Đồ Nhi Nghịch Ngợm! Em Có Nhớ Tôi Không?
-
Chương 1: Hàn Thiếu Nam!
06:00 am
Biệt thự nhà nó. Một cơ ngơi rộng lớn nằm ngay cạnh trung tâm thành phố. Căn biệt thự mang màu hồng nhạt, cao bốn tầng và đầy đủ mọi tiện nghi. Nhưng, ít ai biết được rằng: Nó luôn luôn cô độc trong cái cơ ngơi ấy. Vì từ nhỏ, nó không có mẹ. Ba nó vì công việc, nên rất ít khi ở nhà. Họa may, người vợ sau này của ông, cũng vô cùng yêu thương nó. Bà có một cậu con trai hơn nó hai tuổi. Và trong tương lai - nó buộc gọi là chồng.
Mọi chuyện, cũng từ đó bắt đầu:
Trong một căn phòng đầy thú nhồi bông. Từ to đến nhỏ, màu sắc lạnh đến nóng khác nhau. Chúng được sắp xếp ngăn nắp, và tinh tươm y như chủ của chúng. Vì từ khi được sinh ra đến nay, về mặt kĩ tính, nó chắc chắn đứng đầu. Dù không phải thuộc cung Xử Nữ. Nhưng nó, còn cầu toàn hơn cả vậy. Thỉnh thoảng, còn cho bản thân cẩu thả một lần.
Nằm trên chiếc giường ngay lúc này, không ai khác chính là gương mặt đang say ngủ của nó. Cô bé 15 tuổi, với mái tóc màu hạt vẻ xõa dài. Mọi người cũng vì mái tóc dài này của nó, mà thường gọi là manga. Nó cũng vô cùng thích thú với biệt danh manga. Cho nên, từ đó đặc biệt chú trọng với mái tóc và ngoại hình của mình. Tuy bên ngoài khá mỏng manh, nhưng lại là một cô bé rất cá tính. Nghịch ngợm, nhưng có phần ngốc nghếch.
BÊN NGOÀI
Tiếng " Cộp " ngay bấy giờ. Cũng thoạt tiên dừng lại trước phòng nó. Để một tay trong túi quần. Tay còn lại, anh cẩn thận đặt nhẹ lên chốt cửa. Và.. Đẩy mạnh một tiếng " Cạch "
Mọi thứ ở bên trong lúc này, đều bị anh nhìn thấu từng chút một. Từ thiết kế của căn phòng, đến cô bé bí ẩn anh muốn biết. Nhưng điều đặc biệt hơn, cô nhóc này anh lại thấy có gì đó rất thú vị. Nếu so với trong tưởng tượng của anh, thì nó đẹp hơn gấp nhiều lần.
Rồi cho cánh cửa phòng khép nhẹ nhàng. Hàn Thiếu Nam, từ từ di chuyển đến phía nó.
Đứng đối diện khuôn mặt xinh xắn kia, anh bất giác mỉm cười: Nụ cười này - kèm theo có chút đểu. Vì từ trước đến nay, anh chưa từng học cách cười thân thiện với mọi người.
- Không có chút cảnh giác với người lạ đến vậy sao? Hay là em đang muốn, thử xem sức quyến rũ của mình? Hả? Phong Đồ Nhi!
Để hai tay trước ngực, Alyn cau có lẩm bẩm, rồi vô thức cho người hạ thấp xuống. Chống hai tay xuống nệm nhìn vào nó ngày một lâu hơn, nụ cười tà mị của Alyn - lại bất giác hình thành.
Biệt thự nhà nó. Một cơ ngơi rộng lớn nằm ngay cạnh trung tâm thành phố. Căn biệt thự mang màu hồng nhạt, cao bốn tầng và đầy đủ mọi tiện nghi. Nhưng, ít ai biết được rằng: Nó luôn luôn cô độc trong cái cơ ngơi ấy. Vì từ nhỏ, nó không có mẹ. Ba nó vì công việc, nên rất ít khi ở nhà. Họa may, người vợ sau này của ông, cũng vô cùng yêu thương nó. Bà có một cậu con trai hơn nó hai tuổi. Và trong tương lai - nó buộc gọi là chồng.
Mọi chuyện, cũng từ đó bắt đầu:
Trong một căn phòng đầy thú nhồi bông. Từ to đến nhỏ, màu sắc lạnh đến nóng khác nhau. Chúng được sắp xếp ngăn nắp, và tinh tươm y như chủ của chúng. Vì từ khi được sinh ra đến nay, về mặt kĩ tính, nó chắc chắn đứng đầu. Dù không phải thuộc cung Xử Nữ. Nhưng nó, còn cầu toàn hơn cả vậy. Thỉnh thoảng, còn cho bản thân cẩu thả một lần.
Nằm trên chiếc giường ngay lúc này, không ai khác chính là gương mặt đang say ngủ của nó. Cô bé 15 tuổi, với mái tóc màu hạt vẻ xõa dài. Mọi người cũng vì mái tóc dài này của nó, mà thường gọi là manga. Nó cũng vô cùng thích thú với biệt danh manga. Cho nên, từ đó đặc biệt chú trọng với mái tóc và ngoại hình của mình. Tuy bên ngoài khá mỏng manh, nhưng lại là một cô bé rất cá tính. Nghịch ngợm, nhưng có phần ngốc nghếch.
BÊN NGOÀI
Tiếng " Cộp " ngay bấy giờ. Cũng thoạt tiên dừng lại trước phòng nó. Để một tay trong túi quần. Tay còn lại, anh cẩn thận đặt nhẹ lên chốt cửa. Và.. Đẩy mạnh một tiếng " Cạch "
Mọi thứ ở bên trong lúc này, đều bị anh nhìn thấu từng chút một. Từ thiết kế của căn phòng, đến cô bé bí ẩn anh muốn biết. Nhưng điều đặc biệt hơn, cô nhóc này anh lại thấy có gì đó rất thú vị. Nếu so với trong tưởng tượng của anh, thì nó đẹp hơn gấp nhiều lần.
Rồi cho cánh cửa phòng khép nhẹ nhàng. Hàn Thiếu Nam, từ từ di chuyển đến phía nó.
Đứng đối diện khuôn mặt xinh xắn kia, anh bất giác mỉm cười: Nụ cười này - kèm theo có chút đểu. Vì từ trước đến nay, anh chưa từng học cách cười thân thiện với mọi người.
- Không có chút cảnh giác với người lạ đến vậy sao? Hay là em đang muốn, thử xem sức quyến rũ của mình? Hả? Phong Đồ Nhi!
Để hai tay trước ngực, Alyn cau có lẩm bẩm, rồi vô thức cho người hạ thấp xuống. Chống hai tay xuống nệm nhìn vào nó ngày một lâu hơn, nụ cười tà mị của Alyn - lại bất giác hình thành.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook