tớ hỏi cậu, đó là ai?"
- " Một cô gái, đúng rồi đó là một cô gái."
- " Được rồi, Từ Niên anh vào tiêm thuốc mê cho Hạ Vy đi. Bọn em cần nói chuyện "
- " Nói mau, tại sao hôm đi gặp đối tác cậu không cho tớ đi cùng."
- " Bởi có Tô Ngọc Ánh Thiên"
*** đl: nhân vật này au có nhắc trong chap " Vợ chồng nhà Mạc " nha.
*****
- " Thì làm sao? Cậu nghĩ tôi còn vương vấn cái thứ tình cảm rẻ rách đó à "
- " Cậu vẫn còn "
- " Không nói nữa, cậu còn gặp ai không? "
- " Hết rồi. Lucy..."
- " gì"
- " Hạ Vy, cô ấy sao rồi?"
- " Bỏ đi. Cậu mong hai người sẽ quay lại đi. Tôi nói cho cậu biết cậu mơ đi. Cậu có biết cậu đã làm điều kinh khủng gì với cô ấy không. Hơn nữa sẽ chẳng một ai chấp nhận được người mình yêu lại cưỡng bức mình đâu. "
Lucy ngồi xuống đối diện với hắn. Cô thấy đầu hắn rũ xuống rồi hắn ngước lên nhìn cô với một ánh mắt khẩn cầu. Điều này cô chưa bao giờ được nhìn thấy từ hắn.
- " Giúp tớ..."
- " Cái gì cơ?".
- " làm ơn giúp tớ"
- " Cậu đang cầu xin tớ sao "
- " Tớ biết là tớ đã làm tổn thương cô ấy, nhưng tớ tớ lại không nhớ gì cả. Hơn nữa từ trong thâm tâm là tớ không bao gờ có ý định cưỡng bức cô ấy rồi. Nhưng nếu bây giờ đối mặt với sự uất hận của Hạ Vy tớ..."
- "..."
- " thật sự không chịu nổi. Thà cô ấy ghét còn hơn chứ đừng hận "
- " Cậu cho rằng Hạ Vy đối với cậu chỉ được yêu chứ không được hận hay sao. Cậu nhìn lại cậu đi. Nếu cậu để tớ đi thì đâu có chuyện gì. Cậu không có lỗi."
- " Cái gì cơ "
- " Cậu đã bị đánh thuốc "
- " Sao cậu biết?"
- " Thuốc đó là do tớ chế tạo ra. Cậu đừng quên là tớ thi đỗ ngành dược. Tớ gọi nó là Mộc Yên. Thuốc đó có hai dạng đó là viên uống và dạng xịt. Nó thơm lắm ngửi vào sẽ khiến người đối diện mất ý thức. Viên uống khiến cậu không nhận rõ bản thân mình là ai và những người cậu tiếp xúc. Hơn nữa cậu đã trúng thêm các liều mạnh của xuân dược. Đó là vì sao khi cưỡng bức Hạ Vy cậu lại không có ý thức về hành động của mình. Hãy nhớ rõ cậu đã gặp ai"
- " Tô Ngọc Ánh Thiên "
- " Không phải, dù Ánh Thiên có viên đó. Nhưng cô ta hại Hạ Vy để làm gì. Chuyện này Hạ Vy chính là nạn nhạn và mối quan hệ của hai cậu chính là mục đích. Ánh Thiên không yêu cậu, cô ta hạ cậu làm gì. "
- " Có lý "
- " Đi chúng ta đi gặp Ánh Thiên "
- " Ánh Thiên ở đâu? Gặp cô ta không phải là chuyện dễ dàng "
- " Vậy cậu hẹn gặp cô ta đi. Chỉ có một cách là hẹn gặp. Nhưng cuộc gặp ở đây không đơn giản như vậy, phải có lợi cho cô ta thì cô ta mới đi. " - Lucy xoa thái dương. Nghĩ lại cũng đúng, gặp Ánh Thiên hoàn toàn không phải là chuyện dễ dàng. Hơn nữa loại đàn bà như cô ta, chỉ nhìn cái lợi trước mắt và quan tâm cái mà mình đạt được thì việc này quả là khó khăn. Chợt một ý nghĩ chạy ngang qua, Lucy đưa mắt đăm chiêu một lúc rồi nhìn Mạc Cao Kì khuôn mặt cực kì thống khổ và pha chút giận giữ. Lucy biết hắn đang rất dằn vặt và cố chịu đựng. Một Cao Kì này Lucy chưa từng được nhìn thấy dù là bạn đã lâu. Nhưng chưa bao giờ cô thấy hắn như này. Cô đã từng nghĩ vẻ mặt bồn chồn, lo lắng sẽ không bao giờ là mặt nạ cảm xúc của hắn.
- " Cao Kì "
- " Hả "
- " nói tớ nghe giữa Hạ Vy và dự án công ty cậu chọn cái nào?"
- " Sao cậu hỏi vậy?"
- " Trả lời tớ "
Cao Kì hiểu rằng mỗi câu nói của Lucy đều có ý nghĩa và mục đích. Không một chút dò xét hay chần chừ. Mạc Cao Kì chỉ lẳng lặng bước đến cửa phòng. Sau cánh cửa kia, hắn không biết Hạ Vy giờ ra sao rồi. Hắn sợ mở cánh cửa ra lại là ánh mắt oán trách và lời nói hận hắn của cô. Gục nhẹ đâu vào cánh cửa, Cao Kì thở dài và quay đầu lại.
- " Cậu vốn dĩ đã biết câu trả lời rồi "
Sau câu nói hắn nhận được nụ cười của Lucy. Trong tình yêu, Cao Kì trưởng thành thật rồi.
- " Báo với báo chí, Mạc thị và Tô thị sẽ hợp tác cho dự án tiếp theo. Nếu Ánh Thiên đồng ý. Cậu sẽ được gặp cô ra. Nhưng hậu quả là gì? Dự án này một là cả hai cũng lỗ, cùng ăn hoặc là một cô ta và cậu chiếm được hết số cổ phần"
- " Hảo... "
- " Chuyện là như nào?"
- " Từ Niên cậu đừng nói nữa "
- " Cậu có biết là cậu làm điều tồi tệ với Hạ Vy suốt hai ngày không?"
- " 2 ngày sao?"
- " Cậu không nhớ gì? "
- " Đúng, tớ hoàn toàn không có ý thức còn lại về việc này "
- "Mất ý thức hoàn toàn sao?"
- " Nếu có ý thức cậu nghĩ tớ sẽ làm thế với cô ấy sao " - Mạc Cao Kì vò đầu buốt tóc, tại sao hắn không nhớ gì. Tại sao. Lúc hắn cưỡng bức Hạ Vy chắc chắn cô đã gào thét, tại sao hắn lại không ý thức gì được về việc đó, nếu không hắn đã không làm vậy. Thật tồi tệ!
- " Cậu và Hạ Vy đã ở với nhau trong vòng hai ngày. Vì không trở ra và nghe thấy tiếng Hạ Vy khóc nên quản gia đã gọi bọn tớ. Biết gì không? Lucy không biết có kể cậu không nhưng cô ấy đã từng bị như thế này "
- " Từng bị mất ý thức sao "
- " Chuyện lâu rồi "
- " Người cuối cùng là cậu gặp ai?"
- " Tớ đi gặp đôi tác. Hạ Vy và tớ đi chơi thì khoảng một ngày sau đó, tớ có cuộc họp đối tác. Hôm đấy Lucy bận không có đi nên tớ có đi cùng thư kí khác. Nhưng..."
- " Sao, cậu còn gặp ai khác sao "
- " Có. Cậu đừng nói nữa để tớ nhớ " - Mạc Cao Kì ôm đầu. Đầu hắn đau choáng kinh khủng. Những hình ảnh cứ hiện lên rồi mờ dần. Có, có ai đó đã xuất hiện rồi lại biến mất. Chuyện ngày càng theo hướng không có đáp án và kết quả.
- " Đó là ai?" - Một giọng đanh thép cất lên.
- " Lucy, "- Lúc này khí chất tỏa ra từ Lucy cũng chẳng kém cạnh Mạc Cao Kì ngày thường là bao. Ánh mắt cô như con chim ưng rod xét mọi chuyện.
- " tớ hỏi cậu, đó là ai?"
- " Một cô gái, đúng rồi đó là một cô gái."
- " Được rồi, Từ Niên anh vào tiêm thuốc mê cho Hạ Vy đi. Bọn em cần nói chuyện "
- " Nói mau, tại sao hôm đi gặp đối tác cậu không cho tớ đi cùng."
- " Bởi có Tô Ngọc Ánh Thiên"
*** đl: nhân vật này au có nhắc trong chap " Vợ chồng nhà Mạc " nha.
*****
- " Thì làm sao? Cậu nghĩ tôi còn vương vấn cái thứ tình cảm rẻ rách đó à "
- " Cậu vẫn còn "
- " Không nói nữa, cậu còn gặp ai không? "
- " Hết rồi. Lucy..."
- " gì"
- " Hạ Vy, cô ấy sao rồi?"
- " Bỏ đi. Cậu mong hai người sẽ quay lại đi. Tôi nói cho cậu biết cậu mơ đi. Cậu có biết cậu đã làm điều kinh khủng gì với cô ấy không. Hơn nữa sẽ chẳng một ai chấp nhận được người mình yêu lại cưỡng bức mình đâu. "
Lucy ngồi xuống đối diện với hắn. Cô thấy đầu hắn rũ xuống rồi hắn ngước lên nhìn cô với một ánh mắt khẩn cầu. Điều này cô chưa bao giờ được nhìn thấy từ hắn.
- " Giúp tớ..."
- " Cái gì cơ?".
- " làm ơn giúp tớ"
- " Cậu đang cầu xin tớ sao "
- " Tớ biết là tớ đã làm tổn thương cô ấy, nhưng tớ tớ lại không nhớ gì cả. Hơn nữa từ trong thâm tâm là tớ không bao gờ có ý định cưỡng bức cô ấy rồi. Nhưng nếu bây giờ đối mặt với sự uất hận của Hạ Vy tớ..."
- "..."
- " thật sự không chịu nổi. Thà cô ấy ghét còn hơn chứ đừng hận "
- " Cậu cho rằng Hạ Vy đối với cậu chỉ được yêu chứ không được hận hay sao. Cậu nhìn lại cậu đi. Nếu cậu để tớ đi thì đâu có chuyện gì. Cậu không có lỗi."
- " Cái gì cơ "
- " Cậu đã bị đánh thuốc "
- " Sao cậu biết?"
- " Thuốc đó là do tớ chế tạo ra. Cậu đừng quên là tớ thi đỗ ngành dược. Tớ gọi nó là Mộc Yên. Thuốc đó có hai dạng đó là viên uống và dạng xịt. Nó thơm lắm ngửi vào sẽ khiến người đối diện mất ý thức. Viên uống khiến cậu không nhận rõ bản thân mình là ai và những người cậu tiếp xúc. Hơn nữa cậu đã trúng thêm các liều mạnh của xuân dược. Đó là vì sao khi cưỡng bức Hạ Vy cậu lại không có ý thức về hành động của mình. Hãy nhớ rõ cậu đã gặp ai"
- " Tô Ngọc Ánh Thiên "
- " Không phải, dù Ánh Thiên có viên đó. Nhưng cô ta hại Hạ Vy để làm gì. Chuyện này Hạ Vy chính là nạn nhạn và mối quan hệ của hai cậu chính là mục đích. Ánh Thiên không yêu cậu, cô ta hạ cậu làm gì. "
- " Có lý "
- " Đi chúng ta đi gặp Ánh Thiên "
- " Ánh Thiên ở đâu? Gặp cô ta không phải là chuyện dễ dàng "
- " Vậy cậu hẹn gặp cô ta đi. Chỉ có một cách là hẹn gặp. Nhưng cuộc gặp ở đây không đơn giản như vậy, phải có lợi cho cô ta thì cô ta mới đi. " - Lucy xoa thái dương. Nghĩ lại cũng đúng, gặp Ánh Thiên hoàn toàn không phải là chuyện dễ dàng. Hơn nữa loại đàn bà như cô ta, chỉ nhìn cái lợi trước mắt và quan tâm cái mà mình đạt được thì việc này quả là khó khăn. Chợt một ý nghĩ chạy ngang qua, Lucy đưa mắt đăm chiêu một lúc rồi nhìn Mạc Cao Kì khuôn mặt cực kì thống khổ và pha chút giận giữ. Lucy biết hắn đang rất dằn vặt và cố chịu đựng. Một Cao Kì này Lucy chưa từng được nhìn thấy dù là bạn đã lâu. Nhưng chưa bao giờ cô thấy hắn như này. Cô đã từng nghĩ vẻ mặt bồn chồn, lo lắng sẽ không bao giờ là mặt nạ cảm xúc của hắn.
- " Cao Kì "
- " Hả "
- " nói tớ nghe giữa Hạ Vy và dự án công ty cậu chọn cái nào?"
- " Sao cậu hỏi vậy?"
- " Trả lời tớ "
Cao Kì hiểu rằng mỗi câu nói của Lucy đều có ý nghĩa và mục đích. Không một chút dò xét hay chần chừ. Mạc Cao Kì chỉ lẳng lặng bước đến cửa phòng. Sau cánh cửa kia, hắn không biết Hạ Vy giờ ra sao rồi. Hắn sợ mở cánh cửa ra lại là ánh mắt oán trách và lời nói hận hắn của cô. Gục nhẹ đâu vào cánh cửa, Cao Kì thở dài và quay đầu lại.
- " Cậu vốn dĩ đã biết câu trả lời rồi "
Sau câu nói hắn nhận được nụ cười của Lucy. Trong tình yêu, Cao Kì trưởng thành thật rồi.
- " Báo với báo chí, Mạc thị và Tô thị sẽ hợp tác cho dự án tiếp theo. Nếu Ánh Thiên đồng ý. Cậu sẽ được gặp cô ra. Nhưng hậu quả là gì? Dự án này một là cả hai cũng lỗ, cùng ăn hoặc là một cô ta và cậu chiếm được hết số cổ phần"
- " Hảo... "
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook