Độc Nhất Vợ Yêu Của Tổng Tài
-
Chương 12: Cái chết cận kề
***
- " Hạ Vy à con có thấy điện thoại ta để đâu không " - quản nhăn nhó mặt gọi cô. Hạ Vy khẽ cười trông như một đứa trẻ mất đồ chơi vậy.
- " người xem ở phòng khách đi "
- " ừ ha ta vừa đến đó mà.... già nên lẩm cẩm rồi"- bà cười vui vẻ nhìn cô rồi chạy vào.
Cô bước đến vườn hoa bỉ ngạn do ai đó trồng tay vuốt nhẹ Cánh Hoa. Chúng thật sự rất đẹp mang màu đỏ của máu càng làm cho chúng trở nên huyền bí hơn Quản Gia vừa tìm được điện thoại lấp lóe trên màn hình là 3 cuộc gọi nhỡ của Cao Kỳ.
Trong lòng dấy lên một nỗi niềm nào đó. Vừa định Nhấn gọi lại phía cổng bỗng mở ra chiếc xe của hắn tiến thẳng vào trong Mạc Cao Kỳ bước từ xe xuống nhìn thấy Quản Gia lại không thấy người con gái kia đâu lòng càng lo lo sợ vội hét lớn
- " Hạ Vy "
- " nó ở ngoài vườn"
- " chết tiệt"- quản gia một phần khó hiểu nhưng cũng nhanh chân bước ra ngoài phía vườn bà gọi.
- " Tiểu Vi " - cô quay ra mỉm cười nhìn bà một nụ cười rất đẹp lại đối diện bắt gặp hắn. Nụ cười vẫn giữ nguyên trên môi chỉ hơi lặng đi. Hắn mệt đưa tay nói:
- " đến đây " - nhận thấy trong thời lời nói có một chút mong muốn cô ngoan ngoãn hơi dè chừng bước đến.
Tách tách... những giọi mưa bắt đâu rơi. Trong cơn mưa một tiếng động to lớn vang lên..
PẰNG...
Còn nữa... chap 14: cái chết cận kề
****
Vote đi???????????? ~~~
- " Hạ Vy à con có thấy điện thoại ta để đâu không " - quản nhăn nhó mặt gọi cô. Hạ Vy khẽ cười trông như một đứa trẻ mất đồ chơi vậy.
- " người xem ở phòng khách đi "
- " ừ ha ta vừa đến đó mà.... già nên lẩm cẩm rồi"- bà cười vui vẻ nhìn cô rồi chạy vào.
Cô bước đến vườn hoa bỉ ngạn do ai đó trồng tay vuốt nhẹ Cánh Hoa. Chúng thật sự rất đẹp mang màu đỏ của máu càng làm cho chúng trở nên huyền bí hơn Quản Gia vừa tìm được điện thoại lấp lóe trên màn hình là 3 cuộc gọi nhỡ của Cao Kỳ.
Trong lòng dấy lên một nỗi niềm nào đó. Vừa định Nhấn gọi lại phía cổng bỗng mở ra chiếc xe của hắn tiến thẳng vào trong Mạc Cao Kỳ bước từ xe xuống nhìn thấy Quản Gia lại không thấy người con gái kia đâu lòng càng lo lo sợ vội hét lớn
- " Hạ Vy "
- " nó ở ngoài vườn"
- " chết tiệt"- quản gia một phần khó hiểu nhưng cũng nhanh chân bước ra ngoài phía vườn bà gọi.
- " Tiểu Vi " - cô quay ra mỉm cười nhìn bà một nụ cười rất đẹp lại đối diện bắt gặp hắn. Nụ cười vẫn giữ nguyên trên môi chỉ hơi lặng đi. Hắn mệt đưa tay nói:
- " đến đây " - nhận thấy trong thời lời nói có một chút mong muốn cô ngoan ngoãn hơi dè chừng bước đến.
Tách tách... những giọi mưa bắt đâu rơi. Trong cơn mưa một tiếng động to lớn vang lên..
PẰNG...
Còn nữa... chap 14: cái chết cận kề
****
Vote đi???????????? ~~~
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook