Định Kiến
Chương 22

Hai người tiếp tục hôn đi tới ghế salon bên cạnh, Hứa Khiêm thấy đến chỗ rồi, rút ngón tay từ trong miệng đối phương ra, chùi toàn bộ nước bọt ở trên hầu kết đang lăn lên lộn xuống của Nghiêm Mạc, tiện thể phác hoạ theo đường động mạch đi xuống, cởi nút nơi cổ áo sơmi, năm ngón tay giang ra đặt trên ngực nhẹ nhàng đẩy một cái…

Người kia lảo đảo ngã nhào trên ghế salon, còn chưa kịp hoàn hồn, đã cảm thấy trên người nặng xuống, là Hứa Khiêm dạng chân ra ngồi lên, y cởi nút nơi cổ áo sơmi, tháo cà vạt xuống, vòng quanh cần cổ của Nghiêm Mạc nhẹ nhàng lôi kéo, cong người lại hôn lên lần nữa.

Lần hôn môi này hung ác hơn so với lần trước, Hứa Khiêm cắn xe cánh môi người dưới thân, nặng nề mút vào đến hơi đỏ lên, đang lúc trao đổi nước bọt, đầu lưỡi linh hoạt quấn lấy đối phương, đầu lưỡi đảo qua khoang miệng nhạy cảm, liếm lên mỗi ngóc ngách trên hàm răng của Nghiêm Mạc, tiếng nước liên tục.

Càng về sau, Nghiêm Mạc dần dần càng khó thở, chỉ vì Hứa Khiêm từ từ thít chặt cà vạt nơi cần cổ, không khí trong buồng phổi bị ép khô, càng về sau mặt đỏ bừng ho không kịp thở, hắn phát ra tiếng hít thở dồn dập, theo bản năng muốn giãy giụa, nhưng cuối cùng lại luân hãm trong nụ hôn nóng bỏng khiến người ta điên cuồng kia.

Lúc buông cà vạt ra Hứa Khiêm đang liếm vết thương mới trên môi đối phương, y nhìn con ngươi đã hơi tan rã của Nghiêm Mạc, hôn xuống trên lông mi đang rung rung kia.

Người kia giống như bị điện giật, bỗng nhiên phục hồi tinh thần lại, thở mạnh một ngụm lớn, buồng phổi bị đè ép đến cực hạn buông lỏng ra, giống như một hồi chết đi, phiêu diêu lên tiên.

Hứa Khiêm cười xấu xa hỏi hắn: Thoải mái không?

Hầu kết Nghiêm Mạc lăn lên lộn xuống, ngực phập phồng, mở miệng ra nhưng không phát ra được tiếng nào.

—— Trái lại cái căn ở phía dưới tuân theo phản ứng của thân thể, chậm rãi dựng lều trại cách mông của Hứa Khiêm một lớp quần tây, y cười mấy tiếng, cúi đầu xuống mút hầu kết Nghiêm Mạc, sau đó lại đi xuống, ngậm lấy xương quai xanh nhô ra. Tay để lên ngực cởi từng nút áo, đầu lưỡi đỏ thắm mô tả đường nét bắp thịt, hôn xuống bụng dưới đang run rẩy, cuối cùng rơi xuống trên đũng quần đang phồng lên.

Hứa Khiêm nằm trên đùi hắn, hàm răng cắn khoá quần kéo xuống, đôi môi cách quần lót dán lên tính khí cương cứng, khiêu khích cọ cọ.

Nghiêm Mạc nhẹ nhàng hít một hơi, theo bản năng đẩy đẩy lên trên, nhưng lại bị Hứa Khiêm đè xuống: “Thành thật một chút.”

Y cơ hồ là dán vào chỗ kia, khí tức nóng ướt phun ra làm Nghiêm Mạc chấn động, cổ họng khàn khàn thúc giục: “Nhanh lên…”

Sau đó hắn không nói ra lời.

Bởi vì cách một lớp vải, Hứa Khiêm cầm dương v*t đang cắn răng chịu đựng của đối phương ngậm vào trong miệng.

So với kỹ xảo non nớt của Nghiêm Mạc, mặc dù Hứa Khiêm chưa từng chủ động ngậm qua cho người khác, nhưng cũng tốt hơn nhiều so với một tên lính mới. Đầu tiên y kéo quần lót xuống một chút, để chóp đỉnh phấn chấn bại lộ trong không khí, thè đầu lưỡi ra phủ lên cái lỗ nơi chóp đỉnh, lại mở miệng ra ngậm toàn bộ vào, không nhẹ không nặng hút một hơi.

Lần này, làm Nghiêm Mạc thiếu chút nữa bắn ra, bắp thịt nơi đùi đều căng thẳng theo, bụng dưới co rút run rẩy.

Hứa Khiêm vỗ một cái trên đùi đối phương, y cúi đầu xuống, cách quần lót liếm cắn phần gốc của dương v*t, nước bọt khiến lớp vải trở nên trong suốt, dán thật chặt lên dương v*t, thậm chí có thể thấy rõ từng mạch máu nổi lên trên. Hứa Khiêm chơi đùa đến nghiện, sống chết không cho hắn cởi ra, trêu đùa hồi lâu, Nghiêm Mạc muốn phát điên luôn rồi, hai tay túm lại bờ vai của y, cố sức ấn xuống nơi vết tích.

Cho dù lúc này, Hứa Khiêm vẫn còn có tinh lực cười hì hì trêu chọc hắn: “Muốn sao? Xin tôi đi.”

Nghiêm Mạc chằm chằm nhìn y, tơ máu trong mắt nổi lên, vẻ mặt hơi co rúm, giống như đang tức giận.

Hứa Khiêm nhướn mày, liếm một cái lên quy đầu, không quên vân vê túi tinh hoàn ở phía dưới, làm cho Nghiêm Mạc cái gì cũng không quan tâm nữa: “Xin… anh.”

Hứa Khiêm được đằng chân lân đằng đầu: “Kêu một tiếng ‘ca ca’ nghe nào.”

Nghiêm Mạc không còn cách nào, đành phải lại gọi một tiếng ‘Hứa ca.’

Hắn kìm nén đến mức cổ họng cũng khàn khàn, lúc nói chuyện hơi run run, nghe được tim của Hứa Khiêm cũng mềm nhũn, cúi đầu xuống ngậm cho hắn đến sâu trong cổ họng. Dưới tình huống thông thường, Hứa Khiêm không hầu hạ tới trình độ này, chủ yếu là đủ loại biểu hiện non nớt của Nghiêm Mạc ở trên giường khiến y cực kỳ thích, cũng xem như kìm lòng không nổi.

Trong cổ họng căng chặt bao lấy quy đầu, đè ép co rút, tương tự với khoái cảm như thật sự cắm vào khiến Nghiêm Mạc vô cùng thoải mái, ngón tay đè lên đầu y ấn càng sâu, Hứa Khiêm cũng cũng có thể chịu đựng, tuỳ hắn giằng co hồi lâu mới phun ra, khuôn mặt đều có chút ửng đỏ, cặp mắt đào hoa rỉ lệ, mang theo một chút ánh nước, vẫn cố ý đang cười như cũ.

Nghiêm Mạc lại gọi Hứa ca, tính khí thô to vỗ trên mặt y, dâm dịch chà xát lên khuôn mặt. Hứa Khiêm liếm liếm môi, vốn muốn nói cũng đã hai lần rồi bây giờ đến phiên tôi đi, lại cảm thấy ở phía dưới kỳ thật thoải mái hơn so với phía trên, y luôn luôn không có tiết tháo gì đáng kể, hôm nay nếu chỉ cầu thoải mái, cũng sẽ không nhắc lại nữa.

Hứa Khiêm ngồi nơi ngực Nghiêm Mạc, lấy ra một cái bao cao su mới mua từ trong túi quần giúp hắn mang vào, vẫn chưa mặc vào hết, liền nghe người kia hô lên nho nhỏ. Hứa Khiêm không nhịn được tiện tay nhét áo sơ mi vào trong miệng hắn: “Cậu vẫn nhiều chuyện, nín!”

Nửa người trên của Nghiêm Mạc lộ ra trọn vẹn, quần cởi hơn phân nửa, nhìn lại Hứa Khiêm, ngoại trừ cổ áo cởi hai cúc ra, bây giờ đang cởi quần tây, nếu không phải cái bao vẫn còn buộc chặt trên dương v*t, hắn thật có loại ảo giác mình mới là bị thượng.

Hứa Khiêm dùng cà vạt trói tay hắn lại, lại dính chút chất trơn nơi bao, tuỳ tiện đưa tới phía sau. Y xem như là lần đầu làm chuyện này, sơ suất thuần thục, ngón tay đút vào một hồi lâu mới thật vất vả mở rộng ra một chút, liền vội vàng thọc vào ngón thứ hai, kết quả cắm tới cắm lui liền có cảm giác, hạ thân từ từ cứng rắn, Hứa Khiêm ưm ưm vài tiếng, lấy áo sơmi trong miệng đối phương ra, ưỡn eo ra lệnh: “Liếm.”

Nghiêm Mạc trừng mắt nhìn y một cái, nhưng vẫn thành thật làm.

Phía trước có người hầu hạ, dẫn tới hậu huyệt càng trở nên mẫn cảm, Hứa Khiêm chơi đến nghiện, cọ lên làn da phiếm hồng của người dưới thân…

Đỏ hơn chính là ánh mắt của Nghiêm Mạc —— nhìn từ góc độ của hắn, cần cổ của Hứa Khiêm khẽ nhếch lên, trên cằm toàn là mồ hôi hột, hầu kết lăn lên lộn xuống, khi nuốt vào khêu gợi chết người. Trong không khí từ từ truyền đến tiếng nước, hậu huyệt đã từ từ được khuếch trương, khi rút ra mang ra theo dịch ruột non dư thừa, dính một mảng lóng lánh trên ngực Nghiêm Mạc.

Thật sự là… quá phóng đãng.

Hứa Khiêm phóng đãng lên sẽ không có điểm dừng, hơn nữa chất cồn thúc giục thiếu đốt, càng tuỳ theo lòng ham muốn. Cái này thật làm khổ Nghiêm Mạc, người trên thân tự chơi đến thật thoải mái, căn kia ở dưới của hắn lại nhịn gần nổ tung, còn bị cái bao số nhỏ hơn siết lấy, quả thật sống không bằng chết.

Về sau tựa hồ tìm thấy lương tâm, hay là kỳ thật ngón tay không có cách nào làm thoả mãn, Hứa Khiêm híp mắt một cái, bôi dịch thể trên tay lên ngực Nghiêm Mạc, chậm rãi nhích về phía sau.

Lần này, dương v*t đã phồng đến tím bầm dán ngay ở giữa cánh mông.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương