Đoạn Duyên
-
Chương 27: Ai cũng phải vì tiền
Lý Hạo Đình chăm chú lái xe, hôm nay hắn cảm thấy chất cồn trong người nhộn nhạo khó chịu. Lại nhớ đến mấy ngày trước chỉ toàn tiệc tùng, thật không nén nổi suy nghĩ muốn đi ăn một thứ gì đó tử tế. May mắn là lúc này đây có cả Vân Nha, hai anh em có thể ghé vào nhà hàng nào đó cùng dùng bữa.
-Hôm nay anh lại bỏ học sao? _ Vân Nha hỏi, cô đã quá quen với hành tung thoắt ẩn thoắt hiện của anh trai mình.
-Nếu anh nói rằng thầy giáo thấy anh trai em quá giỏi nên cho về sớm thì thế nào?
-Tự kiêu là dấu hiệu của ảo tưởng sức mạnh đó! Có lẽ ngày mai anh nên đến tìm em, em sẽ đặc biệt giới thiệu cho anh giáo sư hướng dẫn. Biết đâu chữa được!_ Vân Nha mơ màng nhìn Lý Hạo Đình. _ Anh ăn mặc kiểu gì thế?
-Đường ống nước bị hỏng, quần áo trong tủ ướt hết, anh chỉ còn bộ này thôi.
-Ừm.
Vân Nha thôi không quan sát anh trai nữa mà bắt đầu lắc lư nhè nhẹ, chân nhịp nhàng theo điệu nhạc trên xe. Lời bài hát cùng tiếng piano đệm chậm rãi, thỉnh thoảng nhấn nhá ở cuối câu không làm nó thêm vui tươi mà có gì đó trầm lắng, giống như một người đắm chìm trong khoảng không riêng nhìn ra khung cảnh náo nhiệt bên ngoài với vẻ bất cần mà cười chê tất cả. Song ẩn trong tất cả những cái nhếch mép coi thường đó còn tồn tại thêm cảm giác muốn được quan tâm, muốn được ai đó chú ý, an ủi.
Lý Hạo Đình không thường im lặng suy tư thế này, nếu gặp chuyện gì đó không ưng ý, chuyện gì đó tức giận, hắn sẽ ngay lập tức sa đọa vào men rượu, khói thuốc, thậm chí là cả chất kích thích. Khi ấy khói ảo hương say cùng mùi thơm từ thân thể đàn bà mới là thứ tốt nhất xoa dịu tâm hồn chai sạn mục rữa của loại người như hắn. Thế nhưng, khi xung quanh không còn màu sắc nhập nhằng, tiếng nhạc chát chúa, cùng những gương mặt bệ rạc của đám ăn chơi… khi bên cạnh là đứa em gái bé nhỏ có chút kiêu căng… Lý Hạo Đình lại muốn nghe thứ gì đó yên ả và thanh bình, sạch sẽ và sâu lắng, tìm kiếm lại chút phần “người” nào đó trong “con thú” khốn nạn đã ăn mòn cơ thể từ lâu.
-Hạo Đình à… Dạo này em ít thấy anh lắm, gương mặt anh cũng hốc hác xanh xao hơn trước…
-Anh vẫn bình thường mà.
-Không, anh khác lắm. _ Vân Nha tắt nhạc rồi quay sang nhìn thẳng vào Lý Hạo Đình. _ Lâu rồi không thấy anh lên lớp, cách nói chuyện cũng gay gắt hơn trước. Còn nữa, em ngửi thấy mùi rượu, anh định dùng nước hoa để lòe em à.
-Trước khi đến đón em có gặp vài người bạn. Anh chỉ uống một ly thôi. _ Hắn cười.
-Còn nữa, em nghe nói anh có vài mối quan hệ không tốt, có người nhìn thấy anh làm một số chuyện ảnh hưởng đến bản thân và người khác, thậm chí có vài bạn nữ đã phải đến bác sĩ tâm lý điều trị… Anh đang nghĩ gì thế hả Hạo Đình? Anh định chôn vùi tương lai của bản thân sao?
-Thằng Hà Thanh lắm chuyện, đồ đàn bà! _ Lý Hạo Đình cắn môi lẩm bẩm. Chắc chắn Vân Nha đã nghe chuyện này từ Hà Thanh, ngoài thằng nhóc đó ra, còn ai có thể thủ thỉ những điều như thế với em gái hắn chứ.
-Chẳng liên quan gì đến anh ấy! _ Vân Nha giận dỗi ngả người ra sau mạnh đến nỗi cái ghế rung lắc. _ Em chẳng thể hiểu tại sao anh lại có thù hằn với Hà Thanh đến như vậy?
-Nó chỉ là một thằng đàn ông nhu nhược cố tỏ vẻ hiểu chuyện mà thôi. Với cái tính đó, sớm muộn gì cũng khiến em đau khổ. Tốt nhất quên đi là hơn!
-Anh…!
Lý Hạo Đình dừng lại trước một nhà hàng sang trọng chuyên phục vụ món Âu với lớp tường đá hoa cương cùng bồn phun nước lớn án ngữ phía mặt tiền. Hắn xuống xe mở cửa cho Vân Nha rồi ném chìa khóa vào người phục vụ đang đợi bên cạnh.
Bên trong mát lạnh và thơm mùi hoa hồng. Bàn ghế trải khăn màu kem thêu hoa xung quanh, chất vải mềm đến nỗi sờ vào trượt đi giữa các ngón tay, lại nhẹ nhàng như nước, chắc chắn là lụa đắt tiền. Đèn chùm, đèn bàn, đèn treo tường vô cùng tinh tế, lớp thủy tinh khéo léo trong suốt ôm trọn bóng đèn bên trong, bên ngoài lại khẽ mở ra theo một đường cong uốn lượn miêu tả búp hoa. Ánh vàng lung linh trong giai điệu du dương, hoa khoe sắc cạnh nhiều bức tượng, thật dễ dàng khiến con người đắm chìm trong không gian cổ tích đầy lãng mạn.
Hai người nhanh chóng chọn món. Bagna Cauda(*), Tomate Crevette(**) cho Vân Nha, thịt bê hầm và khoai tây nghiền Belarus cho Lý Hạo Đình, cả hai đều dùng bánh Madeleine(***) tráng miệng.
Lý Hạo Đình nghĩ Vân Nha vẫn còn giận mình nên gõ nhẹ lên tờ thực đơn in nổi nhũ vàng, nhẹ nhàng nói nhỏ.
-Cháo ngô Polenta với đùi thỏ cũng ngon lắm, sao em không thử một chút?
-Thỏ á? Không, em không thích. _ Vân Nha lắc đầu, bất giác nghĩ đến chuồng thỏ trắng ở sân sau khu nghệ thuật.
-Vẫn giận anh trai à? Ăn ít thế thật không giống em chút nào.
-Chỉ là lúc trưa em ăn khá nhiều bánh kẹp. Bụng có chút không tiêu nên muốn dùng thứ gì đó nhẹ nhàng thôi.
-Cũng được. _ Hắn ậm ừ rồi quay sang nói với phục vụ cho một chai Vang Alsace.
Sau đó hai anh em cuối cùng cũng bỏ qua chuyện đang tranh cãi mà vui vẻ ăn uống. Vân Nha than thở đủ chuyện về việc thầy giáo của cô khó tính thế nào, lớp học nồng nặc mùi hóa chất ra sao? Kể cả những thứ không liên quan như A Mạc nhà bên đã đâm con xe cáu cạnh của nó vào cây chỉ sau tám tiếng mới mua như thế nào.
Một cô gái phục vụ mặc váy đen mang thêm món tráng miệng đặt lên bàn, đôi bàn tay hơi run rẩy. Lý Hạo Đình đợi cho cô gái đi khuất rồi đứng dậy, nói với Vân Nha mình cần đi vệ sinh.
Dường như cô gái phục vụ đang chờ hắn. Lý Hạo Đình thấy vậy tức giận nói:
-Sao cô ở đây?
-Tôi làm việc. Không được sao? _ Cô gái đẩy hắn ra, duy trì khoảng cách.
-Thế thì tốt hơn hết là cô nên biết điều một chút. Đừng lởn vởn trước mặt tôi, nếu không muốn tìm việc khác. _ Lý Hạo Đình cười khẩy, hắn lấy ngón tay gõ nhẹ lên bức tường phía sau rồi xoay người định bỏ đi.
-Chị tôi có thai!
Hắn dừng bước nhưng vẫn không thèm quay lại.
-Có thai? Ý cô là cái thai đó là của tôi?
Giọng nói nhẹ tâng không cảm xúc xen lẫn hoài nghi. Cô gái tức giận lao tới nắm lấy vai Lý Hạo Đình, những ngón tay gầy ruộc vì lao lực, làn da xuân lốm đốm vết chai không hiểu lấy đâu ra sức mạnh bóp chặt vai, khiến hắn phải quay lại đối diện với cô.
-Tôi còn chẳng nhớ nổi chị cô là ai nữa, làm sao đây?
-Anh…
Không phải hắn không nhớ hay không biết, người con gái đối diện này là Nhạc Tự Linh, là em gái của một trong những mối tình chóng vánh của hắn: Nhạc Tự Hòa. Vì sao hắn lại nhớ rõ như vậy? Vì cô gái tên Tự Hòa cũng để lại cho hắn ít nhiều ấn tượng giữa vô số những người đàn bà đã lên giường với hắn. Nhạc Tự Hòa gia đình tương đối nghèo, cha mẹ đều ở miền quê xa xôi hẻo lánh, trên đây chỉ có hai chị em cô ta dựa dẫm vào nhau, vừa học vừa làm. Tự Hòa không quá xinh đẹp nhưng thừa sự dịu dàng trắng trong của một cô gái đơn thuần. Điều đó làm Lý Hạo Đình rạo rực điên cuồng muốn hủy hoại cô gái ấy.
Biết cô gái trẻ đã có bạn trai lâu năm, thậm chí cả hai còn dự tính sau tốt nghiệp sẽ tiến đến kết hôn. Lý Hạo Đình vận dụng sự quen biết cũng như các mối quan hệ của mình để cưỡng ép Tự Hòa, hắn lấy vị hôn phu tương lai ra uy hiếp, thêm cả cha mẹ già, bắt cô phải làm tình nhân thỏa mãn dục vọng trên giường của hắn. Đê tiện hơn , hắn còn để cho vị hôn phu tương lai chứng kiến sự nhục nhã của cô mỗi lần làm tình.
Sau đó, chuyện gì đến cũng phải đến. Tự Hòa đáng thương chia tay với người kia, mà bản thân cô cũng bị Lý Hạo Đình vứt đi như một thứ đồ hết hạn. Làm sao một người đàn ông có thể chịu nổi người cảnh dâm loạn của người mình yêu với kẻ khác? Với hắn, không có thằng đàn ông nào vĩ đại như vậy đâu. Sự tan vỡ làm hắn thấy thỏa mãn, niềm vui của hắn là thế mà, tự tay bóp nát cái gọi là tình yêu của người khác.
-Làm sao tôi biết được, sau khi chia tay tôi chị cô có ăn ngủ với thằng khác không?
-Khốn nạn!
-Nhưng nếu như cô chịu hầu hạ tôi, biết đâu chừng Lý gia này sẽ xem xét lại… _ Hắn cười, nụ cười đẹp nhưng đầy vẻ đê tiện.
-----------------------------------------------
(*)Bagna Cauda: có nguồn gốc từ vùng Piedmont của nước Ý.Nguyên liệu chính của món ăn này thường gồm có nấm, cà rốt, ớt, rau thì là, cần tây, súp lơ, lá atiso và hành. Các nguyên liệu này thường được nấu với tinh dầu hạt dẻ hoặc hạt óc chó để mang lại hương vị béo ngậy, đậm đà cho món ăn. Đây là món ăn truyền thống và quen thuộc của người dân Ý vào những tháng mùa thu khô hanh và mùa đông giá lạnh.
(**)Tomate Cravette: điểm nhấn đặc sắc của nền ẩm thực Bỉ. Nguyên liệu chính của món ăn này là những trái cà chua đỏ mọng hấp dẫn, được lấy hết phần ruột bên trong, sau đó nhồi tôm tươi và thịt đã được băm nhuyễn. Những trái cà chua nhồi tôm này được bọc giấy bạc và hấp trong lò vi sóng trong vòng 3 phút để làm chín. Món Tomate Crevette ngon nhất khi được thưởng thức còn nóng, thường được ăn kèm với sốt mayonnaise.
(***)Madeleine: món tráng miệng rất phổ biến và được người dân Pháp ưa chuộng. Mỗi chiếc bánh Madeleine có hình dạng con sò xinh xắn với màu vàng ươm bắt mắt, không thể nhầm lẫn với các loại bánh khác. Madeleine đơn giản thuộc dòng bánh gateau cơ bản, nhưng có điểm đặc trưng là tỷ lệ bơ chiếm cao hơn một chút so với bột và trứng. Chính vì điểm đặc biệt trong thành phẩm này mà bánh khi ăn rất mềm, mịn và ẩm mượt; kết hợp với vị trà đắng sẽ là một trải nghiệm tuyệt vời.
-Hôm nay anh lại bỏ học sao? _ Vân Nha hỏi, cô đã quá quen với hành tung thoắt ẩn thoắt hiện của anh trai mình.
-Nếu anh nói rằng thầy giáo thấy anh trai em quá giỏi nên cho về sớm thì thế nào?
-Tự kiêu là dấu hiệu của ảo tưởng sức mạnh đó! Có lẽ ngày mai anh nên đến tìm em, em sẽ đặc biệt giới thiệu cho anh giáo sư hướng dẫn. Biết đâu chữa được!_ Vân Nha mơ màng nhìn Lý Hạo Đình. _ Anh ăn mặc kiểu gì thế?
-Đường ống nước bị hỏng, quần áo trong tủ ướt hết, anh chỉ còn bộ này thôi.
-Ừm.
Vân Nha thôi không quan sát anh trai nữa mà bắt đầu lắc lư nhè nhẹ, chân nhịp nhàng theo điệu nhạc trên xe. Lời bài hát cùng tiếng piano đệm chậm rãi, thỉnh thoảng nhấn nhá ở cuối câu không làm nó thêm vui tươi mà có gì đó trầm lắng, giống như một người đắm chìm trong khoảng không riêng nhìn ra khung cảnh náo nhiệt bên ngoài với vẻ bất cần mà cười chê tất cả. Song ẩn trong tất cả những cái nhếch mép coi thường đó còn tồn tại thêm cảm giác muốn được quan tâm, muốn được ai đó chú ý, an ủi.
Lý Hạo Đình không thường im lặng suy tư thế này, nếu gặp chuyện gì đó không ưng ý, chuyện gì đó tức giận, hắn sẽ ngay lập tức sa đọa vào men rượu, khói thuốc, thậm chí là cả chất kích thích. Khi ấy khói ảo hương say cùng mùi thơm từ thân thể đàn bà mới là thứ tốt nhất xoa dịu tâm hồn chai sạn mục rữa của loại người như hắn. Thế nhưng, khi xung quanh không còn màu sắc nhập nhằng, tiếng nhạc chát chúa, cùng những gương mặt bệ rạc của đám ăn chơi… khi bên cạnh là đứa em gái bé nhỏ có chút kiêu căng… Lý Hạo Đình lại muốn nghe thứ gì đó yên ả và thanh bình, sạch sẽ và sâu lắng, tìm kiếm lại chút phần “người” nào đó trong “con thú” khốn nạn đã ăn mòn cơ thể từ lâu.
-Hạo Đình à… Dạo này em ít thấy anh lắm, gương mặt anh cũng hốc hác xanh xao hơn trước…
-Anh vẫn bình thường mà.
-Không, anh khác lắm. _ Vân Nha tắt nhạc rồi quay sang nhìn thẳng vào Lý Hạo Đình. _ Lâu rồi không thấy anh lên lớp, cách nói chuyện cũng gay gắt hơn trước. Còn nữa, em ngửi thấy mùi rượu, anh định dùng nước hoa để lòe em à.
-Trước khi đến đón em có gặp vài người bạn. Anh chỉ uống một ly thôi. _ Hắn cười.
-Còn nữa, em nghe nói anh có vài mối quan hệ không tốt, có người nhìn thấy anh làm một số chuyện ảnh hưởng đến bản thân và người khác, thậm chí có vài bạn nữ đã phải đến bác sĩ tâm lý điều trị… Anh đang nghĩ gì thế hả Hạo Đình? Anh định chôn vùi tương lai của bản thân sao?
-Thằng Hà Thanh lắm chuyện, đồ đàn bà! _ Lý Hạo Đình cắn môi lẩm bẩm. Chắc chắn Vân Nha đã nghe chuyện này từ Hà Thanh, ngoài thằng nhóc đó ra, còn ai có thể thủ thỉ những điều như thế với em gái hắn chứ.
-Chẳng liên quan gì đến anh ấy! _ Vân Nha giận dỗi ngả người ra sau mạnh đến nỗi cái ghế rung lắc. _ Em chẳng thể hiểu tại sao anh lại có thù hằn với Hà Thanh đến như vậy?
-Nó chỉ là một thằng đàn ông nhu nhược cố tỏ vẻ hiểu chuyện mà thôi. Với cái tính đó, sớm muộn gì cũng khiến em đau khổ. Tốt nhất quên đi là hơn!
-Anh…!
Lý Hạo Đình dừng lại trước một nhà hàng sang trọng chuyên phục vụ món Âu với lớp tường đá hoa cương cùng bồn phun nước lớn án ngữ phía mặt tiền. Hắn xuống xe mở cửa cho Vân Nha rồi ném chìa khóa vào người phục vụ đang đợi bên cạnh.
Bên trong mát lạnh và thơm mùi hoa hồng. Bàn ghế trải khăn màu kem thêu hoa xung quanh, chất vải mềm đến nỗi sờ vào trượt đi giữa các ngón tay, lại nhẹ nhàng như nước, chắc chắn là lụa đắt tiền. Đèn chùm, đèn bàn, đèn treo tường vô cùng tinh tế, lớp thủy tinh khéo léo trong suốt ôm trọn bóng đèn bên trong, bên ngoài lại khẽ mở ra theo một đường cong uốn lượn miêu tả búp hoa. Ánh vàng lung linh trong giai điệu du dương, hoa khoe sắc cạnh nhiều bức tượng, thật dễ dàng khiến con người đắm chìm trong không gian cổ tích đầy lãng mạn.
Hai người nhanh chóng chọn món. Bagna Cauda(*), Tomate Crevette(**) cho Vân Nha, thịt bê hầm và khoai tây nghiền Belarus cho Lý Hạo Đình, cả hai đều dùng bánh Madeleine(***) tráng miệng.
Lý Hạo Đình nghĩ Vân Nha vẫn còn giận mình nên gõ nhẹ lên tờ thực đơn in nổi nhũ vàng, nhẹ nhàng nói nhỏ.
-Cháo ngô Polenta với đùi thỏ cũng ngon lắm, sao em không thử một chút?
-Thỏ á? Không, em không thích. _ Vân Nha lắc đầu, bất giác nghĩ đến chuồng thỏ trắng ở sân sau khu nghệ thuật.
-Vẫn giận anh trai à? Ăn ít thế thật không giống em chút nào.
-Chỉ là lúc trưa em ăn khá nhiều bánh kẹp. Bụng có chút không tiêu nên muốn dùng thứ gì đó nhẹ nhàng thôi.
-Cũng được. _ Hắn ậm ừ rồi quay sang nói với phục vụ cho một chai Vang Alsace.
Sau đó hai anh em cuối cùng cũng bỏ qua chuyện đang tranh cãi mà vui vẻ ăn uống. Vân Nha than thở đủ chuyện về việc thầy giáo của cô khó tính thế nào, lớp học nồng nặc mùi hóa chất ra sao? Kể cả những thứ không liên quan như A Mạc nhà bên đã đâm con xe cáu cạnh của nó vào cây chỉ sau tám tiếng mới mua như thế nào.
Một cô gái phục vụ mặc váy đen mang thêm món tráng miệng đặt lên bàn, đôi bàn tay hơi run rẩy. Lý Hạo Đình đợi cho cô gái đi khuất rồi đứng dậy, nói với Vân Nha mình cần đi vệ sinh.
Dường như cô gái phục vụ đang chờ hắn. Lý Hạo Đình thấy vậy tức giận nói:
-Sao cô ở đây?
-Tôi làm việc. Không được sao? _ Cô gái đẩy hắn ra, duy trì khoảng cách.
-Thế thì tốt hơn hết là cô nên biết điều một chút. Đừng lởn vởn trước mặt tôi, nếu không muốn tìm việc khác. _ Lý Hạo Đình cười khẩy, hắn lấy ngón tay gõ nhẹ lên bức tường phía sau rồi xoay người định bỏ đi.
-Chị tôi có thai!
Hắn dừng bước nhưng vẫn không thèm quay lại.
-Có thai? Ý cô là cái thai đó là của tôi?
Giọng nói nhẹ tâng không cảm xúc xen lẫn hoài nghi. Cô gái tức giận lao tới nắm lấy vai Lý Hạo Đình, những ngón tay gầy ruộc vì lao lực, làn da xuân lốm đốm vết chai không hiểu lấy đâu ra sức mạnh bóp chặt vai, khiến hắn phải quay lại đối diện với cô.
-Tôi còn chẳng nhớ nổi chị cô là ai nữa, làm sao đây?
-Anh…
Không phải hắn không nhớ hay không biết, người con gái đối diện này là Nhạc Tự Linh, là em gái của một trong những mối tình chóng vánh của hắn: Nhạc Tự Hòa. Vì sao hắn lại nhớ rõ như vậy? Vì cô gái tên Tự Hòa cũng để lại cho hắn ít nhiều ấn tượng giữa vô số những người đàn bà đã lên giường với hắn. Nhạc Tự Hòa gia đình tương đối nghèo, cha mẹ đều ở miền quê xa xôi hẻo lánh, trên đây chỉ có hai chị em cô ta dựa dẫm vào nhau, vừa học vừa làm. Tự Hòa không quá xinh đẹp nhưng thừa sự dịu dàng trắng trong của một cô gái đơn thuần. Điều đó làm Lý Hạo Đình rạo rực điên cuồng muốn hủy hoại cô gái ấy.
Biết cô gái trẻ đã có bạn trai lâu năm, thậm chí cả hai còn dự tính sau tốt nghiệp sẽ tiến đến kết hôn. Lý Hạo Đình vận dụng sự quen biết cũng như các mối quan hệ của mình để cưỡng ép Tự Hòa, hắn lấy vị hôn phu tương lai ra uy hiếp, thêm cả cha mẹ già, bắt cô phải làm tình nhân thỏa mãn dục vọng trên giường của hắn. Đê tiện hơn , hắn còn để cho vị hôn phu tương lai chứng kiến sự nhục nhã của cô mỗi lần làm tình.
Sau đó, chuyện gì đến cũng phải đến. Tự Hòa đáng thương chia tay với người kia, mà bản thân cô cũng bị Lý Hạo Đình vứt đi như một thứ đồ hết hạn. Làm sao một người đàn ông có thể chịu nổi người cảnh dâm loạn của người mình yêu với kẻ khác? Với hắn, không có thằng đàn ông nào vĩ đại như vậy đâu. Sự tan vỡ làm hắn thấy thỏa mãn, niềm vui của hắn là thế mà, tự tay bóp nát cái gọi là tình yêu của người khác.
-Làm sao tôi biết được, sau khi chia tay tôi chị cô có ăn ngủ với thằng khác không?
-Khốn nạn!
-Nhưng nếu như cô chịu hầu hạ tôi, biết đâu chừng Lý gia này sẽ xem xét lại… _ Hắn cười, nụ cười đẹp nhưng đầy vẻ đê tiện.
-----------------------------------------------
(*)Bagna Cauda: có nguồn gốc từ vùng Piedmont của nước Ý.Nguyên liệu chính của món ăn này thường gồm có nấm, cà rốt, ớt, rau thì là, cần tây, súp lơ, lá atiso và hành. Các nguyên liệu này thường được nấu với tinh dầu hạt dẻ hoặc hạt óc chó để mang lại hương vị béo ngậy, đậm đà cho món ăn. Đây là món ăn truyền thống và quen thuộc của người dân Ý vào những tháng mùa thu khô hanh và mùa đông giá lạnh.
(**)Tomate Cravette: điểm nhấn đặc sắc của nền ẩm thực Bỉ. Nguyên liệu chính của món ăn này là những trái cà chua đỏ mọng hấp dẫn, được lấy hết phần ruột bên trong, sau đó nhồi tôm tươi và thịt đã được băm nhuyễn. Những trái cà chua nhồi tôm này được bọc giấy bạc và hấp trong lò vi sóng trong vòng 3 phút để làm chín. Món Tomate Crevette ngon nhất khi được thưởng thức còn nóng, thường được ăn kèm với sốt mayonnaise.
(***)Madeleine: món tráng miệng rất phổ biến và được người dân Pháp ưa chuộng. Mỗi chiếc bánh Madeleine có hình dạng con sò xinh xắn với màu vàng ươm bắt mắt, không thể nhầm lẫn với các loại bánh khác. Madeleine đơn giản thuộc dòng bánh gateau cơ bản, nhưng có điểm đặc trưng là tỷ lệ bơ chiếm cao hơn một chút so với bột và trứng. Chính vì điểm đặc biệt trong thành phẩm này mà bánh khi ăn rất mềm, mịn và ẩm mượt; kết hợp với vị trà đắng sẽ là một trải nghiệm tuyệt vời.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook