Leyla tắm xong liền lên bờ để khoác áo choàng lại, cô khẽ nhìn về phía Brian để hắn đưa cô về doanh trại, dù sao đường đến con sông này rất khó đi và gồ ghề, cô cũng không thể tự mình đi bộ được.

Lúc Brian trở về thì vô tình bắt gặp Ethan và Dylan đang nói chuyện với nhau, bọn họ chợt ngửi thấy mùi con người liền nhìn về phía Brian, tầm mắt dần di chuyển lên người mà hắn đang ôm vào lòng…

“Anh vừa đi đâu thế?”

Brian ôm chặt lấy Leyla để cô nằm im trong lòng hắn, cũng là để hạn chế mùi hương của cô lan ra xa, sau đó hắn mới lên tiếng trả lời Ethan…

“Mang loài người này ra ngoài để cảnh cáo cô ta về mức độ nguy hiểm của khu rừng…”

Ethan gật gật đầu như hiểu ra gì đó, trong khi Dylan vẫn nghi ngờ nguồn gốc của Leyla, anh thật sự muốn nhanh chóng kết thúc cuộc chiến và đưa Leyla đến toà tháp ma thuật để kiểm tra cô. Dù sao bây giờ Brian cũng bị loài người này mê hoặc, anh có nói gì thì hắn cũng không nghe lọt tai…

“Buổi tối ở đây rất lạnh, anh mau đưa loài người này về lều đi, em và Ethan đang bàn về kế hoạch tác chiến cho ngày mai…”

Brian bế Leyla về trại của hắn để cô nghỉ ngơi, dù sao cũng lâu rồi hắn chưa đi săn nên cảm thấy có chút không thoải mái trong người…


“Cô ngủ đi…”

Leyla nhìn thấy Brian có ý định rời đi, cô liền nắm lấy cánh tay hắn, giọng nói có chút sợ hãi…

“Ngài đừng đi được không? Buổi tối ở đây thật sự rất đáng sợ…”

Brian định sẽ dùng ma thuật để bảo vệ Leyla khỏi đám ma cà rồng, nhưng bây giờ cô lại sử dụng gương mặt xinh đẹp đó để nỉ non cầu xin hắn ở lại thì hắn không có cách nào rời đi được.

Lúc trước Brian còn tự tin khẳng định rằng hắn không ham mê nữ sắc hay quá chú trọng đến việc qua lại với một cô gái nào cả, hắn chỉ muốn trở thành người mạnh mẽ nhất vương quốc và đạt đến đỉnh cao của việc sự dụng ma thuật, nhưng bây giờ xem ra là do hắn chưa từng gặp bất cứ ai có vẻ ngoài mê hoặc như Leyla, tất cả mọi thứ thuộc về cô đều khiến hắn day dứt khó tả…

“Vậy cô muốn gì?”

Leyla ngồi nhích vào bên trong của chiếc giường, cô có chút xấu hổ không dám nhìn thẳng vào mắt hắn…

“Ngài có thể đợi đến lúc tôi ngủ rồi đi được không?”

Brian định nói gì đó thì bên ngoài lều vang lên tiếng gọi lớn, có vẻ là đám Alexa đến để cùng hắn đi săn. Vậy nên Brian đành phải ra ngoài nói với bọn họ mấy câu…

“Hôm nay không đi được, để khi khác đi…”

Alexa cố tính nhìn vào bên trong lều nhưng lại bị Brian chặn lại, hắn ta có chút không vui lên tiếng…

“Gì đây? Ngài bị loài người kia mê hoặc đến mức quên đi thú vui của mình rồi à?”

Brian nghiêng đầu không đáp, hắn đợi bọn Alexa đi một lúc rồi mới quay về lều để tìm Leyla, vậy mà cô lại ngồi yên ở một góc rồi dùng ánh mắt sợ hãi nhìn về phía cổng lều…


“Ngài không đi cùng bọn họ à? Thần cứ tưởng ngài định rời đi rồi cơ chứ…”

Brian lắc đầu liền nằm xuống bên cạnh Leyla, hắn cố tình kéo mạnh tay cô để cô ngã vào lòng hắn, sau đó hắn vừa ôm cô vào lòng vừa lên tiếng trách móc…

“Cô phiền thật đấy, nếu cô không yếu ớt như vậy thì ta đã đi săn cùng bọn Alexa rồi…”

Leyla nằm im trong lòng Brian, cô chậm rãi ngước mặt lên nhìn hắn thì phát hiện hắn cũng đang nhìn chằm chằm về phía cô. Lúc này đôi mắt của Brian không hề đỏ ửng như lần đầu tiên mà cô gặp hắn…

“Ngài và Alexa có quan hệ gì thế? Thần trông thấy hai người rất thân thiết với nhau…”

Brian biết thể nào Leyla cũng thắc mắc nên hắn suy nghĩ gì đó rồi mới trả lời câu hỏi của cô…

“Bọn ta là anh em họ, cha của Alexa là em trai ruột của cha ta, cũng là người của hoàng tộc, vậy nên mối quan hệ giữa bọn ta không giống như những người khác. Tóm lại tính cách của Alexa không tốt, cô đừng bao giờ gặp riêng nó…”

Leyla nhẹ nhàng gật đầu, cô cứ tưởng Alexa chỉ là thuộc hạ thân tín của Brian vì thái độ cung kính của hắn ta lúc còn ở rừng tối, nào ngờ đâu mối quan hệ giữa bọn họ còn cao cấp hơn những gì mà cô tưởng tưởng…

“Ngài là đại hoàng tử của Savanir, vậy ngài sẽ trở thành hoàng đế trong tương lai đúng không?”


Brian gật đầu, hắn chắc chắn sẽ trở thành hoàng đế của Savanir khi cha hắn qua đời, nhưng nếu hắn phạm sai lầm nào đó không thể tha thứ thì vị trí này sẽ thuộc về người khác…

“Đúng rồi, không ngờ cô cũng rành chuyện này đấy…”

Leyla dùng đôi mắt long lanh nhìn về phía Brian, cô không kìm được sự vui mừng liền nói với hắn về mong ước của mình…

“Vậy khi ngài trở thành hoàng đế, ngài có thể giúp thần tìm mẹ được không? Thần thật sự rất muốn gặp bà ấy…”

Brian còn tưởng Leyla đang có ý định gì cao cả, thì ra cô chỉ muốn đi tìm mẹ của mình. Có vẻ cô đã nghe ai đó nói rằng mẹ của cô đang ở thủ đô…

“Không cần đợi đến lúc ta trở thành hoàng đế, khi nào về thủ đô ta sẽ giúp cô tìm…”




Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương