Edit: Kimio

Beta: socfsk

Lười biếng tựa người trên giường êm, cầm lược gỗ đàn hương chải mái tóc đen nhánh, Long Noãn Noãn càng nghĩ càng cảm thấy mơ hồ, đứng dậy tỉ mỉ nhìn gương mặt Hoàng hậu lạnh lùng, cao quý trong gương, nàng thật không hiểu nổi vị Hoàng hậu này trước kia là người như thế nào!

Có mối tình nồng thắm với Thánh Nguyên Vương gia ư? Vậy tại sao muốn vào cung làm Hoàng hậu?

Đang suy nghĩ, ngoài cửa phòng vang lến tiếng của Quế ma ma, "Nương nương, nô tỳ có thể vào không?"

"Vào đi!" Ngồi bất động ở trước bàn trang điểm, Long Noãn Noãn mở miệng nói.

Trước khi biết rõ mọi chuyện, nàng chỉ có thể án binh bất động, chờ đợi thời cơ, tránh cho nói nhiều sai nhiều, lộ chân tướng!

Sau lưng vang lên tiếng mở cửa phòng, Quế ma ma đi vào, "Để nô tỳ giúp nương nương trang điểm!"

Noãn Noãn đưa chiếc lược cầm trong tay cho bà, vừa đúng nàng không biết mấy kiểu tóc cổ đại lại phức tạp đến thế.

Tay Quế ma ma rất khéo, rất nhanh đã vấn được mái tóc mây, sau đó cài trâm phượng lên đầu, còn đeo đồ trang sức lên cho Noãn Noãn.

"Được rồi, nương nương nhìn một chút xem có thích không?" Quế ma ma rốt cuộc thu tay, nhỏ giọng hỏi.

Noãn Noãn nhìn vào trong gương, cô gái trong gương kia mắt ngọc mày ngài, da thịt như tuyết, tuyệt sắc khuynh thành, chỉ là trên trán lại có một vết mờ mờ, hình như là vì cau mày một thời gian dài.

Một nữ tử xinh đẹp đứng đầu hậu cung còn có chuyện gì phải mặt ủ mày chau?

"Nương nương...." Quế ma ma rốt cuộc không nhịn được nhỏ giọng lên tiếng, "Thật sự muốn bịt kín cửa ngầm trong điện Bích Khê lại sao? Đây chính là lối đi duy nhất để Thánh Nguyên Vương gia vào cung gặp nương nương mà!"

Thì ra điện Bích Khê chính là chỗ gặp riêng của Hoàng hậu nương nương cùng Thánh Nguyên Vương gia!

"Quế ma ma, trước kia Hoàng hậu có phải rất thích Thánh Nguyên Vương gia?" Noãn Noãn lạnh giọng hỏi.

"Cái gì? Nương nương sao lại hỏi như thế? Vương triều Mộ Dung có người nào không biết nương nương cùng Thánh Nguyên Vương gia là thanh mai trúc mã, hai người vô cùng đẹp đôi, chỉ là trời cao chọc ghẹo, Hoàng thượng cố chấp chia rẽ uyên ương, ba năm này nương nương nhẫn nhục sống trong cảnh chờ đợi Vương gia...." Quế ma ma nói dõng dạc.

Long Noãn Noãn miễn cưỡng ngoáy ngoáy lỗ tai, trong đầu đột nhiên lóe ra vị Hoàng đế mỉm cười dịu dàng lại phúc hắc kia. Nàng dám khẳng định, vị Hoàng đế kia tuyệt đối không đơn giản, tại sao lại có thể dễ dàng tha thứ cho Hoàng hậu của hắn cùng Hoàng đệ gặp gỡ riêng tư? Hơn nữa lời nói của Quế ma ma cho thấy bà ta cũng không coi Hoàng đế ra gì, có thể thấy thế lực của Thánh Nguyên Vương gia rất lớn!

"Thánh Nguyên Vương gia muốn làm Hoàng đế?" Câu hỏi của Long Noãn Noãn khiến Quế ma ma ngẩn ra, bà nhanh chóng nhìn bốn phía, nhỏ giọng hỏi lần nữa, "Nương nương, người sao vậy? Cả kế hoạch này người cũng không biết sao?"

Long Noãn Noãn rốt cuộc biết hiện tại mình đã trôi vào một hồ nước đục, lại thêm cái danh hồng hạnh vượt tường, vị Hoàng hậu này dã tâm không nhỏ nha! Sao nàng có thể xuyên không vào người một nữ nhân như vậy chứ? Long Noãn Noãn đột nhiên cảm thấy bộ đồ trắng trên người vô cùng chướng mắt.

Trong tổ chức sát thủ Thiên sứ, không có ai mặc đồ trắng, màu này rất trong sáng, thật quá dễ dàng khiến người ta bại lộ, người chị em tốt của nàng Lam Thủy Dao thích đồ màu hồng nhất, yêu mị quyến rũ, mà nàng lại thích quần áo màu tím nhất, thần bí tĩnh mịch, bởi vì thứ nàng giỏi nhất là hạ độc người khác trong lúc không ngờ tới, không giống Thủy Dao trực tiếp lấy tính mạng người ta.

"Quế ma ma, ta muốn thay quần áo, lấy cho ta một bộ màu tím!" Long Noãn Noãn không vui mở miệng, trực tiếp cởi bộ đồ trắng ra.

Một đóa hoa mai màu đỏ, giống như hình cái bớt đột nhiên xuất hiện trên ngực.

"Đây là cái gì?" Long Noãn Noãn sững sờ, lúc nãy tắm rửa cũng không có phát hiện.

"Nương nương, đó là thủ cung sa của nương nương, ngay cả cái này nương nương cũng quên rồi sao?" Quế ma ma nhìn Long Noãn Noãn ánh mắt càng thêm ngạc nhiên.

Thủ cung sa? Này Long Noãn Noãn vào cung ba năm, lại hồng hạnh vượt tường, cùng hẹn hò với Thánh Nguyên Vương gia, còn có thủ cung sa ư? Thật là kỳ quái! Đợi chút, như vậy đêm đó nàng bị người ta hạ độc, hơn nữa vừa đúng lúc tên Hoàng thượng phúc hắc đi bộ ở ngoài lãnh cung, chẳng lẽ là....

Long Noãn Noãn đột nhiên cảm thấy đây không phải là trùng hợp!

Xem ra nàng phải nhanh rời khỏi chỗ đầy thị phi này mới được!

"Quế ma ma, phòng thuốc ở chỗ nào?" Thay một bộ đồ màu tím, bỏ trâm phượng trên đầu xuống, Long Noãn Noãn nhất thời cảm thấy cả người nhẹ nhàng khoan khoái.

Từ giờ trở đi, Long Noãn Noãn nàng sẽ phải dùng thân thể này sống tiếp, chỉ là sống như thế nào là do chính nàng định đoạt!

"Nương nương muốn tìm phòng thuốc làm gì?" khuôn mặt Quế ma ma khẩn trương.

"Bà quản nhiều quá đấy!" Lạnh lùng liếc nhìn bà một cái, Long Noãn Noãn trực tiếp chạy ra ngoài, Quế ma ma kia phải đuổi theo.

"Bà ở lại đây đi, để hai người họ dẫn ta đi!" Noãn Noãn chỉ vào hai cung nữ vẫn đứng tại cửa ra vào, xem ra có vẻ đàng hoàng, hỏi, "Tên của hai ngươi là gì?"

"Nô tỳ Thược Dược!"

"Nô tỳ Dạ Đàm!"

Hai cung nữ quỳ gối đáp.

"Rất tốt, hai ngươi đưa ta đến phòng thuốc!" Noãn Noãn lạnh lùng nói, thái độ kiên định chân thật, xoay người ra khỏi Phượng Vũ cung. Hai cung nữ trong lòng thấp thỏm nhìn  Quế ma ma một cái, cuối cùng vẫn là đi theo.

"Thược Dược, Dạ Đàm, Hoàng hậu.....Ý ta là trước kia ta là người như thế nào?" Ngồi ở trên xe phượng, Long Noãn Noãn không quên thám thính tin tức.

Thược Dược cùng Dạ Đàm hai người liếc nhìn nhau, không nói.

"Thế nào?" Noãn Noãn nghiêng đầu nhỏ cười dịu dàng nhìn họ, trong con ngươi kia mang vẻ uy hiếp, "Không nói hậu quả rất nghiêm trọng! Không thật lòng nói, hậu quả càng nghiêm trọng hơn!"

Thược Dược với Dạ Đàm đồng thời lạnh run cả người, vội vàng quỳ xuống, "Nương nương bớt giận, ngày thường nương nương không thích nói chuyện, không có qua lại gì với người trong cung, nhưng mà đối với người hầu cực tốt, chưa bao giờ đánh chửi...."

Thược Dược và Dạ Đàm vẫn chưa nói hết, chỉ thấy Quế ma ma run rẩy đuổi theo, quỳ xuống, "Nương nương, Thừa Tướng đại nhân cầu kiến!"

Long Noãn Noãn sững sờ, Thừa Tướng đại nhân? Gặp nàng làm gì?

"Không gặp!" Nàng lạnh lùng nói, "Nói cho hắn biết, ta rất bận!"

Quế ma ma cả kinh, hình như có chút không thể tin được, lần nữa nhỏ giọng nói, "Nương nương.....Thừa Tướng đại nhân là phụ thân nương nương, phụ thân mà, nương nương không gặp sao?"

Noãn Noãn cả kinh, nhưng là vẫn cố ra vẻ trấn định, "Để cho ông ấy chờ đi, ta đến phòng thuốc tìm thảo dược đã!"

Quế ma ma sững sờ đứng tại chỗ, nhìn theo xe phượng xa dần, trên khuôn mặt già nua hiện lên vẻ suy nghĩ, bà lạnh lùng vỗ tay một cái, trong bụi cỏ liền lộ ra khuôn mặt nam nhân.

"Nhanh đi bẩm báo Vương gia, nói tiểu thư có vẻ khác thường, xin người nhanh chóng chuẩn bị sẵn sàng!"

"Dạ!" Nam nhân kia đáp, nhanh chóng rời đi.

Chỉ mong tiểu thư chỉ là đêm đó bị kinh sợ hù dọa, vẫn chưa khôi phục, nếu không....

Vào phòng thuốc tìm rất nhiều thảo dược, sau một canh giờ, Long Noãn Noãn thỏa mãn quay về.

Nàng nhất định phải giúp Hoàng đế phúc hắc kia giải độc, mới có thể cò kè mặc cả xuất cung, hơn nữa thuận tiện chuẩn bị một số thứ cần dùng gấp.

Bước vào Phượng Vũ cung, một nam nhân trung niên mặc quan phục màu đen liền quỳ trên mặt đất, "Thần tham kiến Hoàng hậu nương nương, nương nương an khang!"

Con mắt sắc của Noãn Noãn tối sầm lại, đây chính là thừa tướng, phụ thân Hoàng hậu? Vì vậy lạnh nhạt nói, "Ngồi đi!"

Long Chiếu An nghe vậy, ngước mắt cẩn thận nhìn Noãn Noãn, hồi lâu sau mới nhíu chặt lông mày ngồi xuống một bên.

Lúc này, Quế ma ma tự động dẫn hạ nhân rời đi, căn phòng lớn như thế cũng chỉ còn lại có Noãn Noãn cùng Long Chiếu An.

"Nương nương, tại sao người lại trở về Phượng Vũ cung?" Long Chiếu An do dự hồi lâu, rốt cuộc nhỏ giọng hỏi, chỉ là trong giọng nói kia tất cả đều là ý trách cứ!

_________________

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương